Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1650

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1650“Chị Giai Giai, sao có thể chứ?”, Vương Viện Viện lắc đầu, cảm thấy không tin: “Đàn anh Diệp Thiên rất lợi hại em biết, nhưng đó là gì vậy ạ?”“Lúc trước anh ấy đã đạt điếm tối đa toàn trường trong kỳ thi thử nhưng không hề nỗ lực, từ bỏ việc học giữa chừng, rời khỏi trường, đến cả việc tham gia thi quốc gia cũng không tham gia!”“Điều đó đồng nghĩa với việc đã tự cắt đứt tiền đồ của mình, còn mấy đàn anh Âu thì ai cũng thành công trong sự nghiệp học hành, học trường danh tiếng. Dù anh Diệp Thiên từng lợi hại hơn họ nhưng bây giờ dù có so sánh thế nào thì mấy anh Âu Hạo Thần cũng đi trước anh ấy chứ ạ?”Đỗ Giai Giai khẽ cười lắc đầu, đôi mắt ánh lên vẻ đau khổ.“Viện Viện, đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi!”“Kỳ thi quốc gia gì chứ, vào trường danh tiếng gì chứ, đối với Diệp Thiên mà nói, căn bản cậu ấy chẳng cần!”“Vị trí mà cậu ấy đứng không biết cao hơn bao nhiêu lần so với cả những người tốt nghiệp thạc sĩ, tiến sĩ. Cho dù mấy người Âu Hạo Thần có nỗ lực tới mười năm thì e rằng cũng không thể đuổi kịp họ!”Đỗ Giai Giai đanh mắt, giọng điều tỏ ra cảm thán và kính sợ.“Nếu thật sự mà so sánh thì bọn chỉ chỉ là con sâu cái kiến so với cậu ấy thôi.“Còn cậu ấy là rồng lớn bay chín tầng mây xanh kia kìa!”Đổ Giai Giai vừa dứt lời, hai người Lục Điềm Hi và Vương Viện Viện đứng sững tại chỗ, vẻ mặt càng lúc càng không tin nổi.Đặc biệt là Vương Viện Viện, trong nhận thức của cô ta, Diệp Thiên bỏ trường, bỏ học, bỏ thi, đồng nghĩa đã đóng lại cánh cửa tiến đến thành công của mình, muốn mở ra lại thì phải trèo đèo lội suối, khó mà quay trở lại.Cô ta tin rằng đám người Âu Hạo Thần mới là người giỏi thật sự, là rường cột tương lai của quốc gia, là nhân tài đỉnh cao, còn Diệp Thiên chỉ là một người dân bình thường còn chưa bước vào đại học.So sánh hai bên với nhau, đương nhiên cô ta cho rằng nhóm Âu Hạo Thần đứng cao hơn. Nhưng bây giờ Đỗ GiaiGiai lại nói bọn họ chỉ là sâu kiến trên mặt đất, còn Diệp Thiên là rồng bay trên chín tầng trời, đồng nghĩa khác một trời một vực, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô ta.“Chị Giai Giai, đàn anh Diệp Thiên thật sự lợi hại như chị nói sao?”.Vương Viện Viện hoàn hồn, không ngừng hỏi: “Đàn anh Diệp Thiên còn không thi đại học, cho dù anh ấy thật sự có phương pháp và bản lĩnh của mình, nhưng chị nói nhóm anh Âu cộng lại cũng không bằng anh ấy, phấn đấu mười năm cũng không theo kịp, vậy có khoa trương quá không?”.Cô ta vẫn không dám tin khoảng cách giữa đám người Âu Hạo Thần và Diệp Thiên lại lớn đến vậy. Cô ta thực sự muốn biết rốt cuộc là điều gì khiến Đỗ Giai Giai đánh giá cao Diệp Thiên như thế.Giai lại nói bọn họ chỉ là sâu kiến trên mặt đất, còn Diệp Thiên là rồng bay trên chín tầng trời, đồng nghĩa khác một trời một vực, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô ta.“Chị Giai Giai, đàn anh Diệp Thiên thật sự lợi hại như chị nói sao?”.Vương Viện Viện hoàn hồn, không ngừng hỏi: “Đàn anh Diệp Thiên còn không thi đại học, cho dù anh ấy thật sự có phương pháp và bản lĩnh của mình, nhưng chị nói nhóm anh Âu cộng lại cũng không bằng anh ấy, phấn đấu mười năm cũng không theo kịp, vậy có khoa trương quá không?”.Cô ta vẫn không dám tin khoảng cách giữa đám người Âu Hạo Thần và Diệp Thiên lại lớn đến vậy. Cô ta thực sự muốn biết rốt cuộc là điều gì khiến Đỗ Giai Giai đánh giá cao Diệp Thiên như thế.“Lời chị nói không hề khoa trương!”.Đỗ Giai Giai tỏ ra nghiêm túc: “Các em không thể tướng tượng được sự giỏi giang của cậu ta đâu”.

Chương 1650

“Chị Giai Giai, sao có thể chứ?”, Vương Viện Viện lắc đầu, cảm thấy không tin: “Đàn anh Diệp Thiên rất lợi hại em biết, nhưng đó là gì vậy ạ?”

“Lúc trước anh ấy đã đạt điếm tối đa toàn trường trong kỳ thi thử nhưng không hề nỗ lực, từ bỏ việc học giữa chừng, rời khỏi trường, đến cả việc tham gia thi quốc gia cũng không tham gia!”

“Điều đó đồng nghĩa với việc đã tự cắt đứt tiền đồ của mình, còn mấy đàn anh Âu thì ai cũng thành công trong sự nghiệp học hành, học trường danh tiếng. Dù anh Diệp Thiên từng lợi hại hơn họ nhưng bây giờ dù có so sánh thế nào thì mấy anh Âu Hạo Thần cũng đi trước anh ấy chứ ạ?”

Đỗ Giai Giai khẽ cười lắc đầu, đôi mắt ánh lên vẻ đau khổ.

“Viện Viện, đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi!”

“Kỳ thi quốc gia gì chứ, vào trường danh tiếng gì chứ, đối với Diệp Thiên mà nói, căn bản cậu ấy chẳng cần!”

“Vị trí mà cậu ấy đứng không biết cao hơn bao nhiêu lần so với cả những người tốt nghiệp thạc sĩ, tiến sĩ. Cho dù mấy người Âu Hạo Thần có nỗ lực tới mười năm thì e rằng cũng không thể đuổi kịp họ!”

Đỗ Giai Giai đanh mắt, giọng điều tỏ ra cảm thán và kính sợ.

“Nếu thật sự mà so sánh thì bọn chỉ chỉ là con sâu cái kiến so với cậu ấy thôi.

“Còn cậu ấy là rồng lớn bay chín tầng mây xanh kia kìa!”

Đổ Giai Giai vừa dứt lời, hai người Lục Điềm Hi và Vương Viện Viện đứng sững tại chỗ, vẻ mặt càng lúc càng không tin nổi.

Đặc biệt là Vương Viện Viện, trong nhận thức của cô ta, Diệp Thiên bỏ trường, bỏ học, bỏ thi, đồng nghĩa đã đóng lại cánh cửa tiến đến thành công của mình, muốn mở ra lại thì phải trèo đèo lội suối, khó mà quay trở lại.

Cô ta tin rằng đám người Âu Hạo Thần mới là người giỏi thật sự, là rường cột tương lai của quốc gia, là nhân tài đỉnh cao, còn Diệp Thiên chỉ là một người dân bình thường còn chưa bước vào đại học.

So sánh hai bên với nhau, đương nhiên cô ta cho rằng nhóm Âu Hạo Thần đứng cao hơn. Nhưng bây giờ Đỗ Giai

Giai lại nói bọn họ chỉ là sâu kiến trên mặt đất, còn Diệp Thiên là rồng bay trên chín tầng trời, đồng nghĩa khác một trời một vực, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô ta.

“Chị Giai Giai, đàn anh Diệp Thiên thật sự lợi hại như chị nói sao?”.

Vương Viện Viện hoàn hồn, không ngừng hỏi: “Đàn anh Diệp Thiên còn không thi đại học, cho dù anh ấy thật sự có phương pháp và bản lĩnh của mình, nhưng chị nói nhóm anh Âu cộng lại cũng không bằng anh ấy, phấn đấu mười năm cũng không theo kịp, vậy có khoa trương quá không?”.

Cô ta vẫn không dám tin khoảng cách giữa đám người Âu Hạo Thần và Diệp Thiên lại lớn đến vậy. Cô ta thực sự muốn biết rốt cuộc là điều gì khiến Đỗ Giai Giai đánh giá cao Diệp Thiên như thế.

Giai lại nói bọn họ chỉ là sâu kiến trên mặt đất, còn Diệp Thiên là rồng bay trên chín tầng trời, đồng nghĩa khác một trời một vực, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô ta.

“Chị Giai Giai, đàn anh Diệp Thiên thật sự lợi hại như chị nói sao?”.

Vương Viện Viện hoàn hồn, không ngừng hỏi: “Đàn anh Diệp Thiên còn không thi đại học, cho dù anh ấy thật sự có phương pháp và bản lĩnh của mình, nhưng chị nói nhóm anh Âu cộng lại cũng không bằng anh ấy, phấn đấu mười năm cũng không theo kịp, vậy có khoa trương quá không?”.

Cô ta vẫn không dám tin khoảng cách giữa đám người Âu Hạo Thần và Diệp Thiên lại lớn đến vậy. Cô ta thực sự muốn biết rốt cuộc là điều gì khiến Đỗ Giai Giai đánh giá cao Diệp Thiên như thế.

“Lời chị nói không hề khoa trương!”.

Đỗ Giai Giai tỏ ra nghiêm túc: “Các em không thể tướng tượng được sự giỏi giang của cậu ta đâu”.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1650“Chị Giai Giai, sao có thể chứ?”, Vương Viện Viện lắc đầu, cảm thấy không tin: “Đàn anh Diệp Thiên rất lợi hại em biết, nhưng đó là gì vậy ạ?”“Lúc trước anh ấy đã đạt điếm tối đa toàn trường trong kỳ thi thử nhưng không hề nỗ lực, từ bỏ việc học giữa chừng, rời khỏi trường, đến cả việc tham gia thi quốc gia cũng không tham gia!”“Điều đó đồng nghĩa với việc đã tự cắt đứt tiền đồ của mình, còn mấy đàn anh Âu thì ai cũng thành công trong sự nghiệp học hành, học trường danh tiếng. Dù anh Diệp Thiên từng lợi hại hơn họ nhưng bây giờ dù có so sánh thế nào thì mấy anh Âu Hạo Thần cũng đi trước anh ấy chứ ạ?”Đỗ Giai Giai khẽ cười lắc đầu, đôi mắt ánh lên vẻ đau khổ.“Viện Viện, đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi!”“Kỳ thi quốc gia gì chứ, vào trường danh tiếng gì chứ, đối với Diệp Thiên mà nói, căn bản cậu ấy chẳng cần!”“Vị trí mà cậu ấy đứng không biết cao hơn bao nhiêu lần so với cả những người tốt nghiệp thạc sĩ, tiến sĩ. Cho dù mấy người Âu Hạo Thần có nỗ lực tới mười năm thì e rằng cũng không thể đuổi kịp họ!”Đỗ Giai Giai đanh mắt, giọng điều tỏ ra cảm thán và kính sợ.“Nếu thật sự mà so sánh thì bọn chỉ chỉ là con sâu cái kiến so với cậu ấy thôi.“Còn cậu ấy là rồng lớn bay chín tầng mây xanh kia kìa!”Đổ Giai Giai vừa dứt lời, hai người Lục Điềm Hi và Vương Viện Viện đứng sững tại chỗ, vẻ mặt càng lúc càng không tin nổi.Đặc biệt là Vương Viện Viện, trong nhận thức của cô ta, Diệp Thiên bỏ trường, bỏ học, bỏ thi, đồng nghĩa đã đóng lại cánh cửa tiến đến thành công của mình, muốn mở ra lại thì phải trèo đèo lội suối, khó mà quay trở lại.Cô ta tin rằng đám người Âu Hạo Thần mới là người giỏi thật sự, là rường cột tương lai của quốc gia, là nhân tài đỉnh cao, còn Diệp Thiên chỉ là một người dân bình thường còn chưa bước vào đại học.So sánh hai bên với nhau, đương nhiên cô ta cho rằng nhóm Âu Hạo Thần đứng cao hơn. Nhưng bây giờ Đỗ GiaiGiai lại nói bọn họ chỉ là sâu kiến trên mặt đất, còn Diệp Thiên là rồng bay trên chín tầng trời, đồng nghĩa khác một trời một vực, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô ta.“Chị Giai Giai, đàn anh Diệp Thiên thật sự lợi hại như chị nói sao?”.Vương Viện Viện hoàn hồn, không ngừng hỏi: “Đàn anh Diệp Thiên còn không thi đại học, cho dù anh ấy thật sự có phương pháp và bản lĩnh của mình, nhưng chị nói nhóm anh Âu cộng lại cũng không bằng anh ấy, phấn đấu mười năm cũng không theo kịp, vậy có khoa trương quá không?”.Cô ta vẫn không dám tin khoảng cách giữa đám người Âu Hạo Thần và Diệp Thiên lại lớn đến vậy. Cô ta thực sự muốn biết rốt cuộc là điều gì khiến Đỗ Giai Giai đánh giá cao Diệp Thiên như thế.Giai lại nói bọn họ chỉ là sâu kiến trên mặt đất, còn Diệp Thiên là rồng bay trên chín tầng trời, đồng nghĩa khác một trời một vực, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô ta.“Chị Giai Giai, đàn anh Diệp Thiên thật sự lợi hại như chị nói sao?”.Vương Viện Viện hoàn hồn, không ngừng hỏi: “Đàn anh Diệp Thiên còn không thi đại học, cho dù anh ấy thật sự có phương pháp và bản lĩnh của mình, nhưng chị nói nhóm anh Âu cộng lại cũng không bằng anh ấy, phấn đấu mười năm cũng không theo kịp, vậy có khoa trương quá không?”.Cô ta vẫn không dám tin khoảng cách giữa đám người Âu Hạo Thần và Diệp Thiên lại lớn đến vậy. Cô ta thực sự muốn biết rốt cuộc là điều gì khiến Đỗ Giai Giai đánh giá cao Diệp Thiên như thế.“Lời chị nói không hề khoa trương!”.Đỗ Giai Giai tỏ ra nghiêm túc: “Các em không thể tướng tượng được sự giỏi giang của cậu ta đâu”.

Chương 1650