Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 2233: Chính Là An Lan Tú!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Liên liếc nhìn phù văn trên nắm tay của Kỳ cô nương, Kỳ cô nương cười nói: "Đây là đạo tắc, đạo tắc Tứ Duy".Diệp Liên lạnh nhạt nói: "Ca ca của ta cũng có, hơn nữa còn là của Ngũ Duy!"Kỳ cô nương khẽ mỉm cười: "Đã biết! Cũng muốn mở mang kiến thức một chút!"Diệp Liên đột nhiên nhìn về phía sau Kỳ cô nương rồi vui vẻ reo lên: "Ca!"AdvertisementKỳ cô nương xoay người lại, phía sau trống trơn, khoảnh khắc ấy ả ta vội quay ngược lại, nhưng lúc này Diệp Liên đã biến mất ở nơi cuối chân trời.Chạy trốn?Kỳ cô nương hơi run run: "Còn biết trốn?"Nói xong, ả ta lắc đầu nở nụ cười.Ở phía chân trời xa xa, Diệp Liên đột nhiên dừng lại, bởi vì trước mặt cô bé có một ông lão.Diệp Liên im lặng.Lúc này Kỳ cô nương lại xuất hiện trước mặt cô bé lần nữa.Kỳ cô nương cười nói: "Ta rất muốn biết có phải ca ca ngươi sẽ làm bất cứ thứ gì vì ngươi hay không!"Diệp Liên đột nhiên nhìn xuống phía dưới: "An tỷ!"An tỷ!Vừa nói xong, một thanh trường thương đột nhiên phóng từ dưới lên trên trời.Giữa không trung, Kỳ cô nương khẽ nhíu mày lại, ả ta búng tay một cái, ngón tay vừa búng ra chạm thẳng vào đầu mũi thương.Ầm!Kỳ cô nương lập tức lùi lại mấy trượng, mà lúc này đã có một cô gái xuất hiện trước mặt Diệp Liên.Một thân trắng như tuyết, chính là An Lan Tú!An Lan Tú xòe tay ra, một thanh trường thương xuất hiện trong tay nàng, nàng nhìn Kỳ cô nương, không hề phí thêm một lời nào mà đã đâm thương ra.Ầm!Một luồng sức mạnh cường đại lập tức nhấn chìm Kỳ cô nương kia!Kỳ cô nương đứng đối diện An Lan Tú vội tung ra một quyền.Ầm!An Lan Tú lập tức bị đẩy lùi theo thanh trường thương, nhưng chỉ một khắc sau, nàng lại xuất hiện trước mặt Kỳ cô nương một cách rất quỷ dị.Rầm rầm rầm rầm!Trên không vang lên từng tiếng nổ kịch liệt!.
Diệp Liên liếc nhìn phù văn trên nắm tay của Kỳ cô nương, Kỳ cô nương cười nói: "Đây là đạo tắc, đạo tắc Tứ Duy".
Diệp Liên lạnh nhạt nói: "Ca ca của ta cũng có, hơn nữa còn là của Ngũ Duy!"Kỳ cô nương khẽ mỉm cười: "Đã biết! Cũng muốn mở mang kiến thức một chút!"Diệp Liên đột nhiên nhìn về phía sau Kỳ cô nương rồi vui vẻ reo lên: "Ca!"AdvertisementKỳ cô nương xoay người lại, phía sau trống trơn, khoảnh khắc ấy ả ta vội quay ngược lại, nhưng lúc này Diệp Liên đã biến mất ở nơi cuối chân trời.
Chạy trốn?Kỳ cô nương hơi run run: "Còn biết trốn?"Nói xong, ả ta lắc đầu nở nụ cười.
Ở phía chân trời xa xa, Diệp Liên đột nhiên dừng lại, bởi vì trước mặt cô bé có một ông lão.
Diệp Liên im lặng.
Lúc này Kỳ cô nương lại xuất hiện trước mặt cô bé lần nữa.
Kỳ cô nương cười nói: "Ta rất muốn biết có phải ca ca ngươi sẽ làm bất cứ thứ gì vì ngươi hay không!"Diệp Liên đột nhiên nhìn xuống phía dưới: "An tỷ!"An tỷ!Vừa nói xong, một thanh trường thương đột nhiên phóng từ dưới lên trên trời.
Giữa không trung, Kỳ cô nương khẽ nhíu mày lại, ả ta búng tay một cái, ngón tay vừa búng ra chạm thẳng vào đầu mũi thương.
Ầm!Kỳ cô nương lập tức lùi lại mấy trượng, mà lúc này đã có một cô gái xuất hiện trước mặt Diệp Liên.
Một thân trắng như tuyết, chính là An Lan Tú!An Lan Tú xòe tay ra, một thanh trường thương xuất hiện trong tay nàng, nàng nhìn Kỳ cô nương, không hề phí thêm một lời nào mà đã đâm thương ra.
Ầm!Một luồng sức mạnh cường đại lập tức nhấn chìm Kỳ cô nương kia!Kỳ cô nương đứng đối diện An Lan Tú vội tung ra một quyền.
Ầm!An Lan Tú lập tức bị đẩy lùi theo thanh trường thương, nhưng chỉ một khắc sau, nàng lại xuất hiện trước mặt Kỳ cô nương một cách rất quỷ dị.
Rầm rầm rầm rầm!Trên không vang lên từng tiếng nổ kịch liệt!.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Liên liếc nhìn phù văn trên nắm tay của Kỳ cô nương, Kỳ cô nương cười nói: "Đây là đạo tắc, đạo tắc Tứ Duy".Diệp Liên lạnh nhạt nói: "Ca ca của ta cũng có, hơn nữa còn là của Ngũ Duy!"Kỳ cô nương khẽ mỉm cười: "Đã biết! Cũng muốn mở mang kiến thức một chút!"Diệp Liên đột nhiên nhìn về phía sau Kỳ cô nương rồi vui vẻ reo lên: "Ca!"AdvertisementKỳ cô nương xoay người lại, phía sau trống trơn, khoảnh khắc ấy ả ta vội quay ngược lại, nhưng lúc này Diệp Liên đã biến mất ở nơi cuối chân trời.Chạy trốn?Kỳ cô nương hơi run run: "Còn biết trốn?"Nói xong, ả ta lắc đầu nở nụ cười.Ở phía chân trời xa xa, Diệp Liên đột nhiên dừng lại, bởi vì trước mặt cô bé có một ông lão.Diệp Liên im lặng.Lúc này Kỳ cô nương lại xuất hiện trước mặt cô bé lần nữa.Kỳ cô nương cười nói: "Ta rất muốn biết có phải ca ca ngươi sẽ làm bất cứ thứ gì vì ngươi hay không!"Diệp Liên đột nhiên nhìn xuống phía dưới: "An tỷ!"An tỷ!Vừa nói xong, một thanh trường thương đột nhiên phóng từ dưới lên trên trời.Giữa không trung, Kỳ cô nương khẽ nhíu mày lại, ả ta búng tay một cái, ngón tay vừa búng ra chạm thẳng vào đầu mũi thương.Ầm!Kỳ cô nương lập tức lùi lại mấy trượng, mà lúc này đã có một cô gái xuất hiện trước mặt Diệp Liên.Một thân trắng như tuyết, chính là An Lan Tú!An Lan Tú xòe tay ra, một thanh trường thương xuất hiện trong tay nàng, nàng nhìn Kỳ cô nương, không hề phí thêm một lời nào mà đã đâm thương ra.Ầm!Một luồng sức mạnh cường đại lập tức nhấn chìm Kỳ cô nương kia!Kỳ cô nương đứng đối diện An Lan Tú vội tung ra một quyền.Ầm!An Lan Tú lập tức bị đẩy lùi theo thanh trường thương, nhưng chỉ một khắc sau, nàng lại xuất hiện trước mặt Kỳ cô nương một cách rất quỷ dị.Rầm rầm rầm rầm!Trên không vang lên từng tiếng nổ kịch liệt!.