Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2044

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2044“Cô kết hôn rồi sao?”.Lúc trước, Lâm Hiểu Nguyễn từng nói với cậu, cô ta là người Kim Lăng, gia tộc cân nhắc về lợi ích nên đã sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cô ta. Cô ta không hề mong muốn, thái độ lúc đó rất lạnh nhạt với Hứa Bác Thuần, hơn nữa trên tay vẫn chưa có nhẫn. Bây giờ qua mấy tháng không gặp, trên tay cô ta lại xuất hiện thêm chiếc nhẫn kim cương, Diệp Thiên tò mò nên mới lên tiếng hỏi.‘Hả?”.Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu, vẻ mặt hơi buồn bã.“Không phải kết hôn, là đính hôn. Sau lần gặp cậu ở trên máy bay, tôi và Hứa Bác Thuần đã bay từ thủ đô về Kim Lăng tố chức lễ đính hôn”.Diệp Thiên gật đầu: “Xem ra cô đã chấp thuận sự sắp xếp của gia tộc rồi”.Lâm Hiểu Nguyễn cười gượng, bất đắc dĩ nói: “Không chấp thuận thì có thể làm gì được? Gia tộc đã sắp xếp, một đứa con gái như tôi hoàn toàn không thể phản đối. Áp lực của cả hai gia tộc đè xuống, tôi chỉ là một chiếc thuyền con, có thể tạo nên sóng gió gì được chứ?”.Nói đến đây, cô ta phì cười, nói với Diệp Thiên: “Cậu còn nhớ khi đó cậu đã nói có thể giúp tôi giải quyết chuyện trong nhà không? Tôi vẫn còn nhớ đấy!”.Lúc đó, Diệp Thiên “khoác lác” trên máy bay, rằng mình là siêu nhân ánh sáng xanh, hơn nữa một câu nói là có thể giúp cô ta lấy lại sự tự do. Đương nhiên cô ta không tin hoàn toàn vào những lời này, bây giờ nói ra cũng chỉ để trêu chọc Diệp Thiên, hóa giải bầu không khí lúng túng mà thôi.“Tôi cũng còn nhớ!”.Diệp Thiên không cho ý kiến, bình tĩnh nói: “Những lời tôi nói lúc trước vẫn có hiệu lực. Nếu cô cần thì đợi xuống khỏi máy bay, tôi gọi một cú điện thoại là có thế giúp cô giải quyết hôn ước này!”.Lâm Hiểu Nguyễn nghe thế, cười đến mức run rẩy cả người. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Diệp Thiên, cô ta thực sự không nhịn được cười.“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi. Không nói chuyện này nữa, nói về cậu đi”.Lâm Hiếu Nguyễn: tất nhiên vẫn không tin, cô ta không muốn dây dưa nhiều ở vấn đề này, bèn cất tiếng hỏi: “Cậu đi Ba Thành để du lịch sao.”“ừ, có thể xem là vậy!”.Diệp Thiên gật đầu trả lời: “Đến Ba Thành ngắm cảnh, thuận tiện chấm dứt một mối ân oán!”.“Cậu nói chuyện kì lạ thật đấy !”Lâm Hiểu Nguyễn nhíu mày, tâm trạng hơi chùng xuống: “Tôi đi Ba Thành để cho thoáng khí một chút, lần này về sẽ phải tổ chức hôn lễ chính thức rồi”.“Chồng tương lai của cô không đi cùng cô sao?’Diệp Thiên nhìn quanh mà không nhìn thấy bóng dáng của Hứa Bác Thuần.“Đã nói là đi giải sầu, tôi đi cùng anh ta chẳng phải sẽ bị phiền chết hay sao?”.Lâm Hiểu Nguyễn liếc nhìn Diệp Thiên, ngay sau đó cô ta chợt nghĩ tới điều gì, hơi ngại ngùng nói: “Đúng rồi Diệp Thiên, cậu cũng đi một mình, hay là chuyến đi Ba Thành lần này, chúng ta kết bạn đồng hành được không?”.Diệp Thiên cũng có chút thiện cảm với tính cách thẳng thắn của Lâm Hiểu Nguyễn, cậu lập tức gật đầu.“Được thì cũng được, nhưng ngày mai tôi nhất định phải đến tháp Eiffel một chuyến để giải quyết một việc, cô không phiền là được”. 

Chương 2044

“Cô kết hôn rồi sao?”.

Lúc trước, Lâm Hiểu Nguyễn từng nói với cậu, cô ta là người Kim Lăng, gia tộc cân nhắc về lợi ích nên đã sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cô ta. Cô ta không hề mong muốn, thái độ lúc đó rất lạnh nhạt với Hứa Bác Thuần, hơn nữa trên tay vẫn chưa có nhẫn. Bây giờ qua mấy tháng không gặp, trên tay cô ta lại xuất hiện thêm chiếc nhẫn kim cương, Diệp Thiên tò mò nên mới lên tiếng hỏi.

‘Hả?”.

Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu, vẻ mặt hơi buồn bã.

“Không phải kết hôn, là đính hôn. Sau lần gặp cậu ở trên máy bay, tôi và Hứa Bác Thuần đã bay từ thủ đô về Kim Lăng tố chức lễ đính hôn”.

Diệp Thiên gật đầu: “Xem ra cô đã chấp thuận sự sắp xếp của gia tộc rồi”.

Lâm Hiểu Nguyễn cười gượng, bất đắc dĩ nói: “Không chấp thuận thì có thể làm gì được? Gia tộc đã sắp xếp, một đứa con gái như tôi hoàn toàn không thể phản đối. Áp lực của cả hai gia tộc đè xuống, tôi chỉ là một chiếc thuyền con, có thể tạo nên sóng gió gì được chứ?”.

Nói đến đây, cô ta phì cười, nói với Diệp Thiên: “Cậu còn nhớ khi đó cậu đã nói có thể giúp tôi giải quyết chuyện trong nhà không? Tôi vẫn còn nhớ đấy!”.

Lúc đó, Diệp Thiên “khoác lác” trên máy bay, rằng mình là siêu nhân ánh sáng xanh, hơn nữa một câu nói là có thể giúp cô ta lấy lại sự tự do. Đương nhiên cô ta không tin hoàn toàn vào những lời này, bây giờ nói ra cũng chỉ để trêu chọc Diệp Thiên, hóa giải bầu không khí lúng túng mà thôi.

“Tôi cũng còn nhớ!”.

Diệp Thiên không cho ý kiến, bình tĩnh nói: “Những lời tôi nói lúc trước vẫn có hiệu lực. Nếu cô cần thì đợi xuống khỏi máy bay, tôi gọi một cú điện thoại là có thế giúp cô giải quyết hôn ước này!”.

Lâm Hiểu Nguyễn nghe thế, cười đến mức run rẩy cả người. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Diệp Thiên, cô ta thực sự không nhịn được cười.

“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi. Không nói chuyện này nữa, nói về cậu đi”.

Lâm Hiếu Nguyễn: tất nhiên vẫn không tin, cô ta không muốn dây dưa nhiều ở vấn đề này, bèn cất tiếng hỏi: “Cậu đi Ba Thành để du lịch sao.”

“ừ, có thể xem là vậy!”.

Diệp Thiên gật đầu trả lời: “Đến Ba Thành ngắm cảnh, thuận tiện chấm dứt một mối ân oán!”.

“Cậu nói chuyện kì lạ thật đấy !”

Lâm Hiểu Nguyễn nhíu mày, tâm trạng hơi chùng xuống: “Tôi đi Ba Thành để cho thoáng khí một chút, lần này về sẽ phải tổ chức hôn lễ chính thức rồi”.

“Chồng tương lai của cô không đi cùng cô sao?’

Diệp Thiên nhìn quanh mà không nhìn thấy bóng dáng của Hứa Bác Thuần.

“Đã nói là đi giải sầu, tôi đi cùng anh ta chẳng phải sẽ bị phiền chết hay sao?”.

Lâm Hiểu Nguyễn liếc nhìn Diệp Thiên, ngay sau đó cô ta chợt nghĩ tới điều gì, hơi ngại ngùng nói: “Đúng rồi Diệp Thiên, cậu cũng đi một mình, hay là chuyến đi Ba Thành lần này, chúng ta kết bạn đồng hành được không?”.

Diệp Thiên cũng có chút thiện cảm với tính cách thẳng thắn của Lâm Hiểu Nguyễn, cậu lập tức gật đầu.

“Được thì cũng được, nhưng ngày mai tôi nhất định phải đến tháp Eiffel một chuyến để giải quyết một việc, cô không phiền là được”.

 

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2044“Cô kết hôn rồi sao?”.Lúc trước, Lâm Hiểu Nguyễn từng nói với cậu, cô ta là người Kim Lăng, gia tộc cân nhắc về lợi ích nên đã sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cô ta. Cô ta không hề mong muốn, thái độ lúc đó rất lạnh nhạt với Hứa Bác Thuần, hơn nữa trên tay vẫn chưa có nhẫn. Bây giờ qua mấy tháng không gặp, trên tay cô ta lại xuất hiện thêm chiếc nhẫn kim cương, Diệp Thiên tò mò nên mới lên tiếng hỏi.‘Hả?”.Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu, vẻ mặt hơi buồn bã.“Không phải kết hôn, là đính hôn. Sau lần gặp cậu ở trên máy bay, tôi và Hứa Bác Thuần đã bay từ thủ đô về Kim Lăng tố chức lễ đính hôn”.Diệp Thiên gật đầu: “Xem ra cô đã chấp thuận sự sắp xếp của gia tộc rồi”.Lâm Hiểu Nguyễn cười gượng, bất đắc dĩ nói: “Không chấp thuận thì có thể làm gì được? Gia tộc đã sắp xếp, một đứa con gái như tôi hoàn toàn không thể phản đối. Áp lực của cả hai gia tộc đè xuống, tôi chỉ là một chiếc thuyền con, có thể tạo nên sóng gió gì được chứ?”.Nói đến đây, cô ta phì cười, nói với Diệp Thiên: “Cậu còn nhớ khi đó cậu đã nói có thể giúp tôi giải quyết chuyện trong nhà không? Tôi vẫn còn nhớ đấy!”.Lúc đó, Diệp Thiên “khoác lác” trên máy bay, rằng mình là siêu nhân ánh sáng xanh, hơn nữa một câu nói là có thể giúp cô ta lấy lại sự tự do. Đương nhiên cô ta không tin hoàn toàn vào những lời này, bây giờ nói ra cũng chỉ để trêu chọc Diệp Thiên, hóa giải bầu không khí lúng túng mà thôi.“Tôi cũng còn nhớ!”.Diệp Thiên không cho ý kiến, bình tĩnh nói: “Những lời tôi nói lúc trước vẫn có hiệu lực. Nếu cô cần thì đợi xuống khỏi máy bay, tôi gọi một cú điện thoại là có thế giúp cô giải quyết hôn ước này!”.Lâm Hiểu Nguyễn nghe thế, cười đến mức run rẩy cả người. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Diệp Thiên, cô ta thực sự không nhịn được cười.“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi. Không nói chuyện này nữa, nói về cậu đi”.Lâm Hiếu Nguyễn: tất nhiên vẫn không tin, cô ta không muốn dây dưa nhiều ở vấn đề này, bèn cất tiếng hỏi: “Cậu đi Ba Thành để du lịch sao.”“ừ, có thể xem là vậy!”.Diệp Thiên gật đầu trả lời: “Đến Ba Thành ngắm cảnh, thuận tiện chấm dứt một mối ân oán!”.“Cậu nói chuyện kì lạ thật đấy !”Lâm Hiểu Nguyễn nhíu mày, tâm trạng hơi chùng xuống: “Tôi đi Ba Thành để cho thoáng khí một chút, lần này về sẽ phải tổ chức hôn lễ chính thức rồi”.“Chồng tương lai của cô không đi cùng cô sao?’Diệp Thiên nhìn quanh mà không nhìn thấy bóng dáng của Hứa Bác Thuần.“Đã nói là đi giải sầu, tôi đi cùng anh ta chẳng phải sẽ bị phiền chết hay sao?”.Lâm Hiểu Nguyễn liếc nhìn Diệp Thiên, ngay sau đó cô ta chợt nghĩ tới điều gì, hơi ngại ngùng nói: “Đúng rồi Diệp Thiên, cậu cũng đi một mình, hay là chuyến đi Ba Thành lần này, chúng ta kết bạn đồng hành được không?”.Diệp Thiên cũng có chút thiện cảm với tính cách thẳng thắn của Lâm Hiểu Nguyễn, cậu lập tức gật đầu.“Được thì cũng được, nhưng ngày mai tôi nhất định phải đến tháp Eiffel một chuyến để giải quyết một việc, cô không phiền là được”. 

Chương 2044