Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1797

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1797“Trên thế giới này, rất nhiều người muốn sau khi phạm lỗi xong rổi quay đầu, nhưng có những lỗi lâm không thể nào quay đầu sửa sai được!”Cậu nhìn về phía Vạn Vũ Hào đang đứng ở xa:“Ông có bao nhiêu người con?”Vạn Vũ Hào căng thẳng đến mức toát mồ hôi đầy trán, mặc dù ông ta không rõ Diệp Thiên có ý gì nhưng vẫn đáp: “Diệp Đế vương, tôi chỉ có mỗi mình thằng con trai này thôi!”“Chỉ mình anh ta thôi sao?”Diệp Thiên gật đầu: “Vậy sinh thêm đứa nữa đi!”Cậu vừa dứt lời, vẻ mặt Vạn Viễn Đồ bỗng khựng lại, toàn thân cứng đờ, không nhúc nhích gì thêm.Những người khác đều cảm thấy có chút kỳ quái, lũ lượt nhìn về phía Vạn Viễn Đồ, nhận thấy từ đầu tới chân của anh ta đông cứng lại, giống như người tuyết.Vạn Vũ Hào cảm nhận được điều gì đó, vội bước về phía trước, sau khi ông ta thử hơi thở của Vạn Viễn Đồ xong, cánh tay run lên, sắc mặt bỗng chốc như già thêm hai mươi tuổi.Vạn Viễn Đồ, chết rồi!“Ba ngày sau sẽ có người của tập đoàn Lăng Thiên tới thua mua tập đoàn Âm Dung. Điều ông cần làm là bán số cổ phần trong tay ra với giá thấp nhất!”“Đây là cách duy nhất để giữ lại tập đoàn Âm Dung, rõ chưa?”Diệp Thiên lạnh lùng nói.“Rõ!”Mặc dù Vạn Vũ Hào ruột đau như cắt nhưng vẫn cố gắng gật đầu một cách khó nhọc, đâu dám nói nửa lời.Sự hỗn loạn tại nhà họ Tiếu cuối cùng cũng kết thúc, Diệp Thiên quay người, nhìn về phía Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn đang tỏ vẻ kinh ngạc, ánh mắt trở nên dịu dàng.“Thật ngại quá chú Tiếu, cô Hà, hôm nay cháu đã làm phiền mọi người rồi!”“Bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết, mọi người tiếp tục bữa tiệc sinh nhật thôi!”Lúc này, Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn mới định thần lại, vội vã gật đầu, lập tức lôi Diệp Thiên vào chỗ ngồi.Những người phú hào khác cũng chẳng hẹn mà đồng loạt nâng cốc chúc mừng trở lại, dường như chưa có chuyện gì xảy ra.Bữa tiệc sinh nhật của nhà họ Tiếu lại tiếp tục tiến hành, còn tin tức một mình Diệp Thiên giết chết sáu vị vương cấp trăm năm đã được truyền khắp thế giới.Ngày hôm nay được gọi là ngày phương đông không vua!Cuộc chiến trên không tại nhà họ Tiếu, trước mắt đã chấn động toàn bộ Lư Thành.Hàng chục nghìn người đã chứng kiến cảnh tượng quả cầu lửa khổng lồ lơ lửng trên không, nhiều người còn dùng điện thoại chụp ảnh rồi truyền tay nhau.Bên trong Lư Thành, vô số người đang thảo luận về chuyện này. Có người nói đây là hiện tượng tự nhiên, cũng có người nghĩ đây là cuộc chiến giữa các vị thần, đủ các thể loại tin đồn, nhưng chỉ có những người trong biệt thự nhà họ Tiếu và vùng lân cận mới biết vế sau là sự thật.Bọn họ đều tận mắt nhìn thấy vài bóng người đứng trên không, giơ tay tạo thành cảnh tượng chấn động đất trời, nhưng bọn họ còn chưa kịp truyền tin tức này ra ngoài, người của quân đội tỉnh Xuyên đã lập tức kéo tới, phong toả toàn khu biệt thự, liệt chuyện này vào hồ sơ bí mật, nghiêm cấm mọi người tiếp tục lan truyền.

Chương 1797

“Trên thế giới này, rất nhiều người muốn sau khi phạm lỗi xong rổi quay đầu, nhưng có những lỗi lâm không thể nào quay đầu sửa sai được!”

Cậu nhìn về phía Vạn Vũ Hào đang đứng ở xa:

“Ông có bao nhiêu người con?”

Vạn Vũ Hào căng thẳng đến mức toát mồ hôi đầy trán, mặc dù ông ta không rõ Diệp Thiên có ý gì nhưng vẫn đáp: “Diệp Đế vương, tôi chỉ có mỗi mình thằng con trai này thôi!”

“Chỉ mình anh ta thôi sao?”

Diệp Thiên gật đầu: “Vậy sinh thêm đứa nữa đi!”

Cậu vừa dứt lời, vẻ mặt Vạn Viễn Đồ bỗng khựng lại, toàn thân cứng đờ, không nhúc nhích gì thêm.

Những người khác đều cảm thấy có chút kỳ quái, lũ lượt nhìn về phía Vạn Viễn Đồ, nhận thấy từ đầu tới chân của anh ta đông cứng lại, giống như người tuyết.

Vạn Vũ Hào cảm nhận được điều gì đó, vội bước về phía trước, sau khi ông ta thử hơi thở của Vạn Viễn Đồ xong, cánh tay run lên, sắc mặt bỗng chốc như già thêm hai mươi tuổi.

Vạn Viễn Đồ, chết rồi!

“Ba ngày sau sẽ có người của tập đoàn Lăng Thiên tới thua mua tập đoàn Âm Dung. Điều ông cần làm là bán số cổ phần trong tay ra với giá thấp nhất!”

“Đây là cách duy nhất để giữ lại tập đoàn Âm Dung, rõ chưa?”

Diệp Thiên lạnh lùng nói.

“Rõ!”

Mặc dù Vạn Vũ Hào ruột đau như cắt nhưng vẫn cố gắng gật đầu một cách khó nhọc, đâu dám nói nửa lời.

Sự hỗn loạn tại nhà họ Tiếu cuối cùng cũng kết thúc, Diệp Thiên quay người, nhìn về phía Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn đang tỏ vẻ kinh ngạc, ánh mắt trở nên dịu dàng.

“Thật ngại quá chú Tiếu, cô Hà, hôm nay cháu đã làm phiền mọi người rồi!”

“Bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết, mọi người tiếp tục bữa tiệc sinh nhật thôi!”

Lúc này, Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn mới định thần lại, vội vã gật đầu, lập tức lôi Diệp Thiên vào chỗ ngồi.

Những người phú hào khác cũng chẳng hẹn mà đồng loạt nâng cốc chúc mừng trở lại, dường như chưa có chuyện gì xảy ra.

Bữa tiệc sinh nhật của nhà họ Tiếu lại tiếp tục tiến hành, còn tin tức một mình Diệp Thiên giết chết sáu vị vương cấp trăm năm đã được truyền khắp thế giới.

Ngày hôm nay được gọi là ngày phương đông không vua!

Cuộc chiến trên không tại nhà họ Tiếu, trước mắt đã chấn động toàn bộ Lư Thành.

Hàng chục nghìn người đã chứng kiến cảnh tượng quả cầu lửa khổng lồ lơ lửng trên không, nhiều người còn dùng điện thoại chụp ảnh rồi truyền tay nhau.

Bên trong Lư Thành, vô số người đang thảo luận về chuyện này. Có người nói đây là hiện tượng tự nhiên, cũng có người nghĩ đây là cuộc chiến giữa các vị thần, đủ các thể loại tin đồn, nhưng chỉ có những người trong biệt thự nhà họ Tiếu và vùng lân cận mới biết vế sau là sự thật.

Bọn họ đều tận mắt nhìn thấy vài bóng người đứng trên không, giơ tay tạo thành cảnh tượng chấn động đất trời, nhưng bọn họ còn chưa kịp truyền tin tức này ra ngoài, người của quân đội tỉnh Xuyên đã lập tức kéo tới, phong toả toàn khu biệt thự, liệt chuyện này vào hồ sơ bí mật, nghiêm cấm mọi người tiếp tục lan truyền.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1797“Trên thế giới này, rất nhiều người muốn sau khi phạm lỗi xong rổi quay đầu, nhưng có những lỗi lâm không thể nào quay đầu sửa sai được!”Cậu nhìn về phía Vạn Vũ Hào đang đứng ở xa:“Ông có bao nhiêu người con?”Vạn Vũ Hào căng thẳng đến mức toát mồ hôi đầy trán, mặc dù ông ta không rõ Diệp Thiên có ý gì nhưng vẫn đáp: “Diệp Đế vương, tôi chỉ có mỗi mình thằng con trai này thôi!”“Chỉ mình anh ta thôi sao?”Diệp Thiên gật đầu: “Vậy sinh thêm đứa nữa đi!”Cậu vừa dứt lời, vẻ mặt Vạn Viễn Đồ bỗng khựng lại, toàn thân cứng đờ, không nhúc nhích gì thêm.Những người khác đều cảm thấy có chút kỳ quái, lũ lượt nhìn về phía Vạn Viễn Đồ, nhận thấy từ đầu tới chân của anh ta đông cứng lại, giống như người tuyết.Vạn Vũ Hào cảm nhận được điều gì đó, vội bước về phía trước, sau khi ông ta thử hơi thở của Vạn Viễn Đồ xong, cánh tay run lên, sắc mặt bỗng chốc như già thêm hai mươi tuổi.Vạn Viễn Đồ, chết rồi!“Ba ngày sau sẽ có người của tập đoàn Lăng Thiên tới thua mua tập đoàn Âm Dung. Điều ông cần làm là bán số cổ phần trong tay ra với giá thấp nhất!”“Đây là cách duy nhất để giữ lại tập đoàn Âm Dung, rõ chưa?”Diệp Thiên lạnh lùng nói.“Rõ!”Mặc dù Vạn Vũ Hào ruột đau như cắt nhưng vẫn cố gắng gật đầu một cách khó nhọc, đâu dám nói nửa lời.Sự hỗn loạn tại nhà họ Tiếu cuối cùng cũng kết thúc, Diệp Thiên quay người, nhìn về phía Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn đang tỏ vẻ kinh ngạc, ánh mắt trở nên dịu dàng.“Thật ngại quá chú Tiếu, cô Hà, hôm nay cháu đã làm phiền mọi người rồi!”“Bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết, mọi người tiếp tục bữa tiệc sinh nhật thôi!”Lúc này, Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn mới định thần lại, vội vã gật đầu, lập tức lôi Diệp Thiên vào chỗ ngồi.Những người phú hào khác cũng chẳng hẹn mà đồng loạt nâng cốc chúc mừng trở lại, dường như chưa có chuyện gì xảy ra.Bữa tiệc sinh nhật của nhà họ Tiếu lại tiếp tục tiến hành, còn tin tức một mình Diệp Thiên giết chết sáu vị vương cấp trăm năm đã được truyền khắp thế giới.Ngày hôm nay được gọi là ngày phương đông không vua!Cuộc chiến trên không tại nhà họ Tiếu, trước mắt đã chấn động toàn bộ Lư Thành.Hàng chục nghìn người đã chứng kiến cảnh tượng quả cầu lửa khổng lồ lơ lửng trên không, nhiều người còn dùng điện thoại chụp ảnh rồi truyền tay nhau.Bên trong Lư Thành, vô số người đang thảo luận về chuyện này. Có người nói đây là hiện tượng tự nhiên, cũng có người nghĩ đây là cuộc chiến giữa các vị thần, đủ các thể loại tin đồn, nhưng chỉ có những người trong biệt thự nhà họ Tiếu và vùng lân cận mới biết vế sau là sự thật.Bọn họ đều tận mắt nhìn thấy vài bóng người đứng trên không, giơ tay tạo thành cảnh tượng chấn động đất trời, nhưng bọn họ còn chưa kịp truyền tin tức này ra ngoài, người của quân đội tỉnh Xuyên đã lập tức kéo tới, phong toả toàn khu biệt thự, liệt chuyện này vào hồ sơ bí mật, nghiêm cấm mọi người tiếp tục lan truyền.

Chương 1797