Tiếng chuông báo điện thoại di động của Lục Cẩn Niên vang lên, Kiều An Hảo giật mình tỉnh giấc, hơi nghiêng người cô phát hiện ra mình đang ngủ trong lòng Lục Cẩn Niên. Hoảng hốt vài giây, cô mới lờ mờ nhớ được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra đêm qua, liền như bị điện giật cô bật dậy nhảy xuống giường, vội vã chạy vào phòng tắm. Những tiếng động không nhỏ do Kiều An Hảo gây ra, cộng với chuông điện thoại đã đánh thức Lục Cẩn Niên. Vừa hé mắt ra anh liền thấy tấm thân mảnh mai của Kiều An Hảo đang nhảy vào phòng tắm. Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua trong chốc lát, nhưng anh vẫn thấy rõ ràng Kiều An Hảo toàn thân lõa lồ, trên làn da trắng nõn nà đầy những dấu hôn đậm nhạt. Bỗng từng đoạn hình ảnh nối nhau hiện ra trong đầu anh, là Kiều An Hảo chủ động chui vào trong ngực anh, hôn anh, vuốt ve anh, cởi bỏ quần áo của anh... Lục Cẩn Niên tức giận cau mày, tầm mắt theo bản năng quét một vòng quanh phòng ngủ, nhìn thấy bên giường một đống hỗn độn, những quần áo lớn nhỏ của cả hai ném cùng một…
Chương 188: Tỏ tình bằng thủ ngữ (10)
Hôn Trộm 55 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTiếng chuông báo điện thoại di động của Lục Cẩn Niên vang lên, Kiều An Hảo giật mình tỉnh giấc, hơi nghiêng người cô phát hiện ra mình đang ngủ trong lòng Lục Cẩn Niên. Hoảng hốt vài giây, cô mới lờ mờ nhớ được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra đêm qua, liền như bị điện giật cô bật dậy nhảy xuống giường, vội vã chạy vào phòng tắm. Những tiếng động không nhỏ do Kiều An Hảo gây ra, cộng với chuông điện thoại đã đánh thức Lục Cẩn Niên. Vừa hé mắt ra anh liền thấy tấm thân mảnh mai của Kiều An Hảo đang nhảy vào phòng tắm. Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua trong chốc lát, nhưng anh vẫn thấy rõ ràng Kiều An Hảo toàn thân lõa lồ, trên làn da trắng nõn nà đầy những dấu hôn đậm nhạt. Bỗng từng đoạn hình ảnh nối nhau hiện ra trong đầu anh, là Kiều An Hảo chủ động chui vào trong ngực anh, hôn anh, vuốt ve anh, cởi bỏ quần áo của anh... Lục Cẩn Niên tức giận cau mày, tầm mắt theo bản năng quét một vòng quanh phòng ngủ, nhìn thấy bên giường một đống hỗn độn, những quần áo lớn nhỏ của cả hai ném cùng một… Cho nên từ sau lần Kiều An Hảo đoán cách ra và chơi thắng Lục Cẩn Niên, phát hiện Lục Cẩn Niên luôn luôn ra cùng một thứ tự: Bao, kéo, đá.Lúc ấy cũng vì cô vô tình phát hiện ra người con trai mình thầm thích có đặc điểm như vậy mà đáy lòng vui vẻ phấn khích hồi lâu, sau đó chính vì điểm đặc biệt này mà trở thành bí mật sâu kín trong lòng cô, chỉ mình cô biết được điều nhỏ nhặt này của anh.Dĩ nhiên, từ lần đó, lúc cô và anh cùng chơi đoán số, chỉ cần ra thứ tự "Kéo, đá, bao" như vậy, thì có thể chắc chắn thắng.Chẳng qua là sau 5 năm cô và anh không có bất kỳ liên lạc gì, không biết anh có còn giữ điểm đó nữa không?Mặc dù Kiều An Hảo không quá phấn khích, nhưng vẫn ra ‘cây kéo’ trước, quả nhiên Lục Cẩn Niên ra chính là "bao", cô thắng.Lần thứ hai cô ra "Tảng đá", Lục Cẩn Niên ra chính là "Cây kéo", cô lại thắng.Lần thứ ba cô ra chính là "Bao", Lục Cẩn Niên ra chính là "Tảng đá", cô toàn thắng.Thì ra là, qua nhiều năm như vậy, anh vẫn còn giữ nét đặc biệt này?Lòng Kiều An Hảo khó nhịn được nổi lên một tia hạnh phúc nhỏ bé."Lục ảnh đế thua!" Tống Tương Tư cười híp mắt nói kết quả, sau đó chỉ chỉ ba ly rượu trên bàn: "Ba chén, uống cạn!"Sau đó Tống Tương Tư nhìn mọi người trong phòng bao, nói: "Mọi người suy nghĩ một chút, nên hỏi Lục ảnh đế vấn đề gì đây? Cũng nên suy nghĩ tiếp, nếu Lục ảnh đế không trả lời vấn đề thì nên trừng phạt anh ta làm gì đây?”Mặc dù tính Lục Cẩn Niên ít nói, lạnh lùng, khó có thể làm cho người ta tiếp xúc, nhưng mà chuyện thắng thua thì khác, bằng lòng nhận thua, nâng ly rượu trên bàn, hoàn toàn xem nhẹ những lời trợ lý liên tục dặn dò anh trước khi tham gia buổi tiệc này sau lưng có vết thương uống ít rượu, không nháy mắt, cầm ba ly rượu kia, uống cạn.Không chỉ là một người, chính xác mà nói, tất cả mọi người, đều tò mò nhất là chuyện tình cảm vì sao Lục Cẩn Niên vẫn cô độc nhiều năm như vậy.Có thể là bởi vì mọi người uống một chút rượu, gan lớn một chút, cũng có thể bởi vì Lục Cẩn Niên tham gia trò chơi này, khiến cho mọi người cảm giác khoảng cách rút ngắn lại, cho nên có người liền thừa dịp mời rượu, hỏi một câu: "Lục ảnh đế, anh có thích ai không, thích người đó từ lúc nào?"Chỉ một vấn đề này hỏi ra, trong nháy mắt cả phòng bao yên tĩnh, ngay cả Kiều An Hảo, Kiều An Hạ và Tống Tương Tư biết rõ Lục Cẩn Niên có người trong lòng cũng tập trung chú ý.Có thể là bởi vì uống ba ly rượu, vẻ mặt Lục Cẩn Niên có hơi mơ màng, ánh đèn nhiều màu sắc trong phòng bao, đánh vào trên gương mặt đặc biệt anh tuấn, lộ ra vẻ cực kỳ kinh diễm, anh im lặng chừng năm giây, mới chậm rãi mở miệng, nói: "Hơn nửa học kỳ trung học tôi chú ý đến cô ấy."Mới đầu thật ra chỉ là chú ý, một lần, hai lần, ba lần... Sau đó liền biến thành cố ý chú ý, sau đó lại yên lặng trở thành tình yêu sâu sắc như mạng sống.Chẳng qua là, những tâm sự này, anh không thể quang minh chính đại nói cho cô nghe, chỉ có thể dựa vào cách thức trò chơi, truyền vào tai cô.Giống như là chơi đoán số, không phải anh đều ra thứ tự ‘bao, kéo, đá’ với mọi người mà chỉ ra với một mình cô.
Hôn Trộm 55 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTiếng chuông báo điện thoại di động của Lục Cẩn Niên vang lên, Kiều An Hảo giật mình tỉnh giấc, hơi nghiêng người cô phát hiện ra mình đang ngủ trong lòng Lục Cẩn Niên. Hoảng hốt vài giây, cô mới lờ mờ nhớ được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra đêm qua, liền như bị điện giật cô bật dậy nhảy xuống giường, vội vã chạy vào phòng tắm. Những tiếng động không nhỏ do Kiều An Hảo gây ra, cộng với chuông điện thoại đã đánh thức Lục Cẩn Niên. Vừa hé mắt ra anh liền thấy tấm thân mảnh mai của Kiều An Hảo đang nhảy vào phòng tắm. Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua trong chốc lát, nhưng anh vẫn thấy rõ ràng Kiều An Hảo toàn thân lõa lồ, trên làn da trắng nõn nà đầy những dấu hôn đậm nhạt. Bỗng từng đoạn hình ảnh nối nhau hiện ra trong đầu anh, là Kiều An Hảo chủ động chui vào trong ngực anh, hôn anh, vuốt ve anh, cởi bỏ quần áo của anh... Lục Cẩn Niên tức giận cau mày, tầm mắt theo bản năng quét một vòng quanh phòng ngủ, nhìn thấy bên giường một đống hỗn độn, những quần áo lớn nhỏ của cả hai ném cùng một… Cho nên từ sau lần Kiều An Hảo đoán cách ra và chơi thắng Lục Cẩn Niên, phát hiện Lục Cẩn Niên luôn luôn ra cùng một thứ tự: Bao, kéo, đá.Lúc ấy cũng vì cô vô tình phát hiện ra người con trai mình thầm thích có đặc điểm như vậy mà đáy lòng vui vẻ phấn khích hồi lâu, sau đó chính vì điểm đặc biệt này mà trở thành bí mật sâu kín trong lòng cô, chỉ mình cô biết được điều nhỏ nhặt này của anh.Dĩ nhiên, từ lần đó, lúc cô và anh cùng chơi đoán số, chỉ cần ra thứ tự "Kéo, đá, bao" như vậy, thì có thể chắc chắn thắng.Chẳng qua là sau 5 năm cô và anh không có bất kỳ liên lạc gì, không biết anh có còn giữ điểm đó nữa không?Mặc dù Kiều An Hảo không quá phấn khích, nhưng vẫn ra ‘cây kéo’ trước, quả nhiên Lục Cẩn Niên ra chính là "bao", cô thắng.Lần thứ hai cô ra "Tảng đá", Lục Cẩn Niên ra chính là "Cây kéo", cô lại thắng.Lần thứ ba cô ra chính là "Bao", Lục Cẩn Niên ra chính là "Tảng đá", cô toàn thắng.Thì ra là, qua nhiều năm như vậy, anh vẫn còn giữ nét đặc biệt này?Lòng Kiều An Hảo khó nhịn được nổi lên một tia hạnh phúc nhỏ bé."Lục ảnh đế thua!" Tống Tương Tư cười híp mắt nói kết quả, sau đó chỉ chỉ ba ly rượu trên bàn: "Ba chén, uống cạn!"Sau đó Tống Tương Tư nhìn mọi người trong phòng bao, nói: "Mọi người suy nghĩ một chút, nên hỏi Lục ảnh đế vấn đề gì đây? Cũng nên suy nghĩ tiếp, nếu Lục ảnh đế không trả lời vấn đề thì nên trừng phạt anh ta làm gì đây?”Mặc dù tính Lục Cẩn Niên ít nói, lạnh lùng, khó có thể làm cho người ta tiếp xúc, nhưng mà chuyện thắng thua thì khác, bằng lòng nhận thua, nâng ly rượu trên bàn, hoàn toàn xem nhẹ những lời trợ lý liên tục dặn dò anh trước khi tham gia buổi tiệc này sau lưng có vết thương uống ít rượu, không nháy mắt, cầm ba ly rượu kia, uống cạn.Không chỉ là một người, chính xác mà nói, tất cả mọi người, đều tò mò nhất là chuyện tình cảm vì sao Lục Cẩn Niên vẫn cô độc nhiều năm như vậy.Có thể là bởi vì mọi người uống một chút rượu, gan lớn một chút, cũng có thể bởi vì Lục Cẩn Niên tham gia trò chơi này, khiến cho mọi người cảm giác khoảng cách rút ngắn lại, cho nên có người liền thừa dịp mời rượu, hỏi một câu: "Lục ảnh đế, anh có thích ai không, thích người đó từ lúc nào?"Chỉ một vấn đề này hỏi ra, trong nháy mắt cả phòng bao yên tĩnh, ngay cả Kiều An Hảo, Kiều An Hạ và Tống Tương Tư biết rõ Lục Cẩn Niên có người trong lòng cũng tập trung chú ý.Có thể là bởi vì uống ba ly rượu, vẻ mặt Lục Cẩn Niên có hơi mơ màng, ánh đèn nhiều màu sắc trong phòng bao, đánh vào trên gương mặt đặc biệt anh tuấn, lộ ra vẻ cực kỳ kinh diễm, anh im lặng chừng năm giây, mới chậm rãi mở miệng, nói: "Hơn nửa học kỳ trung học tôi chú ý đến cô ấy."Mới đầu thật ra chỉ là chú ý, một lần, hai lần, ba lần... Sau đó liền biến thành cố ý chú ý, sau đó lại yên lặng trở thành tình yêu sâu sắc như mạng sống.Chẳng qua là, những tâm sự này, anh không thể quang minh chính đại nói cho cô nghe, chỉ có thể dựa vào cách thức trò chơi, truyền vào tai cô.Giống như là chơi đoán số, không phải anh đều ra thứ tự ‘bao, kéo, đá’ với mọi người mà chỉ ra với một mình cô.
Hôn Trộm 55 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTiếng chuông báo điện thoại di động của Lục Cẩn Niên vang lên, Kiều An Hảo giật mình tỉnh giấc, hơi nghiêng người cô phát hiện ra mình đang ngủ trong lòng Lục Cẩn Niên. Hoảng hốt vài giây, cô mới lờ mờ nhớ được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra đêm qua, liền như bị điện giật cô bật dậy nhảy xuống giường, vội vã chạy vào phòng tắm. Những tiếng động không nhỏ do Kiều An Hảo gây ra, cộng với chuông điện thoại đã đánh thức Lục Cẩn Niên. Vừa hé mắt ra anh liền thấy tấm thân mảnh mai của Kiều An Hảo đang nhảy vào phòng tắm. Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua trong chốc lát, nhưng anh vẫn thấy rõ ràng Kiều An Hảo toàn thân lõa lồ, trên làn da trắng nõn nà đầy những dấu hôn đậm nhạt. Bỗng từng đoạn hình ảnh nối nhau hiện ra trong đầu anh, là Kiều An Hảo chủ động chui vào trong ngực anh, hôn anh, vuốt ve anh, cởi bỏ quần áo của anh... Lục Cẩn Niên tức giận cau mày, tầm mắt theo bản năng quét một vòng quanh phòng ngủ, nhìn thấy bên giường một đống hỗn độn, những quần áo lớn nhỏ của cả hai ném cùng một… Cho nên từ sau lần Kiều An Hảo đoán cách ra và chơi thắng Lục Cẩn Niên, phát hiện Lục Cẩn Niên luôn luôn ra cùng một thứ tự: Bao, kéo, đá.Lúc ấy cũng vì cô vô tình phát hiện ra người con trai mình thầm thích có đặc điểm như vậy mà đáy lòng vui vẻ phấn khích hồi lâu, sau đó chính vì điểm đặc biệt này mà trở thành bí mật sâu kín trong lòng cô, chỉ mình cô biết được điều nhỏ nhặt này của anh.Dĩ nhiên, từ lần đó, lúc cô và anh cùng chơi đoán số, chỉ cần ra thứ tự "Kéo, đá, bao" như vậy, thì có thể chắc chắn thắng.Chẳng qua là sau 5 năm cô và anh không có bất kỳ liên lạc gì, không biết anh có còn giữ điểm đó nữa không?Mặc dù Kiều An Hảo không quá phấn khích, nhưng vẫn ra ‘cây kéo’ trước, quả nhiên Lục Cẩn Niên ra chính là "bao", cô thắng.Lần thứ hai cô ra "Tảng đá", Lục Cẩn Niên ra chính là "Cây kéo", cô lại thắng.Lần thứ ba cô ra chính là "Bao", Lục Cẩn Niên ra chính là "Tảng đá", cô toàn thắng.Thì ra là, qua nhiều năm như vậy, anh vẫn còn giữ nét đặc biệt này?Lòng Kiều An Hảo khó nhịn được nổi lên một tia hạnh phúc nhỏ bé."Lục ảnh đế thua!" Tống Tương Tư cười híp mắt nói kết quả, sau đó chỉ chỉ ba ly rượu trên bàn: "Ba chén, uống cạn!"Sau đó Tống Tương Tư nhìn mọi người trong phòng bao, nói: "Mọi người suy nghĩ một chút, nên hỏi Lục ảnh đế vấn đề gì đây? Cũng nên suy nghĩ tiếp, nếu Lục ảnh đế không trả lời vấn đề thì nên trừng phạt anh ta làm gì đây?”Mặc dù tính Lục Cẩn Niên ít nói, lạnh lùng, khó có thể làm cho người ta tiếp xúc, nhưng mà chuyện thắng thua thì khác, bằng lòng nhận thua, nâng ly rượu trên bàn, hoàn toàn xem nhẹ những lời trợ lý liên tục dặn dò anh trước khi tham gia buổi tiệc này sau lưng có vết thương uống ít rượu, không nháy mắt, cầm ba ly rượu kia, uống cạn.Không chỉ là một người, chính xác mà nói, tất cả mọi người, đều tò mò nhất là chuyện tình cảm vì sao Lục Cẩn Niên vẫn cô độc nhiều năm như vậy.Có thể là bởi vì mọi người uống một chút rượu, gan lớn một chút, cũng có thể bởi vì Lục Cẩn Niên tham gia trò chơi này, khiến cho mọi người cảm giác khoảng cách rút ngắn lại, cho nên có người liền thừa dịp mời rượu, hỏi một câu: "Lục ảnh đế, anh có thích ai không, thích người đó từ lúc nào?"Chỉ một vấn đề này hỏi ra, trong nháy mắt cả phòng bao yên tĩnh, ngay cả Kiều An Hảo, Kiều An Hạ và Tống Tương Tư biết rõ Lục Cẩn Niên có người trong lòng cũng tập trung chú ý.Có thể là bởi vì uống ba ly rượu, vẻ mặt Lục Cẩn Niên có hơi mơ màng, ánh đèn nhiều màu sắc trong phòng bao, đánh vào trên gương mặt đặc biệt anh tuấn, lộ ra vẻ cực kỳ kinh diễm, anh im lặng chừng năm giây, mới chậm rãi mở miệng, nói: "Hơn nửa học kỳ trung học tôi chú ý đến cô ấy."Mới đầu thật ra chỉ là chú ý, một lần, hai lần, ba lần... Sau đó liền biến thành cố ý chú ý, sau đó lại yên lặng trở thành tình yêu sâu sắc như mạng sống.Chẳng qua là, những tâm sự này, anh không thể quang minh chính đại nói cho cô nghe, chỉ có thể dựa vào cách thức trò chơi, truyền vào tai cô.Giống như là chơi đoán số, không phải anh đều ra thứ tự ‘bao, kéo, đá’ với mọi người mà chỉ ra với một mình cô.