Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8186

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông lão vội vàng thưa: “Gọi ta Cốc Nhất là được, ta không dám nhận hai chữ tiền bối này!”  Diệp Huyên cười khẽ: “Cốc Nhất trưởng lão, ta thích đọc sách, ông có thể sắp xếp một nơi cho ta được không?”  Ông lão suy tư: “Sách thể loại nào?”  Diệp Huyên hơi ngạc nhiên: “Ở đây có rất nhiều thể loại sách à?”  Ông lão gật đầu: “Có một số sách cổ về nghĩa hiệp, còn có một số sách… Ừm, là loại đó đó, cậu hiểu mà, cậu muốn xem loại đó không?”  Diệp Huyên không hiểu lắm: “Loại đó là loại nào?”  Ông ta liếc mắt nhìn hắn: “Là… loại tình cảm yêu đương thắm thiết đó!”  Diệp Huyên: “…”  …Tình cảm yêu đương thắm thiết!  Khuôn mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, suy nghĩ của ông lão này không trong sáng chút nào!  Còn nữa, hắn là người có suy nghĩ không trong sáng vậy sao?  Lại còn giới thiệu cho hắn loại sách đó nữa, thật là!  Một lúc sau, Cốc Nhất đưa Diệp Huyên tới một căn lầu các: “Diệp Huyên tiểu hữu, trong này có rất nhiều sách cổ, cậu có thể xem thoải mái! Nhưng không có công pháp hay võ kỹ gì đâu”.  Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  Cốc Nhất cười khẽ: “Nội môn đều do ta quản lý, cậu cần gì thì cứ nói với ta”.  Diệp Huyên mỉm cười: “Cảm ơn Cốc trưởng lão!”  Cốc Nhất đáp: “Đừng khách sáo”.  Nói xong ông ta chắp tay rồi lui ra.  Lúc này Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, hình như người thay đổi rồi!”  Diệp Huyên hơi bất ngờ: “Thay đổi cái gì?”  Tiểu Tháp nghiêm nghị trả lời: “Nếu là trước đây, cô gái kia dám nói với người như vậy chắc chắn người sẽ đốp chát lại ngay! Sau đó một kiếm chém chết nàng, cuối cùng sẽ nói thêm một câu gọi người mạnh nhất tông môn các người ra đây, ta là vô địch, các người cứ thoải mái…”  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp nói tiếp: “Tiểu chủ, người gia nhập tông môn này có ý đồ gì khác phải không?”  Diệp Huyên cười đáp: “Tìm hiểu về nền văn minh vũ trụ này đã”.  Nói xong hắn đi vào lầu các, đưa mắt nhìn quanh, thần thức của hắn lập tức đi vào trong những cuốn sách cổ đó, chẳng mấy chốc vô số thông tin đã tràn vào đầu hắn.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông lão vội vàng thưa: “Gọi ta Cốc Nhất là được, ta không dám nhận hai chữ tiền bối này!”  Diệp Huyên cười khẽ: “Cốc Nhất trưởng lão, ta thích đọc sách, ông có thể sắp xếp một nơi cho ta được không?”  Ông lão suy tư: “Sách thể loại nào?”  Diệp Huyên hơi ngạc nhiên: “Ở đây có rất nhiều thể loại sách à?”  Ông lão gật đầu: “Có một số sách cổ về nghĩa hiệp, còn có một số sách… Ừm, là loại đó đó, cậu hiểu mà, cậu muốn xem loại đó không?”  Diệp Huyên không hiểu lắm: “Loại đó là loại nào?”  Ông ta liếc mắt nhìn hắn: “Là… loại tình cảm yêu đương thắm thiết đó!”  Diệp Huyên: “…”  …Tình cảm yêu đương thắm thiết!  Khuôn mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, suy nghĩ của ông lão này không trong sáng chút nào!  Còn nữa, hắn là người có suy nghĩ không trong sáng vậy sao?  Lại còn giới thiệu cho hắn loại sách đó nữa, thật là!  Một lúc sau, Cốc Nhất đưa Diệp Huyên tới một căn lầu các: “Diệp Huyên tiểu hữu, trong này có rất nhiều sách cổ, cậu có thể xem thoải mái! Nhưng không có công pháp hay võ kỹ gì đâu”.  Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  Cốc Nhất cười khẽ: “Nội môn đều do ta quản lý, cậu cần gì thì cứ nói với ta”.  Diệp Huyên mỉm cười: “Cảm ơn Cốc trưởng lão!”  Cốc Nhất đáp: “Đừng khách sáo”.  Nói xong ông ta chắp tay rồi lui ra.  Lúc này Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, hình như người thay đổi rồi!”  Diệp Huyên hơi bất ngờ: “Thay đổi cái gì?”  Tiểu Tháp nghiêm nghị trả lời: “Nếu là trước đây, cô gái kia dám nói với người như vậy chắc chắn người sẽ đốp chát lại ngay! Sau đó một kiếm chém chết nàng, cuối cùng sẽ nói thêm một câu gọi người mạnh nhất tông môn các người ra đây, ta là vô địch, các người cứ thoải mái…”  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp nói tiếp: “Tiểu chủ, người gia nhập tông môn này có ý đồ gì khác phải không?”  Diệp Huyên cười đáp: “Tìm hiểu về nền văn minh vũ trụ này đã”.  Nói xong hắn đi vào lầu các, đưa mắt nhìn quanh, thần thức của hắn lập tức đi vào trong những cuốn sách cổ đó, chẳng mấy chốc vô số thông tin đã tràn vào đầu hắn.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông lão vội vàng thưa: “Gọi ta Cốc Nhất là được, ta không dám nhận hai chữ tiền bối này!”  Diệp Huyên cười khẽ: “Cốc Nhất trưởng lão, ta thích đọc sách, ông có thể sắp xếp một nơi cho ta được không?”  Ông lão suy tư: “Sách thể loại nào?”  Diệp Huyên hơi ngạc nhiên: “Ở đây có rất nhiều thể loại sách à?”  Ông lão gật đầu: “Có một số sách cổ về nghĩa hiệp, còn có một số sách… Ừm, là loại đó đó, cậu hiểu mà, cậu muốn xem loại đó không?”  Diệp Huyên không hiểu lắm: “Loại đó là loại nào?”  Ông ta liếc mắt nhìn hắn: “Là… loại tình cảm yêu đương thắm thiết đó!”  Diệp Huyên: “…”  …Tình cảm yêu đương thắm thiết!  Khuôn mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, suy nghĩ của ông lão này không trong sáng chút nào!  Còn nữa, hắn là người có suy nghĩ không trong sáng vậy sao?  Lại còn giới thiệu cho hắn loại sách đó nữa, thật là!  Một lúc sau, Cốc Nhất đưa Diệp Huyên tới một căn lầu các: “Diệp Huyên tiểu hữu, trong này có rất nhiều sách cổ, cậu có thể xem thoải mái! Nhưng không có công pháp hay võ kỹ gì đâu”.  Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  Cốc Nhất cười khẽ: “Nội môn đều do ta quản lý, cậu cần gì thì cứ nói với ta”.  Diệp Huyên mỉm cười: “Cảm ơn Cốc trưởng lão!”  Cốc Nhất đáp: “Đừng khách sáo”.  Nói xong ông ta chắp tay rồi lui ra.  Lúc này Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, hình như người thay đổi rồi!”  Diệp Huyên hơi bất ngờ: “Thay đổi cái gì?”  Tiểu Tháp nghiêm nghị trả lời: “Nếu là trước đây, cô gái kia dám nói với người như vậy chắc chắn người sẽ đốp chát lại ngay! Sau đó một kiếm chém chết nàng, cuối cùng sẽ nói thêm một câu gọi người mạnh nhất tông môn các người ra đây, ta là vô địch, các người cứ thoải mái…”  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp nói tiếp: “Tiểu chủ, người gia nhập tông môn này có ý đồ gì khác phải không?”  Diệp Huyên cười đáp: “Tìm hiểu về nền văn minh vũ trụ này đã”.  Nói xong hắn đi vào lầu các, đưa mắt nhìn quanh, thần thức của hắn lập tức đi vào trong những cuốn sách cổ đó, chẳng mấy chốc vô số thông tin đã tràn vào đầu hắn.  

Chương 8186