Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 569: Chương 568
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Cô Tinh Tà Quân đóng chiếc quạt gấp của mình và chỉdùng một ngón tay của hắn phát ra lực đột nhiên xé toạckhông khí, như muốn xuyên thủng mọi thứ.“Thừa Long Tràm!”Một lòng bàn tay của Chung Li Mị đã biến thành mộtcây đao trong tay hắn và hắn chém theo hình đường chéo về phía trước mặt mình.Một luồng sáng màu đen láy ánhlên dài hơn mười thước, gió thổi lạnh thấu xương như ánhđao.“Tam Toàn Thů!”Năm ngón tay của Phật Lùn đan vào nhau, hóa thànhhình một cái búa, hắn xoay người, đập chéo về phía trướcmặt.Không khí trước mặt đều run lên, mặt đất nứt ratừng lớp, phiến đá nổ tung.“Lan Giang Thiên Kích!”Miếng dán cần câu phía sau lưng của Cố Giang Điếuhóa thành vô số ảo ảnh, che rợp trời đất, bao trùm vềphía Quách Dương và Lục Thiên Thư.Tám chí tôn võ thuật thi triển thù pháp của riêng họ,các kỹ năng võ thuật của họ đồng loạt xuất hiện.Cát đá,mùn cưa bay tứ tung trên không.Tuy rằng căn cơ tu luyện của Lục Thiên Thư và QuáchDương không hề tầm thường, nhưng dù sao đối thủ cũngcó ưu thế về quân số.Hai người bị sáu luồng sức mạnh vôsong làm cho rúng động, lập tức rên hự một tiếng và phảilùi lại phía sau, khí huyết trong cơ thể quay cuồng.Chân của hai người họ không ngừng cọ xát xuốngđất, liên tục lùi hơn mười thước mới giữ vững được cơthể, một vệt màu đỏ hiện trên trên mặt hai người, rõ rànglà bọn họ đã bị thương.Sáu Thiên Sát đang định đuổi theo, ánh mắt cùngnhìn về một hướng, và tình cờ nhìn thấy cảnh tượng mườiĐịa Sát đồng loạt xông lên và bị cắt cổ chết tại chỗ.Sắcmặt sáu người liền thay đổi trong nháy mắt.Sát thủ cấp bậc Địa Sát đương nhiên có khoảng cáchkhá xa so với họ.Nhưng để giết chết mười Địa Sát trong nháy mắt thì họ đều tự hòi rằng bất kỳ ai trong số họ cómặt ở đây cũng đều không thể làm được.Vậy mà lúc nàycảnh tượng kỳ dị lại xảy ra ngay trước mắt họ.Bọn họ lập tức ngừng đuổi theo và nhìn về phía DiệpThiên.Ánh mắt Cô Tinh Tà Quân sa sầm, giọng điệu hơinặng nề.“Cậu là ai? Tại sao lại nhúng tay vào chuyện của ThếGiới Hắc Ám chúng tôi?”Quách Dương cùng Lục Thiên Thư âm thầm điềuchỉnh hơi thờ, họ vừa quay đầu lại liền thấy Diệp Thiênbước đi nhẹ nhàng và đứng trước mặt sáu Thiên Sát,khóe miệng cong lên hình vòng cung đầy nguy hiểm.“Gan của Thế Giới Hắc Ám các người cũng không nhỏnhì? Dám chạy tới Lư Thành gây sự?”“Lẽ nào các người không biết Lư Thành là địa bàn củatôi sao?”Một mình cậu đối mặt với sáu Thiên Sát, nhưng lại cóvẻ thoải mái như đang ở trong vườn hoa sau nhà củamình, một tay cậu đút túi, như thể hoàn toàn không coisáu Thiên Sát kia ra gì.“Địa bàn của cậu?”Ánh mắt của sáu Thiên Sát đều khế thay đổi, nhấtthời không phản ứng kịp.Diệp Thiên hơi nhướng mắt, quét qua mặt của sáungười và chỉ tay về phía Lục Thiên Thư và Quách Dươngphía sau.“Sáu người các người và hai người ở phía sau lưng tôicó ân oán gì không liên quan gì đến tôi, nhưng Kỳ NhượcTuyết là ngưoi đại diện phát ngôn của Tập đoàn LăngThiên của tôi.Tập đoàn chúng tôi mời cô ấy tới thì phài đàm bảo sự an toàn tính mạng cho cô ấy!“Nếu như các người muốn giết cô ấy thì tức là khôngcoi Tập đoàn Lăng Thiên tôi ra gì rồi!”“Đêm nay, tất cả mọi người trong Thế Giới Hắc Ámđều phải chết ở nơi này!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Cô Tinh Tà Quân đóng chiếc quạt gấp của mình và chỉdùng một ngón tay của hắn phát ra lực đột nhiên xé toạckhông khí, như muốn xuyên thủng mọi thứ.“Thừa Long Tràm!”Một lòng bàn tay của Chung Li Mị đã biến thành mộtcây đao trong tay hắn và hắn chém theo hình đường chéo về phía trước mặt mình.Một luồng sáng màu đen láy ánhlên dài hơn mười thước, gió thổi lạnh thấu xương như ánhđao.“Tam Toàn Thů!”Năm ngón tay của Phật Lùn đan vào nhau, hóa thànhhình một cái búa, hắn xoay người, đập chéo về phía trướcmặt.Không khí trước mặt đều run lên, mặt đất nứt ratừng lớp, phiến đá nổ tung.“Lan Giang Thiên Kích!”Miếng dán cần câu phía sau lưng của Cố Giang Điếuhóa thành vô số ảo ảnh, che rợp trời đất, bao trùm vềphía Quách Dương và Lục Thiên Thư.Tám chí tôn võ thuật thi triển thù pháp của riêng họ,các kỹ năng võ thuật của họ đồng loạt xuất hiện.Cát đá,mùn cưa bay tứ tung trên không.Tuy rằng căn cơ tu luyện của Lục Thiên Thư và QuáchDương không hề tầm thường, nhưng dù sao đối thủ cũngcó ưu thế về quân số.Hai người bị sáu luồng sức mạnh vôsong làm cho rúng động, lập tức rên hự một tiếng và phảilùi lại phía sau, khí huyết trong cơ thể quay cuồng.Chân của hai người họ không ngừng cọ xát xuốngđất, liên tục lùi hơn mười thước mới giữ vững được cơthể, một vệt màu đỏ hiện trên trên mặt hai người, rõ rànglà bọn họ đã bị thương.Sáu Thiên Sát đang định đuổi theo, ánh mắt cùngnhìn về một hướng, và tình cờ nhìn thấy cảnh tượng mườiĐịa Sát đồng loạt xông lên và bị cắt cổ chết tại chỗ.Sắcmặt sáu người liền thay đổi trong nháy mắt.Sát thủ cấp bậc Địa Sát đương nhiên có khoảng cáchkhá xa so với họ.Nhưng để giết chết mười Địa Sát trong nháy mắt thì họ đều tự hòi rằng bất kỳ ai trong số họ cómặt ở đây cũng đều không thể làm được.Vậy mà lúc nàycảnh tượng kỳ dị lại xảy ra ngay trước mắt họ.Bọn họ lập tức ngừng đuổi theo và nhìn về phía DiệpThiên.Ánh mắt Cô Tinh Tà Quân sa sầm, giọng điệu hơinặng nề.“Cậu là ai? Tại sao lại nhúng tay vào chuyện của ThếGiới Hắc Ám chúng tôi?”Quách Dương cùng Lục Thiên Thư âm thầm điềuchỉnh hơi thờ, họ vừa quay đầu lại liền thấy Diệp Thiênbước đi nhẹ nhàng và đứng trước mặt sáu Thiên Sát,khóe miệng cong lên hình vòng cung đầy nguy hiểm.“Gan của Thế Giới Hắc Ám các người cũng không nhỏnhì? Dám chạy tới Lư Thành gây sự?”“Lẽ nào các người không biết Lư Thành là địa bàn củatôi sao?”Một mình cậu đối mặt với sáu Thiên Sát, nhưng lại cóvẻ thoải mái như đang ở trong vườn hoa sau nhà củamình, một tay cậu đút túi, như thể hoàn toàn không coisáu Thiên Sát kia ra gì.“Địa bàn của cậu?”Ánh mắt của sáu Thiên Sát đều khế thay đổi, nhấtthời không phản ứng kịp.Diệp Thiên hơi nhướng mắt, quét qua mặt của sáungười và chỉ tay về phía Lục Thiên Thư và Quách Dươngphía sau.“Sáu người các người và hai người ở phía sau lưng tôicó ân oán gì không liên quan gì đến tôi, nhưng Kỳ NhượcTuyết là ngưoi đại diện phát ngôn của Tập đoàn LăngThiên của tôi.Tập đoàn chúng tôi mời cô ấy tới thì phài đàm bảo sự an toàn tính mạng cho cô ấy!“Nếu như các người muốn giết cô ấy thì tức là khôngcoi Tập đoàn Lăng Thiên tôi ra gì rồi!”“Đêm nay, tất cả mọi người trong Thế Giới Hắc Ámđều phải chết ở nơi này!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Cô Tinh Tà Quân đóng chiếc quạt gấp của mình và chỉdùng một ngón tay của hắn phát ra lực đột nhiên xé toạckhông khí, như muốn xuyên thủng mọi thứ.“Thừa Long Tràm!”Một lòng bàn tay của Chung Li Mị đã biến thành mộtcây đao trong tay hắn và hắn chém theo hình đường chéo về phía trước mặt mình.Một luồng sáng màu đen láy ánhlên dài hơn mười thước, gió thổi lạnh thấu xương như ánhđao.“Tam Toàn Thů!”Năm ngón tay của Phật Lùn đan vào nhau, hóa thànhhình một cái búa, hắn xoay người, đập chéo về phía trướcmặt.Không khí trước mặt đều run lên, mặt đất nứt ratừng lớp, phiến đá nổ tung.“Lan Giang Thiên Kích!”Miếng dán cần câu phía sau lưng của Cố Giang Điếuhóa thành vô số ảo ảnh, che rợp trời đất, bao trùm vềphía Quách Dương và Lục Thiên Thư.Tám chí tôn võ thuật thi triển thù pháp của riêng họ,các kỹ năng võ thuật của họ đồng loạt xuất hiện.Cát đá,mùn cưa bay tứ tung trên không.Tuy rằng căn cơ tu luyện của Lục Thiên Thư và QuáchDương không hề tầm thường, nhưng dù sao đối thủ cũngcó ưu thế về quân số.Hai người bị sáu luồng sức mạnh vôsong làm cho rúng động, lập tức rên hự một tiếng và phảilùi lại phía sau, khí huyết trong cơ thể quay cuồng.Chân của hai người họ không ngừng cọ xát xuốngđất, liên tục lùi hơn mười thước mới giữ vững được cơthể, một vệt màu đỏ hiện trên trên mặt hai người, rõ rànglà bọn họ đã bị thương.Sáu Thiên Sát đang định đuổi theo, ánh mắt cùngnhìn về một hướng, và tình cờ nhìn thấy cảnh tượng mườiĐịa Sát đồng loạt xông lên và bị cắt cổ chết tại chỗ.Sắcmặt sáu người liền thay đổi trong nháy mắt.Sát thủ cấp bậc Địa Sát đương nhiên có khoảng cáchkhá xa so với họ.Nhưng để giết chết mười Địa Sát trong nháy mắt thì họ đều tự hòi rằng bất kỳ ai trong số họ cómặt ở đây cũng đều không thể làm được.Vậy mà lúc nàycảnh tượng kỳ dị lại xảy ra ngay trước mắt họ.Bọn họ lập tức ngừng đuổi theo và nhìn về phía DiệpThiên.Ánh mắt Cô Tinh Tà Quân sa sầm, giọng điệu hơinặng nề.“Cậu là ai? Tại sao lại nhúng tay vào chuyện của ThếGiới Hắc Ám chúng tôi?”Quách Dương cùng Lục Thiên Thư âm thầm điềuchỉnh hơi thờ, họ vừa quay đầu lại liền thấy Diệp Thiênbước đi nhẹ nhàng và đứng trước mặt sáu Thiên Sát,khóe miệng cong lên hình vòng cung đầy nguy hiểm.“Gan của Thế Giới Hắc Ám các người cũng không nhỏnhì? Dám chạy tới Lư Thành gây sự?”“Lẽ nào các người không biết Lư Thành là địa bàn củatôi sao?”Một mình cậu đối mặt với sáu Thiên Sát, nhưng lại cóvẻ thoải mái như đang ở trong vườn hoa sau nhà củamình, một tay cậu đút túi, như thể hoàn toàn không coisáu Thiên Sát kia ra gì.“Địa bàn của cậu?”Ánh mắt của sáu Thiên Sát đều khế thay đổi, nhấtthời không phản ứng kịp.Diệp Thiên hơi nhướng mắt, quét qua mặt của sáungười và chỉ tay về phía Lục Thiên Thư và Quách Dươngphía sau.“Sáu người các người và hai người ở phía sau lưng tôicó ân oán gì không liên quan gì đến tôi, nhưng Kỳ NhượcTuyết là ngưoi đại diện phát ngôn của Tập đoàn LăngThiên của tôi.Tập đoàn chúng tôi mời cô ấy tới thì phài đàm bảo sự an toàn tính mạng cho cô ấy!“Nếu như các người muốn giết cô ấy thì tức là khôngcoi Tập đoàn Lăng Thiên tôi ra gì rồi!”“Đêm nay, tất cả mọi người trong Thế Giới Hắc Ámđều phải chết ở nơi này!”