Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7801

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ Sầu khẽ nhếch miệng nói: "Được!"  Tuyết Linh Lung lập tức nóng nảy, nàng ta còn định nói gì thì Diệp Huyên đã khẽ than: "Nhóc con, ngươi phải hiểu được một điều, giờ toàn bộ Ác tộc đều bị phong ấn nhưng hắn ta lại có thể đi ra. Điều này có nghĩa là gì? Ngươi nghĩ kỹ lại đi!"  Tuyết Linh Lung nghe vậy sắc mặt thoáng chốc trở nên trắng bệch.  Dưới sự dẫn dắt của Cổ Sầu, mọi người đi đến một mảnh đồng bằng. Chỗ này dường như không có giới hạn, hoàn toàn không thể nhìn tới cuối.  Cổ Sầu dẫn ba người Diệp Huyên đi về phía xa nói: "Diệp công tử, ngài biết đấy, đây chính là nơi mà hồi đó đám Tuyết Sơn Vương đã đánh nhau với tổ tiên của ta!"  Hắn ta nói xong bèn nhìn Diệp Huyên cười nói: "Diệp công tử, ngài có biết tại sao Táng vực này lại không ghi lại đoạn lịch sử đó không? Thậm chí có rất nhiều người cũng không biết đến Ác tộc bọn ta!"  Diệp Huyên im lặng một lát rồi hỏi: "Lịch sử do người thắng viết, mà không có ghi lại năm đó hiển nhiên là người thắng đã xóa đi đoạn lịch sử ấy!"  Trong mắt Cổ Sầu chợt lóe lên vẻ kinh ngạc: "Diệp công tử thật sáng suốt, vậy ngài có biết tại sao họ phải xóa đoạn lịch sử kia đi không?"  Diệp Huyên lắc đầu.  Cổ Sầu cười đáp: "Bởi vì tài nguyên!"  Diệp Huyên nói: "Nghe nói hồi đó Ác tộc các ngươi muốn thống trị toàn bộ Táng vực, chiếm lấy mọi tài nguyên ở đây nên họ mới vùng dậy chống trả..."  Ha ha...  Cổ Sầu bỗng bật cười ha ha: "Diệp công tử, đây là Linh Lung cô nương nói với ngài à?"  Diệp Huyên gật đầu.  Tuyết Linh Lung bên cạnh lạnh lùng hỏi ngược lại: "Lẽ nào không đúng sao?"  Cổ Sầu lắc đầu cười: "Đúng là thú vị, đương nhiên cũng là bình thường thôi! Từ xưa đến nay, hễ là bên thất bại lại có ai có thể không bị nói xấu cơ chứ?"  Diệp Huyên nhíu mày: "Nghe ý ngươi là còn có nguyên nhân khác?"  Cổ Sầu cười nói: "Thực ra, cái này phải bắt đầu nói từ Tuyết Sơn Vương."  Diệp Huyên cau mày: "Tuyết Sơn Vương?"  Cổ Sầu gật đầu: "Dù là ta thì cũng phải công nhận rằng ông ta đúng là một thiên tài cực kỳ bi3n thái!"  Hắn ta nói xong lại nhìn về phía Diệp Huyên: "Diệp công tử, ngài phải biết là chúng ta tu luyện ngoài tư chất của bản thân và sự cố gắng ra, còn có một điều không thể thiếu đó là tiền!"  Diệp Huyên gật đầu.  Cổ Sầu tiếp tục nói: "Thiên tài như Tuyết Sơn Vương tu luyện thì cần phải có tài nguyên kh ủng bố cỡ nào? Mà lúc đó, toàn bộ Tàng vực thì Ác tộc ta là giàu nhất!"  Diệp Huyên nghe vậy sắc mặt lập tức thay đổi! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ Sầu khẽ nhếch miệng nói: "Được!"  Tuyết Linh Lung lập tức nóng nảy, nàng ta còn định nói gì thì Diệp Huyên đã khẽ than: "Nhóc con, ngươi phải hiểu được một điều, giờ toàn bộ Ác tộc đều bị phong ấn nhưng hắn ta lại có thể đi ra. Điều này có nghĩa là gì? Ngươi nghĩ kỹ lại đi!"  Tuyết Linh Lung nghe vậy sắc mặt thoáng chốc trở nên trắng bệch.  Dưới sự dẫn dắt của Cổ Sầu, mọi người đi đến một mảnh đồng bằng. Chỗ này dường như không có giới hạn, hoàn toàn không thể nhìn tới cuối.  Cổ Sầu dẫn ba người Diệp Huyên đi về phía xa nói: "Diệp công tử, ngài biết đấy, đây chính là nơi mà hồi đó đám Tuyết Sơn Vương đã đánh nhau với tổ tiên của ta!"  Hắn ta nói xong bèn nhìn Diệp Huyên cười nói: "Diệp công tử, ngài có biết tại sao Táng vực này lại không ghi lại đoạn lịch sử đó không? Thậm chí có rất nhiều người cũng không biết đến Ác tộc bọn ta!"  Diệp Huyên im lặng một lát rồi hỏi: "Lịch sử do người thắng viết, mà không có ghi lại năm đó hiển nhiên là người thắng đã xóa đi đoạn lịch sử ấy!"  Trong mắt Cổ Sầu chợt lóe lên vẻ kinh ngạc: "Diệp công tử thật sáng suốt, vậy ngài có biết tại sao họ phải xóa đoạn lịch sử kia đi không?"  Diệp Huyên lắc đầu.  Cổ Sầu cười đáp: "Bởi vì tài nguyên!"  Diệp Huyên nói: "Nghe nói hồi đó Ác tộc các ngươi muốn thống trị toàn bộ Táng vực, chiếm lấy mọi tài nguyên ở đây nên họ mới vùng dậy chống trả..."  Ha ha...  Cổ Sầu bỗng bật cười ha ha: "Diệp công tử, đây là Linh Lung cô nương nói với ngài à?"  Diệp Huyên gật đầu.  Tuyết Linh Lung bên cạnh lạnh lùng hỏi ngược lại: "Lẽ nào không đúng sao?"  Cổ Sầu lắc đầu cười: "Đúng là thú vị, đương nhiên cũng là bình thường thôi! Từ xưa đến nay, hễ là bên thất bại lại có ai có thể không bị nói xấu cơ chứ?"  Diệp Huyên nhíu mày: "Nghe ý ngươi là còn có nguyên nhân khác?"  Cổ Sầu cười nói: "Thực ra, cái này phải bắt đầu nói từ Tuyết Sơn Vương."  Diệp Huyên cau mày: "Tuyết Sơn Vương?"  Cổ Sầu gật đầu: "Dù là ta thì cũng phải công nhận rằng ông ta đúng là một thiên tài cực kỳ bi3n thái!"  Hắn ta nói xong lại nhìn về phía Diệp Huyên: "Diệp công tử, ngài phải biết là chúng ta tu luyện ngoài tư chất của bản thân và sự cố gắng ra, còn có một điều không thể thiếu đó là tiền!"  Diệp Huyên gật đầu.  Cổ Sầu tiếp tục nói: "Thiên tài như Tuyết Sơn Vương tu luyện thì cần phải có tài nguyên kh ủng bố cỡ nào? Mà lúc đó, toàn bộ Tàng vực thì Ác tộc ta là giàu nhất!"  Diệp Huyên nghe vậy sắc mặt lập tức thay đổi! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ Sầu khẽ nhếch miệng nói: "Được!"  Tuyết Linh Lung lập tức nóng nảy, nàng ta còn định nói gì thì Diệp Huyên đã khẽ than: "Nhóc con, ngươi phải hiểu được một điều, giờ toàn bộ Ác tộc đều bị phong ấn nhưng hắn ta lại có thể đi ra. Điều này có nghĩa là gì? Ngươi nghĩ kỹ lại đi!"  Tuyết Linh Lung nghe vậy sắc mặt thoáng chốc trở nên trắng bệch.  Dưới sự dẫn dắt của Cổ Sầu, mọi người đi đến một mảnh đồng bằng. Chỗ này dường như không có giới hạn, hoàn toàn không thể nhìn tới cuối.  Cổ Sầu dẫn ba người Diệp Huyên đi về phía xa nói: "Diệp công tử, ngài biết đấy, đây chính là nơi mà hồi đó đám Tuyết Sơn Vương đã đánh nhau với tổ tiên của ta!"  Hắn ta nói xong bèn nhìn Diệp Huyên cười nói: "Diệp công tử, ngài có biết tại sao Táng vực này lại không ghi lại đoạn lịch sử đó không? Thậm chí có rất nhiều người cũng không biết đến Ác tộc bọn ta!"  Diệp Huyên im lặng một lát rồi hỏi: "Lịch sử do người thắng viết, mà không có ghi lại năm đó hiển nhiên là người thắng đã xóa đi đoạn lịch sử ấy!"  Trong mắt Cổ Sầu chợt lóe lên vẻ kinh ngạc: "Diệp công tử thật sáng suốt, vậy ngài có biết tại sao họ phải xóa đoạn lịch sử kia đi không?"  Diệp Huyên lắc đầu.  Cổ Sầu cười đáp: "Bởi vì tài nguyên!"  Diệp Huyên nói: "Nghe nói hồi đó Ác tộc các ngươi muốn thống trị toàn bộ Táng vực, chiếm lấy mọi tài nguyên ở đây nên họ mới vùng dậy chống trả..."  Ha ha...  Cổ Sầu bỗng bật cười ha ha: "Diệp công tử, đây là Linh Lung cô nương nói với ngài à?"  Diệp Huyên gật đầu.  Tuyết Linh Lung bên cạnh lạnh lùng hỏi ngược lại: "Lẽ nào không đúng sao?"  Cổ Sầu lắc đầu cười: "Đúng là thú vị, đương nhiên cũng là bình thường thôi! Từ xưa đến nay, hễ là bên thất bại lại có ai có thể không bị nói xấu cơ chứ?"  Diệp Huyên nhíu mày: "Nghe ý ngươi là còn có nguyên nhân khác?"  Cổ Sầu cười nói: "Thực ra, cái này phải bắt đầu nói từ Tuyết Sơn Vương."  Diệp Huyên cau mày: "Tuyết Sơn Vương?"  Cổ Sầu gật đầu: "Dù là ta thì cũng phải công nhận rằng ông ta đúng là một thiên tài cực kỳ bi3n thái!"  Hắn ta nói xong lại nhìn về phía Diệp Huyên: "Diệp công tử, ngài phải biết là chúng ta tu luyện ngoài tư chất của bản thân và sự cố gắng ra, còn có một điều không thể thiếu đó là tiền!"  Diệp Huyên gật đầu.  Cổ Sầu tiếp tục nói: "Thiên tài như Tuyết Sơn Vương tu luyện thì cần phải có tài nguyên kh ủng bố cỡ nào? Mà lúc đó, toàn bộ Tàng vực thì Ác tộc ta là giàu nhất!"  Diệp Huyên nghe vậy sắc mặt lập tức thay đổi! 

Chương 7801