Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2043
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2043Những hoàng cấp đương thời có lẽ cùng đều sẽ xuất hiện. Đây có lẽ là cuộc chiến hào hứng nhất trong hàng trăm năm qua của giới võ đạo.Tại Đảo Quốc, trong cố cung của Thiên Hoàng, vô số những kẻ luyện võ đang quỳ trước cửa. Một luồng sáng phóng thẳng lên trời tạo thành hình kiếm khổng lổ quét ngang không gian.Thanh kiếm dao động trong không trung, một bóng người dần xuất hiện rồi di chuyển, tạo ra một làn sóng khí cực dài.Những võ sĩ dùng đao kia đều cúi đầu sát đất với vẻ thành khẩn.“Chúc mừng đại thiên quốc sư xuất quan!”Trên đỉnh tòa nhà năm góc của Hợp Chủng Quốc, một luồng sáng khác cũng quét ngang không gian khiến cho cột thu lôi của năm góc lầu bị gãy còn một nửa, sau đó luồng sáng lao về phía đại lục.Cùng lúc này, ở những nơi khác trên thế giới, vô số luồng sáng cũng lao về phía Pháp Bơng.Cả thế giới dậy sóng, tại các quốc gia, tất cả đều rơi vòo trạng thái chuẩn bị sẵn sàng.Tại sân bay quốc tế Thủ Đô, Diệp Thiên ăn mặc giản dị, đáp máy bay bay về Pháp bang.Nhìn những đám mây trôi ngược ngoài cửa sổ, Diệp Thiên khẽ siết nắm đấm, đôi mắt ánh lên sát ý.“Viện trọng tài tồn tại lâu quá rồi, đã đến lúc trở thành lịch sử được rồi!”Trong khoang thương gia trên chuyến bay đến Ba Thành, Diệp Thiên gọi một ly trà sữa, đang nhàn nhã ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ.Bỗng nhiên một tiếng kêu kinh ngạc vang lên bên cạnh cậu.“Diệp Thiên, là cậu sao?”.“Ồ?”Diệp Thiên thản nhiên ngẩng đầu lên, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp động lòng người đang đứng ở bên cạnh cậu, có chút mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc.“Cô là…”, Diệp Thiên nhíu mày, cảm thấy gương mặt ở trước mắt hơi lạ lẫm.Chốc lát sau, cậu mới nhớ ra, mỉm cười nói: “Lâm Hiểu Nguyễn?”.“Ha ha, không ngờ cậu vẫn còn nhớ tôi!”.Cô gái đó chính là Lâm Hiểu Nguyễn, cậu từng gặp cô ta một lần ở trên chuyến bay từ Yellen về thủ đô. Lúc đó, đi cùng Lâm Hiểu Nguyên còn có một người đàn ông tên Hứa Bác Thuần, hai người có vẻ là vợ chồng chưa cưới.Khi đó, chỗ ngồi của Lâm Hiểu Nguyễn ở gần Diệp Thiên, Hứa Bác Thuần muốn đổi chỗ với cậu mà suýt chút nữa gây ra xung đột. Sau khi xuống máy bay, Diệp Thiên gặp được Long Định Thiên ở sân bay, bởi vậy cậu mới quên hẳn chuyện này.Bây giờ nhìn thấy Lâm Hiểu Nguyễn, trong lòng cậu không có chút ấn tượng nào, chỉ như đối diện với một người lạ không biết tên.“Lâu rồi không gặp, đây cũng xem như duyên phận thật. Chúng ta lại ngồi cùng một chuyến bay, lại còn ngồi cạnh nhau!”.Lâm Hiểu Nguyễn quơ vé máy bay trong tay, chính là chỗ ngồi ngay bên cạnh Diệp Thiên. Cô ta thuận thế ngồi xuống bên cạnh cậu.“Đúng vậy, đúng là rất trùng hợp!”.Diệp Thiên mỉm cười gật đầu, bỗng nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của Lâm Hiểu Nguyễn.Đó là chiếc nhẫn kim cương quý giá Hearts and Arrows. Theo con mắt của Diệp Thiên, giá trị của nó không dưới một triệu tệ.
Chương 2043
Những hoàng cấp đương thời có lẽ cùng đều sẽ xuất hiện. Đây có lẽ là cuộc chiến hào hứng nhất trong hàng trăm năm qua của giới võ đạo.
Tại Đảo Quốc, trong cố cung của Thiên Hoàng, vô số những kẻ luyện võ đang quỳ trước cửa. Một luồng sáng phóng thẳng lên trời tạo thành hình kiếm khổng lổ quét ngang không gian.
Thanh kiếm dao động trong không trung, một bóng người dần xuất hiện rồi di chuyển, tạo ra một làn sóng khí cực dài.
Những võ sĩ dùng đao kia đều cúi đầu sát đất với vẻ thành khẩn.
“Chúc mừng đại thiên quốc sư xuất quan!”
Trên đỉnh tòa nhà năm góc của Hợp Chủng Quốc, một luồng sáng khác cũng quét ngang không gian khiến cho cột thu lôi của năm góc lầu bị gãy còn một nửa, sau đó luồng sáng lao về phía đại lục.
Cùng lúc này, ở những nơi khác trên thế giới, vô số luồng sáng cũng lao về phía Pháp Bơng.
Cả thế giới dậy sóng, tại các quốc gia, tất cả đều rơi vòo trạng thái chuẩn bị sẵn sàng.
Tại sân bay quốc tế Thủ Đô, Diệp Thiên ăn mặc giản dị, đáp máy bay bay về Pháp bang.
Nhìn những đám mây trôi ngược ngoài cửa sổ, Diệp Thiên khẽ siết nắm đấm, đôi mắt ánh lên sát ý.
“Viện trọng tài tồn tại lâu quá rồi, đã đến lúc trở thành lịch sử được rồi!”
Trong khoang thương gia trên chuyến bay đến Ba Thành, Diệp Thiên gọi một ly trà sữa, đang nhàn nhã ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ.
Bỗng nhiên một tiếng kêu kinh ngạc vang lên bên cạnh cậu.
“Diệp Thiên, là cậu sao?”.
“Ồ?”
Diệp Thiên thản nhiên ngẩng đầu lên, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp động lòng người đang đứng ở bên cạnh cậu, có chút mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc.
“Cô là…”, Diệp Thiên nhíu mày, cảm thấy gương mặt ở trước mắt hơi lạ lẫm.
Chốc lát sau, cậu mới nhớ ra, mỉm cười nói: “Lâm Hiểu Nguyễn?”.
“Ha ha, không ngờ cậu vẫn còn nhớ tôi!”.
Cô gái đó chính là Lâm Hiểu Nguyễn, cậu từng gặp cô ta một lần ở trên chuyến bay từ Yellen về thủ đô. Lúc đó, đi cùng Lâm Hiểu Nguyên còn có một người đàn ông tên Hứa Bác Thuần, hai người có vẻ là vợ chồng chưa cưới.
Khi đó, chỗ ngồi của Lâm Hiểu Nguyễn ở gần Diệp Thiên, Hứa Bác Thuần muốn đổi chỗ với cậu mà suýt chút nữa gây ra xung đột. Sau khi xuống máy bay, Diệp Thiên gặp được Long Định Thiên ở sân bay, bởi vậy cậu mới quên hẳn chuyện này.
Bây giờ nhìn thấy Lâm Hiểu Nguyễn, trong lòng cậu không có chút ấn tượng nào, chỉ như đối diện với một người lạ không biết tên.
“Lâu rồi không gặp, đây cũng xem như duyên phận thật. Chúng ta lại ngồi cùng một chuyến bay, lại còn ngồi cạnh nhau!”.
Lâm Hiểu Nguyễn quơ vé máy bay trong tay, chính là chỗ ngồi ngay bên cạnh Diệp Thiên. Cô ta thuận thế ngồi xuống bên cạnh cậu.
“Đúng vậy, đúng là rất trùng hợp!”.
Diệp Thiên mỉm cười gật đầu, bỗng nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của Lâm Hiểu Nguyễn.
Đó là chiếc nhẫn kim cương quý giá Hearts and Arrows. Theo con mắt của Diệp Thiên, giá trị của nó không dưới một triệu tệ.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2043Những hoàng cấp đương thời có lẽ cùng đều sẽ xuất hiện. Đây có lẽ là cuộc chiến hào hứng nhất trong hàng trăm năm qua của giới võ đạo.Tại Đảo Quốc, trong cố cung của Thiên Hoàng, vô số những kẻ luyện võ đang quỳ trước cửa. Một luồng sáng phóng thẳng lên trời tạo thành hình kiếm khổng lổ quét ngang không gian.Thanh kiếm dao động trong không trung, một bóng người dần xuất hiện rồi di chuyển, tạo ra một làn sóng khí cực dài.Những võ sĩ dùng đao kia đều cúi đầu sát đất với vẻ thành khẩn.“Chúc mừng đại thiên quốc sư xuất quan!”Trên đỉnh tòa nhà năm góc của Hợp Chủng Quốc, một luồng sáng khác cũng quét ngang không gian khiến cho cột thu lôi của năm góc lầu bị gãy còn một nửa, sau đó luồng sáng lao về phía đại lục.Cùng lúc này, ở những nơi khác trên thế giới, vô số luồng sáng cũng lao về phía Pháp Bơng.Cả thế giới dậy sóng, tại các quốc gia, tất cả đều rơi vòo trạng thái chuẩn bị sẵn sàng.Tại sân bay quốc tế Thủ Đô, Diệp Thiên ăn mặc giản dị, đáp máy bay bay về Pháp bang.Nhìn những đám mây trôi ngược ngoài cửa sổ, Diệp Thiên khẽ siết nắm đấm, đôi mắt ánh lên sát ý.“Viện trọng tài tồn tại lâu quá rồi, đã đến lúc trở thành lịch sử được rồi!”Trong khoang thương gia trên chuyến bay đến Ba Thành, Diệp Thiên gọi một ly trà sữa, đang nhàn nhã ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ.Bỗng nhiên một tiếng kêu kinh ngạc vang lên bên cạnh cậu.“Diệp Thiên, là cậu sao?”.“Ồ?”Diệp Thiên thản nhiên ngẩng đầu lên, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp động lòng người đang đứng ở bên cạnh cậu, có chút mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc.“Cô là…”, Diệp Thiên nhíu mày, cảm thấy gương mặt ở trước mắt hơi lạ lẫm.Chốc lát sau, cậu mới nhớ ra, mỉm cười nói: “Lâm Hiểu Nguyễn?”.“Ha ha, không ngờ cậu vẫn còn nhớ tôi!”.Cô gái đó chính là Lâm Hiểu Nguyễn, cậu từng gặp cô ta một lần ở trên chuyến bay từ Yellen về thủ đô. Lúc đó, đi cùng Lâm Hiểu Nguyên còn có một người đàn ông tên Hứa Bác Thuần, hai người có vẻ là vợ chồng chưa cưới.Khi đó, chỗ ngồi của Lâm Hiểu Nguyễn ở gần Diệp Thiên, Hứa Bác Thuần muốn đổi chỗ với cậu mà suýt chút nữa gây ra xung đột. Sau khi xuống máy bay, Diệp Thiên gặp được Long Định Thiên ở sân bay, bởi vậy cậu mới quên hẳn chuyện này.Bây giờ nhìn thấy Lâm Hiểu Nguyễn, trong lòng cậu không có chút ấn tượng nào, chỉ như đối diện với một người lạ không biết tên.“Lâu rồi không gặp, đây cũng xem như duyên phận thật. Chúng ta lại ngồi cùng một chuyến bay, lại còn ngồi cạnh nhau!”.Lâm Hiểu Nguyễn quơ vé máy bay trong tay, chính là chỗ ngồi ngay bên cạnh Diệp Thiên. Cô ta thuận thế ngồi xuống bên cạnh cậu.“Đúng vậy, đúng là rất trùng hợp!”.Diệp Thiên mỉm cười gật đầu, bỗng nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của Lâm Hiểu Nguyễn.Đó là chiếc nhẫn kim cương quý giá Hearts and Arrows. Theo con mắt của Diệp Thiên, giá trị của nó không dưới một triệu tệ.