Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 585: Chương 584

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Lời thật lời giả không quan trọng, quan trọng là đề côấy rời xa tôi, sống tốt cuộc sống của cô ấy”.Ánh mắt Diệp Thiên đầy sâu sắc, kết quả mà cậumuốn là khiến Kỳ Nhược Tuyết từ bỏ hi vọng.Ở thủ đô vẫncòn lời giao hẹn đợi cậu hoàn thành, trước lúc đó, cậukhông muốn bên cạnh mình có quá nhiều tình càm vâyquanh.Tiểu Văn Nguyệt biết trong lòng Diệp Thiên có một côgái khác, đó là vị trí mà cô ta dốc hết cả đời cũng khôngthể đạt được, chỉ đành im lặng.Ở ngoại ô Lư Thành, một chiếc xe Jeep màu xanh lụcchạy băng băng, đi thẳng vào thành phố, tiến đến khubiệt thự Long Đằng Hi Viên của nhà họ So.Một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác da từ trên xebước xuống.Cậu ta cao khoảng một mét tám mươi lăm,cơ bắp cuồn cuộn, bước đi mạnh mẽ, hai mắt nghiêm nghị.Mặc dù cậu ta trông cao lớn cường tráng, nhưng lại cógương mặt cực kì đẹp trai, vô cùng quyến rũ, có sức hấpdẫn chí mạng với phụ nữ.Cậu ta ấn chuông cửa, không lâu sau, cửa lớn mở ra,một thanh niên mặc áo sơ mi bước ra.Thanh niên này mặt mày tuấn tú, nhưng giữa mi màylại ẩn chứa nỗi buồn và sự u ám, nhìn có vẻ tâm sự nặngnề.Đó chính là Sở Thần Quang đã mấy tháng không gặp.“Lâu không gặp!”.Người thanh niên trẻ tuổi ở bên ngoài nở nụ cười,giọng nói trầm ổn.Nhìn thấy người đến, Sở Thần Quang đầy sửng sốt.“Lí Vân Phi, sao lại là cậu?”.Cậu ta kinh ngạc nhìn người đàn ông trẻ tuổi, gươngmặt không khỏi chấn động.Hai người đã ba năm chưa gặp, không ngờ hôm nayngười đàn ông trẻ tuổi lại đột nhiên xuất hiện.“Vì sao cậu lại đến tìm tôi?”.Sở Thần Quang nhìn chăm chú, hạ giọng hỏi.Hai người họ từng là đối thủ lớn nhất của nhau, là tìnhđịch đối chọi gay gắt nhất, sau đó Lí Vân Phi đột nhiên rờiđi, chưa từng xuất hiện lại, cậu ta cũng dần quên mấtngười này.Cậu ta không hiểu vì sao Lí Vân Phi lại độtnhiên tìm tới cậu ta.Lí Vân Phi đứng dậy, mìm cười nói: “Tôi đến đây chỉ đểxác nhận xem, cậu có thắng cuộc đánh cược giữa cậu vàtôi trước kia không”.Vẻ mặt Sở Thần Quang cứng đờ: “Cậu nói đến NguyệtNguyệt sao?”.Lí Vân Phi hờ hững gật đầu, nhếch miệng cười.“Nhìn bộ dạng của cậu là tôi đã hiều, trong ba năm tôirời đi, cậu vẫn không theo đuổi được Nguyệt Nguyệt,chứng tò tôi đến rất đúng lúc”.Cậu ta nói đầy tự tin, hai mắt sáng ngời.“Sở Thần Quang, năm xưa cậu và tôi giằng co mãikhông xong, xem nhau là tình địch lớn nhất, nhưng banăm tôi rời đi, cậu vẫn không tán đồ được Nguyệt Nguyệt”.“Bây giờ tôi dứt khoát nói cho cậu biết, tôi đã trở về,cậu không còn cơ hội nữa rồi.Nguyệt Nguyệt sẽ là của LíVân Phi tôi!”.“Nửa năm trước, tôi đã chính thức vào được“Long Nhận’!”.Sở Thần Quang nghe thế, con người lập tức co lại, runrầy trong lòng.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Lời thật lời giả không quan trọng, quan trọng là đề côấy rời xa tôi, sống tốt cuộc sống của cô ấy”.Ánh mắt Diệp Thiên đầy sâu sắc, kết quả mà cậumuốn là khiến Kỳ Nhược Tuyết từ bỏ hi vọng.Ở thủ đô vẫncòn lời giao hẹn đợi cậu hoàn thành, trước lúc đó, cậukhông muốn bên cạnh mình có quá nhiều tình càm vâyquanh.Tiểu Văn Nguyệt biết trong lòng Diệp Thiên có một côgái khác, đó là vị trí mà cô ta dốc hết cả đời cũng khôngthể đạt được, chỉ đành im lặng.Ở ngoại ô Lư Thành, một chiếc xe Jeep màu xanh lụcchạy băng băng, đi thẳng vào thành phố, tiến đến khubiệt thự Long Đằng Hi Viên của nhà họ So.Một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác da từ trên xebước xuống.Cậu ta cao khoảng một mét tám mươi lăm,cơ bắp cuồn cuộn, bước đi mạnh mẽ, hai mắt nghiêm nghị.Mặc dù cậu ta trông cao lớn cường tráng, nhưng lại cógương mặt cực kì đẹp trai, vô cùng quyến rũ, có sức hấpdẫn chí mạng với phụ nữ.Cậu ta ấn chuông cửa, không lâu sau, cửa lớn mở ra,một thanh niên mặc áo sơ mi bước ra.Thanh niên này mặt mày tuấn tú, nhưng giữa mi màylại ẩn chứa nỗi buồn và sự u ám, nhìn có vẻ tâm sự nặngnề.Đó chính là Sở Thần Quang đã mấy tháng không gặp.“Lâu không gặp!”.Người thanh niên trẻ tuổi ở bên ngoài nở nụ cười,giọng nói trầm ổn.Nhìn thấy người đến, Sở Thần Quang đầy sửng sốt.“Lí Vân Phi, sao lại là cậu?”.Cậu ta kinh ngạc nhìn người đàn ông trẻ tuổi, gươngmặt không khỏi chấn động.Hai người đã ba năm chưa gặp, không ngờ hôm nayngười đàn ông trẻ tuổi lại đột nhiên xuất hiện.“Vì sao cậu lại đến tìm tôi?”.Sở Thần Quang nhìn chăm chú, hạ giọng hỏi.Hai người họ từng là đối thủ lớn nhất của nhau, là tìnhđịch đối chọi gay gắt nhất, sau đó Lí Vân Phi đột nhiên rờiđi, chưa từng xuất hiện lại, cậu ta cũng dần quên mấtngười này.Cậu ta không hiểu vì sao Lí Vân Phi lại độtnhiên tìm tới cậu ta.Lí Vân Phi đứng dậy, mìm cười nói: “Tôi đến đây chỉ đểxác nhận xem, cậu có thắng cuộc đánh cược giữa cậu vàtôi trước kia không”.Vẻ mặt Sở Thần Quang cứng đờ: “Cậu nói đến NguyệtNguyệt sao?”.Lí Vân Phi hờ hững gật đầu, nhếch miệng cười.“Nhìn bộ dạng của cậu là tôi đã hiều, trong ba năm tôirời đi, cậu vẫn không theo đuổi được Nguyệt Nguyệt,chứng tò tôi đến rất đúng lúc”.Cậu ta nói đầy tự tin, hai mắt sáng ngời.“Sở Thần Quang, năm xưa cậu và tôi giằng co mãikhông xong, xem nhau là tình địch lớn nhất, nhưng banăm tôi rời đi, cậu vẫn không tán đồ được Nguyệt Nguyệt”.“Bây giờ tôi dứt khoát nói cho cậu biết, tôi đã trở về,cậu không còn cơ hội nữa rồi.Nguyệt Nguyệt sẽ là của LíVân Phi tôi!”.“Nửa năm trước, tôi đã chính thức vào được“Long Nhận’!”.Sở Thần Quang nghe thế, con người lập tức co lại, runrầy trong lòng.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Lời thật lời giả không quan trọng, quan trọng là đề côấy rời xa tôi, sống tốt cuộc sống của cô ấy”.Ánh mắt Diệp Thiên đầy sâu sắc, kết quả mà cậumuốn là khiến Kỳ Nhược Tuyết từ bỏ hi vọng.Ở thủ đô vẫncòn lời giao hẹn đợi cậu hoàn thành, trước lúc đó, cậukhông muốn bên cạnh mình có quá nhiều tình càm vâyquanh.Tiểu Văn Nguyệt biết trong lòng Diệp Thiên có một côgái khác, đó là vị trí mà cô ta dốc hết cả đời cũng khôngthể đạt được, chỉ đành im lặng.Ở ngoại ô Lư Thành, một chiếc xe Jeep màu xanh lụcchạy băng băng, đi thẳng vào thành phố, tiến đến khubiệt thự Long Đằng Hi Viên của nhà họ So.Một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác da từ trên xebước xuống.Cậu ta cao khoảng một mét tám mươi lăm,cơ bắp cuồn cuộn, bước đi mạnh mẽ, hai mắt nghiêm nghị.Mặc dù cậu ta trông cao lớn cường tráng, nhưng lại cógương mặt cực kì đẹp trai, vô cùng quyến rũ, có sức hấpdẫn chí mạng với phụ nữ.Cậu ta ấn chuông cửa, không lâu sau, cửa lớn mở ra,một thanh niên mặc áo sơ mi bước ra.Thanh niên này mặt mày tuấn tú, nhưng giữa mi màylại ẩn chứa nỗi buồn và sự u ám, nhìn có vẻ tâm sự nặngnề.Đó chính là Sở Thần Quang đã mấy tháng không gặp.“Lâu không gặp!”.Người thanh niên trẻ tuổi ở bên ngoài nở nụ cười,giọng nói trầm ổn.Nhìn thấy người đến, Sở Thần Quang đầy sửng sốt.“Lí Vân Phi, sao lại là cậu?”.Cậu ta kinh ngạc nhìn người đàn ông trẻ tuổi, gươngmặt không khỏi chấn động.Hai người đã ba năm chưa gặp, không ngờ hôm nayngười đàn ông trẻ tuổi lại đột nhiên xuất hiện.“Vì sao cậu lại đến tìm tôi?”.Sở Thần Quang nhìn chăm chú, hạ giọng hỏi.Hai người họ từng là đối thủ lớn nhất của nhau, là tìnhđịch đối chọi gay gắt nhất, sau đó Lí Vân Phi đột nhiên rờiđi, chưa từng xuất hiện lại, cậu ta cũng dần quên mấtngười này.Cậu ta không hiểu vì sao Lí Vân Phi lại độtnhiên tìm tới cậu ta.Lí Vân Phi đứng dậy, mìm cười nói: “Tôi đến đây chỉ đểxác nhận xem, cậu có thắng cuộc đánh cược giữa cậu vàtôi trước kia không”.Vẻ mặt Sở Thần Quang cứng đờ: “Cậu nói đến NguyệtNguyệt sao?”.Lí Vân Phi hờ hững gật đầu, nhếch miệng cười.“Nhìn bộ dạng của cậu là tôi đã hiều, trong ba năm tôirời đi, cậu vẫn không theo đuổi được Nguyệt Nguyệt,chứng tò tôi đến rất đúng lúc”.Cậu ta nói đầy tự tin, hai mắt sáng ngời.“Sở Thần Quang, năm xưa cậu và tôi giằng co mãikhông xong, xem nhau là tình địch lớn nhất, nhưng banăm tôi rời đi, cậu vẫn không tán đồ được Nguyệt Nguyệt”.“Bây giờ tôi dứt khoát nói cho cậu biết, tôi đã trở về,cậu không còn cơ hội nữa rồi.Nguyệt Nguyệt sẽ là của LíVân Phi tôi!”.“Nửa năm trước, tôi đã chính thức vào được“Long Nhận’!”.Sở Thần Quang nghe thế, con người lập tức co lại, runrầy trong lòng.

Chương 585: Chương 584