Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 6160
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiếng nói vừa dứt, một cô gái chậm rãi bay tới từ phía xa! Mọi người nhìn về phía cô gái, cô gái mặc chiến giáp, tay cầm một thanh đại đao. Nhìn thấy cô gái, Diệp Huyên hơi ngơ ngác, vì hắn không quen người phụ nữ này. AdvertisementĐây là ai? Cô gái đi tới bên cạnh Diệp Huyên, nàng ta quan sát Diệp Huyên, cười nói: “Đến một mình sao?” Diệp Huyên gật đầu. AdvertisementCô gái cười to, giơ ngón cái lên: “Không hổ là người của Dương tộc ta, can đảm đấy!” Diệp Huyên chớp mắt: “Dương tộc?” Cô gái gật đầu, sau đó, nàng ta mở lòng bàn tay ra, một luồng Huyết Mạch Chi Lực xuất hiện. Phong Ma Chi Lực! Diệp Huyên hơi khiếp sợ, vì hắn phát hiện người phụ nữ này cũng có Phong Ma Chi Lực, nhưng hơi khác Phong Ma Chi Lực của hắn! Diệp Huyên nhìn về phía cô gái: “Cô là?” Cô gái chớp mắt: “Ngươi nên gọi ta là tiên tổ!” Tiên tổ! Diệp Huyên: “…” Cô gái cười ha ha: “Bây giờ đã tin rồi chứ?” Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Người đến để giúp ta đánh nhau ư?” Cô gái giơ đao trong tay lên, cười nói: “Ngươi đoán xem?” Diệp Huyên lập tức cung kính hành lễ: “Bái kiến tiên tổ!” Mọi người: “…” Cô gái cũng hơi sửng sốt, nhưng một khắc sau, nàng ta đột nhiên cười to! Đinh cô nương nói đúng, tiểu tử này thật sự dễ nói chuyện hơn phụ thân của hắn! Muốn tiểu tử này nhận tổ quy tông là chuyện hoàn toàn có triển vọng! Nghĩ vậy, tâm trạng của cô gái rất tốt, nàng ta xoay người nhìn về phía đám người Thần Quan, nở nụ cười: “Tiểu tử, ngươi tự lo cho mình đi!” Dứt lời, nàng ta bước một bước dài về phía trước, chém đao về phía Thần Quan! Một đao chém ra, tinh không biến sắc! Nét mặt của Thần Quan cũng lập tức trở nên nặng nề, gã không dám sơ suất, lập tức tránh về phía sau, lùi xa mấy trăm trượng, nhưng chiêu đao kia cũng không đánh vào không khí mà vẫn nhắm thẳng vào đầu gã! Chiêu đao xuyên qua không gian!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiếng nói vừa dứt, một cô gái chậm rãi bay tới từ phía xa! Mọi người nhìn về phía cô gái, cô gái mặc chiến giáp, tay cầm một thanh đại đao. Nhìn thấy cô gái, Diệp Huyên hơi ngơ ngác, vì hắn không quen người phụ nữ này. AdvertisementĐây là ai? Cô gái đi tới bên cạnh Diệp Huyên, nàng ta quan sát Diệp Huyên, cười nói: “Đến một mình sao?” Diệp Huyên gật đầu. AdvertisementCô gái cười to, giơ ngón cái lên: “Không hổ là người của Dương tộc ta, can đảm đấy!” Diệp Huyên chớp mắt: “Dương tộc?” Cô gái gật đầu, sau đó, nàng ta mở lòng bàn tay ra, một luồng Huyết Mạch Chi Lực xuất hiện. Phong Ma Chi Lực! Diệp Huyên hơi khiếp sợ, vì hắn phát hiện người phụ nữ này cũng có Phong Ma Chi Lực, nhưng hơi khác Phong Ma Chi Lực của hắn! Diệp Huyên nhìn về phía cô gái: “Cô là?” Cô gái chớp mắt: “Ngươi nên gọi ta là tiên tổ!” Tiên tổ! Diệp Huyên: “…” Cô gái cười ha ha: “Bây giờ đã tin rồi chứ?” Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Người đến để giúp ta đánh nhau ư?” Cô gái giơ đao trong tay lên, cười nói: “Ngươi đoán xem?” Diệp Huyên lập tức cung kính hành lễ: “Bái kiến tiên tổ!” Mọi người: “…” Cô gái cũng hơi sửng sốt, nhưng một khắc sau, nàng ta đột nhiên cười to! Đinh cô nương nói đúng, tiểu tử này thật sự dễ nói chuyện hơn phụ thân của hắn! Muốn tiểu tử này nhận tổ quy tông là chuyện hoàn toàn có triển vọng! Nghĩ vậy, tâm trạng của cô gái rất tốt, nàng ta xoay người nhìn về phía đám người Thần Quan, nở nụ cười: “Tiểu tử, ngươi tự lo cho mình đi!” Dứt lời, nàng ta bước một bước dài về phía trước, chém đao về phía Thần Quan! Một đao chém ra, tinh không biến sắc! Nét mặt của Thần Quan cũng lập tức trở nên nặng nề, gã không dám sơ suất, lập tức tránh về phía sau, lùi xa mấy trăm trượng, nhưng chiêu đao kia cũng không đánh vào không khí mà vẫn nhắm thẳng vào đầu gã! Chiêu đao xuyên qua không gian!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiếng nói vừa dứt, một cô gái chậm rãi bay tới từ phía xa! Mọi người nhìn về phía cô gái, cô gái mặc chiến giáp, tay cầm một thanh đại đao. Nhìn thấy cô gái, Diệp Huyên hơi ngơ ngác, vì hắn không quen người phụ nữ này. AdvertisementĐây là ai? Cô gái đi tới bên cạnh Diệp Huyên, nàng ta quan sát Diệp Huyên, cười nói: “Đến một mình sao?” Diệp Huyên gật đầu. AdvertisementCô gái cười to, giơ ngón cái lên: “Không hổ là người của Dương tộc ta, can đảm đấy!” Diệp Huyên chớp mắt: “Dương tộc?” Cô gái gật đầu, sau đó, nàng ta mở lòng bàn tay ra, một luồng Huyết Mạch Chi Lực xuất hiện. Phong Ma Chi Lực! Diệp Huyên hơi khiếp sợ, vì hắn phát hiện người phụ nữ này cũng có Phong Ma Chi Lực, nhưng hơi khác Phong Ma Chi Lực của hắn! Diệp Huyên nhìn về phía cô gái: “Cô là?” Cô gái chớp mắt: “Ngươi nên gọi ta là tiên tổ!” Tiên tổ! Diệp Huyên: “…” Cô gái cười ha ha: “Bây giờ đã tin rồi chứ?” Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Người đến để giúp ta đánh nhau ư?” Cô gái giơ đao trong tay lên, cười nói: “Ngươi đoán xem?” Diệp Huyên lập tức cung kính hành lễ: “Bái kiến tiên tổ!” Mọi người: “…” Cô gái cũng hơi sửng sốt, nhưng một khắc sau, nàng ta đột nhiên cười to! Đinh cô nương nói đúng, tiểu tử này thật sự dễ nói chuyện hơn phụ thân của hắn! Muốn tiểu tử này nhận tổ quy tông là chuyện hoàn toàn có triển vọng! Nghĩ vậy, tâm trạng của cô gái rất tốt, nàng ta xoay người nhìn về phía đám người Thần Quan, nở nụ cười: “Tiểu tử, ngươi tự lo cho mình đi!” Dứt lời, nàng ta bước một bước dài về phía trước, chém đao về phía Thần Quan! Một đao chém ra, tinh không biến sắc! Nét mặt của Thần Quan cũng lập tức trở nên nặng nề, gã không dám sơ suất, lập tức tránh về phía sau, lùi xa mấy trăm trượng, nhưng chiêu đao kia cũng không đánh vào không khí mà vẫn nhắm thẳng vào đầu gã! Chiêu đao xuyên qua không gian!