Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 5149

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mà với thực lực của hắn bây giờ, đừng nói là khống chế một trăm hai mươi nghìn thanh kiếm, dù có khống chế năm trăm nghìn thanh kiếm, hắn cũng có thể làm được!  Đương nhiên sở dĩ trước đây hắn không làm thế là vì kiếm khí chú trọng chất lượng hơn số lượng, nhưng bây giờ thì khác, những kiếm này rất đặc biệt!  Có thể nói những thanh kiếm ngưng tụ từ khí vẩn đục này hoàn toàn không cần tiêu tốn quá nhiều lực lượng của hắn, nó vốn đã mang theo một lực lượng kỳ lạ rồi!  AdvertisementHắn chỉ cần điều khiển nó là được!  Chỉ đơn giản như thế thôi!  Diệp Huyên cất tất cả kiếm đi, sau đó đi về phía sâu trong Ám giới.  AdvertisementCó điều đi chưa bao lâu, hắn đột nhiên dừng lại, xoay người, một hơi thở mạnh mẽ kéo tới từ chỗ cách trước mặt hắn không xa.  Diệp Huyên nhíu mày, một bóng trắng xuất hiện.  Bạch Bào!  Thấy Bạch Bào, nét mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, quả nhiên Đạo Đình này vẫn chưa từ bỏ!  Bạch Bào đưa mắt nhìn xung quanh, hơi nhíu mày: “Vì sao nơi này không có khí vẩn đục?”  Diệp Huyên nhìn gã, không nói gì.  Bạch Bào nhìn Diệp Huyên: “Là ngươi gây ra!”  Diệp Huyên chậm rãi siết chặt tay phải, lúc này, Bạch Bào lại nói: “Những khí vẩn đục này không làm ảnh hưởng đến ngươi!”  Diệp Huyên không nói gì.  Bạch Bào nhìn Diệp Huyên, gã không ra tay mà lại xoay người rời đi.  Diệp Huyên cũng không ra tay, vì hắn không chắc chắn mình sẽ giết được Bạch Bào!  Mà hắn cũng không muốn tiết lộ chuyện khí vẩn đục vào lúc này!  Đây là một chiêu để hắn tiêu diệt Đạo Đình!  Diệp Huyên đứng yên tại chỗ một lát, sau đó tiếp tục đi vào chỗ sâu của Ám giới.  Hắn muốn đi tới nơi đó xem thử!  Chỗ sâu của Ám giới cũng chính là chỗ sâu của vực Thiên Giới, rốt cuộc trong này sẽ có gì?  Khoảng một canh giờ sau, Diệp Huyên dần nhíu mày, vì hắn cảm nhận được một áp lực vô hình!  Áp lực này tựa như những ngọn núi lớn đè lên người hắn, khiến hắn cảm thấy khó thở.  Nửa canh giờ sau, Diệp Huyên dừng bước, hắn không dám tiếp tục tiến lên nữa!  Vì bây giờ hắn cảm thấy rất khó thở!  Áp lực kia quá mạnh!  Rốt cuộc sâu trong Ám giới này có cái gì?  Diệp Huyên im lặng một lát rồi xoay người rời đi.  Lúc này, một cánh tay đen như mực đột nhiên đặt lên bả vai hắn!  Không một tiếng động!

Mà với thực lực của hắn bây giờ, đừng nói là khống chế một trăm hai mươi nghìn thanh kiếm, dù có khống chế năm trăm nghìn thanh kiếm, hắn cũng có thể làm được!  

Đương nhiên sở dĩ trước đây hắn không làm thế là vì kiếm khí chú trọng chất lượng hơn số lượng, nhưng bây giờ thì khác, những kiếm này rất đặc biệt!  

Có thể nói những thanh kiếm ngưng tụ từ khí vẩn đục này hoàn toàn không cần tiêu tốn quá nhiều lực lượng của hắn, nó vốn đã mang theo một lực lượng kỳ lạ rồi!  

Advertisement

Hắn chỉ cần điều khiển nó là được!  

Chỉ đơn giản như thế thôi!  

Diệp Huyên cất tất cả kiếm đi, sau đó đi về phía sâu trong Ám giới.  

Advertisement

Có điều đi chưa bao lâu, hắn đột nhiên dừng lại, xoay người, một hơi thở mạnh mẽ kéo tới từ chỗ cách trước mặt hắn không xa.  

Diệp Huyên nhíu mày, một bóng trắng xuất hiện.  

Bạch Bào!  

Thấy Bạch Bào, nét mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, quả nhiên Đạo Đình này vẫn chưa từ bỏ!  

Bạch Bào đưa mắt nhìn xung quanh, hơi nhíu mày: “Vì sao nơi này không có khí vẩn đục?”  

Diệp Huyên nhìn gã, không nói gì.  

Bạch Bào nhìn Diệp Huyên: “Là ngươi gây ra!”  

Diệp Huyên chậm rãi siết chặt tay phải, lúc này, Bạch Bào lại nói: “Những khí vẩn đục này không làm ảnh hưởng đến ngươi!”  

Diệp Huyên không nói gì.  

Bạch Bào nhìn Diệp Huyên, gã không ra tay mà lại xoay người rời đi.  

Diệp Huyên cũng không ra tay, vì hắn không chắc chắn mình sẽ giết được Bạch Bào!  

Mà hắn cũng không muốn tiết lộ chuyện khí vẩn đục vào lúc này!  

Đây là một chiêu để hắn tiêu diệt Đạo Đình!  

Diệp Huyên đứng yên tại chỗ một lát, sau đó tiếp tục đi vào chỗ sâu của Ám giới.  

Hắn muốn đi tới nơi đó xem thử!  

Chỗ sâu của Ám giới cũng chính là chỗ sâu của vực Thiên Giới, rốt cuộc trong này sẽ có gì?  

Khoảng một canh giờ sau, Diệp Huyên dần nhíu mày, vì hắn cảm nhận được một áp lực vô hình!  

Áp lực này tựa như những ngọn núi lớn đè lên người hắn, khiến hắn cảm thấy khó thở.  

Nửa canh giờ sau, Diệp Huyên dừng bước, hắn không dám tiếp tục tiến lên nữa!  

Vì bây giờ hắn cảm thấy rất khó thở!  

Áp lực kia quá mạnh!  

Rốt cuộc sâu trong Ám giới này có cái gì?  

Diệp Huyên im lặng một lát rồi xoay người rời đi.  

Lúc này, một cánh tay đen như mực đột nhiên đặt lên bả vai hắn!  

Không một tiếng động!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mà với thực lực của hắn bây giờ, đừng nói là khống chế một trăm hai mươi nghìn thanh kiếm, dù có khống chế năm trăm nghìn thanh kiếm, hắn cũng có thể làm được!  Đương nhiên sở dĩ trước đây hắn không làm thế là vì kiếm khí chú trọng chất lượng hơn số lượng, nhưng bây giờ thì khác, những kiếm này rất đặc biệt!  Có thể nói những thanh kiếm ngưng tụ từ khí vẩn đục này hoàn toàn không cần tiêu tốn quá nhiều lực lượng của hắn, nó vốn đã mang theo một lực lượng kỳ lạ rồi!  AdvertisementHắn chỉ cần điều khiển nó là được!  Chỉ đơn giản như thế thôi!  Diệp Huyên cất tất cả kiếm đi, sau đó đi về phía sâu trong Ám giới.  AdvertisementCó điều đi chưa bao lâu, hắn đột nhiên dừng lại, xoay người, một hơi thở mạnh mẽ kéo tới từ chỗ cách trước mặt hắn không xa.  Diệp Huyên nhíu mày, một bóng trắng xuất hiện.  Bạch Bào!  Thấy Bạch Bào, nét mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, quả nhiên Đạo Đình này vẫn chưa từ bỏ!  Bạch Bào đưa mắt nhìn xung quanh, hơi nhíu mày: “Vì sao nơi này không có khí vẩn đục?”  Diệp Huyên nhìn gã, không nói gì.  Bạch Bào nhìn Diệp Huyên: “Là ngươi gây ra!”  Diệp Huyên chậm rãi siết chặt tay phải, lúc này, Bạch Bào lại nói: “Những khí vẩn đục này không làm ảnh hưởng đến ngươi!”  Diệp Huyên không nói gì.  Bạch Bào nhìn Diệp Huyên, gã không ra tay mà lại xoay người rời đi.  Diệp Huyên cũng không ra tay, vì hắn không chắc chắn mình sẽ giết được Bạch Bào!  Mà hắn cũng không muốn tiết lộ chuyện khí vẩn đục vào lúc này!  Đây là một chiêu để hắn tiêu diệt Đạo Đình!  Diệp Huyên đứng yên tại chỗ một lát, sau đó tiếp tục đi vào chỗ sâu của Ám giới.  Hắn muốn đi tới nơi đó xem thử!  Chỗ sâu của Ám giới cũng chính là chỗ sâu của vực Thiên Giới, rốt cuộc trong này sẽ có gì?  Khoảng một canh giờ sau, Diệp Huyên dần nhíu mày, vì hắn cảm nhận được một áp lực vô hình!  Áp lực này tựa như những ngọn núi lớn đè lên người hắn, khiến hắn cảm thấy khó thở.  Nửa canh giờ sau, Diệp Huyên dừng bước, hắn không dám tiếp tục tiến lên nữa!  Vì bây giờ hắn cảm thấy rất khó thở!  Áp lực kia quá mạnh!  Rốt cuộc sâu trong Ám giới này có cái gì?  Diệp Huyên im lặng một lát rồi xoay người rời đi.  Lúc này, một cánh tay đen như mực đột nhiên đặt lên bả vai hắn!  Không một tiếng động!

Chương 5149