Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 559: Chương 558
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Tuy Quách Dương đứng thứ sáu trong bằng xếp hạngcao thù, nhưng thực lực thật sự của ông ta lại không hềkém so với Gia Cát Trường Hận đứng thứ tư, thậm chí đãđến cảnh giới siêu phàm bán bộ.Hơn nữa nhìn dung mạo ông ta không có gì nổi bật,nhưng giọng nói lại tràn đầy sự bá đạo mãnh liệt, khiến Diệp Thiên có chút hứng thú.Hai mắt Chung Li Mị nheo lại, không hề trà lời, hắn vàQuách Dương coi như chỗ quen từ lâu, đương nhiên biếtQuách Dương nói ắt sẽ làm.Hắn hơi trầm ngâm, một lúc sau, khóe miệng độtnhiên nhếch lên một nụ cười khẩy.“Quách Dương ơi là Quách Dương, sự tự tin và kiêungạo của ông về thực lực của bản thân đúng là chưa hềthay đổi nhì?”.“Chỉ tiếc là hôm nay ông muốn giết tôi, e rằng khó nhưlên trời rồi, không chỉ vậy, sơn trang Hồng Diệp này ngàyhôm nay sẽ là nơi chôn xác của ông!”.“Ông cho rằng mục tiêu của Thế Giới Hắc Ám chúngtôi hôm nay là Kỳ Nhược Tuyết sao? Nực cười, một ngôisao còn con còn chưa đến mức khiến Thế Giới Hắc Ám.chúng tôi phái nhiều cao thủ đến vậy!”.“Mục tiêu thực sự của chúng tôi chính là ông đó,Quách Dương Cuồng Thương!”.Khóe miệng ông ta nhếch lên vè dữ tợn, ánh mắtQuách Dương hơi chớp, đã cảm nhận được năm luồng hơithở cực mạnh đang đến từ phía trước.Trong màn đêm, năm bóng người như thể xuyên quakhông khí, một bước hơn mười trượng đã xuất hiện trướcmặt mười một Địa Sát.Năm người này ăn mặc khác nhau, cao thấp béo gầyđều khác nhau.Trong đó có một người đầu đội nón, không nhìn được khuôn mặt của ông ta, hai tay giấu bên trong tay áo, saulưng đeo một chiếc cần câu rất dài.Người bên cạnh trông lại như một người lùn, chỉ caokhoảng một mét tư, nhưng hai tai lại như phật Di Lặc, haimắt thoáng lóe lên tia điện.Còn hai người kia khuôn mặt khá giống nhau, hình nhưlà sinh đôi, hai tay chỉ có ba ngón, thành hình móng vuốt,khí thế ngút trời.Vị cuối cùng mặc một chiếc áo dài đen rộng, khuônmặt lại mang vẻ tà dị, giữa hai lông mày có một điểm đỏtrông rất đáng sợ.“Cố Giang Điếu Tầu, Phật Lùn, Long Trào Song Từ, và … Cô Tinh Tà Quân?”.Hai mắt Lục Thiên Thư khẽ run run, đọc ra từng biệthiệu của những cao thủ từng uy danh Hoa Hạ này, trướcmắt đột nhiên xuất hiện năm người, tất cả đều là cao thủchí tôn võ thuật danh chấn Hoa Hạ 25 năm trước, ai nấyđều từng đứng trong bàng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thời.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Tuy Quách Dương đứng thứ sáu trong bằng xếp hạngcao thù, nhưng thực lực thật sự của ông ta lại không hềkém so với Gia Cát Trường Hận đứng thứ tư, thậm chí đãđến cảnh giới siêu phàm bán bộ.Hơn nữa nhìn dung mạo ông ta không có gì nổi bật,nhưng giọng nói lại tràn đầy sự bá đạo mãnh liệt, khiến Diệp Thiên có chút hứng thú.Hai mắt Chung Li Mị nheo lại, không hề trà lời, hắn vàQuách Dương coi như chỗ quen từ lâu, đương nhiên biếtQuách Dương nói ắt sẽ làm.Hắn hơi trầm ngâm, một lúc sau, khóe miệng độtnhiên nhếch lên một nụ cười khẩy.“Quách Dương ơi là Quách Dương, sự tự tin và kiêungạo của ông về thực lực của bản thân đúng là chưa hềthay đổi nhì?”.“Chỉ tiếc là hôm nay ông muốn giết tôi, e rằng khó nhưlên trời rồi, không chỉ vậy, sơn trang Hồng Diệp này ngàyhôm nay sẽ là nơi chôn xác của ông!”.“Ông cho rằng mục tiêu của Thế Giới Hắc Ám chúngtôi hôm nay là Kỳ Nhược Tuyết sao? Nực cười, một ngôisao còn con còn chưa đến mức khiến Thế Giới Hắc Ám.chúng tôi phái nhiều cao thủ đến vậy!”.“Mục tiêu thực sự của chúng tôi chính là ông đó,Quách Dương Cuồng Thương!”.Khóe miệng ông ta nhếch lên vè dữ tợn, ánh mắtQuách Dương hơi chớp, đã cảm nhận được năm luồng hơithở cực mạnh đang đến từ phía trước.Trong màn đêm, năm bóng người như thể xuyên quakhông khí, một bước hơn mười trượng đã xuất hiện trướcmặt mười một Địa Sát.Năm người này ăn mặc khác nhau, cao thấp béo gầyđều khác nhau.Trong đó có một người đầu đội nón, không nhìn được khuôn mặt của ông ta, hai tay giấu bên trong tay áo, saulưng đeo một chiếc cần câu rất dài.Người bên cạnh trông lại như một người lùn, chỉ caokhoảng một mét tư, nhưng hai tai lại như phật Di Lặc, haimắt thoáng lóe lên tia điện.Còn hai người kia khuôn mặt khá giống nhau, hình nhưlà sinh đôi, hai tay chỉ có ba ngón, thành hình móng vuốt,khí thế ngút trời.Vị cuối cùng mặc một chiếc áo dài đen rộng, khuônmặt lại mang vẻ tà dị, giữa hai lông mày có một điểm đỏtrông rất đáng sợ.“Cố Giang Điếu Tầu, Phật Lùn, Long Trào Song Từ, và … Cô Tinh Tà Quân?”.Hai mắt Lục Thiên Thư khẽ run run, đọc ra từng biệthiệu của những cao thủ từng uy danh Hoa Hạ này, trướcmắt đột nhiên xuất hiện năm người, tất cả đều là cao thủchí tôn võ thuật danh chấn Hoa Hạ 25 năm trước, ai nấyđều từng đứng trong bàng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thời.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Tuy Quách Dương đứng thứ sáu trong bằng xếp hạngcao thù, nhưng thực lực thật sự của ông ta lại không hềkém so với Gia Cát Trường Hận đứng thứ tư, thậm chí đãđến cảnh giới siêu phàm bán bộ.Hơn nữa nhìn dung mạo ông ta không có gì nổi bật,nhưng giọng nói lại tràn đầy sự bá đạo mãnh liệt, khiến Diệp Thiên có chút hứng thú.Hai mắt Chung Li Mị nheo lại, không hề trà lời, hắn vàQuách Dương coi như chỗ quen từ lâu, đương nhiên biếtQuách Dương nói ắt sẽ làm.Hắn hơi trầm ngâm, một lúc sau, khóe miệng độtnhiên nhếch lên một nụ cười khẩy.“Quách Dương ơi là Quách Dương, sự tự tin và kiêungạo của ông về thực lực của bản thân đúng là chưa hềthay đổi nhì?”.“Chỉ tiếc là hôm nay ông muốn giết tôi, e rằng khó nhưlên trời rồi, không chỉ vậy, sơn trang Hồng Diệp này ngàyhôm nay sẽ là nơi chôn xác của ông!”.“Ông cho rằng mục tiêu của Thế Giới Hắc Ám chúngtôi hôm nay là Kỳ Nhược Tuyết sao? Nực cười, một ngôisao còn con còn chưa đến mức khiến Thế Giới Hắc Ám.chúng tôi phái nhiều cao thủ đến vậy!”.“Mục tiêu thực sự của chúng tôi chính là ông đó,Quách Dương Cuồng Thương!”.Khóe miệng ông ta nhếch lên vè dữ tợn, ánh mắtQuách Dương hơi chớp, đã cảm nhận được năm luồng hơithở cực mạnh đang đến từ phía trước.Trong màn đêm, năm bóng người như thể xuyên quakhông khí, một bước hơn mười trượng đã xuất hiện trướcmặt mười một Địa Sát.Năm người này ăn mặc khác nhau, cao thấp béo gầyđều khác nhau.Trong đó có một người đầu đội nón, không nhìn được khuôn mặt của ông ta, hai tay giấu bên trong tay áo, saulưng đeo một chiếc cần câu rất dài.Người bên cạnh trông lại như một người lùn, chỉ caokhoảng một mét tư, nhưng hai tai lại như phật Di Lặc, haimắt thoáng lóe lên tia điện.Còn hai người kia khuôn mặt khá giống nhau, hình nhưlà sinh đôi, hai tay chỉ có ba ngón, thành hình móng vuốt,khí thế ngút trời.Vị cuối cùng mặc một chiếc áo dài đen rộng, khuônmặt lại mang vẻ tà dị, giữa hai lông mày có một điểm đỏtrông rất đáng sợ.“Cố Giang Điếu Tầu, Phật Lùn, Long Trào Song Từ, và … Cô Tinh Tà Quân?”.Hai mắt Lục Thiên Thư khẽ run run, đọc ra từng biệthiệu của những cao thủ từng uy danh Hoa Hạ này, trướcmắt đột nhiên xuất hiện năm người, tất cả đều là cao thủchí tôn võ thuật danh chấn Hoa Hạ 25 năm trước, ai nấyđều từng đứng trong bàng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thời.