Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7289

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mà Tĩnh Tri thì dần mờ đi.  Nàng ấy đang bị cưỡng chế đưa đi!  Không lâu sau, Tĩnh Tri đã hoàn toàn biến mất.  Ông lão tóc trắng ngồi đối diện cô gái váy trắng muốn nói lại thôi.  Cuối cùng lựa chọn không lên tiếng.  Chủ yếu là vì không dám.  Tính tình vị tiền bối này dường như không được tốt lắm.  Ông ta sợ rằng chỉ cần vừa mở miệng thì đó sẽ là câu hỏi cuối cùng của mình.  Vẫn nên tiếp tục đánh cờ đi.  ...  Khi Tĩnh Tri trở lại thực tại, thân xác nàng ấy đã biến mất.  Nàng ấy quan sát bốn phía rồi nhìn xuống bản thân, thấy mình chỉ còn lại linh hồn.  Nàng ấy mới nhận ra những gì vừa xảy ra ban nãy đều là thật!  Cô gái kia có thể xuyên qua thời không mà giết nàng ấy!  Rốt cuộc là làm cách nào chứ?  Tĩnh Tri có chút hoang mang.  Đúng lúc này, Tả Tướng xuất hiện, khi thấy Tĩnh Tri chỉ còn lại linh hồn thì ngây ra như phỗng.  Nhưng trong mắt Tĩnh Tri chỉ tràn ngập mê man, dường như không phát hiện ra ông ta.  Tả Tướng run giọng hỏi: “Thánh Chủ, thân... thân xác của ngài...”  Tĩnh Tri thu hồi luồng suy nghĩ, hỏi lại: “Có chuyện gì không?"  Tả Tướng: “Thân xác của Thánh Chủ...”  Tĩnh Tri nhàn nhạt đáp: “Ban nãy gió to, thổi bay mất thôi”.  Tả Tướng nghe mà há hốc mồm.  Gió to?  Thổi thân xác bay đi mất?  Quái gì thế này?  Tĩnh Tri lại hỏi: “Có chuyện gì không?"  Tả Tướng do dự rồi nói: “Tộc trưởng Cổ Ma tộc, Cổ Mệnh, đã đến”.  Tĩnh Tri cau mày: “Đến rồi à?"  Tả Tướng gật đầu: “Y muốn Thánh Chủ đến cùng bàn cách tiêu diệt Diệp Huyên và người sau lưng hắn”.  Tĩnh Tri thoáng ngẩn ra: “Tiêu diệt Diệp Huyên và người sau lưng hắn?"  Tả Tướng: “Vâng, chính là cô gái váy trắng và người áo xanh kia”.  Cô gái váy trắng!  Cả người Tĩnh Tri bỗng run lên.  Tả Tướng vội hỏi: “Thánh Chủ sao vậy?"

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mà Tĩnh Tri thì dần mờ đi.  Nàng ấy đang bị cưỡng chế đưa đi!  Không lâu sau, Tĩnh Tri đã hoàn toàn biến mất.  Ông lão tóc trắng ngồi đối diện cô gái váy trắng muốn nói lại thôi.  Cuối cùng lựa chọn không lên tiếng.  Chủ yếu là vì không dám.  Tính tình vị tiền bối này dường như không được tốt lắm.  Ông ta sợ rằng chỉ cần vừa mở miệng thì đó sẽ là câu hỏi cuối cùng của mình.  Vẫn nên tiếp tục đánh cờ đi.  ...  Khi Tĩnh Tri trở lại thực tại, thân xác nàng ấy đã biến mất.  Nàng ấy quan sát bốn phía rồi nhìn xuống bản thân, thấy mình chỉ còn lại linh hồn.  Nàng ấy mới nhận ra những gì vừa xảy ra ban nãy đều là thật!  Cô gái kia có thể xuyên qua thời không mà giết nàng ấy!  Rốt cuộc là làm cách nào chứ?  Tĩnh Tri có chút hoang mang.  Đúng lúc này, Tả Tướng xuất hiện, khi thấy Tĩnh Tri chỉ còn lại linh hồn thì ngây ra như phỗng.  Nhưng trong mắt Tĩnh Tri chỉ tràn ngập mê man, dường như không phát hiện ra ông ta.  Tả Tướng run giọng hỏi: “Thánh Chủ, thân... thân xác của ngài...”  Tĩnh Tri thu hồi luồng suy nghĩ, hỏi lại: “Có chuyện gì không?"  Tả Tướng: “Thân xác của Thánh Chủ...”  Tĩnh Tri nhàn nhạt đáp: “Ban nãy gió to, thổi bay mất thôi”.  Tả Tướng nghe mà há hốc mồm.  Gió to?  Thổi thân xác bay đi mất?  Quái gì thế này?  Tĩnh Tri lại hỏi: “Có chuyện gì không?"  Tả Tướng do dự rồi nói: “Tộc trưởng Cổ Ma tộc, Cổ Mệnh, đã đến”.  Tĩnh Tri cau mày: “Đến rồi à?"  Tả Tướng gật đầu: “Y muốn Thánh Chủ đến cùng bàn cách tiêu diệt Diệp Huyên và người sau lưng hắn”.  Tĩnh Tri thoáng ngẩn ra: “Tiêu diệt Diệp Huyên và người sau lưng hắn?"  Tả Tướng: “Vâng, chính là cô gái váy trắng và người áo xanh kia”.  Cô gái váy trắng!  Cả người Tĩnh Tri bỗng run lên.  Tả Tướng vội hỏi: “Thánh Chủ sao vậy?"

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Mà Tĩnh Tri thì dần mờ đi.  Nàng ấy đang bị cưỡng chế đưa đi!  Không lâu sau, Tĩnh Tri đã hoàn toàn biến mất.  Ông lão tóc trắng ngồi đối diện cô gái váy trắng muốn nói lại thôi.  Cuối cùng lựa chọn không lên tiếng.  Chủ yếu là vì không dám.  Tính tình vị tiền bối này dường như không được tốt lắm.  Ông ta sợ rằng chỉ cần vừa mở miệng thì đó sẽ là câu hỏi cuối cùng của mình.  Vẫn nên tiếp tục đánh cờ đi.  ...  Khi Tĩnh Tri trở lại thực tại, thân xác nàng ấy đã biến mất.  Nàng ấy quan sát bốn phía rồi nhìn xuống bản thân, thấy mình chỉ còn lại linh hồn.  Nàng ấy mới nhận ra những gì vừa xảy ra ban nãy đều là thật!  Cô gái kia có thể xuyên qua thời không mà giết nàng ấy!  Rốt cuộc là làm cách nào chứ?  Tĩnh Tri có chút hoang mang.  Đúng lúc này, Tả Tướng xuất hiện, khi thấy Tĩnh Tri chỉ còn lại linh hồn thì ngây ra như phỗng.  Nhưng trong mắt Tĩnh Tri chỉ tràn ngập mê man, dường như không phát hiện ra ông ta.  Tả Tướng run giọng hỏi: “Thánh Chủ, thân... thân xác của ngài...”  Tĩnh Tri thu hồi luồng suy nghĩ, hỏi lại: “Có chuyện gì không?"  Tả Tướng: “Thân xác của Thánh Chủ...”  Tĩnh Tri nhàn nhạt đáp: “Ban nãy gió to, thổi bay mất thôi”.  Tả Tướng nghe mà há hốc mồm.  Gió to?  Thổi thân xác bay đi mất?  Quái gì thế này?  Tĩnh Tri lại hỏi: “Có chuyện gì không?"  Tả Tướng do dự rồi nói: “Tộc trưởng Cổ Ma tộc, Cổ Mệnh, đã đến”.  Tĩnh Tri cau mày: “Đến rồi à?"  Tả Tướng gật đầu: “Y muốn Thánh Chủ đến cùng bàn cách tiêu diệt Diệp Huyên và người sau lưng hắn”.  Tĩnh Tri thoáng ngẩn ra: “Tiêu diệt Diệp Huyên và người sau lưng hắn?"  Tả Tướng: “Vâng, chính là cô gái váy trắng và người áo xanh kia”.  Cô gái váy trắng!  Cả người Tĩnh Tri bỗng run lên.  Tả Tướng vội hỏi: “Thánh Chủ sao vậy?"

Chương 7289