Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 576: Chương 575
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Kể từ đó, hắn đã phải hứng chịu sự áp chế của giới võthuật Hoa Hạ, bị người ta bài xích, cuối cùng rơi vào tuyệtvọng chán nàn và sáng lập ra Thế Giới Hắc Ám, chiêu mộnhững cao thủ hung tàn độc ác, tạo nên đội sát thủ khiếnngười khác nghe danh đã khiếp đảm.Còn bản thân hắn cũng được mệnh danh là Chúa TểHắc Ám!Tính ra thì Chúa Tề Hắc Ám đã không đi lại trong giớivõ thuật gần ba mươi năm nay rồi.Rất nhiều người đềunói hắn đã chết, nhưng không ngờ, hôm nay cao thùtruyền kỳ một thời đại lại xuất hiện ở Lư Thành.Ánh mắt Diệp Thiên lóe lên, trên mặt có chút hứngthú, cậu khẽ cười thành tiếng.“Thật không ngờ trong một đội sát thủ còn con cũngcó một người đạt cảnh giới siêu phàm, thú vị đấy!”Diệp Thiên vừa dứt lời thì những người có mặt lạichấn động.Những người trẻ như Kỳ Nhược Yên đương nhiên cónghe nói tới cấp bậc bên trên chí tôn võ thuật chính làcảnh giới siêu phàm!Và cảnh giới siêu phàm đã gần năm mươi năm chưatừng xuất hiện trên thế giới, là cảnh giới chỉ tồn tại trongtruyền thuyết.Nhưng nghe Diệp Thiên nói thì có nghĩarằng Chúa Tề Hắc Ám ở trước mắt lại chính là một cao thủthuộc cảnh giới siêu phàm?Họ khó có thể tưởng tượng được lúc này lại có một tồntại huyền thoại đang đứng trước mặt mình!“Cành giới siêu phàm?”Quách Dương và Lục Thiên Thư đều kinh ngạc, cảnhgiới này là mục tiêu cả đời của bọn họ, còn Chúa Tể HắcÁm, cao thủ lừng danh thời đại trước, thật sự đã đạt tớicảnh giới này rồi sao?Đây là lần đầu tiên trong đời họ gặp được người thuộccảnh giới siêu phàm thực thụ!Chúa Tể Hắc Ám không gật cũng không lắc, hắn chỉbình thàn nhìn về phía trước.“Diệp Lăng Thiên, quả nhiên tôi không nhìnlầm người!”“Trong danh sách xếp hạng cao thủ Hoa Hạ hai mươilăm năm trước, chỉ có Tiểu Phật Tây Lĩnh là người tôi đánhgiá cao hơn người khác vài phần.Còn trong danh sáchxếp hạng cao thủ Hoa Hạ ngày hôm nay, Mộ Dung VôĐịch thì được đánh giá phân nửa, Diệp Vân Long miễncưỡng tính là một.Còn cậu là người duy nhất mà tôi coi trọng!”Những người còn lại đều là thầm cảm thấy ớn lạnh.Tiểu Phật Tây Lĩnh là người đứng số một trong bằng xếphạng cao thủ Hoa Hạ thế hệ trước, thống lĩnh một thờiđại, trấn áp quần hùng.Có thể nói đó là cao thù đình caothực sự.Còn Diệp Vân Long, Mộ Dung Vô Địch cũng đềulà cao thủ đình cao thực thụ ở thời đại này.Nhưng trong con mắt của Chúa Tể Hắc Ám, dườngnhư họ cũng chì rất tầm thường, không hề được coi trọng.Thậm chí hắn còn nói Mộ Dung Vô Địch và Diệp Vân Longchì miễn cưỡng lọt vào mắt hắn mà thôi.Khẩu khí lớn nhưvậy quả thực khó lòng tưong tượng.Trong mắt của Chúa Tề Hắc Ám nổi lên hai tia sángcuộn xoáy, một đen và một tím, trông vô cùng bí ẩn vàhuyền bí, hắn ta nói tiếp: “Tôi vốn tường rằng Diệp VânLong sẽ là người đầu tiên bước vào cảnh giới siêu phàmtrong thời đại này, nhưng sự xuất hiện của cậu đã hoàntoàn lật ngược quan điểm của tôi!”
Kể từ đó, hắn đã phải hứng chịu sự áp chế của giới võ
thuật Hoa Hạ, bị người ta bài xích, cuối cùng rơi vào tuyệt
vọng chán nàn và sáng lập ra Thế Giới Hắc Ám, chiêu mộ
những cao thủ hung tàn độc ác, tạo nên đội sát thủ khiến
người khác nghe danh đã khiếp đảm.
Còn bản thân hắn cũng được mệnh danh là Chúa Tể
Hắc Ám!
Tính ra thì Chúa Tề Hắc Ám đã không đi lại trong giới
võ thuật gần ba mươi năm nay rồi.
Rất nhiều người đều
nói hắn đã chết, nhưng không ngờ, hôm nay cao thù
truyền kỳ một thời đại lại xuất hiện ở Lư Thành.
Ánh mắt Diệp Thiên lóe lên, trên mặt có chút hứng
thú, cậu khẽ cười thành tiếng.
“Thật không ngờ trong một đội sát thủ còn con cũng
có một người đạt cảnh giới siêu phàm, thú vị đấy!”
Diệp Thiên vừa dứt lời thì những người có mặt lại
chấn động.
Những người trẻ như Kỳ Nhược Yên đương nhiên có
nghe nói tới cấp bậc bên trên chí tôn võ thuật chính là
cảnh giới siêu phàm!
Và cảnh giới siêu phàm đã gần năm mươi năm chưa
từng xuất hiện trên thế giới, là cảnh giới chỉ tồn tại trong
truyền thuyết.
Nhưng nghe Diệp Thiên nói thì có nghĩa
rằng Chúa Tề Hắc Ám ở trước mắt lại chính là một cao thủ
thuộc cảnh giới siêu phàm?
Họ khó có thể tưởng tượng được lúc này lại có một tồn
tại huyền thoại đang đứng trước mặt mình!
“Cành giới siêu phàm?”
Quách Dương và Lục Thiên Thư đều kinh ngạc, cảnh
giới này là mục tiêu cả đời của bọn họ, còn Chúa Tể Hắc
Ám, cao thủ lừng danh thời đại trước, thật sự đã đạt tới
cảnh giới này rồi sao?
Đây là lần đầu tiên trong đời họ gặp được người thuộc
cảnh giới siêu phàm thực thụ!
Chúa Tể Hắc Ám không gật cũng không lắc, hắn chỉ
bình thàn nhìn về phía trước.
“Diệp Lăng Thiên, quả nhiên tôi không nhìn
lầm người!”
“Trong danh sách xếp hạng cao thủ Hoa Hạ hai mươi
lăm năm trước, chỉ có Tiểu Phật Tây Lĩnh là người tôi đánh
giá cao hơn người khác vài phần.
Còn trong danh sách
xếp hạng cao thủ Hoa Hạ ngày hôm nay, Mộ Dung Vô
Địch thì được đánh giá phân nửa, Diệp Vân Long miễn
cưỡng tính là một.
Còn cậu là người duy nhất mà tôi coi trọng!”
Những người còn lại đều là thầm cảm thấy ớn lạnh.
Tiểu Phật Tây Lĩnh là người đứng số một trong bằng xếp
hạng cao thủ Hoa Hạ thế hệ trước, thống lĩnh một thời
đại, trấn áp quần hùng.
Có thể nói đó là cao thù đình cao
thực sự.
Còn Diệp Vân Long, Mộ Dung Vô Địch cũng đều
là cao thủ đình cao thực thụ ở thời đại này.
Nhưng trong con mắt của Chúa Tể Hắc Ám, dường
như họ cũng chì rất tầm thường, không hề được coi trọng.
Thậm chí hắn còn nói Mộ Dung Vô Địch và Diệp Vân Long
chì miễn cưỡng lọt vào mắt hắn mà thôi.
Khẩu khí lớn như
vậy quả thực khó lòng tưong tượng.
Trong mắt của Chúa Tề Hắc Ám nổi lên hai tia sáng
cuộn xoáy, một đen và một tím, trông vô cùng bí ẩn và
huyền bí, hắn ta nói tiếp: “Tôi vốn tường rằng Diệp Vân
Long sẽ là người đầu tiên bước vào cảnh giới siêu phàm
trong thời đại này, nhưng sự xuất hiện của cậu đã hoàn
toàn lật ngược quan điểm của tôi!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Kể từ đó, hắn đã phải hứng chịu sự áp chế của giới võthuật Hoa Hạ, bị người ta bài xích, cuối cùng rơi vào tuyệtvọng chán nàn và sáng lập ra Thế Giới Hắc Ám, chiêu mộnhững cao thủ hung tàn độc ác, tạo nên đội sát thủ khiếnngười khác nghe danh đã khiếp đảm.Còn bản thân hắn cũng được mệnh danh là Chúa TểHắc Ám!Tính ra thì Chúa Tề Hắc Ám đã không đi lại trong giớivõ thuật gần ba mươi năm nay rồi.Rất nhiều người đềunói hắn đã chết, nhưng không ngờ, hôm nay cao thùtruyền kỳ một thời đại lại xuất hiện ở Lư Thành.Ánh mắt Diệp Thiên lóe lên, trên mặt có chút hứngthú, cậu khẽ cười thành tiếng.“Thật không ngờ trong một đội sát thủ còn con cũngcó một người đạt cảnh giới siêu phàm, thú vị đấy!”Diệp Thiên vừa dứt lời thì những người có mặt lạichấn động.Những người trẻ như Kỳ Nhược Yên đương nhiên cónghe nói tới cấp bậc bên trên chí tôn võ thuật chính làcảnh giới siêu phàm!Và cảnh giới siêu phàm đã gần năm mươi năm chưatừng xuất hiện trên thế giới, là cảnh giới chỉ tồn tại trongtruyền thuyết.Nhưng nghe Diệp Thiên nói thì có nghĩarằng Chúa Tề Hắc Ám ở trước mắt lại chính là một cao thủthuộc cảnh giới siêu phàm?Họ khó có thể tưởng tượng được lúc này lại có một tồntại huyền thoại đang đứng trước mặt mình!“Cành giới siêu phàm?”Quách Dương và Lục Thiên Thư đều kinh ngạc, cảnhgiới này là mục tiêu cả đời của bọn họ, còn Chúa Tể HắcÁm, cao thủ lừng danh thời đại trước, thật sự đã đạt tớicảnh giới này rồi sao?Đây là lần đầu tiên trong đời họ gặp được người thuộccảnh giới siêu phàm thực thụ!Chúa Tể Hắc Ám không gật cũng không lắc, hắn chỉbình thàn nhìn về phía trước.“Diệp Lăng Thiên, quả nhiên tôi không nhìnlầm người!”“Trong danh sách xếp hạng cao thủ Hoa Hạ hai mươilăm năm trước, chỉ có Tiểu Phật Tây Lĩnh là người tôi đánhgiá cao hơn người khác vài phần.Còn trong danh sáchxếp hạng cao thủ Hoa Hạ ngày hôm nay, Mộ Dung VôĐịch thì được đánh giá phân nửa, Diệp Vân Long miễncưỡng tính là một.Còn cậu là người duy nhất mà tôi coi trọng!”Những người còn lại đều là thầm cảm thấy ớn lạnh.Tiểu Phật Tây Lĩnh là người đứng số một trong bằng xếphạng cao thủ Hoa Hạ thế hệ trước, thống lĩnh một thờiđại, trấn áp quần hùng.Có thể nói đó là cao thù đình caothực sự.Còn Diệp Vân Long, Mộ Dung Vô Địch cũng đềulà cao thủ đình cao thực thụ ở thời đại này.Nhưng trong con mắt của Chúa Tể Hắc Ám, dườngnhư họ cũng chì rất tầm thường, không hề được coi trọng.Thậm chí hắn còn nói Mộ Dung Vô Địch và Diệp Vân Longchì miễn cưỡng lọt vào mắt hắn mà thôi.Khẩu khí lớn nhưvậy quả thực khó lòng tưong tượng.Trong mắt của Chúa Tề Hắc Ám nổi lên hai tia sángcuộn xoáy, một đen và một tím, trông vô cùng bí ẩn vàhuyền bí, hắn ta nói tiếp: “Tôi vốn tường rằng Diệp VânLong sẽ là người đầu tiên bước vào cảnh giới siêu phàmtrong thời đại này, nhưng sự xuất hiện của cậu đã hoàntoàn lật ngược quan điểm của tôi!”