Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8029

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng người lãnh đạo là Diệp Huyên thì lại rất bình tĩnh, không chỉ có vậy, mỗi khi Phương Thốn Tông thu nhận một người thì hắn còn đứng dậy chúc mừng, nụ cười đó thật sự rất chân thành, cứ như hắn là người của Phương Thốn Tông.  Vẻ mặt của Vạn Tinh Hàn cũng bình thản trở lại, không chỉ có vậy, ông ta cũng giống như Diệp Huyên, bắt đầu chúc mừng Phương Thốn Tông…  Cứ như vậy không bao lâu thì Phương Thốn Tông đã thu nhận đủ mười thiên tài siêu cấp.  Không khí tại đó bỗng nhiên trở nên căng thẳng.  Vì mọi người đều biết kịch hay đã bắt đầu rồi.  Lúc này, bầu trời phía xa lại có một người đàn ông nữa bước ra.  Lại là một thiên tài siêu cấp.  Giống như trước đó, người này cũng là cảnh giới Vô Đạo.  An thúc ở bên cạnh nheo mắt, không biết là đang nghĩ gì.  Lúc này, An Liên Vân đột nhiên lên tiếng: “Đủ rồi”.  Đủ rồi.  An thúc nghe thấy thì do dự một lúc, sau đó cười gượng và nói: “Rõ”.  Thật ra ông ta cũng biết bây giờ Phương Thốn Tông đã kiếm đủ rồi, nếu như còn tham nữa thì sẽ có chuyện, Vạn Đạo Tông và Đạo Linh Cung đâu phải là đồ ngốc.  Ở phía xa, Vạn Tinh Hàn đột nhiên xuất hiện trước mặt người đàn ông đó, ông ta mỉm cười, nói: “Ta là trưởng lão của Vạn Đạo Tông, ngươi có bằng lòng gia nhập Vạn Đạo Tông ta không?”  Người đàn ông đang định nói thì Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên chỉ ra, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi xuống trước mặt người đàn ông, hắn mỉm cười, nói: “Chút tâm ý nhỏ, vui lòng nhận cho”.  Người đàn ông liếc nhìn, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, không ngờ bên trong nhẫn chứa đồ có một tỷ viên tinh thạch thần cấp.  Một tỷ viên đấy.  Mặc dù loại tinh thạch thần cấp này không có ý nghĩa gì với cao thủ Vô Cảnh nhưng đối với các cao thủ dưới cảnh giới Vô Cảnh thì lại có lợi ích rất lớn.  Vạn Tinh Hàn đứng bên cạnh cười khẩy, nói: “Đọ ai tiền nhiều hả?”  Ông ta vừa nói vừa vung tay, một chiếc nhẫn chứa đồ liền xuất hiện trước mặt người đàn ông đó, bên trong nhẫn có tới hai mươi tỷ tinh thạch thần cấp.  Đối với Vạn Đạo Cung mà nói, tinh thạch thần vô lượng rất ít nhưng mấy loại tinh thạch thần cấp thì thật sự rất nhiều.  Chính vào lúc đó, Diệp Huyên đột nhiên mỉm cười, chỉ ngón tay ra, một luồng sáng trắng chạy vào trán của người đàn ông.  Ầm!  Cơ thể người đàn ông hơi run lên, một lúc sau, ông ta đột nhiên mở hai mắt ra, cơ thể vẫn còn run.

Nhưng người lãnh đạo là Diệp Huyên thì lại rất bình tĩnh, không chỉ có vậy, mỗi khi Phương Thốn Tông thu nhận một người thì hắn còn đứng dậy chúc mừng, nụ cười đó thật sự rất chân thành, cứ như hắn là người của Phương Thốn Tông.  

Vẻ mặt của Vạn Tinh Hàn cũng bình thản trở lại, không chỉ có vậy, ông ta cũng giống như Diệp Huyên, bắt đầu chúc mừng Phương Thốn Tông…  

Cứ như vậy không bao lâu thì Phương Thốn Tông đã thu nhận đủ mười thiên tài siêu cấp.  

Không khí tại đó bỗng nhiên trở nên căng thẳng.  

Vì mọi người đều biết kịch hay đã bắt đầu rồi.  

Lúc này, bầu trời phía xa lại có một người đàn ông nữa bước ra.  

Lại là một thiên tài siêu cấp.  

Giống như trước đó, người này cũng là cảnh giới Vô Đạo.  

An thúc ở bên cạnh nheo mắt, không biết là đang nghĩ gì.  

Lúc này, An Liên Vân đột nhiên lên tiếng: “Đủ rồi”.  

Đủ rồi.  

An thúc nghe thấy thì do dự một lúc, sau đó cười gượng và nói: “Rõ”.  

Thật ra ông ta cũng biết bây giờ Phương Thốn Tông đã kiếm đủ rồi, nếu như còn tham nữa thì sẽ có chuyện, Vạn Đạo Tông và Đạo Linh Cung đâu phải là đồ ngốc.  

Ở phía xa, Vạn Tinh Hàn đột nhiên xuất hiện trước mặt người đàn ông đó, ông ta mỉm cười, nói: “Ta là trưởng lão của Vạn Đạo Tông, ngươi có bằng lòng gia nhập Vạn Đạo Tông ta không?”  

Người đàn ông đang định nói thì Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên chỉ ra, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi xuống trước mặt người đàn ông, hắn mỉm cười, nói: “Chút tâm ý nhỏ, vui lòng nhận cho”.  

Người đàn ông liếc nhìn, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, không ngờ bên trong nhẫn chứa đồ có một tỷ viên tinh thạch thần cấp.  

Một tỷ viên đấy.  

Mặc dù loại tinh thạch thần cấp này không có ý nghĩa gì với cao thủ Vô Cảnh nhưng đối với các cao thủ dưới cảnh giới Vô Cảnh thì lại có lợi ích rất lớn.  

Vạn Tinh Hàn đứng bên cạnh cười khẩy, nói: “Đọ ai tiền nhiều hả?”  

Ông ta vừa nói vừa vung tay, một chiếc nhẫn chứa đồ liền xuất hiện trước mặt người đàn ông đó, bên trong nhẫn có tới hai mươi tỷ tinh thạch thần cấp.  

Đối với Vạn Đạo Cung mà nói, tinh thạch thần vô lượng rất ít nhưng mấy loại tinh thạch thần cấp thì thật sự rất nhiều.  

Chính vào lúc đó, Diệp Huyên đột nhiên mỉm cười, chỉ ngón tay ra, một luồng sáng trắng chạy vào trán của người đàn ông.  

Ầm!  

Cơ thể người đàn ông hơi run lên, một lúc sau, ông ta đột nhiên mở hai mắt ra, cơ thể vẫn còn run.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng người lãnh đạo là Diệp Huyên thì lại rất bình tĩnh, không chỉ có vậy, mỗi khi Phương Thốn Tông thu nhận một người thì hắn còn đứng dậy chúc mừng, nụ cười đó thật sự rất chân thành, cứ như hắn là người của Phương Thốn Tông.  Vẻ mặt của Vạn Tinh Hàn cũng bình thản trở lại, không chỉ có vậy, ông ta cũng giống như Diệp Huyên, bắt đầu chúc mừng Phương Thốn Tông…  Cứ như vậy không bao lâu thì Phương Thốn Tông đã thu nhận đủ mười thiên tài siêu cấp.  Không khí tại đó bỗng nhiên trở nên căng thẳng.  Vì mọi người đều biết kịch hay đã bắt đầu rồi.  Lúc này, bầu trời phía xa lại có một người đàn ông nữa bước ra.  Lại là một thiên tài siêu cấp.  Giống như trước đó, người này cũng là cảnh giới Vô Đạo.  An thúc ở bên cạnh nheo mắt, không biết là đang nghĩ gì.  Lúc này, An Liên Vân đột nhiên lên tiếng: “Đủ rồi”.  Đủ rồi.  An thúc nghe thấy thì do dự một lúc, sau đó cười gượng và nói: “Rõ”.  Thật ra ông ta cũng biết bây giờ Phương Thốn Tông đã kiếm đủ rồi, nếu như còn tham nữa thì sẽ có chuyện, Vạn Đạo Tông và Đạo Linh Cung đâu phải là đồ ngốc.  Ở phía xa, Vạn Tinh Hàn đột nhiên xuất hiện trước mặt người đàn ông đó, ông ta mỉm cười, nói: “Ta là trưởng lão của Vạn Đạo Tông, ngươi có bằng lòng gia nhập Vạn Đạo Tông ta không?”  Người đàn ông đang định nói thì Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên chỉ ra, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi xuống trước mặt người đàn ông, hắn mỉm cười, nói: “Chút tâm ý nhỏ, vui lòng nhận cho”.  Người đàn ông liếc nhìn, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, không ngờ bên trong nhẫn chứa đồ có một tỷ viên tinh thạch thần cấp.  Một tỷ viên đấy.  Mặc dù loại tinh thạch thần cấp này không có ý nghĩa gì với cao thủ Vô Cảnh nhưng đối với các cao thủ dưới cảnh giới Vô Cảnh thì lại có lợi ích rất lớn.  Vạn Tinh Hàn đứng bên cạnh cười khẩy, nói: “Đọ ai tiền nhiều hả?”  Ông ta vừa nói vừa vung tay, một chiếc nhẫn chứa đồ liền xuất hiện trước mặt người đàn ông đó, bên trong nhẫn có tới hai mươi tỷ tinh thạch thần cấp.  Đối với Vạn Đạo Cung mà nói, tinh thạch thần vô lượng rất ít nhưng mấy loại tinh thạch thần cấp thì thật sự rất nhiều.  Chính vào lúc đó, Diệp Huyên đột nhiên mỉm cười, chỉ ngón tay ra, một luồng sáng trắng chạy vào trán của người đàn ông.  Ầm!  Cơ thể người đàn ông hơi run lên, một lúc sau, ông ta đột nhiên mở hai mắt ra, cơ thể vẫn còn run.

Chương 8029