Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1416

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1416“Điều tôi lo lắng là hoàn cảnh hiện tại của cậu, trước kia cậu đã kết thù với viện trọng tài và La Võng, bây giờ sau trận chiến này cậu lại hóa thù địch với giáo triều. Ba thế lực lớn nhất trên thế giới đều đứng về phe đối lập với cậu”.Diệp Thiên nghe vậy chỉ cười nhạt.“Tôi chưa từng quan tâm đến những thứ này, cho dù có bao nhiêu người đứng đối lập với tôi, tôi cứ một kiếm chém hết là được”.“Huống hồ, những tổ chức như viện trọng tài, giáo triều, La Võng vô địch thế giới lâu quá rồi, cũng đã đến lúc nên thay đổi!”.Đàm Băng Băng tán đồng, buông đĩa trái cây xuống, nói tiếp: “Đúng vậy, cục diện thế giới chung quy cũng cần có người phá vỡ. Ví như năm xưa vương cấp thống trị thế giới, sau này bị thuyềnchiến đạn pháo chinh phục, thời đại vũ khí nguyên tử hiện nay đã hoàn toàn chấm dứt thời đại của vương cấp. Có lẽ bây giờ, thời đại lại sắp thay đổi rồi”.Diệp Thiên nuốt miếng táo cuối cùng xuống, sau đó đứng dậy, vươn vai.“Có vài thứ cuối cùng rồi cũng phải thay đổi, chẳng qua làm nên thay đổi này có thể là người, cũng có thế là nước lớn một phương, cũng có thể là thế lực nào đó, mà hiện nay, có lẽ tôi chính là người đang đóng vai đó!”.Cậu ngước mắt lên, nhìn chằm chằm ánh mắt trời cháy bỏng, đôi đồng tử vô cùng thâm sâu.“Chuyện bên này đã giải quyết tạm Ổn, khắp Yellen hay thậm chí là nước Yisa đã không còn ai dám gây bất lợi cho đám Tiếu Tê, Lí Phong nữa, cô có thể dẫn tôi đến ốc đảo sa mạc rồi”.“Tôi cũng muốn đến xem thử bảo tàng của thần linh phương Tây là như thế nào!”.Đàm Băng Băng khom người hành lễ, trịnh trọng gật đầu.“Vâng!”.Cuối cùng, chuyến đi đến Trung Đông lần này cũng đã đến bước quan trọng nhất.Trong phòng tổng thống, Kỷ Nhược Tuyết và hai chị em nhà họ Lâm đang nằm dựa trên giường nhung thiên nga, nói ríu rít không ngừng.Từ khi Diệp Thiên tiết lộ thân phận, hai chị em nhà họ Lâm cực kì có hứng thú với sự gặp gỡ giữa Kỷ Nhược Tuyết và Diệp Thiên, tìm được cơ hội là hỏi trước hỏi sau, giống như trẻ em tò mò vậy.Vì trước kia hai chị em trách mắng Diệp Thiên có “ác khí”, nên khi gặp một số câu hỏi mang tính quan trọng, Kỷ Nhược Tuyết đều vòng vo, không muốn nói rõ.“Con nhóc này, còn giấu giếm nữa, không mau kế cho bọn chị nghe rốt cuộc em quen biết với tổng giáo quan như thế nào?”.Lâm Trạch Nhu lắc cánh tay của Kỷ Nhược Tuyết, bộ dạng không chịu buông tha.Kỷ Nhược Tuyết không trả lời, chỉ chớp mắt nói: “Em không nói đấy, không phải lúc trước các chị nói anh ấy lỗ mãng ngông cuồng, không biết trời cao đất dày gì sao? Giờ các chị muốn biết à, em cho các chị tò mò chết!”.Cô ấy bướng bỉnh nhướng mày, nhìn vẻ mặt sốt sắng của hai cô gái thì càng cảm thấy sảng khoái.Hai chị em nhà họ Lâm đang quấn lấy Kỷ Nhược Tuyết, bảo cô ấy kể tiếp thì đúng lúc đó, nơi thắt lưng hai người đồng thời vang lên tiếng cảnh báo dữ dội.Hai người lập tức trở nên nghiêm nghị, sắc mặt biến đối.“Đây là…”.“Tín hiệu cấp cứu của Long Nhận?”.Tiếng cảnh báo vang lên nơi thắt lưng, hai chị em nhà họ Lâm đồng thời biến sắc, vội vàng lấy một máy truyền tin loại nhỏ ra. Đó là thiết bị truyền tin đặc biệt mà mồi thành viên trong Nam Long Nhận đều phải mang theo bên mình, là thành quả của khoa học kĩ thuật đỉnh cao, dùng vệ tinh truyền đạt thông tin trực tiếp, không bị bất cứ tín hiệu nào hạn chế.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1416“Điều tôi lo lắng là hoàn cảnh hiện tại của cậu, trước kia cậu đã kết thù với viện trọng tài và La Võng, bây giờ sau trận chiến này cậu lại hóa thù địch với giáo triều. Ba thế lực lớn nhất trên thế giới đều đứng về phe đối lập với cậu”.Diệp Thiên nghe vậy chỉ cười nhạt.“Tôi chưa từng quan tâm đến những thứ này, cho dù có bao nhiêu người đứng đối lập với tôi, tôi cứ một kiếm chém hết là được”.“Huống hồ, những tổ chức như viện trọng tài, giáo triều, La Võng vô địch thế giới lâu quá rồi, cũng đã đến lúc nên thay đổi!”.Đàm Băng Băng tán đồng, buông đĩa trái cây xuống, nói tiếp: “Đúng vậy, cục diện thế giới chung quy cũng cần có người phá vỡ. Ví như năm xưa vương cấp thống trị thế giới, sau này bị thuyềnchiến đạn pháo chinh phục, thời đại vũ khí nguyên tử hiện nay đã hoàn toàn chấm dứt thời đại của vương cấp. Có lẽ bây giờ, thời đại lại sắp thay đổi rồi”.Diệp Thiên nuốt miếng táo cuối cùng xuống, sau đó đứng dậy, vươn vai.“Có vài thứ cuối cùng rồi cũng phải thay đổi, chẳng qua làm nên thay đổi này có thể là người, cũng có thế là nước lớn một phương, cũng có thể là thế lực nào đó, mà hiện nay, có lẽ tôi chính là người đang đóng vai đó!”.Cậu ngước mắt lên, nhìn chằm chằm ánh mắt trời cháy bỏng, đôi đồng tử vô cùng thâm sâu.“Chuyện bên này đã giải quyết tạm Ổn, khắp Yellen hay thậm chí là nước Yisa đã không còn ai dám gây bất lợi cho đám Tiếu Tê, Lí Phong nữa, cô có thể dẫn tôi đến ốc đảo sa mạc rồi”.“Tôi cũng muốn đến xem thử bảo tàng của thần linh phương Tây là như thế nào!”.Đàm Băng Băng khom người hành lễ, trịnh trọng gật đầu.“Vâng!”.Cuối cùng, chuyến đi đến Trung Đông lần này cũng đã đến bước quan trọng nhất.Trong phòng tổng thống, Kỷ Nhược Tuyết và hai chị em nhà họ Lâm đang nằm dựa trên giường nhung thiên nga, nói ríu rít không ngừng.Từ khi Diệp Thiên tiết lộ thân phận, hai chị em nhà họ Lâm cực kì có hứng thú với sự gặp gỡ giữa Kỷ Nhược Tuyết và Diệp Thiên, tìm được cơ hội là hỏi trước hỏi sau, giống như trẻ em tò mò vậy.Vì trước kia hai chị em trách mắng Diệp Thiên có “ác khí”, nên khi gặp một số câu hỏi mang tính quan trọng, Kỷ Nhược Tuyết đều vòng vo, không muốn nói rõ.“Con nhóc này, còn giấu giếm nữa, không mau kế cho bọn chị nghe rốt cuộc em quen biết với tổng giáo quan như thế nào?”.Lâm Trạch Nhu lắc cánh tay của Kỷ Nhược Tuyết, bộ dạng không chịu buông tha.Kỷ Nhược Tuyết không trả lời, chỉ chớp mắt nói: “Em không nói đấy, không phải lúc trước các chị nói anh ấy lỗ mãng ngông cuồng, không biết trời cao đất dày gì sao? Giờ các chị muốn biết à, em cho các chị tò mò chết!”.Cô ấy bướng bỉnh nhướng mày, nhìn vẻ mặt sốt sắng của hai cô gái thì càng cảm thấy sảng khoái.Hai chị em nhà họ Lâm đang quấn lấy Kỷ Nhược Tuyết, bảo cô ấy kể tiếp thì đúng lúc đó, nơi thắt lưng hai người đồng thời vang lên tiếng cảnh báo dữ dội.Hai người lập tức trở nên nghiêm nghị, sắc mặt biến đối.“Đây là…”.“Tín hiệu cấp cứu của Long Nhận?”.Tiếng cảnh báo vang lên nơi thắt lưng, hai chị em nhà họ Lâm đồng thời biến sắc, vội vàng lấy một máy truyền tin loại nhỏ ra. Đó là thiết bị truyền tin đặc biệt mà mồi thành viên trong Nam Long Nhận đều phải mang theo bên mình, là thành quả của khoa học kĩ thuật đỉnh cao, dùng vệ tinh truyền đạt thông tin trực tiếp, không bị bất cứ tín hiệu nào hạn chế.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1416“Điều tôi lo lắng là hoàn cảnh hiện tại của cậu, trước kia cậu đã kết thù với viện trọng tài và La Võng, bây giờ sau trận chiến này cậu lại hóa thù địch với giáo triều. Ba thế lực lớn nhất trên thế giới đều đứng về phe đối lập với cậu”.Diệp Thiên nghe vậy chỉ cười nhạt.“Tôi chưa từng quan tâm đến những thứ này, cho dù có bao nhiêu người đứng đối lập với tôi, tôi cứ một kiếm chém hết là được”.“Huống hồ, những tổ chức như viện trọng tài, giáo triều, La Võng vô địch thế giới lâu quá rồi, cũng đã đến lúc nên thay đổi!”.Đàm Băng Băng tán đồng, buông đĩa trái cây xuống, nói tiếp: “Đúng vậy, cục diện thế giới chung quy cũng cần có người phá vỡ. Ví như năm xưa vương cấp thống trị thế giới, sau này bị thuyềnchiến đạn pháo chinh phục, thời đại vũ khí nguyên tử hiện nay đã hoàn toàn chấm dứt thời đại của vương cấp. Có lẽ bây giờ, thời đại lại sắp thay đổi rồi”.Diệp Thiên nuốt miếng táo cuối cùng xuống, sau đó đứng dậy, vươn vai.“Có vài thứ cuối cùng rồi cũng phải thay đổi, chẳng qua làm nên thay đổi này có thể là người, cũng có thế là nước lớn một phương, cũng có thể là thế lực nào đó, mà hiện nay, có lẽ tôi chính là người đang đóng vai đó!”.Cậu ngước mắt lên, nhìn chằm chằm ánh mắt trời cháy bỏng, đôi đồng tử vô cùng thâm sâu.“Chuyện bên này đã giải quyết tạm Ổn, khắp Yellen hay thậm chí là nước Yisa đã không còn ai dám gây bất lợi cho đám Tiếu Tê, Lí Phong nữa, cô có thể dẫn tôi đến ốc đảo sa mạc rồi”.“Tôi cũng muốn đến xem thử bảo tàng của thần linh phương Tây là như thế nào!”.Đàm Băng Băng khom người hành lễ, trịnh trọng gật đầu.“Vâng!”.Cuối cùng, chuyến đi đến Trung Đông lần này cũng đã đến bước quan trọng nhất.Trong phòng tổng thống, Kỷ Nhược Tuyết và hai chị em nhà họ Lâm đang nằm dựa trên giường nhung thiên nga, nói ríu rít không ngừng.Từ khi Diệp Thiên tiết lộ thân phận, hai chị em nhà họ Lâm cực kì có hứng thú với sự gặp gỡ giữa Kỷ Nhược Tuyết và Diệp Thiên, tìm được cơ hội là hỏi trước hỏi sau, giống như trẻ em tò mò vậy.Vì trước kia hai chị em trách mắng Diệp Thiên có “ác khí”, nên khi gặp một số câu hỏi mang tính quan trọng, Kỷ Nhược Tuyết đều vòng vo, không muốn nói rõ.“Con nhóc này, còn giấu giếm nữa, không mau kế cho bọn chị nghe rốt cuộc em quen biết với tổng giáo quan như thế nào?”.Lâm Trạch Nhu lắc cánh tay của Kỷ Nhược Tuyết, bộ dạng không chịu buông tha.Kỷ Nhược Tuyết không trả lời, chỉ chớp mắt nói: “Em không nói đấy, không phải lúc trước các chị nói anh ấy lỗ mãng ngông cuồng, không biết trời cao đất dày gì sao? Giờ các chị muốn biết à, em cho các chị tò mò chết!”.Cô ấy bướng bỉnh nhướng mày, nhìn vẻ mặt sốt sắng của hai cô gái thì càng cảm thấy sảng khoái.Hai chị em nhà họ Lâm đang quấn lấy Kỷ Nhược Tuyết, bảo cô ấy kể tiếp thì đúng lúc đó, nơi thắt lưng hai người đồng thời vang lên tiếng cảnh báo dữ dội.Hai người lập tức trở nên nghiêm nghị, sắc mặt biến đối.“Đây là…”.“Tín hiệu cấp cứu của Long Nhận?”.Tiếng cảnh báo vang lên nơi thắt lưng, hai chị em nhà họ Lâm đồng thời biến sắc, vội vàng lấy một máy truyền tin loại nhỏ ra. Đó là thiết bị truyền tin đặc biệt mà mồi thành viên trong Nam Long Nhận đều phải mang theo bên mình, là thành quả của khoa học kĩ thuật đỉnh cao, dùng vệ tinh truyền đạt thông tin trực tiếp, không bị bất cứ tín hiệu nào hạn chế.

Chương 1416