Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 4796

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Theo bên cạnh người đàn ông áo xanh còn có một cô gái và một cô bé.  Cô gái mặc áo trắng, tóc đuôi ngựa, trong tay cầm một thanh thương, giữa hai chân mày mang một khí khái anh hùng, tư thế oai hùng hiên ngang.  Cô bé lại ăn mặc có chút sặc sỡ, phía trên là áo ngắn tay màu trắng, ở giữa áo là hình giống như một yêu thú nhỏ, yêu thú thoạt nhìn vô hại với cả người lẫn vật, rất đáng yêu. Mà phía dưới thân nàng ta lại mặc một chiếc quần bó sát, có hai lỗ rách nhỏ ở chỗ đầu gối, hai lỗ rách này trông hơi quái dị.  AdvertisementMà dưới chân cô bé đi một đôi giày trắng tinh, tuy là đôi giày bình thường, nhưng là cô bé mang ngược rồi.  Giày trắng mang ngược, rất cá tính!  AdvertisementỞ trên vai cô bé còn có một nhóc lông lá màu trắng nằm sấp trên đó, trên đầu nhóc kia đội một thứ kỳ quái không biết tên, nàng ta đang lắc lư theo nhịp.  Khi nghe thấy lời người đàn ông áo xanh nói, cô gái nhìn về phía đối phương, nhíu mày: “Xảy ra chuyện rồi?”  Người đàn ông áo xanh gật đầu, nhìn những sợi màu đỏ không thể lại gần y kia, nhẹ giọng nói: “Đây là thuật nguyền rủa... Ta đã rời khỏi phía dưới lâu như vậy rồi, ai không có việc gì đến gây sự với ta? Ăn no rửng mỡ rồi sao?”  Nói xong, người đàn ông ngẩng đầu nhìn đi.  Một ánh mắt nhìn đi, hàng ngàn tinh vực.  Bên trong đám mây nào đó, trước một cung điện to lớn, một cô gái đột nhiên ngẩng đầu, nàng ta híp mắt lại, lập tức đứng lên, nói bằng giọng lạnh lùng: “Là tên cặn bã nào ăn gan chó, dám nhìn trộm bổn công chúa, không sợ vạn kiếp bất phục sao?”  Nàng ta không phát hiện ra là ai đang nhìn trộm, nhưng nàng ta có thể cảm nhận được, có người đang nhìn trộm mình!  Trong trời sao, người đàn ông áo xanh sau khi nghe thấy lời cô gái, nhíu mày: “Bệnh à? Có biết nói tiếng người không?”  Vừa dứt lời, người đàn ông rút kiếm vung lên.  Xuy!  Một luồng kiếm quang đột nhiên xuyên qua trời sao, thẳng đến phía trên cung điện kia, giờ phút này, cô gái thay đổi sắc mặt rồi!  Không chỉ cô gái, vô số cao thủ xung quanh cung điện sắc mặt cũng thay đổi rõ rệt.  Có người xâm nhập vào Đạo Đình?  Lúc này, cô gái mở tay phải ra, quạt thần trong tay nàng ta đột nhiên phóng lên cao, một luồng lực lượng huỷ thiên diệt địa thổi quét ra từ trong quạt Thần Hợp, nhưng là, còn chưa tới gần kiếm khí kia, lực lượng và thần khí siêu cấp kia đã biến mất không chút tung tích.  Cô gái nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức trắng bệch.  Lúc này, một ông lão râu bạc đột nhiên xuất hiện trước mặt cô gái, ông lão râu bạc nhìn kiếm khí đang chém xuống kia, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, ông ta mở lòng bàn tay ra, nhẹ nhàng xoay tròn, sau đó ấn mạnh lên phía trên: “Ngự đạo vạn thiên, thân hóa thiên địa!”  Trong phút chốc, khoảng không gian trước mặt ông ta lập tức trở nên hư ảo, vô số lực lượng thần bí tựa như nước sông chảy về trước mặt ông ta.  Mà lúc này, luồng kiếm quang kia chém xuống.  Xuy!  Kiếm quang vô cùng dễ dàng xé rách những lực lượng thần bí kia, kiếm chém thẳng tắp xuống, trực tiếp xuyên thủng giữa hai chân mày ông lão râu bạc.  Máu tươi bắn tung toé! 

Theo bên cạnh người đàn ông áo xanh còn có một cô gái và một cô bé.  

Cô gái mặc áo trắng, tóc đuôi ngựa, trong tay cầm một thanh thương, giữa hai chân mày mang một khí khái anh hùng, tư thế oai hùng hiên ngang.  

Cô bé lại ăn mặc có chút sặc sỡ, phía trên là áo ngắn tay màu trắng, ở giữa áo là hình giống như một yêu thú nhỏ, yêu thú thoạt nhìn vô hại với cả người lẫn vật, rất đáng yêu. Mà phía dưới thân nàng ta lại mặc một chiếc quần bó sát, có hai lỗ rách nhỏ ở chỗ đầu gối, hai lỗ rách này trông hơi quái dị.  

Advertisement

Mà dưới chân cô bé đi một đôi giày trắng tinh, tuy là đôi giày bình thường, nhưng là cô bé mang ngược rồi.  

Giày trắng mang ngược, rất cá tính!  

Advertisement

Ở trên vai cô bé còn có một nhóc lông lá màu trắng nằm sấp trên đó, trên đầu nhóc kia đội một thứ kỳ quái không biết tên, nàng ta đang lắc lư theo nhịp.  

Khi nghe thấy lời người đàn ông áo xanh nói, cô gái nhìn về phía đối phương, nhíu mày: “Xảy ra chuyện rồi?”  

Người đàn ông áo xanh gật đầu, nhìn những sợi màu đỏ không thể lại gần y kia, nhẹ giọng nói: “Đây là thuật nguyền rủa... Ta đã rời khỏi phía dưới lâu như vậy rồi, ai không có việc gì đến gây sự với ta? Ăn no rửng mỡ rồi sao?”  

Nói xong, người đàn ông ngẩng đầu nhìn đi.  

Một ánh mắt nhìn đi, hàng ngàn tinh vực.  

Bên trong đám mây nào đó, trước một cung điện to lớn, một cô gái đột nhiên ngẩng đầu, nàng ta híp mắt lại, lập tức đứng lên, nói bằng giọng lạnh lùng: “Là tên cặn bã nào ăn gan chó, dám nhìn trộm bổn công chúa, không sợ vạn kiếp bất phục sao?”  

Nàng ta không phát hiện ra là ai đang nhìn trộm, nhưng nàng ta có thể cảm nhận được, có người đang nhìn trộm mình!  

Trong trời sao, người đàn ông áo xanh sau khi nghe thấy lời cô gái, nhíu mày: “Bệnh à? Có biết nói tiếng người không?”  

Vừa dứt lời, người đàn ông rút kiếm vung lên.  

Xuy!  

Một luồng kiếm quang đột nhiên xuyên qua trời sao, thẳng đến phía trên cung điện kia, giờ phút này, cô gái thay đổi sắc mặt rồi!  

Không chỉ cô gái, vô số cao thủ xung quanh cung điện sắc mặt cũng thay đổi rõ rệt.  

Có người xâm nhập vào Đạo Đình?  

Lúc này, cô gái mở tay phải ra, quạt thần trong tay nàng ta đột nhiên phóng lên cao, một luồng lực lượng huỷ thiên diệt địa thổi quét ra từ trong quạt Thần Hợp, nhưng là, còn chưa tới gần kiếm khí kia, lực lượng và thần khí siêu cấp kia đã biến mất không chút tung tích.  

Cô gái nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức trắng bệch.  

Lúc này, một ông lão râu bạc đột nhiên xuất hiện trước mặt cô gái, ông lão râu bạc nhìn kiếm khí đang chém xuống kia, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, ông ta mở lòng bàn tay ra, nhẹ nhàng xoay tròn, sau đó ấn mạnh lên phía trên: “Ngự đạo vạn thiên, thân hóa thiên địa!”  

Trong phút chốc, khoảng không gian trước mặt ông ta lập tức trở nên hư ảo, vô số lực lượng thần bí tựa như nước sông chảy về trước mặt ông ta.  

Mà lúc này, luồng kiếm quang kia chém xuống.  

Xuy!  

Kiếm quang vô cùng dễ dàng xé rách những lực lượng thần bí kia, kiếm chém thẳng tắp xuống, trực tiếp xuyên thủng giữa hai chân mày ông lão râu bạc.  

Máu tươi bắn tung toé! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Theo bên cạnh người đàn ông áo xanh còn có một cô gái và một cô bé.  Cô gái mặc áo trắng, tóc đuôi ngựa, trong tay cầm một thanh thương, giữa hai chân mày mang một khí khái anh hùng, tư thế oai hùng hiên ngang.  Cô bé lại ăn mặc có chút sặc sỡ, phía trên là áo ngắn tay màu trắng, ở giữa áo là hình giống như một yêu thú nhỏ, yêu thú thoạt nhìn vô hại với cả người lẫn vật, rất đáng yêu. Mà phía dưới thân nàng ta lại mặc một chiếc quần bó sát, có hai lỗ rách nhỏ ở chỗ đầu gối, hai lỗ rách này trông hơi quái dị.  AdvertisementMà dưới chân cô bé đi một đôi giày trắng tinh, tuy là đôi giày bình thường, nhưng là cô bé mang ngược rồi.  Giày trắng mang ngược, rất cá tính!  AdvertisementỞ trên vai cô bé còn có một nhóc lông lá màu trắng nằm sấp trên đó, trên đầu nhóc kia đội một thứ kỳ quái không biết tên, nàng ta đang lắc lư theo nhịp.  Khi nghe thấy lời người đàn ông áo xanh nói, cô gái nhìn về phía đối phương, nhíu mày: “Xảy ra chuyện rồi?”  Người đàn ông áo xanh gật đầu, nhìn những sợi màu đỏ không thể lại gần y kia, nhẹ giọng nói: “Đây là thuật nguyền rủa... Ta đã rời khỏi phía dưới lâu như vậy rồi, ai không có việc gì đến gây sự với ta? Ăn no rửng mỡ rồi sao?”  Nói xong, người đàn ông ngẩng đầu nhìn đi.  Một ánh mắt nhìn đi, hàng ngàn tinh vực.  Bên trong đám mây nào đó, trước một cung điện to lớn, một cô gái đột nhiên ngẩng đầu, nàng ta híp mắt lại, lập tức đứng lên, nói bằng giọng lạnh lùng: “Là tên cặn bã nào ăn gan chó, dám nhìn trộm bổn công chúa, không sợ vạn kiếp bất phục sao?”  Nàng ta không phát hiện ra là ai đang nhìn trộm, nhưng nàng ta có thể cảm nhận được, có người đang nhìn trộm mình!  Trong trời sao, người đàn ông áo xanh sau khi nghe thấy lời cô gái, nhíu mày: “Bệnh à? Có biết nói tiếng người không?”  Vừa dứt lời, người đàn ông rút kiếm vung lên.  Xuy!  Một luồng kiếm quang đột nhiên xuyên qua trời sao, thẳng đến phía trên cung điện kia, giờ phút này, cô gái thay đổi sắc mặt rồi!  Không chỉ cô gái, vô số cao thủ xung quanh cung điện sắc mặt cũng thay đổi rõ rệt.  Có người xâm nhập vào Đạo Đình?  Lúc này, cô gái mở tay phải ra, quạt thần trong tay nàng ta đột nhiên phóng lên cao, một luồng lực lượng huỷ thiên diệt địa thổi quét ra từ trong quạt Thần Hợp, nhưng là, còn chưa tới gần kiếm khí kia, lực lượng và thần khí siêu cấp kia đã biến mất không chút tung tích.  Cô gái nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức trắng bệch.  Lúc này, một ông lão râu bạc đột nhiên xuất hiện trước mặt cô gái, ông lão râu bạc nhìn kiếm khí đang chém xuống kia, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, ông ta mở lòng bàn tay ra, nhẹ nhàng xoay tròn, sau đó ấn mạnh lên phía trên: “Ngự đạo vạn thiên, thân hóa thiên địa!”  Trong phút chốc, khoảng không gian trước mặt ông ta lập tức trở nên hư ảo, vô số lực lượng thần bí tựa như nước sông chảy về trước mặt ông ta.  Mà lúc này, luồng kiếm quang kia chém xuống.  Xuy!  Kiếm quang vô cùng dễ dàng xé rách những lực lượng thần bí kia, kiếm chém thẳng tắp xuống, trực tiếp xuyên thủng giữa hai chân mày ông lão râu bạc.  Máu tươi bắn tung toé! 

Chương 4796