Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8184

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đúng lúc này, mây mù phía xa đột nhiên tản đi, sau đó một con rồng đen cực lớn lao tới.  Con rồng đen có kích thước khổng lồ vài vạn trượng, nó vừa lao tới đã gần như che kín cả bầu trời.  Có một cô gái đang đứng chắp tay sau lưng trên đầu con rồng đen, nàng mặc váy dài màu đen, mái tóc đen như mực, đôi mắt màu tím sẫm.  Con rồng đó cứ thế lao tới, không hề có ý dừng lại.  Diệp Huyên cũng không chủ động đi gây chuyện, hắn di chuyển, xuất hiện ở phía dưới.  Mà lúc này, cô gái đứng trên con rồng khổng lồ lại cúi xuống nhìn hắn, không phải khinh thường, chỉ có thờ ơ.  Diệp Huyên cười nhẹ, coi như chào hỏi.  Thấy Diệp Huyên cười với mình, cô gái ngẩn ra, sau đó nàng hơi nhón chân phải, con rồng dừng lại rồi nàng tiến lên một bước, sau bước này, nàng đã tới trước mặt Diệp Huyên.  Diệp Huyên nhìn cô gái, không biết đối phương muốn làm gì.  Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ai cho ngươi dũng khí nhìn thẳng vào ta?”  Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.  Cô gái lại hỏi: “Ai cho ngươi dũng khí nhìn thẳng vào ta?”  Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Cô nương dung mạo như tiên, ta… ta không kìm được nhìn thêm một lần, muốn trách thì chỉ trách cô nương trời sinh đã quá xinh đẹp!”  Tiểu Tháp: “…”  Cô gái hơi giật mình, không ngờ lại nhận được câu trả lời này, nhất thời nàng cũng không biết nên nói gì.  Diệp Huyên do dự một chút rồi hỏi: “Cô nương giận rồi à? Nếu cô nương giận thì là lỗi của ta, ta không nên vì cô nương xinh đẹp mà nhìn cô thêm vài lần…”  Cô gái im lặng.  Có phải mình đã quá hẹp hòi không?  Nghĩ đến đây, cô gái nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt đã dịu đi rất nhiều: “Ngươi tên gì?”  Diệp Huyên đáp: “Diệp Huyên!”  Cô gái quan sát hắn lần nữa: “Tán tu?”  Diệp Huyên gật đầu.  Cô gái ngẫm nghĩ rồi bảo: “Đi theo ta đi”.  Nói rồi nàng rướn nhẹ tay phải, thoáng chốc Diệp Huyên đã được một lực dịu nhẹ đưa lên lưng con rồng đen khổng lồ.  Diệp Huyên: “…”  Cô gái về lại thân rồng, huých nhẹ chân phải, con rồng khổng lồ bay vút lên hoá thành một vầng sáng đen rồi biến mất ở cuối trời.  Trên đường đi, Diệp Huyên tò mò quan sát tứ phía, hắn phát hiện linh khí ở vùng vũ trụ này hơi đặc biệt, linh khí của nơi này có màu tím sẫm, hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết, ngoài ra hắn còn phát hiện linh khí ở thế giới này có rất nhiều loại.  Một thế giới có nhiều loại linh khí!  Rốt cuộc đây là thế giới nào? 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đúng lúc này, mây mù phía xa đột nhiên tản đi, sau đó một con rồng đen cực lớn lao tới.  Con rồng đen có kích thước khổng lồ vài vạn trượng, nó vừa lao tới đã gần như che kín cả bầu trời.  Có một cô gái đang đứng chắp tay sau lưng trên đầu con rồng đen, nàng mặc váy dài màu đen, mái tóc đen như mực, đôi mắt màu tím sẫm.  Con rồng đó cứ thế lao tới, không hề có ý dừng lại.  Diệp Huyên cũng không chủ động đi gây chuyện, hắn di chuyển, xuất hiện ở phía dưới.  Mà lúc này, cô gái đứng trên con rồng khổng lồ lại cúi xuống nhìn hắn, không phải khinh thường, chỉ có thờ ơ.  Diệp Huyên cười nhẹ, coi như chào hỏi.  Thấy Diệp Huyên cười với mình, cô gái ngẩn ra, sau đó nàng hơi nhón chân phải, con rồng dừng lại rồi nàng tiến lên một bước, sau bước này, nàng đã tới trước mặt Diệp Huyên.  Diệp Huyên nhìn cô gái, không biết đối phương muốn làm gì.  Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ai cho ngươi dũng khí nhìn thẳng vào ta?”  Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.  Cô gái lại hỏi: “Ai cho ngươi dũng khí nhìn thẳng vào ta?”  Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Cô nương dung mạo như tiên, ta… ta không kìm được nhìn thêm một lần, muốn trách thì chỉ trách cô nương trời sinh đã quá xinh đẹp!”  Tiểu Tháp: “…”  Cô gái hơi giật mình, không ngờ lại nhận được câu trả lời này, nhất thời nàng cũng không biết nên nói gì.  Diệp Huyên do dự một chút rồi hỏi: “Cô nương giận rồi à? Nếu cô nương giận thì là lỗi của ta, ta không nên vì cô nương xinh đẹp mà nhìn cô thêm vài lần…”  Cô gái im lặng.  Có phải mình đã quá hẹp hòi không?  Nghĩ đến đây, cô gái nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt đã dịu đi rất nhiều: “Ngươi tên gì?”  Diệp Huyên đáp: “Diệp Huyên!”  Cô gái quan sát hắn lần nữa: “Tán tu?”  Diệp Huyên gật đầu.  Cô gái ngẫm nghĩ rồi bảo: “Đi theo ta đi”.  Nói rồi nàng rướn nhẹ tay phải, thoáng chốc Diệp Huyên đã được một lực dịu nhẹ đưa lên lưng con rồng đen khổng lồ.  Diệp Huyên: “…”  Cô gái về lại thân rồng, huých nhẹ chân phải, con rồng khổng lồ bay vút lên hoá thành một vầng sáng đen rồi biến mất ở cuối trời.  Trên đường đi, Diệp Huyên tò mò quan sát tứ phía, hắn phát hiện linh khí ở vùng vũ trụ này hơi đặc biệt, linh khí của nơi này có màu tím sẫm, hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết, ngoài ra hắn còn phát hiện linh khí ở thế giới này có rất nhiều loại.  Một thế giới có nhiều loại linh khí!  Rốt cuộc đây là thế giới nào? 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đúng lúc này, mây mù phía xa đột nhiên tản đi, sau đó một con rồng đen cực lớn lao tới.  Con rồng đen có kích thước khổng lồ vài vạn trượng, nó vừa lao tới đã gần như che kín cả bầu trời.  Có một cô gái đang đứng chắp tay sau lưng trên đầu con rồng đen, nàng mặc váy dài màu đen, mái tóc đen như mực, đôi mắt màu tím sẫm.  Con rồng đó cứ thế lao tới, không hề có ý dừng lại.  Diệp Huyên cũng không chủ động đi gây chuyện, hắn di chuyển, xuất hiện ở phía dưới.  Mà lúc này, cô gái đứng trên con rồng khổng lồ lại cúi xuống nhìn hắn, không phải khinh thường, chỉ có thờ ơ.  Diệp Huyên cười nhẹ, coi như chào hỏi.  Thấy Diệp Huyên cười với mình, cô gái ngẩn ra, sau đó nàng hơi nhón chân phải, con rồng dừng lại rồi nàng tiến lên một bước, sau bước này, nàng đã tới trước mặt Diệp Huyên.  Diệp Huyên nhìn cô gái, không biết đối phương muốn làm gì.  Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ai cho ngươi dũng khí nhìn thẳng vào ta?”  Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.  Cô gái lại hỏi: “Ai cho ngươi dũng khí nhìn thẳng vào ta?”  Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Cô nương dung mạo như tiên, ta… ta không kìm được nhìn thêm một lần, muốn trách thì chỉ trách cô nương trời sinh đã quá xinh đẹp!”  Tiểu Tháp: “…”  Cô gái hơi giật mình, không ngờ lại nhận được câu trả lời này, nhất thời nàng cũng không biết nên nói gì.  Diệp Huyên do dự một chút rồi hỏi: “Cô nương giận rồi à? Nếu cô nương giận thì là lỗi của ta, ta không nên vì cô nương xinh đẹp mà nhìn cô thêm vài lần…”  Cô gái im lặng.  Có phải mình đã quá hẹp hòi không?  Nghĩ đến đây, cô gái nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt đã dịu đi rất nhiều: “Ngươi tên gì?”  Diệp Huyên đáp: “Diệp Huyên!”  Cô gái quan sát hắn lần nữa: “Tán tu?”  Diệp Huyên gật đầu.  Cô gái ngẫm nghĩ rồi bảo: “Đi theo ta đi”.  Nói rồi nàng rướn nhẹ tay phải, thoáng chốc Diệp Huyên đã được một lực dịu nhẹ đưa lên lưng con rồng đen khổng lồ.  Diệp Huyên: “…”  Cô gái về lại thân rồng, huých nhẹ chân phải, con rồng khổng lồ bay vút lên hoá thành một vầng sáng đen rồi biến mất ở cuối trời.  Trên đường đi, Diệp Huyên tò mò quan sát tứ phía, hắn phát hiện linh khí ở vùng vũ trụ này hơi đặc biệt, linh khí của nơi này có màu tím sẫm, hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết, ngoài ra hắn còn phát hiện linh khí ở thế giới này có rất nhiều loại.  Một thế giới có nhiều loại linh khí!  Rốt cuộc đây là thế giới nào? 

Chương 8184