Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1649

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1649Diệp Thiên đã im hơi lặng tiếng hơn một năm, nghe nói là rời khỏi Lư Thành vậy mà giờ lại về rồi sao?Đỗ Giai Giai lấp láy đôi mắt nhớ lại dáng vẻ lạnh lùng của người thanh niên năm xưa. Cô gái từng có chút khoảng cách với Diệp Thiên, có một thời gian dài còn khinh thường cậu nhưng nửa năm trước. trong buổi họp lớp, cô đã bị Chấn động bởi thân phận chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên của cậu.Cô khẽ cử động môi nói. “Không phải là tiểu Lục nhìn lầm đấy chứ?”Cô ta quay qua ba người Âu Hạo Thần: “Diệp Thiên hơn một năm trước đã rời khỏi tỉnh Xuyên, sau đó cũng không hề nghe thấy hoạt động của cậu ấy ở tỉnh Xuyên, với thân phận và địa vị hiện tại của mình thì toàn bộ Hoa Hạ hoặc toàn bộ thế giới mới là sân khấu của cậu ấy, sao cậu ấy có thể quay về tỉnh Xuyên được?”“Hơn nữa còn về vì buổi lễ kỉ niệm của trường. Với sự cao ngạo của bản thân, sao cậu ấy lại quan tâm tới một buổi lễ cỏn con và đặc biệt tới được chứ?”Đỗ Giai Giai dù cảm thấy hoảng sợ nhưng vẫn bình tĩnh phân tích và nói rất có lý.Vương Hiên nghe thấy vậy cũng phụ họa theo: “Giai Giai nói đúng, với thân phận và địa vị hiện tại của cậu ta, một buổi lễ kỷ niêm thì cậu ta căn bản không them quan tâm, sao có thể tới được chứ. Hơn nữa lại còn xuất hiện ở trường học? Có lẽ là tiểu Lục nhìn Lầm rồi hoặc là người mà em ấy gặp chỉ là một người cùng họ cùng tên trong cùng trường với Diệp Thiên mà thôi!”Âu Hạo Thần và Từ Hải đều chau mày nhìn Lục Điềm Hi, bọn họ cảm thấy kỳ lạ, Diệp Thiên là người vô địch, đủ khả năng sánh vai cả những người đứng đầu tính Xuyên, cho dù những nhân vật to lớn ở Hoa Hạ thì cũng phải tỏ ra kính trọng cậu ta, sao cậu ta có thể quay về trường cũ chúc mừng được chứ?Lục Điềm Hi khẽ cười, sau đó miêu tả: “Đàn anh mà em gặp cao 1m85, mặc đồ thể thao, trông rất đẹp trai, đó có phải là đàn anh mà mọi người quen không ạ?”Mấy người vốn cảm thấy nhẹ nhõm được chút thì lập tức lại tái mặt khi nghe thấy Lục Điềm Hi miêu tả như vậy.Hình tượng mà Lục Điềm Hi vừa mô tả chẳng phải là Diệp Thiên mà bọn họ quen sao?“Không thể nào? Lẽ nào là cậu ta thật sao?”Đỗ Giai Giai kêu lên với vẻ không dám tin.Âu Hạo Thần cũng tối sầm mặt, đôi mắt dao động, nắm đấm siết chặt cứ nhìn thấy kẻ địch.Bầu không khí trở nên đặc quánh. Ảu Hạo Thần đúng dậy, lấy ra một điếu thuốc“Tôi ra ngoài hút thuốc, sẽ quay lại trước khi buổi lễ bắt đầu!”Từ Hải và Vương Hiên cũng đứng dậy theo: “Cùng đi đi!”Ba người cứ như hẹn trước, cùng đi ra khỏi hội trường, chỉ còn lại ba cô gái là Đỗ Giai Giai, Vương Viện Viện và Lục Điềm Hi.Vương Viện Viện và Đỗ Giai Giai có mối quan hệ khá thân thiết trong trường, cô ta sà tới trước Đỗ Giai Giai và nói: “Chị Giai Giai, mấy đàn anh sao thế ạ?”“Sao vừa nhắc tới đàn anh Diệp Thiên là mọi người giống như sợ hãi vậy ạ?”Vương Viện Viện hỏi, Lục Điềm Hi cũng sán tới, đôi mắt ánh lên vẻ hiếu kỳ.Đỗ Giai Giai uống ngụm nước suối rồi mới thở dài.“Sợ à? Đương nhiên rồi!”“Bởi vì ba bọn họ cộng lại cũng không thể nào sánh với Diệp Thiên được, bọn họ kém xa Diệp Thiên tới mười ngàn tám trăm dặm đấy!”Câu trả lời của Đỗ Giai Giai khiến cho Vương Viện Viện và Lục Đàm Hi sững sờ.

Chương 1649

Diệp Thiên đã im hơi lặng tiếng hơn một năm, nghe nói là rời khỏi Lư Thành vậy mà giờ lại về rồi sao?

Đỗ Giai Giai lấp láy đôi mắt nhớ lại dáng vẻ lạnh lùng của người thanh niên năm xưa. Cô gái từng có chút khoảng cách với Diệp Thiên, có một thời gian dài còn khinh thường cậu nhưng nửa năm trước. trong buổi họp lớp, cô đã bị Chấn động bởi thân phận chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên của cậu.

Cô khẽ cử động môi nói. “Không phải là tiểu Lục nhìn lầm đấy chứ?”

Cô ta quay qua ba người Âu Hạo Thần: “Diệp Thiên hơn một năm trước đã rời khỏi tỉnh Xuyên, sau đó cũng không hề nghe thấy hoạt động của cậu ấy ở tỉnh Xuyên, với thân phận và địa vị hiện tại của mình thì toàn bộ Hoa Hạ hoặc toàn bộ thế giới mới là sân khấu của cậu ấy, sao cậu ấy có thể quay về tỉnh Xuyên được?”

“Hơn nữa còn về vì buổi lễ kỉ niệm của trường. Với sự cao ngạo của bản thân, sao cậu ấy lại quan tâm tới một buổi lễ cỏn con và đặc biệt tới được chứ?”

Đỗ Giai Giai dù cảm thấy hoảng sợ nhưng vẫn bình tĩnh phân tích và nói rất có lý.

Vương Hiên nghe thấy vậy cũng phụ họa theo: “Giai Giai nói đúng, với thân phận và địa vị hiện tại của cậu ta, một buổi lễ kỷ niêm thì cậu ta căn bản không them quan tâm, sao có thể tới được chứ. Hơn nữa lại còn xuất hiện ở trường học? Có lẽ là tiểu Lục nhìn Lầm rồi hoặc là người mà em ấy gặp chỉ là một người cùng họ cùng tên trong cùng trường với Diệp Thiên mà thôi!”

Âu Hạo Thần và Từ Hải đều chau mày nhìn Lục Điềm Hi, bọn họ cảm thấy kỳ lạ, Diệp Thiên là người vô địch, đủ khả năng sánh vai cả những người đứng đầu tính Xuyên, cho dù những nhân vật to lớn ở Hoa Hạ thì cũng phải tỏ ra kính trọng cậu ta, sao cậu ta có thể quay về trường cũ chúc mừng được chứ?

Lục Điềm Hi khẽ cười, sau đó miêu tả: “Đàn anh mà em gặp cao 1m85, mặc đồ thể thao, trông rất đẹp trai, đó có phải là đàn anh mà mọi người quen không ạ?”

Mấy người vốn cảm thấy nhẹ nhõm được chút thì lập tức lại tái mặt khi nghe thấy Lục Điềm Hi miêu tả như vậy.

Hình tượng mà Lục Điềm Hi vừa mô tả chẳng phải là Diệp Thiên mà bọn họ quen sao?

“Không thể nào? Lẽ nào là cậu ta thật sao?”

Đỗ Giai Giai kêu lên với vẻ không dám tin.

Âu Hạo Thần cũng tối sầm mặt, đôi mắt dao động, nắm đấm siết chặt cứ nhìn thấy kẻ địch.

Bầu không khí trở nên đặc quánh. Ảu Hạo Thần đúng dậy, lấy ra một điếu thuốc

“Tôi ra ngoài hút thuốc, sẽ quay lại trước khi buổi lễ bắt đầu!”

Từ Hải và Vương Hiên cũng đứng dậy theo: “Cùng đi đi!”

Ba người cứ như hẹn trước, cùng đi ra khỏi hội trường, chỉ còn lại ba cô gái là Đỗ Giai Giai, Vương Viện Viện và Lục Điềm Hi.

Vương Viện Viện và Đỗ Giai Giai có mối quan hệ khá thân thiết trong trường, cô ta sà tới trước Đỗ Giai Giai và nói: “Chị Giai Giai, mấy đàn anh sao thế ạ?”

“Sao vừa nhắc tới đàn anh Diệp Thiên là mọi người giống như sợ hãi vậy ạ?”

Vương Viện Viện hỏi, Lục Điềm Hi cũng sán tới, đôi mắt ánh lên vẻ hiếu kỳ.

Đỗ Giai Giai uống ngụm nước suối rồi mới thở dài.

“Sợ à? Đương nhiên rồi!”

“Bởi vì ba bọn họ cộng lại cũng không thể nào sánh với Diệp Thiên được, bọn họ kém xa Diệp Thiên tới mười ngàn tám trăm dặm đấy!”

Câu trả lời của Đỗ Giai Giai khiến cho Vương Viện Viện và Lục Đàm Hi sững sờ.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1649Diệp Thiên đã im hơi lặng tiếng hơn một năm, nghe nói là rời khỏi Lư Thành vậy mà giờ lại về rồi sao?Đỗ Giai Giai lấp láy đôi mắt nhớ lại dáng vẻ lạnh lùng của người thanh niên năm xưa. Cô gái từng có chút khoảng cách với Diệp Thiên, có một thời gian dài còn khinh thường cậu nhưng nửa năm trước. trong buổi họp lớp, cô đã bị Chấn động bởi thân phận chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên của cậu.Cô khẽ cử động môi nói. “Không phải là tiểu Lục nhìn lầm đấy chứ?”Cô ta quay qua ba người Âu Hạo Thần: “Diệp Thiên hơn một năm trước đã rời khỏi tỉnh Xuyên, sau đó cũng không hề nghe thấy hoạt động của cậu ấy ở tỉnh Xuyên, với thân phận và địa vị hiện tại của mình thì toàn bộ Hoa Hạ hoặc toàn bộ thế giới mới là sân khấu của cậu ấy, sao cậu ấy có thể quay về tỉnh Xuyên được?”“Hơn nữa còn về vì buổi lễ kỉ niệm của trường. Với sự cao ngạo của bản thân, sao cậu ấy lại quan tâm tới một buổi lễ cỏn con và đặc biệt tới được chứ?”Đỗ Giai Giai dù cảm thấy hoảng sợ nhưng vẫn bình tĩnh phân tích và nói rất có lý.Vương Hiên nghe thấy vậy cũng phụ họa theo: “Giai Giai nói đúng, với thân phận và địa vị hiện tại của cậu ta, một buổi lễ kỷ niêm thì cậu ta căn bản không them quan tâm, sao có thể tới được chứ. Hơn nữa lại còn xuất hiện ở trường học? Có lẽ là tiểu Lục nhìn Lầm rồi hoặc là người mà em ấy gặp chỉ là một người cùng họ cùng tên trong cùng trường với Diệp Thiên mà thôi!”Âu Hạo Thần và Từ Hải đều chau mày nhìn Lục Điềm Hi, bọn họ cảm thấy kỳ lạ, Diệp Thiên là người vô địch, đủ khả năng sánh vai cả những người đứng đầu tính Xuyên, cho dù những nhân vật to lớn ở Hoa Hạ thì cũng phải tỏ ra kính trọng cậu ta, sao cậu ta có thể quay về trường cũ chúc mừng được chứ?Lục Điềm Hi khẽ cười, sau đó miêu tả: “Đàn anh mà em gặp cao 1m85, mặc đồ thể thao, trông rất đẹp trai, đó có phải là đàn anh mà mọi người quen không ạ?”Mấy người vốn cảm thấy nhẹ nhõm được chút thì lập tức lại tái mặt khi nghe thấy Lục Điềm Hi miêu tả như vậy.Hình tượng mà Lục Điềm Hi vừa mô tả chẳng phải là Diệp Thiên mà bọn họ quen sao?“Không thể nào? Lẽ nào là cậu ta thật sao?”Đỗ Giai Giai kêu lên với vẻ không dám tin.Âu Hạo Thần cũng tối sầm mặt, đôi mắt dao động, nắm đấm siết chặt cứ nhìn thấy kẻ địch.Bầu không khí trở nên đặc quánh. Ảu Hạo Thần đúng dậy, lấy ra một điếu thuốc“Tôi ra ngoài hút thuốc, sẽ quay lại trước khi buổi lễ bắt đầu!”Từ Hải và Vương Hiên cũng đứng dậy theo: “Cùng đi đi!”Ba người cứ như hẹn trước, cùng đi ra khỏi hội trường, chỉ còn lại ba cô gái là Đỗ Giai Giai, Vương Viện Viện và Lục Điềm Hi.Vương Viện Viện và Đỗ Giai Giai có mối quan hệ khá thân thiết trong trường, cô ta sà tới trước Đỗ Giai Giai và nói: “Chị Giai Giai, mấy đàn anh sao thế ạ?”“Sao vừa nhắc tới đàn anh Diệp Thiên là mọi người giống như sợ hãi vậy ạ?”Vương Viện Viện hỏi, Lục Điềm Hi cũng sán tới, đôi mắt ánh lên vẻ hiếu kỳ.Đỗ Giai Giai uống ngụm nước suối rồi mới thở dài.“Sợ à? Đương nhiên rồi!”“Bởi vì ba bọn họ cộng lại cũng không thể nào sánh với Diệp Thiên được, bọn họ kém xa Diệp Thiên tới mười ngàn tám trăm dặm đấy!”Câu trả lời của Đỗ Giai Giai khiến cho Vương Viện Viện và Lục Đàm Hi sững sờ.

Chương 1649