Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1241
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1241“Sau hôm nay, e rằng đến cả viện trọng tài cũng không thể nào chèn ép được uy danh của Diệp Thiên trong thiên hạ nữa rồi.Bà ta lầm bầm, càng lúc càng cảm thấy kinh động.Những kẻ mạnh trong bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới lúc này đều im phăng phắc. Trước đây, khi Diệp Thiên được xếp vào vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng thì những người xếp sau cậu đều không cảm thấy phục. Họ cho rằng Diệp Thiên có thể leo lên được vị trí thứ năm là do may mắn.Vì trận chiến ở vùng biển phía Nam, ngoài những thanh niên của Hoa Hạ ra thì chỉ có người của bốn gia tộc được chứng kiến. Thông tin cũng được truyền ra từ bốn gia tộc đó, còn lại những người khác đều không thể làm chứng.Diệp Thiên có thật sự có năng lực để xếp vào bảng xếp hạng hay không vẫn còn là một sự nghi ngờ.Thế nhưng đến hôm nay, khi Diệp Thiên ở vùng Bắc Áo này, đánh bại Hailey Ince, sau đó giết chết ba vị cao thủ trong bảng xếp hạng, trong đó còn đánh bại cả GaudreauRồi khi cao thủ viện trọng tài xuất hiện thì một mình cậu cũng tiêu diệt sạch, giết chết mười lăm vị trưởng thẩm phán. Sức chiến đấu không thể so sánh và đã đạt tới trình độ mà cảnh giới siêu phàm không thể với tới.Cuối cùng thì đám đông cũng không còn nghi ngờ về thực lực của Diệp Thiên nữa. Lúc này Diệp Thiên không còn đại diện cho vị trí số năm trong bảng xếp hạng nữa mà đại diện cho toàn bộ bảng xếp hạng luôn rồi.Trong lịch sử bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới chưa từng xuất hiện cao thủ nào như vậy.Người xếp vị trí thứ sáu, già nhất là Gaudreau đột nhiên bước ra, chắp tay trước Diệp Thiên đưa ra một sự kết thúc.“Chúc mừng đế vương đã bước lên vị trí số một trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới!”“Từ nay về sau, vương cấp bất xuất, đế vương vô địch thiên hạ!”Cùng với cái cúi mình của Gaudreau thì những người mạnh, kể cả những người có năng lực siêu nhiên như Hailey Ince xung quanh cũng đều cúi đầu“Chúc mừng đế vương!”Bên trong núi, âm thanh vang vọng không ngớt. Cả vùng Bắc Áo, trước đó gió bão cuồn cuộn, tranh đấu ác liệt thì lúc này chỉ còn một âm thanh đồng loạt vang lên, đó chính là tiếng hô dành cho Diệp Thiên.Đôi mắt Diệp Thiên sáng như sao. Cậu không có biểu cảm gì nhiều, chỉ xoay một tay, khiến dòng nước dâng lên, một luồng sáng màu vàng phóng ra và bị cậu chộp lấy.Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa, chỉ có kẻ mạnh mới có được.Cậu nhìn thần thảo tuyệt thế sáng lấp lánh trong tay và nở nụ cười. Sau đó cậu nhìn xuống và nói với giọng thản nhiên.“Sau này, mọi người truyền thông tin ra giới võ thuật quốc tế. Bất kỳ ai cũng không được ngang ngước trong nước Hoa Hạ. Hoa Hạ do tôi trấn thủ!”“Kẻ vi phạm ắt bị giết!’Cùng với câu nói này thì từ nay Hoa Hạ đã trở thành cấm địa của những người có năng lực siêu nhiên và những kẻ mạnh trên thế giới!Một câu nói của Diệp Thiên khiến vô số cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới khiếp sợ, hễ là người có mặt tại đây thì đều khắc sâu câu nói này vào trong lòng, không dám quên dù chỉ một chút.Lúc trước Long Hoàng uy chấn Hoa Hạ, một người rung chuyển toàn bộ thế giới, khiến rất nhiều thiên tài tuấn kiệt phải cúi đầu, thậm chí rất nhiều cao thủ của thế hệ trước cũng phải sợ hãi cúi mình, không dám có bất kỳ đụng chạm gì.Ông ta cũng từng đưa ra lệnh cấm với rất nhiều cao thủ trên thế giới, để họ không được phép đến Hoa Hạ giương oai, mặc dù lúc đó có rất nhiều người nghe theo, nhưng cũng có rất nhiều người không chịu nể mặt, dù sao thành tựu của Long Hoàng cũng là tích lũy nhiều lần mới đạt được đến thời điểm cường thịnh nhất kia.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1241“Sau hôm nay, e rằng đến cả viện trọng tài cũng không thể nào chèn ép được uy danh của Diệp Thiên trong thiên hạ nữa rồi.Bà ta lầm bầm, càng lúc càng cảm thấy kinh động.Những kẻ mạnh trong bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới lúc này đều im phăng phắc. Trước đây, khi Diệp Thiên được xếp vào vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng thì những người xếp sau cậu đều không cảm thấy phục. Họ cho rằng Diệp Thiên có thể leo lên được vị trí thứ năm là do may mắn.Vì trận chiến ở vùng biển phía Nam, ngoài những thanh niên của Hoa Hạ ra thì chỉ có người của bốn gia tộc được chứng kiến. Thông tin cũng được truyền ra từ bốn gia tộc đó, còn lại những người khác đều không thể làm chứng.Diệp Thiên có thật sự có năng lực để xếp vào bảng xếp hạng hay không vẫn còn là một sự nghi ngờ.Thế nhưng đến hôm nay, khi Diệp Thiên ở vùng Bắc Áo này, đánh bại Hailey Ince, sau đó giết chết ba vị cao thủ trong bảng xếp hạng, trong đó còn đánh bại cả GaudreauRồi khi cao thủ viện trọng tài xuất hiện thì một mình cậu cũng tiêu diệt sạch, giết chết mười lăm vị trưởng thẩm phán. Sức chiến đấu không thể so sánh và đã đạt tới trình độ mà cảnh giới siêu phàm không thể với tới.Cuối cùng thì đám đông cũng không còn nghi ngờ về thực lực của Diệp Thiên nữa. Lúc này Diệp Thiên không còn đại diện cho vị trí số năm trong bảng xếp hạng nữa mà đại diện cho toàn bộ bảng xếp hạng luôn rồi.Trong lịch sử bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới chưa từng xuất hiện cao thủ nào như vậy.Người xếp vị trí thứ sáu, già nhất là Gaudreau đột nhiên bước ra, chắp tay trước Diệp Thiên đưa ra một sự kết thúc.“Chúc mừng đế vương đã bước lên vị trí số một trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới!”“Từ nay về sau, vương cấp bất xuất, đế vương vô địch thiên hạ!”Cùng với cái cúi mình của Gaudreau thì những người mạnh, kể cả những người có năng lực siêu nhiên như Hailey Ince xung quanh cũng đều cúi đầu“Chúc mừng đế vương!”Bên trong núi, âm thanh vang vọng không ngớt. Cả vùng Bắc Áo, trước đó gió bão cuồn cuộn, tranh đấu ác liệt thì lúc này chỉ còn một âm thanh đồng loạt vang lên, đó chính là tiếng hô dành cho Diệp Thiên.Đôi mắt Diệp Thiên sáng như sao. Cậu không có biểu cảm gì nhiều, chỉ xoay một tay, khiến dòng nước dâng lên, một luồng sáng màu vàng phóng ra và bị cậu chộp lấy.Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa, chỉ có kẻ mạnh mới có được.Cậu nhìn thần thảo tuyệt thế sáng lấp lánh trong tay và nở nụ cười. Sau đó cậu nhìn xuống và nói với giọng thản nhiên.“Sau này, mọi người truyền thông tin ra giới võ thuật quốc tế. Bất kỳ ai cũng không được ngang ngước trong nước Hoa Hạ. Hoa Hạ do tôi trấn thủ!”“Kẻ vi phạm ắt bị giết!’Cùng với câu nói này thì từ nay Hoa Hạ đã trở thành cấm địa của những người có năng lực siêu nhiên và những kẻ mạnh trên thế giới!Một câu nói của Diệp Thiên khiến vô số cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới khiếp sợ, hễ là người có mặt tại đây thì đều khắc sâu câu nói này vào trong lòng, không dám quên dù chỉ một chút.Lúc trước Long Hoàng uy chấn Hoa Hạ, một người rung chuyển toàn bộ thế giới, khiến rất nhiều thiên tài tuấn kiệt phải cúi đầu, thậm chí rất nhiều cao thủ của thế hệ trước cũng phải sợ hãi cúi mình, không dám có bất kỳ đụng chạm gì.Ông ta cũng từng đưa ra lệnh cấm với rất nhiều cao thủ trên thế giới, để họ không được phép đến Hoa Hạ giương oai, mặc dù lúc đó có rất nhiều người nghe theo, nhưng cũng có rất nhiều người không chịu nể mặt, dù sao thành tựu của Long Hoàng cũng là tích lũy nhiều lần mới đạt được đến thời điểm cường thịnh nhất kia.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1241“Sau hôm nay, e rằng đến cả viện trọng tài cũng không thể nào chèn ép được uy danh của Diệp Thiên trong thiên hạ nữa rồi.Bà ta lầm bầm, càng lúc càng cảm thấy kinh động.Những kẻ mạnh trong bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới lúc này đều im phăng phắc. Trước đây, khi Diệp Thiên được xếp vào vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng thì những người xếp sau cậu đều không cảm thấy phục. Họ cho rằng Diệp Thiên có thể leo lên được vị trí thứ năm là do may mắn.Vì trận chiến ở vùng biển phía Nam, ngoài những thanh niên của Hoa Hạ ra thì chỉ có người của bốn gia tộc được chứng kiến. Thông tin cũng được truyền ra từ bốn gia tộc đó, còn lại những người khác đều không thể làm chứng.Diệp Thiên có thật sự có năng lực để xếp vào bảng xếp hạng hay không vẫn còn là một sự nghi ngờ.Thế nhưng đến hôm nay, khi Diệp Thiên ở vùng Bắc Áo này, đánh bại Hailey Ince, sau đó giết chết ba vị cao thủ trong bảng xếp hạng, trong đó còn đánh bại cả GaudreauRồi khi cao thủ viện trọng tài xuất hiện thì một mình cậu cũng tiêu diệt sạch, giết chết mười lăm vị trưởng thẩm phán. Sức chiến đấu không thể so sánh và đã đạt tới trình độ mà cảnh giới siêu phàm không thể với tới.Cuối cùng thì đám đông cũng không còn nghi ngờ về thực lực của Diệp Thiên nữa. Lúc này Diệp Thiên không còn đại diện cho vị trí số năm trong bảng xếp hạng nữa mà đại diện cho toàn bộ bảng xếp hạng luôn rồi.Trong lịch sử bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới chưa từng xuất hiện cao thủ nào như vậy.Người xếp vị trí thứ sáu, già nhất là Gaudreau đột nhiên bước ra, chắp tay trước Diệp Thiên đưa ra một sự kết thúc.“Chúc mừng đế vương đã bước lên vị trí số một trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới!”“Từ nay về sau, vương cấp bất xuất, đế vương vô địch thiên hạ!”Cùng với cái cúi mình của Gaudreau thì những người mạnh, kể cả những người có năng lực siêu nhiên như Hailey Ince xung quanh cũng đều cúi đầu“Chúc mừng đế vương!”Bên trong núi, âm thanh vang vọng không ngớt. Cả vùng Bắc Áo, trước đó gió bão cuồn cuộn, tranh đấu ác liệt thì lúc này chỉ còn một âm thanh đồng loạt vang lên, đó chính là tiếng hô dành cho Diệp Thiên.Đôi mắt Diệp Thiên sáng như sao. Cậu không có biểu cảm gì nhiều, chỉ xoay một tay, khiến dòng nước dâng lên, một luồng sáng màu vàng phóng ra và bị cậu chộp lấy.Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa, chỉ có kẻ mạnh mới có được.Cậu nhìn thần thảo tuyệt thế sáng lấp lánh trong tay và nở nụ cười. Sau đó cậu nhìn xuống và nói với giọng thản nhiên.“Sau này, mọi người truyền thông tin ra giới võ thuật quốc tế. Bất kỳ ai cũng không được ngang ngước trong nước Hoa Hạ. Hoa Hạ do tôi trấn thủ!”“Kẻ vi phạm ắt bị giết!’Cùng với câu nói này thì từ nay Hoa Hạ đã trở thành cấm địa của những người có năng lực siêu nhiên và những kẻ mạnh trên thế giới!Một câu nói của Diệp Thiên khiến vô số cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới khiếp sợ, hễ là người có mặt tại đây thì đều khắc sâu câu nói này vào trong lòng, không dám quên dù chỉ một chút.Lúc trước Long Hoàng uy chấn Hoa Hạ, một người rung chuyển toàn bộ thế giới, khiến rất nhiều thiên tài tuấn kiệt phải cúi đầu, thậm chí rất nhiều cao thủ của thế hệ trước cũng phải sợ hãi cúi mình, không dám có bất kỳ đụng chạm gì.Ông ta cũng từng đưa ra lệnh cấm với rất nhiều cao thủ trên thế giới, để họ không được phép đến Hoa Hạ giương oai, mặc dù lúc đó có rất nhiều người nghe theo, nhưng cũng có rất nhiều người không chịu nể mặt, dù sao thành tựu của Long Hoàng cũng là tích lũy nhiều lần mới đạt được đến thời điểm cường thịnh nhất kia.