Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 6693

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là muốn Diệp tộc xoá tội cho Diệp Thần!  Diệp Thiên chậm rãi quỳ xuống, những người khác của Diệp tộc cũng thế.  …  Trên chân trời bên ngoài điện, Tiêu Thiên và Hách Lạp Liêm thu hồi tầm mắt.  Hai người nhìn nhau, sau đó khẽ thở dài.  Tiêu Thiên nhẹ giọng nói: “Diệp Lăng Thiên này là một người tài…”  Hách Lạp Liêm gật đầu.  Tiêu Thiên lại nói: “Diệp tộc này không chỉ có Diệp Lăng Thiên mà còn có một Diệp Thần, hai người này đều là người có thể vượt qua tổ tiên Diệp gia, nhưng vì nội chiến…”  Nói đến đây, hắn ta không ngừng lắc đầu: “Đáng tiếc! Quá đáng tiếc! Nếu không, e rằng Diệp tộc này có thể vượt xa Ma Kha Thần tộc năm đó!”  Hách Lạp Liêm nhẹ giọng nói: “Đúng là đáng tiếc, nhưng lại là chuyện vui với chúng ta!”  Tiêu Thiên gật đầu.  Nếu hai mẹ con này không xích mích thì sẽ đáng sợ đến mức nào chứ?  Hách Lạp Liêm khẽ thở dài: “Tha cho Diệp tộc một con đường sống đi!”  Tiêu Thiên nhìn về phía Hách Lạp Liêm, Hách Lạp Liêm nhẹ giọng nói: “Có lẽ Tiêu huynh từng nghĩ đến việc đuổi cùng giết tận, đúng không?”   Tiêu Thiên gật đầu: “Phải!”  Hách Lạp Liêm cười nói: “Tha cho Diệp tộc đi!”  Tiêu Thiên không nói gì.  Hách Lạp Liêm lại nói: “Diệp tiểu hữu cũng không tiếp tục nhằm vào Diệp tộc nữa! Hắn nhận được nhiều thứ từ Diệp Thần như thế, nói không có lòng trắc ẩn là chuyện không thể nào! Bây giờ chúng ta đã thắng rồi! Nếu tiếp tục đuổi cùng giết tận thì quá khó coi. Hôm nay tha cho Diệp tộc một con đường sống, nói không chừng sau này sẽ có được thiện quả!”  Tiểu Thiên cười nói: “Cho Diệp tộc một cơ hội, nếu sau này trong tộc bọn họ xuất hiện một thiên tài siêu cấp, khi đó chúng ta sẽ gặp xui xẻo!”  Hách Lạp Liêm cười: “Không có một gia tộc nào có thể mãi mãi vô địch cả, không phải sao?”  Tiêu Thiên cười to: “Vậy đi thôi!”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là muốn Diệp tộc xoá tội cho Diệp Thần!  Diệp Thiên chậm rãi quỳ xuống, những người khác của Diệp tộc cũng thế.  …  Trên chân trời bên ngoài điện, Tiêu Thiên và Hách Lạp Liêm thu hồi tầm mắt.  Hai người nhìn nhau, sau đó khẽ thở dài.  Tiêu Thiên nhẹ giọng nói: “Diệp Lăng Thiên này là một người tài…”  Hách Lạp Liêm gật đầu.  Tiêu Thiên lại nói: “Diệp tộc này không chỉ có Diệp Lăng Thiên mà còn có một Diệp Thần, hai người này đều là người có thể vượt qua tổ tiên Diệp gia, nhưng vì nội chiến…”  Nói đến đây, hắn ta không ngừng lắc đầu: “Đáng tiếc! Quá đáng tiếc! Nếu không, e rằng Diệp tộc này có thể vượt xa Ma Kha Thần tộc năm đó!”  Hách Lạp Liêm nhẹ giọng nói: “Đúng là đáng tiếc, nhưng lại là chuyện vui với chúng ta!”  Tiêu Thiên gật đầu.  Nếu hai mẹ con này không xích mích thì sẽ đáng sợ đến mức nào chứ?  Hách Lạp Liêm khẽ thở dài: “Tha cho Diệp tộc một con đường sống đi!”  Tiêu Thiên nhìn về phía Hách Lạp Liêm, Hách Lạp Liêm nhẹ giọng nói: “Có lẽ Tiêu huynh từng nghĩ đến việc đuổi cùng giết tận, đúng không?”   Tiêu Thiên gật đầu: “Phải!”  Hách Lạp Liêm cười nói: “Tha cho Diệp tộc đi!”  Tiêu Thiên không nói gì.  Hách Lạp Liêm lại nói: “Diệp tiểu hữu cũng không tiếp tục nhằm vào Diệp tộc nữa! Hắn nhận được nhiều thứ từ Diệp Thần như thế, nói không có lòng trắc ẩn là chuyện không thể nào! Bây giờ chúng ta đã thắng rồi! Nếu tiếp tục đuổi cùng giết tận thì quá khó coi. Hôm nay tha cho Diệp tộc một con đường sống, nói không chừng sau này sẽ có được thiện quả!”  Tiểu Thiên cười nói: “Cho Diệp tộc một cơ hội, nếu sau này trong tộc bọn họ xuất hiện một thiên tài siêu cấp, khi đó chúng ta sẽ gặp xui xẻo!”  Hách Lạp Liêm cười: “Không có một gia tộc nào có thể mãi mãi vô địch cả, không phải sao?”  Tiêu Thiên cười to: “Vậy đi thôi!”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rõ ràng là muốn Diệp tộc xoá tội cho Diệp Thần!  Diệp Thiên chậm rãi quỳ xuống, những người khác của Diệp tộc cũng thế.  …  Trên chân trời bên ngoài điện, Tiêu Thiên và Hách Lạp Liêm thu hồi tầm mắt.  Hai người nhìn nhau, sau đó khẽ thở dài.  Tiêu Thiên nhẹ giọng nói: “Diệp Lăng Thiên này là một người tài…”  Hách Lạp Liêm gật đầu.  Tiêu Thiên lại nói: “Diệp tộc này không chỉ có Diệp Lăng Thiên mà còn có một Diệp Thần, hai người này đều là người có thể vượt qua tổ tiên Diệp gia, nhưng vì nội chiến…”  Nói đến đây, hắn ta không ngừng lắc đầu: “Đáng tiếc! Quá đáng tiếc! Nếu không, e rằng Diệp tộc này có thể vượt xa Ma Kha Thần tộc năm đó!”  Hách Lạp Liêm nhẹ giọng nói: “Đúng là đáng tiếc, nhưng lại là chuyện vui với chúng ta!”  Tiêu Thiên gật đầu.  Nếu hai mẹ con này không xích mích thì sẽ đáng sợ đến mức nào chứ?  Hách Lạp Liêm khẽ thở dài: “Tha cho Diệp tộc một con đường sống đi!”  Tiêu Thiên nhìn về phía Hách Lạp Liêm, Hách Lạp Liêm nhẹ giọng nói: “Có lẽ Tiêu huynh từng nghĩ đến việc đuổi cùng giết tận, đúng không?”   Tiêu Thiên gật đầu: “Phải!”  Hách Lạp Liêm cười nói: “Tha cho Diệp tộc đi!”  Tiêu Thiên không nói gì.  Hách Lạp Liêm lại nói: “Diệp tiểu hữu cũng không tiếp tục nhằm vào Diệp tộc nữa! Hắn nhận được nhiều thứ từ Diệp Thần như thế, nói không có lòng trắc ẩn là chuyện không thể nào! Bây giờ chúng ta đã thắng rồi! Nếu tiếp tục đuổi cùng giết tận thì quá khó coi. Hôm nay tha cho Diệp tộc một con đường sống, nói không chừng sau này sẽ có được thiện quả!”  Tiểu Thiên cười nói: “Cho Diệp tộc một cơ hội, nếu sau này trong tộc bọn họ xuất hiện một thiên tài siêu cấp, khi đó chúng ta sẽ gặp xui xẻo!”  Hách Lạp Liêm cười: “Không có một gia tộc nào có thể mãi mãi vô địch cả, không phải sao?”  Tiêu Thiên cười to: “Vậy đi thôi!”  

Chương 6693