Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 575: Chương 574
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Thời đại trước?”Khi người đàn ông nói ra danh xưng của mình thì đámngười trẻ tuổi Kỳ Nhược Yên, Liễu Như Thành, Lục Chí Vănđều cầm thấy rất lạ lẫm.Nhưng Quách Dương và LụcThiên Thư phía sau lưng Diệp Thiên lại cùng lúc thay đổisắc mặt.Trong giới võ thuật, dù ở Hoa Hạ hay các nước khácđều công nhận hai mươi lăm năm là một thời đại, dù là haingười họ, hay là “Tứ Tuyệt’ của Hoa Hạ thì cũng đều đãtrải qua một thời đại.Nhưng đúng ra mà nói, bọn họ cóthể coi là cao thủ hàng đầu của thời đại này, nhưng ở thờiđại hai mươi lăm năm trước, bọn họ chi như những ngườimới bắt đầu xuất hiện mà thôi.Những người nổi danh trên thế giới hai mươi lăm nămtrước và được xếp vào hàng cao thủ hàng đầu thế giớimới được coi là những cao thủ thực sự cùa thời đại trước,chẳng hạn như Tiếu Phật Tây Lĩnh đã bị Diệp Thiên giếtchết vậy.Vậy mà lúc này, người đàn ông mặc áo gió nhìn có vẻkhông quá ba mươi tuổi này lại nói rằng hắn được ngườithời đại trước gọi là ‘Chúa Tế Hắc Ám: Điểu này cho thấytuổi thật của hắn cao hơn gấp nhiều lần so với vẻ bề ngoàicủa hắn.Đây là một cao thủ cùng thời với đám người Tiểu PhậtTây Lĩnh kía.“Chúa Tế Hắc Ám?”Quách Dương khẽ nhíu mày, ông ta và Lục Thiên Thưcũng xem như đã trải qua hai thời đại.Tuy rằng hai mươilắm năm trước không phải là nổi tiếng, nhưng cũng đãtừng nghe nói qua một số nhân vật nổi danh trong giới võthuật.Và Chúa Tể Hắc Ám là một trong số đó.Theo truyền thuyết, hai mươi lăm năm trước, có mộtcao thủ chí tôn võ thuật chưa bao giờ khoe khoang vàcũng không bao giờ khiêu chiến với người khác.Sau nàyThiên Cơ Lâu đã công bố danh sách những cao thủ hàngđầu của Hoa Hạ, nhưng người đó lại không được đưa vàodanh sách đó.Chính vì vậy mà cao thủ chí tôn võ thuật này mới chợtnồi xung lên, liên tiếp khiêu chiến từ chí tôn võ thuật thứhai đến người đứng thứ mười lăm trong bảng xếp hạngcao thủ Hoa Hạ và đều chiến thắng, làm chấn động giớivõ thuật Hoa Hạ hồi đó.Sau đó, hắn đã giao đấu với Tiếu Phật Tây Lĩnh làngười đang xếp thứ nhất lúc bấy giờ, và cả hai kết thúcvới tỷ số hòa.Chính vì lẽ đó nên hắn đã nồi danh tronggiới võ thuật Hoa Hạ, nhưng Thiên Cơ Lâu đã công bốngười đứng đầu danh sách cao thủ Hoa Hạ rồi và sẽkhông thay đổi, nên hắn vẫn không có cách nào được liệtvào danh sách xếp hạng này.Vì chuyện này mà hắn đã canh cánh trong lòng baolâu, sau đó hắn lại đi khiêu chiến với các môn phái võ họcnổi tiếng Hoa Hạ lúc bấy giờ khiến cho không ít chưởngmôn, bậc trường bối bị trọng thương.Thậm chí có banhân vật ở cấp bậc trưởng lão cũng chết trong tay hắn.Vào thời điểm đó, trong giới võ thuật Hoa Hạ vẫn cònsự phân biệt rạch ròi giữa chính và tà, chính vì vậy mà hắnđã trở thành mục tiêu của vô số kẻ tự cho mình là chínhnghĩa, đồng thời trở thành kè thù không đội trời chungcủa chính nghĩa.Các thánh địa trong giới võ học Hoa Hạnhư phái Hồ Ngọc Nguyệt, chùa Ma Đà Lan Nhược cũnggọi hắn là ‘Tà Đồ’.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Thời đại trước?”Khi người đàn ông nói ra danh xưng của mình thì đámngười trẻ tuổi Kỳ Nhược Yên, Liễu Như Thành, Lục Chí Vănđều cầm thấy rất lạ lẫm.Nhưng Quách Dương và LụcThiên Thư phía sau lưng Diệp Thiên lại cùng lúc thay đổisắc mặt.Trong giới võ thuật, dù ở Hoa Hạ hay các nước khácđều công nhận hai mươi lăm năm là một thời đại, dù là haingười họ, hay là “Tứ Tuyệt’ của Hoa Hạ thì cũng đều đãtrải qua một thời đại.Nhưng đúng ra mà nói, bọn họ cóthể coi là cao thủ hàng đầu của thời đại này, nhưng ở thờiđại hai mươi lăm năm trước, bọn họ chi như những ngườimới bắt đầu xuất hiện mà thôi.Những người nổi danh trên thế giới hai mươi lăm nămtrước và được xếp vào hàng cao thủ hàng đầu thế giớimới được coi là những cao thủ thực sự cùa thời đại trước,chẳng hạn như Tiếu Phật Tây Lĩnh đã bị Diệp Thiên giếtchết vậy.Vậy mà lúc này, người đàn ông mặc áo gió nhìn có vẻkhông quá ba mươi tuổi này lại nói rằng hắn được ngườithời đại trước gọi là ‘Chúa Tế Hắc Ám: Điểu này cho thấytuổi thật của hắn cao hơn gấp nhiều lần so với vẻ bề ngoàicủa hắn.Đây là một cao thủ cùng thời với đám người Tiểu PhậtTây Lĩnh kía.“Chúa Tế Hắc Ám?”Quách Dương khẽ nhíu mày, ông ta và Lục Thiên Thưcũng xem như đã trải qua hai thời đại.Tuy rằng hai mươilắm năm trước không phải là nổi tiếng, nhưng cũng đãtừng nghe nói qua một số nhân vật nổi danh trong giới võthuật.Và Chúa Tể Hắc Ám là một trong số đó.Theo truyền thuyết, hai mươi lăm năm trước, có mộtcao thủ chí tôn võ thuật chưa bao giờ khoe khoang vàcũng không bao giờ khiêu chiến với người khác.Sau nàyThiên Cơ Lâu đã công bố danh sách những cao thủ hàngđầu của Hoa Hạ, nhưng người đó lại không được đưa vàodanh sách đó.Chính vì vậy mà cao thủ chí tôn võ thuật này mới chợtnồi xung lên, liên tiếp khiêu chiến từ chí tôn võ thuật thứhai đến người đứng thứ mười lăm trong bảng xếp hạngcao thủ Hoa Hạ và đều chiến thắng, làm chấn động giớivõ thuật Hoa Hạ hồi đó.Sau đó, hắn đã giao đấu với Tiếu Phật Tây Lĩnh làngười đang xếp thứ nhất lúc bấy giờ, và cả hai kết thúcvới tỷ số hòa.Chính vì lẽ đó nên hắn đã nồi danh tronggiới võ thuật Hoa Hạ, nhưng Thiên Cơ Lâu đã công bốngười đứng đầu danh sách cao thủ Hoa Hạ rồi và sẽkhông thay đổi, nên hắn vẫn không có cách nào được liệtvào danh sách xếp hạng này.Vì chuyện này mà hắn đã canh cánh trong lòng baolâu, sau đó hắn lại đi khiêu chiến với các môn phái võ họcnổi tiếng Hoa Hạ lúc bấy giờ khiến cho không ít chưởngmôn, bậc trường bối bị trọng thương.Thậm chí có banhân vật ở cấp bậc trưởng lão cũng chết trong tay hắn.Vào thời điểm đó, trong giới võ thuật Hoa Hạ vẫn cònsự phân biệt rạch ròi giữa chính và tà, chính vì vậy mà hắnđã trở thành mục tiêu của vô số kẻ tự cho mình là chínhnghĩa, đồng thời trở thành kè thù không đội trời chungcủa chính nghĩa.Các thánh địa trong giới võ học Hoa Hạnhư phái Hồ Ngọc Nguyệt, chùa Ma Đà Lan Nhược cũnggọi hắn là ‘Tà Đồ’.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Thời đại trước?”Khi người đàn ông nói ra danh xưng của mình thì đámngười trẻ tuổi Kỳ Nhược Yên, Liễu Như Thành, Lục Chí Vănđều cầm thấy rất lạ lẫm.Nhưng Quách Dương và LụcThiên Thư phía sau lưng Diệp Thiên lại cùng lúc thay đổisắc mặt.Trong giới võ thuật, dù ở Hoa Hạ hay các nước khácđều công nhận hai mươi lăm năm là một thời đại, dù là haingười họ, hay là “Tứ Tuyệt’ của Hoa Hạ thì cũng đều đãtrải qua một thời đại.Nhưng đúng ra mà nói, bọn họ cóthể coi là cao thủ hàng đầu của thời đại này, nhưng ở thờiđại hai mươi lăm năm trước, bọn họ chi như những ngườimới bắt đầu xuất hiện mà thôi.Những người nổi danh trên thế giới hai mươi lăm nămtrước và được xếp vào hàng cao thủ hàng đầu thế giớimới được coi là những cao thủ thực sự cùa thời đại trước,chẳng hạn như Tiếu Phật Tây Lĩnh đã bị Diệp Thiên giếtchết vậy.Vậy mà lúc này, người đàn ông mặc áo gió nhìn có vẻkhông quá ba mươi tuổi này lại nói rằng hắn được ngườithời đại trước gọi là ‘Chúa Tế Hắc Ám: Điểu này cho thấytuổi thật của hắn cao hơn gấp nhiều lần so với vẻ bề ngoàicủa hắn.Đây là một cao thủ cùng thời với đám người Tiểu PhậtTây Lĩnh kía.“Chúa Tế Hắc Ám?”Quách Dương khẽ nhíu mày, ông ta và Lục Thiên Thưcũng xem như đã trải qua hai thời đại.Tuy rằng hai mươilắm năm trước không phải là nổi tiếng, nhưng cũng đãtừng nghe nói qua một số nhân vật nổi danh trong giới võthuật.Và Chúa Tể Hắc Ám là một trong số đó.Theo truyền thuyết, hai mươi lăm năm trước, có mộtcao thủ chí tôn võ thuật chưa bao giờ khoe khoang vàcũng không bao giờ khiêu chiến với người khác.Sau nàyThiên Cơ Lâu đã công bố danh sách những cao thủ hàngđầu của Hoa Hạ, nhưng người đó lại không được đưa vàodanh sách đó.Chính vì vậy mà cao thủ chí tôn võ thuật này mới chợtnồi xung lên, liên tiếp khiêu chiến từ chí tôn võ thuật thứhai đến người đứng thứ mười lăm trong bảng xếp hạngcao thủ Hoa Hạ và đều chiến thắng, làm chấn động giớivõ thuật Hoa Hạ hồi đó.Sau đó, hắn đã giao đấu với Tiếu Phật Tây Lĩnh làngười đang xếp thứ nhất lúc bấy giờ, và cả hai kết thúcvới tỷ số hòa.Chính vì lẽ đó nên hắn đã nồi danh tronggiới võ thuật Hoa Hạ, nhưng Thiên Cơ Lâu đã công bốngười đứng đầu danh sách cao thủ Hoa Hạ rồi và sẽkhông thay đổi, nên hắn vẫn không có cách nào được liệtvào danh sách xếp hạng này.Vì chuyện này mà hắn đã canh cánh trong lòng baolâu, sau đó hắn lại đi khiêu chiến với các môn phái võ họcnổi tiếng Hoa Hạ lúc bấy giờ khiến cho không ít chưởngmôn, bậc trường bối bị trọng thương.Thậm chí có banhân vật ở cấp bậc trưởng lão cũng chết trong tay hắn.Vào thời điểm đó, trong giới võ thuật Hoa Hạ vẫn cònsự phân biệt rạch ròi giữa chính và tà, chính vì vậy mà hắnđã trở thành mục tiêu của vô số kẻ tự cho mình là chínhnghĩa, đồng thời trở thành kè thù không đội trời chungcủa chính nghĩa.Các thánh địa trong giới võ học Hoa Hạnhư phái Hồ Ngọc Nguyệt, chùa Ma Đà Lan Nhược cũnggọi hắn là ‘Tà Đồ’.