Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7982

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khi những kỵ binh kia muốn xông tới trước mặt Diệp Huyên, một tình cảnh kỳ lạ chợt xuất hiện.  Những kỵ binh kia đứng yên tại chỗ như bị điểm huyệt, cùng lúc đó, tất cả bọn họ đều đồng loạt bị chém mất một cánh tay!  Trong nháy mắt, vô số máu tươi b ắn ra, cực kỳ đẫm máu!  Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hoảng hốt!  Quan Cảnh nhìn Diệp Huyên với vẻ khó tin, người không ngừng run rẩy!  Lúc này, ông chủ của cửa tiệm cũng vô cùng sợ hãi, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống trên mặt ông ta.  Còn Vu Linh Nhi thì đã hoá đá tại chỗ.  Diệp Huyên nhìn người đàn ông Vu tộc cũng đang ngơ ngác: “Ngươi muốn tiêu diệt cả nhà ta ư?”  Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai!”  Diệp Huyên cười nói: “Biết vì sao ta không giết ngươi không?”  Người đàn ông đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một tấm Vu lệnh đột nhiên bay lên từ trong tay gã.  Gọi người!  Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Ngươi thật sự không nhận ra ta à?”  Người đàn ông Vu tộc nhìn chằm chằm Diệp Huyên, một lát sau, gã cau mày, sao cảm thấy người này quen thế nhỉ?  Lúc này, chân trời phía xa chợt rung động dữ dội, một khắc sau, có một ông lão đi tới!  Cường giả Vu tộc!  Nhìn thấy ông lão, người đàn ông lập tức mừng rỡ, vội nói: “Đại trưởng lão!”  Đại trưởng lão Vu tộc!  Sau khi đi đến nơi này, nhìn thấy những kỵ binh Vu tộc bị cụt tay, sắc mặt Đại trưởng lão lập tức trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên, nhưng khi nhìn thấy Diệp Huyên, ông ta lập tức như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng!  Người đàn ông trẻ tuổi đang định cất lời thì Đại trưởng lão Vu tộc chợt xoay người tát gã một cái.  Chát!  Dưới ánh nhìn của mọi người, thân thể của người đàn ông kia thoáng chốc vỡ tan!  Ai cũng tỏ vẻ ngạc nhiên!  Hành động gì thế này?  Quan Cảnh ở một bên nhìn về phía Diệp Huyên, một lúc sau, hắn ta như nhớ ra điều gì, con ngươi chợt co lại, thân thể bắt đầu run rẩy. Sau đó, hắn ta bóp nát một lá bùa truyền âm!  Không chỉ có Quan Cảnh mà ông chủ cửa hiệu cũng đã phát hiện ra điều gì, ông ta lập tức bóp nát một lá bùa truyền âm, thông báo cho ông chủ phía sau…  Một vài người vốn đang xem kịch cũng lập tức lấy bùa truyền âm ra bóp nát! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khi những kỵ binh kia muốn xông tới trước mặt Diệp Huyên, một tình cảnh kỳ lạ chợt xuất hiện.  Những kỵ binh kia đứng yên tại chỗ như bị điểm huyệt, cùng lúc đó, tất cả bọn họ đều đồng loạt bị chém mất một cánh tay!  Trong nháy mắt, vô số máu tươi b ắn ra, cực kỳ đẫm máu!  Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hoảng hốt!  Quan Cảnh nhìn Diệp Huyên với vẻ khó tin, người không ngừng run rẩy!  Lúc này, ông chủ của cửa tiệm cũng vô cùng sợ hãi, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống trên mặt ông ta.  Còn Vu Linh Nhi thì đã hoá đá tại chỗ.  Diệp Huyên nhìn người đàn ông Vu tộc cũng đang ngơ ngác: “Ngươi muốn tiêu diệt cả nhà ta ư?”  Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai!”  Diệp Huyên cười nói: “Biết vì sao ta không giết ngươi không?”  Người đàn ông đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một tấm Vu lệnh đột nhiên bay lên từ trong tay gã.  Gọi người!  Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Ngươi thật sự không nhận ra ta à?”  Người đàn ông Vu tộc nhìn chằm chằm Diệp Huyên, một lát sau, gã cau mày, sao cảm thấy người này quen thế nhỉ?  Lúc này, chân trời phía xa chợt rung động dữ dội, một khắc sau, có một ông lão đi tới!  Cường giả Vu tộc!  Nhìn thấy ông lão, người đàn ông lập tức mừng rỡ, vội nói: “Đại trưởng lão!”  Đại trưởng lão Vu tộc!  Sau khi đi đến nơi này, nhìn thấy những kỵ binh Vu tộc bị cụt tay, sắc mặt Đại trưởng lão lập tức trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên, nhưng khi nhìn thấy Diệp Huyên, ông ta lập tức như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng!  Người đàn ông trẻ tuổi đang định cất lời thì Đại trưởng lão Vu tộc chợt xoay người tát gã một cái.  Chát!  Dưới ánh nhìn của mọi người, thân thể của người đàn ông kia thoáng chốc vỡ tan!  Ai cũng tỏ vẻ ngạc nhiên!  Hành động gì thế này?  Quan Cảnh ở một bên nhìn về phía Diệp Huyên, một lúc sau, hắn ta như nhớ ra điều gì, con ngươi chợt co lại, thân thể bắt đầu run rẩy. Sau đó, hắn ta bóp nát một lá bùa truyền âm!  Không chỉ có Quan Cảnh mà ông chủ cửa hiệu cũng đã phát hiện ra điều gì, ông ta lập tức bóp nát một lá bùa truyền âm, thông báo cho ông chủ phía sau…  Một vài người vốn đang xem kịch cũng lập tức lấy bùa truyền âm ra bóp nát! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khi những kỵ binh kia muốn xông tới trước mặt Diệp Huyên, một tình cảnh kỳ lạ chợt xuất hiện.  Những kỵ binh kia đứng yên tại chỗ như bị điểm huyệt, cùng lúc đó, tất cả bọn họ đều đồng loạt bị chém mất một cánh tay!  Trong nháy mắt, vô số máu tươi b ắn ra, cực kỳ đẫm máu!  Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hoảng hốt!  Quan Cảnh nhìn Diệp Huyên với vẻ khó tin, người không ngừng run rẩy!  Lúc này, ông chủ của cửa tiệm cũng vô cùng sợ hãi, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống trên mặt ông ta.  Còn Vu Linh Nhi thì đã hoá đá tại chỗ.  Diệp Huyên nhìn người đàn ông Vu tộc cũng đang ngơ ngác: “Ngươi muốn tiêu diệt cả nhà ta ư?”  Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai!”  Diệp Huyên cười nói: “Biết vì sao ta không giết ngươi không?”  Người đàn ông đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một tấm Vu lệnh đột nhiên bay lên từ trong tay gã.  Gọi người!  Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Ngươi thật sự không nhận ra ta à?”  Người đàn ông Vu tộc nhìn chằm chằm Diệp Huyên, một lát sau, gã cau mày, sao cảm thấy người này quen thế nhỉ?  Lúc này, chân trời phía xa chợt rung động dữ dội, một khắc sau, có một ông lão đi tới!  Cường giả Vu tộc!  Nhìn thấy ông lão, người đàn ông lập tức mừng rỡ, vội nói: “Đại trưởng lão!”  Đại trưởng lão Vu tộc!  Sau khi đi đến nơi này, nhìn thấy những kỵ binh Vu tộc bị cụt tay, sắc mặt Đại trưởng lão lập tức trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên, nhưng khi nhìn thấy Diệp Huyên, ông ta lập tức như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng!  Người đàn ông trẻ tuổi đang định cất lời thì Đại trưởng lão Vu tộc chợt xoay người tát gã một cái.  Chát!  Dưới ánh nhìn của mọi người, thân thể của người đàn ông kia thoáng chốc vỡ tan!  Ai cũng tỏ vẻ ngạc nhiên!  Hành động gì thế này?  Quan Cảnh ở một bên nhìn về phía Diệp Huyên, một lúc sau, hắn ta như nhớ ra điều gì, con ngươi chợt co lại, thân thể bắt đầu run rẩy. Sau đó, hắn ta bóp nát một lá bùa truyền âm!  Không chỉ có Quan Cảnh mà ông chủ cửa hiệu cũng đã phát hiện ra điều gì, ông ta lập tức bóp nát một lá bùa truyền âm, thông báo cho ông chủ phía sau…  Một vài người vốn đang xem kịch cũng lập tức lấy bùa truyền âm ra bóp nát! 

Chương 7982