Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7951
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tông Thủ biến sắc: “Trận pháp!" Gã ta vừa dứt lời, tầng mây khắp bốn phía đã hội tụ thành một tấm khiên khổng lồ trên đầu mọi người. Kiếm chém xuống. Ầm! Khiên mây chấn động kịch liệt nhưng không vỡ. Bọn Tông Thủ vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại thấy kiếm quang thứ hai lao xuống. Ầm! Một tiếng nổ đinh tai vang lên khi khiên mây run lên bần bật rồi nứt ra. Bọn Tông Thủ nhìn thấy cảnh này thì sa sầm mặt. Diệp Huyên ở chân trời không ngừng vung kiếm, khiến vết rạn trên khiên mây ngày càng mở rộng. Tông Thủ gầm lên: “Sát trận!" Hàng loạt những chùm tia sáng phóng lên cao theo lời gã ta, thẳng hướng Diệp Huyên. Diệp Huyên ở chân trời khẽ động tâm niệm, kiếm Thanh Huyên hóa thành tấm khiên ngăn trước mặt hắn. Uỳnh uỳnh uỳnh... Tấm khiên run lên từng đợt nhưng vẫn kiên trì hứng trọn toàn bộ chùm sáng. Vẻ dữ tợn lóe lên trong mắt Tông Thủ: "Tiếp tục!" Gã ta vừa dứt lời, hàng loạt những chùm tia sáng phóng lên cao, thẳng hướng Diệp Huyên. Giờ phút này, Vân giới đã khởi động toàn bộ trận pháp. Ở chân trời, Diệp Huyên đứng sau khiên kiếm, mặc cho những chùm sáng mạnh mẽ kia dội vào kiếm Thanh Huyên. Hai bên liên tục giằng co không dứt. Dần dà, sắc mặt cường giả Vân giới bắt đầu xấu đi. Những trận pháp này cần tiêu hao rất nhiều sức mạnh để khởi động, cứ tiếp tục như vậy thì Vân giới sẽ không thể chịu nổi. Mà một khi không có trận pháp, ai có thể ngăn lại Diệp Huyên? Tông Thủ trợn mắt trừng Diệp Huyên, hai tay siết chặt. Hốt hoảng. Gã ta thật sự đã bắt đầu hoảng loạn. Cứ tiếp tục như vậy thì Vân giới sẽ không thể chịu nổi, khi ấy không ai có thể ngăn lại kiếm của Diệp Huyên. Gã ta thốt lên: “Dùng tất cả tài nguyên trong tông môn để duy trì trận pháp!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tông Thủ biến sắc: “Trận pháp!" Gã ta vừa dứt lời, tầng mây khắp bốn phía đã hội tụ thành một tấm khiên khổng lồ trên đầu mọi người. Kiếm chém xuống. Ầm! Khiên mây chấn động kịch liệt nhưng không vỡ. Bọn Tông Thủ vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại thấy kiếm quang thứ hai lao xuống. Ầm! Một tiếng nổ đinh tai vang lên khi khiên mây run lên bần bật rồi nứt ra. Bọn Tông Thủ nhìn thấy cảnh này thì sa sầm mặt. Diệp Huyên ở chân trời không ngừng vung kiếm, khiến vết rạn trên khiên mây ngày càng mở rộng. Tông Thủ gầm lên: “Sát trận!" Hàng loạt những chùm tia sáng phóng lên cao theo lời gã ta, thẳng hướng Diệp Huyên. Diệp Huyên ở chân trời khẽ động tâm niệm, kiếm Thanh Huyên hóa thành tấm khiên ngăn trước mặt hắn. Uỳnh uỳnh uỳnh... Tấm khiên run lên từng đợt nhưng vẫn kiên trì hứng trọn toàn bộ chùm sáng. Vẻ dữ tợn lóe lên trong mắt Tông Thủ: "Tiếp tục!" Gã ta vừa dứt lời, hàng loạt những chùm tia sáng phóng lên cao, thẳng hướng Diệp Huyên. Giờ phút này, Vân giới đã khởi động toàn bộ trận pháp. Ở chân trời, Diệp Huyên đứng sau khiên kiếm, mặc cho những chùm sáng mạnh mẽ kia dội vào kiếm Thanh Huyên. Hai bên liên tục giằng co không dứt. Dần dà, sắc mặt cường giả Vân giới bắt đầu xấu đi. Những trận pháp này cần tiêu hao rất nhiều sức mạnh để khởi động, cứ tiếp tục như vậy thì Vân giới sẽ không thể chịu nổi. Mà một khi không có trận pháp, ai có thể ngăn lại Diệp Huyên? Tông Thủ trợn mắt trừng Diệp Huyên, hai tay siết chặt. Hốt hoảng. Gã ta thật sự đã bắt đầu hoảng loạn. Cứ tiếp tục như vậy thì Vân giới sẽ không thể chịu nổi, khi ấy không ai có thể ngăn lại kiếm của Diệp Huyên. Gã ta thốt lên: “Dùng tất cả tài nguyên trong tông môn để duy trì trận pháp!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tông Thủ biến sắc: “Trận pháp!" Gã ta vừa dứt lời, tầng mây khắp bốn phía đã hội tụ thành một tấm khiên khổng lồ trên đầu mọi người. Kiếm chém xuống. Ầm! Khiên mây chấn động kịch liệt nhưng không vỡ. Bọn Tông Thủ vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại thấy kiếm quang thứ hai lao xuống. Ầm! Một tiếng nổ đinh tai vang lên khi khiên mây run lên bần bật rồi nứt ra. Bọn Tông Thủ nhìn thấy cảnh này thì sa sầm mặt. Diệp Huyên ở chân trời không ngừng vung kiếm, khiến vết rạn trên khiên mây ngày càng mở rộng. Tông Thủ gầm lên: “Sát trận!" Hàng loạt những chùm tia sáng phóng lên cao theo lời gã ta, thẳng hướng Diệp Huyên. Diệp Huyên ở chân trời khẽ động tâm niệm, kiếm Thanh Huyên hóa thành tấm khiên ngăn trước mặt hắn. Uỳnh uỳnh uỳnh... Tấm khiên run lên từng đợt nhưng vẫn kiên trì hứng trọn toàn bộ chùm sáng. Vẻ dữ tợn lóe lên trong mắt Tông Thủ: "Tiếp tục!" Gã ta vừa dứt lời, hàng loạt những chùm tia sáng phóng lên cao, thẳng hướng Diệp Huyên. Giờ phút này, Vân giới đã khởi động toàn bộ trận pháp. Ở chân trời, Diệp Huyên đứng sau khiên kiếm, mặc cho những chùm sáng mạnh mẽ kia dội vào kiếm Thanh Huyên. Hai bên liên tục giằng co không dứt. Dần dà, sắc mặt cường giả Vân giới bắt đầu xấu đi. Những trận pháp này cần tiêu hao rất nhiều sức mạnh để khởi động, cứ tiếp tục như vậy thì Vân giới sẽ không thể chịu nổi. Mà một khi không có trận pháp, ai có thể ngăn lại Diệp Huyên? Tông Thủ trợn mắt trừng Diệp Huyên, hai tay siết chặt. Hốt hoảng. Gã ta thật sự đã bắt đầu hoảng loạn. Cứ tiếp tục như vậy thì Vân giới sẽ không thể chịu nổi, khi ấy không ai có thể ngăn lại kiếm của Diệp Huyên. Gã ta thốt lên: “Dùng tất cả tài nguyên trong tông môn để duy trì trận pháp!"