Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 488: Chương 487

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Tên vừa rồi cũng thật là đáng ghét, hắnmang theo con gái bên mình mà còn đồiquấy nhiễu chúng ta.Hơn nữa chúng ta đãtử chối rõ ràng như thế rồi, vẫn còn tìmDiệp Thiên, kêu Diệp Thiên chia cho hắnmột người, thật là vô liêm si!”“Tiêu Chí Lâm nhin có vẻ lịch thiệp,không ngờ em họ anh ta lại là một tên cặnba!”Khi bước ra khỏi Trung tâm thương mại,Li Tinh Tinh biu môi tô về khinh thường.Tiểu Văn Nguyệt không nói gì mà chỉnhin Diệp Thiên mim cười.Vừa nãy dáng vẻDiệp Thiên cảm thấy nói chuyện không hợpliền động thủ trông giống y như một côngtử ăn chơi.Nghĩ tới việc vừa rồi cô ta bảo DiệpThiên là bạn trai của mình, Diệp Thiên cũngkhông phản bác lại, trong lòng cô cảm thấybổi hồi vô cùng.“Hai người từ chối thì cử từ chối, nhưngsao lại lấy tôi ra làm lá chắn?”Diệp Thiên xách túi lôn túi nhỏ, thờd nói.“Hai người phải hiểu rõ, nếu như vừa rồingười đi cùng hai người là người khác màhai người nói như vậy, có thể sẽ mang tớiphiên phức vô cùng lớn cho người đó đấy!”“Với khả năng của nhà họ Tiêu ở KiểmTây, họ chỉ cắn giờ trò một tí thôi là đã cóthể dễ dàng khiển cho một người ngồi tù,thậm chỉ chim dười Tây Giang rồi”“Sau này trước khi làm như vậy, phiếncác cô động não suy nghĩ trước đượckhông?”Nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thiênkhông đúng lắm, Lí Tinh Tinh lập tức ngậmmiệng lại, Tiếu Văn Nguyệt vội vàng cườigiải thích với Diệp Thiên: “Diệp Thiên,chúng tôi biết rồi, anh đừng giận.Vì ngườiđó là anh nên chúng tối mối nói như vậymà!”Ở trong mắt bọn họ, trên đời này khôngcó chuyện gì mà Diệp Thiên không giảiquyết được.Diệp Thiên không đáp lại, chi khẽ vẫyvẫy tay.Cả ba trở về khách sạn và nghỉ ngơi ởTrung tâm giải trí của khách sạn một buổichiều.Bảy giờ ba mười tối, tất cả thay quầnáo và chuẩn bị đến Trung tâm Thủy ThượngỞ Kiểm Tây, nơi sẽ diễn ra hoạt động biểudiễn của Có Giai Lệ vào tối nay.Trung tâm Thủy Thượng của Kiểm Tâynằm trên một hòn đào được bao quanh bởinước.Nhà họ Tiêu đã nắm bắt cơ hội kinhdoanh đặc biệt này để xây dựng một sơntrang nghi dưỡng.Nơi đây vô cùng sangtrọng và là thiên đường cho nhiều doanhnhân nổi tiếng ở Kiểm Tây.Mỗi khi có tiệc cocktai quy mô lớn dànhcho người nổi tiếng, hầu như luôn được tổchức ở Trung tâm Thủy Thượng, do nhà họTiêu chủ tri.Muốn ra vào Trung tâm Thủy Thượngđều phải ngôi thuyền, Diệp Thiên đi cùngvới hai cô gái xinh đẹp Tiểu Văn Nguyệt vàLI Tinh Tinh khiến đám thương nhân giàuđó ngồi cùng thuyền phải nhìn cậu với ánhmắt ganh tị.Sau khoảng mười phút thì chiếc tàu dulịch loại nhỏ đáp Trung tâm Thủy Thượng.Diệp Thiên và hai cô gái đưa giấy mời rốitìm một vị trí ở phía bên mé sân khấu vàngồi xuống.“Chà, cách bài trí ở đây quả là khôngtấm thường nhi? Có vẻ như buổi biểu diễnthương mại mà Giai Lệ tham gia không phảilà một buổi biểu diễn bình thường!”LI Tinh Tinh nhìn những người nổi tiếngxung quanh lần lượt buớc vào liên khẽ cảmkhái.Vài tháng trước, Có Giai Lệ cũng chi làmột học sinh trung học như họ, nhưng bâygiờ cô ấy đã có thể biểu diễn trên sân khẩuvà cố gắng hết sức để thể hiện tài năng củamình dưới ánh đèn sản khẩu trước rất nhiều khán giả.

“Tên vừa rồi cũng thật là đáng ghét, hắn

mang theo con gái bên mình mà còn đồi

quấy nhiễu chúng ta.

Hơn nữa chúng ta đã

tử chối rõ ràng như thế rồi, vẫn còn tìm

Diệp Thiên, kêu Diệp Thiên chia cho hắn

một người, thật là vô liêm si!”

“Tiêu Chí Lâm nhin có vẻ lịch thiệp,

không ngờ em họ anh ta lại là một tên cặn

ba!”

Khi bước ra khỏi Trung tâm thương mại,

Li Tinh Tinh biu môi tô về khinh thường.

Tiểu Văn Nguyệt không nói gì mà chỉ

nhin Diệp Thiên mim cười.

Vừa nãy dáng vẻ

Diệp Thiên cảm thấy nói chuyện không hợp

liền động thủ trông giống y như một công

tử ăn chơi.

Nghĩ tới việc vừa rồi cô ta bảo Diệp

Thiên là bạn trai của mình, Diệp Thiên cũng

không phản bác lại, trong lòng cô cảm thấy

bổi hồi vô cùng.

“Hai người từ chối thì cử từ chối, nhưng

sao lại lấy tôi ra làm lá chắn?”

Diệp Thiên xách túi lôn túi nhỏ, thờ

d nói.

“Hai người phải hiểu rõ, nếu như vừa rồi

người đi cùng hai người là người khác mà

hai người nói như vậy, có thể sẽ mang tới

phiên phức vô cùng lớn cho người đó đấy!”

“Với khả năng của nhà họ Tiêu ở Kiểm

Tây, họ chỉ cắn giờ trò một tí thôi là đã có

thể dễ dàng khiển cho một người ngồi tù,

thậm chỉ chim dười Tây Giang rồi”

“Sau này trước khi làm như vậy, phiến

các cô động não suy nghĩ trước được

không?”

Nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thiên

không đúng lắm, Lí Tinh Tinh lập tức ngậm

miệng lại, Tiếu Văn Nguyệt vội vàng cười

giải thích với Diệp Thiên: “Diệp Thiên,

chúng tôi biết rồi, anh đừng giận.

Vì người

đó là anh nên chúng tối mối nói như vậy

mà!”

Ở trong mắt bọn họ, trên đời này không

có chuyện gì mà Diệp Thiên không giải

quyết được.

Diệp Thiên không đáp lại, chi khẽ vẫy

vẫy tay.

Cả ba trở về khách sạn và nghỉ ngơi ở

Trung tâm giải trí của khách sạn một buổi

chiều.

Bảy giờ ba mười tối, tất cả thay quần

áo và chuẩn bị đến Trung tâm Thủy Thượng

Ở Kiểm Tây, nơi sẽ diễn ra hoạt động biểu

diễn của Có Giai Lệ vào tối nay.

Trung tâm Thủy Thượng của Kiểm Tây

nằm trên một hòn đào được bao quanh bởi

nước.

Nhà họ Tiêu đã nắm bắt cơ hội kinh

doanh đặc biệt này để xây dựng một sơn

trang nghi dưỡng.

Nơi đây vô cùng sang

trọng và là thiên đường cho nhiều doanh

nhân nổi tiếng ở Kiểm Tây.

Mỗi khi có tiệc cocktai quy mô lớn dành

cho người nổi tiếng, hầu như luôn được tổ

chức ở Trung tâm Thủy Thượng, do nhà họ

Tiêu chủ tri.

Muốn ra vào Trung tâm Thủy Thượng

đều phải ngôi thuyền, Diệp Thiên đi cùng

với hai cô gái xinh đẹp Tiểu Văn Nguyệt và

LI Tinh Tinh khiến đám thương nhân giàu

đó ngồi cùng thuyền phải nhìn cậu với ánh

mắt ganh tị.

Sau khoảng mười phút thì chiếc tàu du

lịch loại nhỏ đáp Trung tâm Thủy Thượng.

Diệp Thiên và hai cô gái đưa giấy mời rối

tìm một vị trí ở phía bên mé sân khấu và

ngồi xuống.

“Chà, cách bài trí ở đây quả là không

tấm thường nhi? Có vẻ như buổi biểu diễn

thương mại mà Giai Lệ tham gia không phải

là một buổi biểu diễn bình thường!”

LI Tinh Tinh nhìn những người nổi tiếng

xung quanh lần lượt buớc vào liên khẽ cảm

khái.

Vài tháng trước, Có Giai Lệ cũng chi là

một học sinh trung học như họ, nhưng bây

giờ cô ấy đã có thể biểu diễn trên sân khẩu

và cố gắng hết sức để thể hiện tài năng của

mình dưới ánh đèn sản khẩu trước rất nhiều khán giả.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Tên vừa rồi cũng thật là đáng ghét, hắnmang theo con gái bên mình mà còn đồiquấy nhiễu chúng ta.Hơn nữa chúng ta đãtử chối rõ ràng như thế rồi, vẫn còn tìmDiệp Thiên, kêu Diệp Thiên chia cho hắnmột người, thật là vô liêm si!”“Tiêu Chí Lâm nhin có vẻ lịch thiệp,không ngờ em họ anh ta lại là một tên cặnba!”Khi bước ra khỏi Trung tâm thương mại,Li Tinh Tinh biu môi tô về khinh thường.Tiểu Văn Nguyệt không nói gì mà chỉnhin Diệp Thiên mim cười.Vừa nãy dáng vẻDiệp Thiên cảm thấy nói chuyện không hợpliền động thủ trông giống y như một côngtử ăn chơi.Nghĩ tới việc vừa rồi cô ta bảo DiệpThiên là bạn trai của mình, Diệp Thiên cũngkhông phản bác lại, trong lòng cô cảm thấybổi hồi vô cùng.“Hai người từ chối thì cử từ chối, nhưngsao lại lấy tôi ra làm lá chắn?”Diệp Thiên xách túi lôn túi nhỏ, thờd nói.“Hai người phải hiểu rõ, nếu như vừa rồingười đi cùng hai người là người khác màhai người nói như vậy, có thể sẽ mang tớiphiên phức vô cùng lớn cho người đó đấy!”“Với khả năng của nhà họ Tiêu ở KiểmTây, họ chỉ cắn giờ trò một tí thôi là đã cóthể dễ dàng khiển cho một người ngồi tù,thậm chỉ chim dười Tây Giang rồi”“Sau này trước khi làm như vậy, phiếncác cô động não suy nghĩ trước đượckhông?”Nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thiênkhông đúng lắm, Lí Tinh Tinh lập tức ngậmmiệng lại, Tiếu Văn Nguyệt vội vàng cườigiải thích với Diệp Thiên: “Diệp Thiên,chúng tôi biết rồi, anh đừng giận.Vì ngườiđó là anh nên chúng tối mối nói như vậymà!”Ở trong mắt bọn họ, trên đời này khôngcó chuyện gì mà Diệp Thiên không giảiquyết được.Diệp Thiên không đáp lại, chi khẽ vẫyvẫy tay.Cả ba trở về khách sạn và nghỉ ngơi ởTrung tâm giải trí của khách sạn một buổichiều.Bảy giờ ba mười tối, tất cả thay quầnáo và chuẩn bị đến Trung tâm Thủy ThượngỞ Kiểm Tây, nơi sẽ diễn ra hoạt động biểudiễn của Có Giai Lệ vào tối nay.Trung tâm Thủy Thượng của Kiểm Tâynằm trên một hòn đào được bao quanh bởinước.Nhà họ Tiêu đã nắm bắt cơ hội kinhdoanh đặc biệt này để xây dựng một sơntrang nghi dưỡng.Nơi đây vô cùng sangtrọng và là thiên đường cho nhiều doanhnhân nổi tiếng ở Kiểm Tây.Mỗi khi có tiệc cocktai quy mô lớn dànhcho người nổi tiếng, hầu như luôn được tổchức ở Trung tâm Thủy Thượng, do nhà họTiêu chủ tri.Muốn ra vào Trung tâm Thủy Thượngđều phải ngôi thuyền, Diệp Thiên đi cùngvới hai cô gái xinh đẹp Tiểu Văn Nguyệt vàLI Tinh Tinh khiến đám thương nhân giàuđó ngồi cùng thuyền phải nhìn cậu với ánhmắt ganh tị.Sau khoảng mười phút thì chiếc tàu dulịch loại nhỏ đáp Trung tâm Thủy Thượng.Diệp Thiên và hai cô gái đưa giấy mời rốitìm một vị trí ở phía bên mé sân khấu vàngồi xuống.“Chà, cách bài trí ở đây quả là khôngtấm thường nhi? Có vẻ như buổi biểu diễnthương mại mà Giai Lệ tham gia không phảilà một buổi biểu diễn bình thường!”LI Tinh Tinh nhìn những người nổi tiếngxung quanh lần lượt buớc vào liên khẽ cảmkhái.Vài tháng trước, Có Giai Lệ cũng chi làmột học sinh trung học như họ, nhưng bâygiờ cô ấy đã có thể biểu diễn trên sân khẩuvà cố gắng hết sức để thể hiện tài năng củamình dưới ánh đèn sản khẩu trước rất nhiều khán giả.

Chương 488: Chương 487