Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7290

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tĩnh Tri thì thầm: “Gió to nên lạnh”.  Tả Tướng: “...”Gió to?  Thấy lạnh?  Tả Tướng cảm thấy hoang mang vô cùng.  Thánh Chủ đây là bị gì vậy?  Tĩnh Tri bỗng nói: “Đi thôi”.  Nàng ấy xoay gót rời đi.  Bóng lưng có phần suy sụp.  Hôm nay nàng ấy bị đả kích khá nặng nề.  Chưa bao giờ bị người nhục mạ như vậy!  Ánh mắt cô gái váy trắng nhìn nàng ấy tựa như nhìn một con kiến cỏ!  Người này rốt cuộc mạnh đến đâu?  Đây là một bí ẩn.  Một chốc sau, Tĩnh Tri trở lại hành cung của mình, thân xác cũng đã khôi phục lại gần hết.  Nàng ấy tuy bị cô gái váy trắng phá hủy thân xác nhưng nền tảng lại không hề hấn gì, vì vậy mới có thể hồi phục lại.  Trước đại điện có một người đàn ông trung niên lẳng lặng đứng.  Y có thân hình cao lớn, người khoác áo bào đen, tản ra khí thế oai nghiêm, mang lại cảm giác áp bức vô cùng.  Người này chính là tộc trưởng Cổ Ma tộc - Cổ Mệnh.  Thấy Tĩnh Tri đi đến, y gật đầu chào hỏi: “Tĩnh Tri cô nương”.  Tĩnh Tri cười đáp: “Cổ Mệnh tộc trưởng, bao năm không gặp rồi nhỉ?"  Cổ Mệnh: “Quả vậy”.  Tĩnh Tri: “Vào vấn đề thôi. Ông thấy Diệp Huyên này thế nào?"  Cổ Mệnh: “Vô cùng bí hiểm”.  Tĩnh Tri chớp mắt: “Hắn thật sự không hề đơn giản”.  Cổ Mệnh gật đầu: “Quả vậy”.  Tĩnh Tri ngả người nằm ra ghế: “Cổ Mệnh tộc trưởng muốn có được tòa tháp kia?"  Cổ Mệnh hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ cô nương không muốn?"  Tĩnh Tri bật cười: “Ta muốn, nhưng tháp chỉ có một mà thôi, đúng chứ?"  Sau một hồi im lặng, Cổ Mệnh nói: “Trước tiên đoạt lấy nó rồi hãy tiếp tục bàn chuyện, cô thấy thế nào?"  Tĩnh Tri lắc đầu: “Cổ Mệnh tộc trưởng đừng lừa ta. Một khi đoạt được về tay, Thánh Đường của ta làm sao địch lại Cổ Ma tộc của ông?"  Cổ Mệnh: “Tĩnh Tri cô nương khiêm tốn rồi”.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tĩnh Tri thì thầm: “Gió to nên lạnh”.  Tả Tướng: “...”Gió to?  Thấy lạnh?  Tả Tướng cảm thấy hoang mang vô cùng.  Thánh Chủ đây là bị gì vậy?  Tĩnh Tri bỗng nói: “Đi thôi”.  Nàng ấy xoay gót rời đi.  Bóng lưng có phần suy sụp.  Hôm nay nàng ấy bị đả kích khá nặng nề.  Chưa bao giờ bị người nhục mạ như vậy!  Ánh mắt cô gái váy trắng nhìn nàng ấy tựa như nhìn một con kiến cỏ!  Người này rốt cuộc mạnh đến đâu?  Đây là một bí ẩn.  Một chốc sau, Tĩnh Tri trở lại hành cung của mình, thân xác cũng đã khôi phục lại gần hết.  Nàng ấy tuy bị cô gái váy trắng phá hủy thân xác nhưng nền tảng lại không hề hấn gì, vì vậy mới có thể hồi phục lại.  Trước đại điện có một người đàn ông trung niên lẳng lặng đứng.  Y có thân hình cao lớn, người khoác áo bào đen, tản ra khí thế oai nghiêm, mang lại cảm giác áp bức vô cùng.  Người này chính là tộc trưởng Cổ Ma tộc - Cổ Mệnh.  Thấy Tĩnh Tri đi đến, y gật đầu chào hỏi: “Tĩnh Tri cô nương”.  Tĩnh Tri cười đáp: “Cổ Mệnh tộc trưởng, bao năm không gặp rồi nhỉ?"  Cổ Mệnh: “Quả vậy”.  Tĩnh Tri: “Vào vấn đề thôi. Ông thấy Diệp Huyên này thế nào?"  Cổ Mệnh: “Vô cùng bí hiểm”.  Tĩnh Tri chớp mắt: “Hắn thật sự không hề đơn giản”.  Cổ Mệnh gật đầu: “Quả vậy”.  Tĩnh Tri ngả người nằm ra ghế: “Cổ Mệnh tộc trưởng muốn có được tòa tháp kia?"  Cổ Mệnh hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ cô nương không muốn?"  Tĩnh Tri bật cười: “Ta muốn, nhưng tháp chỉ có một mà thôi, đúng chứ?"  Sau một hồi im lặng, Cổ Mệnh nói: “Trước tiên đoạt lấy nó rồi hãy tiếp tục bàn chuyện, cô thấy thế nào?"  Tĩnh Tri lắc đầu: “Cổ Mệnh tộc trưởng đừng lừa ta. Một khi đoạt được về tay, Thánh Đường của ta làm sao địch lại Cổ Ma tộc của ông?"  Cổ Mệnh: “Tĩnh Tri cô nương khiêm tốn rồi”.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tĩnh Tri thì thầm: “Gió to nên lạnh”.  Tả Tướng: “...”Gió to?  Thấy lạnh?  Tả Tướng cảm thấy hoang mang vô cùng.  Thánh Chủ đây là bị gì vậy?  Tĩnh Tri bỗng nói: “Đi thôi”.  Nàng ấy xoay gót rời đi.  Bóng lưng có phần suy sụp.  Hôm nay nàng ấy bị đả kích khá nặng nề.  Chưa bao giờ bị người nhục mạ như vậy!  Ánh mắt cô gái váy trắng nhìn nàng ấy tựa như nhìn một con kiến cỏ!  Người này rốt cuộc mạnh đến đâu?  Đây là một bí ẩn.  Một chốc sau, Tĩnh Tri trở lại hành cung của mình, thân xác cũng đã khôi phục lại gần hết.  Nàng ấy tuy bị cô gái váy trắng phá hủy thân xác nhưng nền tảng lại không hề hấn gì, vì vậy mới có thể hồi phục lại.  Trước đại điện có một người đàn ông trung niên lẳng lặng đứng.  Y có thân hình cao lớn, người khoác áo bào đen, tản ra khí thế oai nghiêm, mang lại cảm giác áp bức vô cùng.  Người này chính là tộc trưởng Cổ Ma tộc - Cổ Mệnh.  Thấy Tĩnh Tri đi đến, y gật đầu chào hỏi: “Tĩnh Tri cô nương”.  Tĩnh Tri cười đáp: “Cổ Mệnh tộc trưởng, bao năm không gặp rồi nhỉ?"  Cổ Mệnh: “Quả vậy”.  Tĩnh Tri: “Vào vấn đề thôi. Ông thấy Diệp Huyên này thế nào?"  Cổ Mệnh: “Vô cùng bí hiểm”.  Tĩnh Tri chớp mắt: “Hắn thật sự không hề đơn giản”.  Cổ Mệnh gật đầu: “Quả vậy”.  Tĩnh Tri ngả người nằm ra ghế: “Cổ Mệnh tộc trưởng muốn có được tòa tháp kia?"  Cổ Mệnh hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ cô nương không muốn?"  Tĩnh Tri bật cười: “Ta muốn, nhưng tháp chỉ có một mà thôi, đúng chứ?"  Sau một hồi im lặng, Cổ Mệnh nói: “Trước tiên đoạt lấy nó rồi hãy tiếp tục bàn chuyện, cô thấy thế nào?"  Tĩnh Tri lắc đầu: “Cổ Mệnh tộc trưởng đừng lừa ta. Một khi đoạt được về tay, Thánh Đường của ta làm sao địch lại Cổ Ma tộc của ông?"  Cổ Mệnh: “Tĩnh Tri cô nương khiêm tốn rồi”.  

Chương 7290