Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 2234: Huyền Hoàng Giới
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mà trên không, vô số binh lính Bắc Cảnh đã bao vây lấy Kỳ cô nương và ông lão nọ!Ầm!Không trung bỗng nổ vang lên một tiếng, ngay sau đó, hai bóng người liên tục thối lui lại.AdvertisementHai người này chính là An Lan Tú và Kỳ cô nương!Kỳ cô nương liếc nhìn An Lan Tú, sau đó lại nhìn xung quanh rồi khẽ nói: "Ta đã lầm".Lầm!Trước khi tới đây, ả ta nghĩ rằng khắp Bắc Cảnh chỉ có một mình Diệp Huyên biết đánh nhau, thế nhưng sự thật đã nói cho ả ta biết rằng, Bắc Cảnh này ngoài Diệp Huyên ra, những người còn lại cũng không hề kém cạnh!Nhất là đám người An Lan Tú!Những người này cho dù là ở đại thế giới Huyền Hoàng cũng thuộc hàng vô cùng ưu tú!Kỳ cô nương bỗng nhìn về phía Diệp Liên, mà lúc này, An Lan Tú đã đi đến chắn trước mặt cô bé, Kỳ cô nương khẽ mỉm cười, ả ta xòe lòng bàn tay ra, trong tay ả hiện lên một ấn phù màu đen, sau đó nó bỗng hóa thành một tia hắc quang rồi biến mất!Thấy cảnh này, An Lan Tú lập tức biến sắc, nàng bỗng xoay người lại, nhưng lúc này đây, Diệp Liên đã không còn thấy đâu!An Lan Tú xoay người nhìn về phía Kỳ cô nương, mà bấy giờ, Kỳ cô nương và ông lão kia cũng đã biến mất không còn tăm hơi!Biến mất!Trên không, sắc mặt đám người Thượng Quan Tiên Nhi cực kỳ khó coi!Khương Cửu ở cạnh Thượng Quan Tiên Nhi trầm giọng nói: "Sắp xảy ra chuyện rồi".Xảy ra chuyện!Mọi người đều im lặng.Ai ai cũng biết Diệp Liên có ý nghĩa như thế nào với Diệp Huyên.Thượng Quan Tiên Nhi nhìn về phía cuối chân trời, nhẹ giọng nói: "Ta đã thông báo cho ngài ấy biết".Khương Cửu trầm giọng nói: "Truyền lệnh xuống, điều tra rõ lai lịch của cô gái vừa nãy".Huyền Hoàng giới.Trong đại điện, Huyền Hoàng chủ ngồi lặng yên, trước mặt bà ta có đặt một quyển tấu chương.Một lát sau, Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: "Nhà họ Hiên Viên ra tay rồi".Một ông lão đứng cạnh Huyền Hoàng chủ trầm giọng nói: "Hiên Viên Kỳ?"Huyền Hoàng chủ gật đầu: "Sau lưng hẳn còn có Vu tộc".Nói xong, bà ta cười khẽ: "Bọn chúng vẫn chưa từ bỏ bảo vật này đâu!"Ông lão hơi khom người: "Bệ hạ, bảo vật này thật sự có thể giúp đi vào Ngũ Duy?".
Mà trên không, vô số binh lính Bắc Cảnh đã bao vây lấy Kỳ cô nương và ông lão nọ!Ầm!Không trung bỗng nổ vang lên một tiếng, ngay sau đó, hai bóng người liên tục thối lui lại.
AdvertisementHai người này chính là An Lan Tú và Kỳ cô nương!Kỳ cô nương liếc nhìn An Lan Tú, sau đó lại nhìn xung quanh rồi khẽ nói: "Ta đã lầm".
Lầm!Trước khi tới đây, ả ta nghĩ rằng khắp Bắc Cảnh chỉ có một mình Diệp Huyên biết đánh nhau, thế nhưng sự thật đã nói cho ả ta biết rằng, Bắc Cảnh này ngoài Diệp Huyên ra, những người còn lại cũng không hề kém cạnh!Nhất là đám người An Lan Tú!Những người này cho dù là ở đại thế giới Huyền Hoàng cũng thuộc hàng vô cùng ưu tú!Kỳ cô nương bỗng nhìn về phía Diệp Liên, mà lúc này, An Lan Tú đã đi đến chắn trước mặt cô bé, Kỳ cô nương khẽ mỉm cười, ả ta xòe lòng bàn tay ra, trong tay ả hiện lên một ấn phù màu đen, sau đó nó bỗng hóa thành một tia hắc quang rồi biến mất!Thấy cảnh này, An Lan Tú lập tức biến sắc, nàng bỗng xoay người lại, nhưng lúc này đây, Diệp Liên đã không còn thấy đâu!An Lan Tú xoay người nhìn về phía Kỳ cô nương, mà bấy giờ, Kỳ cô nương và ông lão kia cũng đã biến mất không còn tăm hơi!Biến mất!Trên không, sắc mặt đám người Thượng Quan Tiên Nhi cực kỳ khó coi!Khương Cửu ở cạnh Thượng Quan Tiên Nhi trầm giọng nói: "Sắp xảy ra chuyện rồi".
Xảy ra chuyện!Mọi người đều im lặng.
Ai ai cũng biết Diệp Liên có ý nghĩa như thế nào với Diệp Huyên.
Thượng Quan Tiên Nhi nhìn về phía cuối chân trời, nhẹ giọng nói: "Ta đã thông báo cho ngài ấy biết".
Khương Cửu trầm giọng nói: "Truyền lệnh xuống, điều tra rõ lai lịch của cô gái vừa nãy".
Huyền Hoàng giới.
Trong đại điện, Huyền Hoàng chủ ngồi lặng yên, trước mặt bà ta có đặt một quyển tấu chương.
Một lát sau, Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: "Nhà họ Hiên Viên ra tay rồi".
Một ông lão đứng cạnh Huyền Hoàng chủ trầm giọng nói: "Hiên Viên Kỳ?"Huyền Hoàng chủ gật đầu: "Sau lưng hẳn còn có Vu tộc".
Nói xong, bà ta cười khẽ: "Bọn chúng vẫn chưa từ bỏ bảo vật này đâu!"Ông lão hơi khom người: "Bệ hạ, bảo vật này thật sự có thể giúp đi vào Ngũ Duy?".
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mà trên không, vô số binh lính Bắc Cảnh đã bao vây lấy Kỳ cô nương và ông lão nọ!Ầm!Không trung bỗng nổ vang lên một tiếng, ngay sau đó, hai bóng người liên tục thối lui lại.AdvertisementHai người này chính là An Lan Tú và Kỳ cô nương!Kỳ cô nương liếc nhìn An Lan Tú, sau đó lại nhìn xung quanh rồi khẽ nói: "Ta đã lầm".Lầm!Trước khi tới đây, ả ta nghĩ rằng khắp Bắc Cảnh chỉ có một mình Diệp Huyên biết đánh nhau, thế nhưng sự thật đã nói cho ả ta biết rằng, Bắc Cảnh này ngoài Diệp Huyên ra, những người còn lại cũng không hề kém cạnh!Nhất là đám người An Lan Tú!Những người này cho dù là ở đại thế giới Huyền Hoàng cũng thuộc hàng vô cùng ưu tú!Kỳ cô nương bỗng nhìn về phía Diệp Liên, mà lúc này, An Lan Tú đã đi đến chắn trước mặt cô bé, Kỳ cô nương khẽ mỉm cười, ả ta xòe lòng bàn tay ra, trong tay ả hiện lên một ấn phù màu đen, sau đó nó bỗng hóa thành một tia hắc quang rồi biến mất!Thấy cảnh này, An Lan Tú lập tức biến sắc, nàng bỗng xoay người lại, nhưng lúc này đây, Diệp Liên đã không còn thấy đâu!An Lan Tú xoay người nhìn về phía Kỳ cô nương, mà bấy giờ, Kỳ cô nương và ông lão kia cũng đã biến mất không còn tăm hơi!Biến mất!Trên không, sắc mặt đám người Thượng Quan Tiên Nhi cực kỳ khó coi!Khương Cửu ở cạnh Thượng Quan Tiên Nhi trầm giọng nói: "Sắp xảy ra chuyện rồi".Xảy ra chuyện!Mọi người đều im lặng.Ai ai cũng biết Diệp Liên có ý nghĩa như thế nào với Diệp Huyên.Thượng Quan Tiên Nhi nhìn về phía cuối chân trời, nhẹ giọng nói: "Ta đã thông báo cho ngài ấy biết".Khương Cửu trầm giọng nói: "Truyền lệnh xuống, điều tra rõ lai lịch của cô gái vừa nãy".Huyền Hoàng giới.Trong đại điện, Huyền Hoàng chủ ngồi lặng yên, trước mặt bà ta có đặt một quyển tấu chương.Một lát sau, Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: "Nhà họ Hiên Viên ra tay rồi".Một ông lão đứng cạnh Huyền Hoàng chủ trầm giọng nói: "Hiên Viên Kỳ?"Huyền Hoàng chủ gật đầu: "Sau lưng hẳn còn có Vu tộc".Nói xong, bà ta cười khẽ: "Bọn chúng vẫn chưa từ bỏ bảo vật này đâu!"Ông lão hơi khom người: "Bệ hạ, bảo vật này thật sự có thể giúp đi vào Ngũ Duy?".