Trong một gian phòng u ám, người thiếu niên lười biếng nằm trên giường, miệng thì thầm: - Không ngờ chủ nhân của thân thể này cũng tên Diệp Trần, tướng mạo có ba bốn phần giống ta, không lẽ là đặc biệt chuẩn bị cho ta? Kiếp trước Diệp Trần là sinh viên hệ Vật Lý của một trường đại học danh tiếng, thông minh và có khả năng quan sát nhạy bén, bởi vì tai nạn ngoài ý muốn trong phòng thực nghiệm, tất cả máy móc nổ tung nên linh hồn hắn mới bị đưa đến thế giới này. Nếu như là người thường đột nhiên bị chuyển đến một môi trường xa lạ, linh hồn tiến nhập vào một thân thể xa lạ, nhất định sẽ phát điên, nhưng Diệp Trần không có cảm giác gì, chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi.Nghĩ đến đây, Diệp Trần hoài nghi không biết có phải mình biến thái hay không, một chuyện lớn như vậy mà không có cảm giác gì, vậy thì còn cảm giác với cái gì nữa! Kí ức tạm thời dung hợp, Diệp Trần đã tiêu hóa hết mười mấy năm kí ức của thân thể này, trong kí ức, hắn là đệ tử của đại gia tộc một phương nào đó, mười hai tuổi…
Chương 1110: Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phong (2)
Kiếm Đạo Độc TônTác giả: Kiếm Du Thái HưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpTrong một gian phòng u ám, người thiếu niên lười biếng nằm trên giường, miệng thì thầm: - Không ngờ chủ nhân của thân thể này cũng tên Diệp Trần, tướng mạo có ba bốn phần giống ta, không lẽ là đặc biệt chuẩn bị cho ta? Kiếp trước Diệp Trần là sinh viên hệ Vật Lý của một trường đại học danh tiếng, thông minh và có khả năng quan sát nhạy bén, bởi vì tai nạn ngoài ý muốn trong phòng thực nghiệm, tất cả máy móc nổ tung nên linh hồn hắn mới bị đưa đến thế giới này. Nếu như là người thường đột nhiên bị chuyển đến một môi trường xa lạ, linh hồn tiến nhập vào một thân thể xa lạ, nhất định sẽ phát điên, nhưng Diệp Trần không có cảm giác gì, chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi.Nghĩ đến đây, Diệp Trần hoài nghi không biết có phải mình biến thái hay không, một chuyện lớn như vậy mà không có cảm giác gì, vậy thì còn cảm giác với cái gì nữa! Kí ức tạm thời dung hợp, Diệp Trần đã tiêu hóa hết mười mấy năm kí ức của thân thể này, trong kí ức, hắn là đệ tử của đại gia tộc một phương nào đó, mười hai tuổi… 1110: Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phongThấy Diệp Trần chỉ là một Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong nhưng lại có thể bình yên rời khỏi Huyết Quang Hải. Vị Vương giả Sinh Tử Cảnh này khác nhiên vô cùng.Rời khỏi Huyết Quang Hải, Diệp Trần hóa thành một đạo kiếm quang bay tới Trường Thiên phái......- Nhanh! Nhanh đến Trường Thiên phái. Nghe nói Trường Thiên phái có một vị Vương giả phong đế thủ hộ, cho nên mấy trăm năm qua không bị diệt. Không biết có phải là sự thật không?Cách Trường Thiên phái khoảng chừng trên trăm vạn dặm, trong hư không Đồng Kiếm Vương do dự.- Ta chỉ là đi gặp mặt cùng chứng nhận xem tiềm lực của tiểu tử này. Cũng không phải là đến tìm phiền phức. Có lẽ sẽ không gặp phải chuyện gì.Trong lòng Đồng Kiếm Vương thầm nghĩ.Đang muốn tiếp tục phi hành, linh hồn lực của Đồng Kiếm Vương bỗng nhiên cảm ứng được có một bóng người. Mà phương hướng phi hành của bóng người này cùng là Trường Thiên phái.- Là hắn!Trên mặt lộ ra sự vui mừng khó tả, đối với Đồng Kiếm Vương mà nói, có thể không đến Trường Thiên phái là tốt nhất.Thân hình quay lại, Đồng Kiếm Vương phi độn mấy lần, duỗi tay vung lên. Không gian bình chướng nứt vỡ, thân hình hóa thành kiếm quang biến mất không thấy đâu.Cách đó không xa, một đạo nhân ảnh chính diện bay tới.- Tiền bối! Có việc cần giúp?Thân hình Diệp Trần dừng lại, ánh mắt không ngừng đánh giá Đồng Kiếm Vương.- Ngươi là Diệp Trần?Đồng Kiếm Vương cũng đang đánh giá Diệp Trần.- Nếu như tiền bối không có nhận lầm người thì đúng là tại hạ.Diệp Trần gật đầu.- Nghe nói ngươi có một thanh cực phẩm bảo kiếm, không có thể lấy ra cho ta nhìn từ xa hay không.Đồng Kiếm Vương đi thẳng vào vấn đề, hắn cũng không có vòng vo.Con mắt níu lại, Diệp Trần nói:- Tiền bối vì bảo kiếm của Diệp Trần mà đến?- Không tệ!- Cái này thì khiến tiền bối phải thất bọng. Diệp Trần không thể lấy bảo kiếm ra.Kiếm khí của Đồng Kiếm Vương, đặc biệt cường đại. Thậm chí so với người đeo mặt nạ còn cường đại hơn vài lần. Diệp Trần tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hắn. Đối phương muốn đoạt Thiên Hạt Kiếm của hắn, như thế nào cũng không thể để cho hắn đạt được ý nguyện. Diệp Trần đã chuẩn bị mở ra Nguyên Hoàng ảnh tưởng.Tin tưởng rằng với thực lực của Nguyên Hoàng ảnh tưởng, đối phó với Đồng Kiếm Vương có lẽ không cần tốn bao nhiêu chân nguyên.- Ngươi nói không muốn cho ta xem cũng không phải là ta không có cách nào để xem. Ngươi cho rằng với thực lực của ta lại có thể để cho ngươi rời đi sao?Đồng Kiếm Vương khẽ lắc đầu, nói tiếp:
Kiếm Đạo Độc TônTác giả: Kiếm Du Thái HưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpTrong một gian phòng u ám, người thiếu niên lười biếng nằm trên giường, miệng thì thầm: - Không ngờ chủ nhân của thân thể này cũng tên Diệp Trần, tướng mạo có ba bốn phần giống ta, không lẽ là đặc biệt chuẩn bị cho ta? Kiếp trước Diệp Trần là sinh viên hệ Vật Lý của một trường đại học danh tiếng, thông minh và có khả năng quan sát nhạy bén, bởi vì tai nạn ngoài ý muốn trong phòng thực nghiệm, tất cả máy móc nổ tung nên linh hồn hắn mới bị đưa đến thế giới này. Nếu như là người thường đột nhiên bị chuyển đến một môi trường xa lạ, linh hồn tiến nhập vào một thân thể xa lạ, nhất định sẽ phát điên, nhưng Diệp Trần không có cảm giác gì, chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi.Nghĩ đến đây, Diệp Trần hoài nghi không biết có phải mình biến thái hay không, một chuyện lớn như vậy mà không có cảm giác gì, vậy thì còn cảm giác với cái gì nữa! Kí ức tạm thời dung hợp, Diệp Trần đã tiêu hóa hết mười mấy năm kí ức của thân thể này, trong kí ức, hắn là đệ tử của đại gia tộc một phương nào đó, mười hai tuổi… 1110: Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phongThấy Diệp Trần chỉ là một Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong nhưng lại có thể bình yên rời khỏi Huyết Quang Hải. Vị Vương giả Sinh Tử Cảnh này khác nhiên vô cùng.Rời khỏi Huyết Quang Hải, Diệp Trần hóa thành một đạo kiếm quang bay tới Trường Thiên phái......- Nhanh! Nhanh đến Trường Thiên phái. Nghe nói Trường Thiên phái có một vị Vương giả phong đế thủ hộ, cho nên mấy trăm năm qua không bị diệt. Không biết có phải là sự thật không?Cách Trường Thiên phái khoảng chừng trên trăm vạn dặm, trong hư không Đồng Kiếm Vương do dự.- Ta chỉ là đi gặp mặt cùng chứng nhận xem tiềm lực của tiểu tử này. Cũng không phải là đến tìm phiền phức. Có lẽ sẽ không gặp phải chuyện gì.Trong lòng Đồng Kiếm Vương thầm nghĩ.Đang muốn tiếp tục phi hành, linh hồn lực của Đồng Kiếm Vương bỗng nhiên cảm ứng được có một bóng người. Mà phương hướng phi hành của bóng người này cùng là Trường Thiên phái.- Là hắn!Trên mặt lộ ra sự vui mừng khó tả, đối với Đồng Kiếm Vương mà nói, có thể không đến Trường Thiên phái là tốt nhất.Thân hình quay lại, Đồng Kiếm Vương phi độn mấy lần, duỗi tay vung lên. Không gian bình chướng nứt vỡ, thân hình hóa thành kiếm quang biến mất không thấy đâu.Cách đó không xa, một đạo nhân ảnh chính diện bay tới.- Tiền bối! Có việc cần giúp?Thân hình Diệp Trần dừng lại, ánh mắt không ngừng đánh giá Đồng Kiếm Vương.- Ngươi là Diệp Trần?Đồng Kiếm Vương cũng đang đánh giá Diệp Trần.- Nếu như tiền bối không có nhận lầm người thì đúng là tại hạ.Diệp Trần gật đầu.- Nghe nói ngươi có một thanh cực phẩm bảo kiếm, không có thể lấy ra cho ta nhìn từ xa hay không.Đồng Kiếm Vương đi thẳng vào vấn đề, hắn cũng không có vòng vo.Con mắt níu lại, Diệp Trần nói:- Tiền bối vì bảo kiếm của Diệp Trần mà đến?- Không tệ!- Cái này thì khiến tiền bối phải thất bọng. Diệp Trần không thể lấy bảo kiếm ra.Kiếm khí của Đồng Kiếm Vương, đặc biệt cường đại. Thậm chí so với người đeo mặt nạ còn cường đại hơn vài lần. Diệp Trần tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hắn. Đối phương muốn đoạt Thiên Hạt Kiếm của hắn, như thế nào cũng không thể để cho hắn đạt được ý nguyện. Diệp Trần đã chuẩn bị mở ra Nguyên Hoàng ảnh tưởng.Tin tưởng rằng với thực lực của Nguyên Hoàng ảnh tưởng, đối phó với Đồng Kiếm Vương có lẽ không cần tốn bao nhiêu chân nguyên.- Ngươi nói không muốn cho ta xem cũng không phải là ta không có cách nào để xem. Ngươi cho rằng với thực lực của ta lại có thể để cho ngươi rời đi sao?Đồng Kiếm Vương khẽ lắc đầu, nói tiếp:
Kiếm Đạo Độc TônTác giả: Kiếm Du Thái HưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpTrong một gian phòng u ám, người thiếu niên lười biếng nằm trên giường, miệng thì thầm: - Không ngờ chủ nhân của thân thể này cũng tên Diệp Trần, tướng mạo có ba bốn phần giống ta, không lẽ là đặc biệt chuẩn bị cho ta? Kiếp trước Diệp Trần là sinh viên hệ Vật Lý của một trường đại học danh tiếng, thông minh và có khả năng quan sát nhạy bén, bởi vì tai nạn ngoài ý muốn trong phòng thực nghiệm, tất cả máy móc nổ tung nên linh hồn hắn mới bị đưa đến thế giới này. Nếu như là người thường đột nhiên bị chuyển đến một môi trường xa lạ, linh hồn tiến nhập vào một thân thể xa lạ, nhất định sẽ phát điên, nhưng Diệp Trần không có cảm giác gì, chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi.Nghĩ đến đây, Diệp Trần hoài nghi không biết có phải mình biến thái hay không, một chuyện lớn như vậy mà không có cảm giác gì, vậy thì còn cảm giác với cái gì nữa! Kí ức tạm thời dung hợp, Diệp Trần đã tiêu hóa hết mười mấy năm kí ức của thân thể này, trong kí ức, hắn là đệ tử của đại gia tộc một phương nào đó, mười hai tuổi… 1110: Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phongThấy Diệp Trần chỉ là một Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong nhưng lại có thể bình yên rời khỏi Huyết Quang Hải. Vị Vương giả Sinh Tử Cảnh này khác nhiên vô cùng.Rời khỏi Huyết Quang Hải, Diệp Trần hóa thành một đạo kiếm quang bay tới Trường Thiên phái......- Nhanh! Nhanh đến Trường Thiên phái. Nghe nói Trường Thiên phái có một vị Vương giả phong đế thủ hộ, cho nên mấy trăm năm qua không bị diệt. Không biết có phải là sự thật không?Cách Trường Thiên phái khoảng chừng trên trăm vạn dặm, trong hư không Đồng Kiếm Vương do dự.- Ta chỉ là đi gặp mặt cùng chứng nhận xem tiềm lực của tiểu tử này. Cũng không phải là đến tìm phiền phức. Có lẽ sẽ không gặp phải chuyện gì.Trong lòng Đồng Kiếm Vương thầm nghĩ.Đang muốn tiếp tục phi hành, linh hồn lực của Đồng Kiếm Vương bỗng nhiên cảm ứng được có một bóng người. Mà phương hướng phi hành của bóng người này cùng là Trường Thiên phái.- Là hắn!Trên mặt lộ ra sự vui mừng khó tả, đối với Đồng Kiếm Vương mà nói, có thể không đến Trường Thiên phái là tốt nhất.Thân hình quay lại, Đồng Kiếm Vương phi độn mấy lần, duỗi tay vung lên. Không gian bình chướng nứt vỡ, thân hình hóa thành kiếm quang biến mất không thấy đâu.Cách đó không xa, một đạo nhân ảnh chính diện bay tới.- Tiền bối! Có việc cần giúp?Thân hình Diệp Trần dừng lại, ánh mắt không ngừng đánh giá Đồng Kiếm Vương.- Ngươi là Diệp Trần?Đồng Kiếm Vương cũng đang đánh giá Diệp Trần.- Nếu như tiền bối không có nhận lầm người thì đúng là tại hạ.Diệp Trần gật đầu.- Nghe nói ngươi có một thanh cực phẩm bảo kiếm, không có thể lấy ra cho ta nhìn từ xa hay không.Đồng Kiếm Vương đi thẳng vào vấn đề, hắn cũng không có vòng vo.Con mắt níu lại, Diệp Trần nói:- Tiền bối vì bảo kiếm của Diệp Trần mà đến?- Không tệ!- Cái này thì khiến tiền bối phải thất bọng. Diệp Trần không thể lấy bảo kiếm ra.Kiếm khí của Đồng Kiếm Vương, đặc biệt cường đại. Thậm chí so với người đeo mặt nạ còn cường đại hơn vài lần. Diệp Trần tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hắn. Đối phương muốn đoạt Thiên Hạt Kiếm của hắn, như thế nào cũng không thể để cho hắn đạt được ý nguyện. Diệp Trần đã chuẩn bị mở ra Nguyên Hoàng ảnh tưởng.Tin tưởng rằng với thực lực của Nguyên Hoàng ảnh tưởng, đối phó với Đồng Kiếm Vương có lẽ không cần tốn bao nhiêu chân nguyên.- Ngươi nói không muốn cho ta xem cũng không phải là ta không có cách nào để xem. Ngươi cho rằng với thực lực của ta lại có thể để cho ngươi rời đi sao?Đồng Kiếm Vương khẽ lắc đầu, nói tiếp: