Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 492: Chương 491

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Anh Trì, thế nào rối? Anh Tiêu nóithế nào?”.Bạn gái của hắn không đợi được vộivàng hỏi.“He he!”, Tiêu Trì cười nham hiểm: “Anhhọ anh nói, anh ấy sẽ đích thân ra tay, tốinay em chuẩn bị xem một vở kịch hay đi:.Cô à lầng lớ nghe thế thắm mừng tronglòng, nghĩ đến về mặt kiêu ngạo lạnh lùngcủa Diệp Thiên ở trung tâm thương mại, côta lại hà hệ vô cùng.“Có anh Tiêu đích thân xử lý, để xem látnữa anh nhảy nhót thế nào!”.Buổi diễn chính thức mở màn, tám giờrười tối, Tiêu Chí Lâm bước lên sân khẩudưới ảnh đèn chiếu sáng.Cậu ta vừa xuấthiện, tất cả mọi người võ tay như sắm dậy.Ở khu vực Kiểm Tây này, không ai dámkhông nề mặt cậu chù nhà họ Tiêu.Tiêu Chỉ Lâm gật đầu mim cười vớikhách mời, sau đó đọc một bài diễn vănđơn giản, tiết mục biểu diễn chính thức bắtđầu.Lần này là tiệc rượu do nhà họ Tiêu tổchức, mời không ít ngôi sao đến đây,nhưng đa số đều là ngôi sao nhỏ hạng hai.Những gướng mặt quen thuộc đối vớinhững khách mời tiền bạc chất như núi ởđây mà nói hiệu quả chương trình có hạn.Khi một nam ca sĩ trẻ tuổi đang nổi kếtthúc màn biểu diễn, Tiêu Chí Lâm lại lênsân khấu lấn nữa.“Mọi người, tối nay mọi người đều tụhọp ở công viên nước này, tôi đại diện chonhà họ Tiêu rất vinh hạnh mời một ca sĩmới đang nổi của Công ty giải trí ThiênPhú, cô Có Giai Lệ lên sân khẩu!”.Cậu ta giới thiệu, bầu không khí dướikhán đài lập tức thay đối, nhất thời tiếnghoan hô nổi dậy tử phía.Công ty giải trí Thiên Phú xuất phát từtỉnh Xuyên, do Ngô Quàng Phú điều hành,sau đó lại được Tập đoàn Lăng Thiên bảovệ hộ tống, ngày nay đã trở thành cái tênnổi tiếng trong làng giải trí, nhiều nghệ sĩnổi tiếng bắt đầu quay sang đầu quân choThiên Phú.Gắn đây Công ty giải trí Thiên Phú đanglãng xê cho một ngôi sao mối nổi của mình,mọi người ai cũng biết điều này.Nghe nóingôi sao mối nổi này hấu như không nhậnbiểu diễn thương mại, không đóng phimdiện ảnh hay truyền hình, nhưng bọn họkhông ngờ cô sẽ xuất hiện ở Trung tâmThủy Thượng.Mọi người đều không khỏi cảm khái vềsức mạnh của nhà họ Tiêu.Đèn sân khẩu vừa sáng lên, Tiêu ChíLâm lịch sự rồi khỏi sân khẩu, một bóngngười xinh đẹp cao gẩy xuất hiện trongtấm mắt của mọi người.Có Giai Lệ mặc bộ váy dài màu xanhlam nhạt, trang điểm nhẹ nhàng, tóc búicao, đứng trên sân khấu giống như côngchúa quý tộc.Cô cấm micro, đôi mắt đẹp long lanh.“Tôi rất vinh hạnh vì được biểu diễn chomọi người ở Trung tâm Thủy Thượng tốinay.Đối với tôi mà nói, đây là lần đầu tiênđứng trên sân khấu ở Kiếm Tây, là một cơhội hiếm có!”.“Hôm nay tôi vốn định hát một bài khác, nhưng vì một người, bất ngờ anh ấycũng đã đến hội trường này, cho nên tôiquyết định đổi bài hát, muốn hát một bàimà tôi viết cho anh ấy?:Cô nói đến đây, đôi mắt đẹp long lanhchuyển sang nhìn Diệp Thiên, tỉnh cảmđong đẩy.Tiêu Chí Lâm nhìn thấy cảnh này, khôngkhỏi siết chặt tay lại, ly thủy tinh trong taybị bóp nát vụn.Nhưng nghĩ tối hành độngsắp tối của mình, cuối cùng cậu ta cũngnhịn xuống.Diệp Thiên gặm một miếng dưa hầutrong miệng, chậm rãi ngắng đầu lên, vừavặn đối diện với ánh mắt kiên định quậtcường của Có Giai Lệ.“Chín tháng trước, tôi chỉ là một họcsinh mang ước mơ làm ca sĩ, là anh ấy đãgiúp tôi lấy dũng khí theo đuổi ước mở củamình, là anh ấy sắp đặt sẵn sân khấu chotôi, để tôi có thể mặc sức phát huy ở ĩnhvực mà tôi yêu thích, là anh ấy đã thay đổicuộc sống của tôi.Anh ấy chính là ngườiquan trọng nhất trong cuộc đời tôi!”.

“Anh Trì, thế nào rối? Anh Tiêu nói

thế nào?”.

Bạn gái của hắn không đợi được vội

vàng hỏi.

“He he!”, Tiêu Trì cười nham hiểm: “Anh

họ anh nói, anh ấy sẽ đích thân ra tay, tối

nay em chuẩn bị xem một vở kịch hay đi:.

Cô à lầng lớ nghe thế thắm mừng trong

lòng, nghĩ đến về mặt kiêu ngạo lạnh lùng

của Diệp Thiên ở trung tâm thương mại, cô

ta lại hà hệ vô cùng.

“Có anh Tiêu đích thân xử lý, để xem lát

nữa anh nhảy nhót thế nào!”.

Buổi diễn chính thức mở màn, tám giờ

rười tối, Tiêu Chí Lâm bước lên sân khẩu

dưới ảnh đèn chiếu sáng.

Cậu ta vừa xuất

hiện, tất cả mọi người võ tay như sắm dậy.

Ở khu vực Kiểm Tây này, không ai dám

không nề mặt cậu chù nhà họ Tiêu.

Tiêu Chỉ Lâm gật đầu mim cười với

khách mời, sau đó đọc một bài diễn văn

đơn giản, tiết mục biểu diễn chính thức bắt

đầu.

Lần này là tiệc rượu do nhà họ Tiêu tổ

chức, mời không ít ngôi sao đến đây,

nhưng đa số đều là ngôi sao nhỏ hạng hai.

Những gướng mặt quen thuộc đối với

những khách mời tiền bạc chất như núi ở

đây mà nói hiệu quả chương trình có hạn.

Khi một nam ca sĩ trẻ tuổi đang nổi kết

thúc màn biểu diễn, Tiêu Chí Lâm lại lên

sân khấu lấn nữa.

“Mọi người, tối nay mọi người đều tụ

họp ở công viên nước này, tôi đại diện cho

nhà họ Tiêu rất vinh hạnh mời một ca sĩ

mới đang nổi của Công ty giải trí Thiên

Phú, cô Có Giai Lệ lên sân khẩu!”.

Cậu ta giới thiệu, bầu không khí dưới

khán đài lập tức thay đối, nhất thời tiếng

hoan hô nổi dậy tử phía.

Công ty giải trí Thiên Phú xuất phát từ

tỉnh Xuyên, do Ngô Quàng Phú điều hành,

sau đó lại được Tập đoàn Lăng Thiên bảo

vệ hộ tống, ngày nay đã trở thành cái tên

nổi tiếng trong làng giải trí, nhiều nghệ sĩ

nổi tiếng bắt đầu quay sang đầu quân cho

Thiên Phú.

Gắn đây Công ty giải trí Thiên Phú đang

lãng xê cho một ngôi sao mối nổi của mình,

mọi người ai cũng biết điều này.

Nghe nói

ngôi sao mối nổi này hấu như không nhận

biểu diễn thương mại, không đóng phim

diện ảnh hay truyền hình, nhưng bọn họ

không ngờ cô sẽ xuất hiện ở Trung tâm

Thủy Thượng.

Mọi người đều không khỏi cảm khái về

sức mạnh của nhà họ Tiêu.

Đèn sân khẩu vừa sáng lên, Tiêu Chí

Lâm lịch sự rồi khỏi sân khẩu, một bóng

người xinh đẹp cao gẩy xuất hiện trong

tấm mắt của mọi người.

Có Giai Lệ mặc bộ váy dài màu xanh

lam nhạt, trang điểm nhẹ nhàng, tóc búi

cao, đứng trên sân khấu giống như công

chúa quý tộc.

Cô cấm micro, đôi mắt đẹp long lanh.

“Tôi rất vinh hạnh vì được biểu diễn cho

mọi người ở Trung tâm Thủy Thượng tối

nay.

Đối với tôi mà nói, đây là lần đầu tiên

đứng trên sân khấu ở Kiếm Tây, là một cơ

hội hiếm có!”.

“Hôm nay tôi vốn định hát một bài khác, nhưng vì một người, bất ngờ anh ấy

cũng đã đến hội trường này, cho nên tôi

quyết định đổi bài hát, muốn hát một bài

mà tôi viết cho anh ấy?:

Cô nói đến đây, đôi mắt đẹp long lanh

chuyển sang nhìn Diệp Thiên, tỉnh cảm

đong đẩy.

Tiêu Chí Lâm nhìn thấy cảnh này, không

khỏi siết chặt tay lại, ly thủy tinh trong tay

bị bóp nát vụn.

Nhưng nghĩ tối hành động

sắp tối của mình, cuối cùng cậu ta cũng

nhịn xuống.

Diệp Thiên gặm một miếng dưa hầu

trong miệng, chậm rãi ngắng đầu lên, vừa

vặn đối diện với ánh mắt kiên định quật

cường của Có Giai Lệ.

“Chín tháng trước, tôi chỉ là một học

sinh mang ước mơ làm ca sĩ, là anh ấy đã

giúp tôi lấy dũng khí theo đuổi ước mở của

mình, là anh ấy sắp đặt sẵn sân khấu cho

tôi, để tôi có thể mặc sức phát huy ở ĩnh

vực mà tôi yêu thích, là anh ấy đã thay đổi

cuộc sống của tôi.

Anh ấy chính là người

quan trọng nhất trong cuộc đời tôi!”.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Anh Trì, thế nào rối? Anh Tiêu nóithế nào?”.Bạn gái của hắn không đợi được vộivàng hỏi.“He he!”, Tiêu Trì cười nham hiểm: “Anhhọ anh nói, anh ấy sẽ đích thân ra tay, tốinay em chuẩn bị xem một vở kịch hay đi:.Cô à lầng lớ nghe thế thắm mừng tronglòng, nghĩ đến về mặt kiêu ngạo lạnh lùngcủa Diệp Thiên ở trung tâm thương mại, côta lại hà hệ vô cùng.“Có anh Tiêu đích thân xử lý, để xem látnữa anh nhảy nhót thế nào!”.Buổi diễn chính thức mở màn, tám giờrười tối, Tiêu Chí Lâm bước lên sân khẩudưới ảnh đèn chiếu sáng.Cậu ta vừa xuấthiện, tất cả mọi người võ tay như sắm dậy.Ở khu vực Kiểm Tây này, không ai dámkhông nề mặt cậu chù nhà họ Tiêu.Tiêu Chỉ Lâm gật đầu mim cười vớikhách mời, sau đó đọc một bài diễn vănđơn giản, tiết mục biểu diễn chính thức bắtđầu.Lần này là tiệc rượu do nhà họ Tiêu tổchức, mời không ít ngôi sao đến đây,nhưng đa số đều là ngôi sao nhỏ hạng hai.Những gướng mặt quen thuộc đối vớinhững khách mời tiền bạc chất như núi ởđây mà nói hiệu quả chương trình có hạn.Khi một nam ca sĩ trẻ tuổi đang nổi kếtthúc màn biểu diễn, Tiêu Chí Lâm lại lênsân khấu lấn nữa.“Mọi người, tối nay mọi người đều tụhọp ở công viên nước này, tôi đại diện chonhà họ Tiêu rất vinh hạnh mời một ca sĩmới đang nổi của Công ty giải trí ThiênPhú, cô Có Giai Lệ lên sân khẩu!”.Cậu ta giới thiệu, bầu không khí dướikhán đài lập tức thay đối, nhất thời tiếnghoan hô nổi dậy tử phía.Công ty giải trí Thiên Phú xuất phát từtỉnh Xuyên, do Ngô Quàng Phú điều hành,sau đó lại được Tập đoàn Lăng Thiên bảovệ hộ tống, ngày nay đã trở thành cái tênnổi tiếng trong làng giải trí, nhiều nghệ sĩnổi tiếng bắt đầu quay sang đầu quân choThiên Phú.Gắn đây Công ty giải trí Thiên Phú đanglãng xê cho một ngôi sao mối nổi của mình,mọi người ai cũng biết điều này.Nghe nóingôi sao mối nổi này hấu như không nhậnbiểu diễn thương mại, không đóng phimdiện ảnh hay truyền hình, nhưng bọn họkhông ngờ cô sẽ xuất hiện ở Trung tâmThủy Thượng.Mọi người đều không khỏi cảm khái vềsức mạnh của nhà họ Tiêu.Đèn sân khẩu vừa sáng lên, Tiêu ChíLâm lịch sự rồi khỏi sân khẩu, một bóngngười xinh đẹp cao gẩy xuất hiện trongtấm mắt của mọi người.Có Giai Lệ mặc bộ váy dài màu xanhlam nhạt, trang điểm nhẹ nhàng, tóc búicao, đứng trên sân khấu giống như côngchúa quý tộc.Cô cấm micro, đôi mắt đẹp long lanh.“Tôi rất vinh hạnh vì được biểu diễn chomọi người ở Trung tâm Thủy Thượng tốinay.Đối với tôi mà nói, đây là lần đầu tiênđứng trên sân khấu ở Kiếm Tây, là một cơhội hiếm có!”.“Hôm nay tôi vốn định hát một bài khác, nhưng vì một người, bất ngờ anh ấycũng đã đến hội trường này, cho nên tôiquyết định đổi bài hát, muốn hát một bàimà tôi viết cho anh ấy?:Cô nói đến đây, đôi mắt đẹp long lanhchuyển sang nhìn Diệp Thiên, tỉnh cảmđong đẩy.Tiêu Chí Lâm nhìn thấy cảnh này, khôngkhỏi siết chặt tay lại, ly thủy tinh trong taybị bóp nát vụn.Nhưng nghĩ tối hành độngsắp tối của mình, cuối cùng cậu ta cũngnhịn xuống.Diệp Thiên gặm một miếng dưa hầutrong miệng, chậm rãi ngắng đầu lên, vừavặn đối diện với ánh mắt kiên định quậtcường của Có Giai Lệ.“Chín tháng trước, tôi chỉ là một họcsinh mang ước mơ làm ca sĩ, là anh ấy đãgiúp tôi lấy dũng khí theo đuổi ước mở củamình, là anh ấy sắp đặt sẵn sân khấu chotôi, để tôi có thể mặc sức phát huy ở ĩnhvực mà tôi yêu thích, là anh ấy đã thay đổicuộc sống của tôi.Anh ấy chính là ngườiquan trọng nhất trong cuộc đời tôi!”.

Chương 492: Chương 491