Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2196
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2196Mộ Dung Vô Địch nhìn tia kiên định trong mắt Lâm Đạp Phong thì không khỏi sửng sốt, nhưng ông ta phản ứng lại rất nhanh, giữa hai hàng mày đã không còn sự mong đợi được gặp lại Lâm Đạp Phong còn chỉ còn sự lạnh nhạt vô tận và ý chiến đấu mờ mịt.Ông ta tiến lên một bước kéo gần khoảng cách với Lâm Đạp Phong, hai người nhìn nhau vô hình trung hai luồng sức mạnh đang giao vào nhau.“Nói như thế hôm nay ông là đối thủ của tôi?”Mộ Dung Vô Địch trầm giọng hỏi.“Như cậu thấy đấy…”, Lâm Đạp Phong không cảm xúc nói, lòng bàn tay khô khốc rút ra từ trong túi: “Thắng thua của tôi và cậu là thắng thua của Thiên Cơ Minh và nhà họ Mộ Dung”.“Ra tay đi!”Vừa dứt lời mặt đất nơi Lâm Đạp Phong đứng bỗng chìm xuống, luồng điện mạnh mẽ tụ lại từ bốn phương tám hướng bị ông ta nắm chặt trong tay.Mộ Dung Vô Địch cũng là vung tay áo, ánh mắt toát ra ánh sáng, bàn tay siết chặt, chân nguyên dần ngưng tụ trong bàn tay ông ta, cuối cùng trở thành một thanh kiếm màu đỏ.Cuối cùng cuộc chiến của hai người cũng sắp bắt đầu.Đúng lúc này Diệp Thiên ngồi bên bàn ăn ngước mắt lên, cùng lúc đó một luồng sức mạnh tinh thần cường bạo dâng lên biến thành một tầng thủy triều vô hình bao phủ toàn bộ dinh thự Thủy Tinh.Ngay tức khắc Lâm Đạp Phong đang chuẩn bị ra đòn bỗng ngừng lại, cảm giác nguy hiểm đáng sợ lan tràn khắp cơ thể.“Hửm? Là ai?”“Vù!”Sức mạnh tinh thần mênh mông ngang ngược trên người Diệp Thiên che phủ toàn bộ dinh thự Thủy Tinh, chỉ trong khoảnh khắc, mỗi nhành cây ngọn cỏ, mỗi con người sinh vật đều nằm trong lòng bàn tay cậu, cho dù nhỏ bé đến thế nào cũng không cách nào thoát khỏi cảm nhận của cậu.Thủ đoạn nhà họ Long xảo quyệt gian trá, lại là gia tộc lớn mạnh từng có ý đồ xưng vương trong tiểu thế giới, cũng từng xưng bá thế giới, cậu phóng thích sức mạnh tinh thần ra chính là đề phòng ngộ nhỡ, không thể để cho bất kỳ người nào của nhà họ Mộ Dung xảy ra chút sai lầm gì.“Hả?”Trong khoảnh khắc sức mạnh tinh thần của cậu phóng ra, trong lòng Lâm Đạp Phong mặc áo bào màu xám nảy sinh cảnh báo, khiến sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi.“Là ai?”Ánh mắt ông ta lạnh thấu xương, tỉ mỉ cảm nhận, nhưng không tìm được bất kỳ dấu vết gì, cảm giác nguy hiểm này chỉ thoáng qua rồi biến mất.“Chẳng lẽ cảm giác của mình sai rồi?”Công pháp ông ta tu luyện là chân truyền của gia chủ nhà họ Long, cảm giác đối với sức mạnh cực kỳ nhạy bén, rõ ràng vừa rồi ông ta cảm nhận được một luồng sức mạnh mênh mông to lớn truyền đến, nhưng bây giờ lại không tìm thấy chút dấu vết nào.“Chắc là cảm giác của mình sai rồi!”Ánh mắt ông ta sắc bén, cuối cùng dời lực chú ý sang người Mộ Dung Vô Địch, ông ta vững tin rằng, mặc dù Trung Hải lớn, nhưng cao thủ tuyệt đỉnh ở trong dinh thự Thủy Tinh lúc này cũng chỉ có ông ta và Mộ Dung Vô Địch thôi.
Chương 2196
Mộ Dung Vô Địch nhìn tia kiên định trong mắt Lâm Đạp Phong thì không khỏi sửng sốt, nhưng ông ta phản ứng lại rất nhanh, giữa hai hàng mày đã không còn sự mong đợi được gặp lại Lâm Đạp Phong còn chỉ còn sự lạnh nhạt vô tận và ý chiến đấu mờ mịt.
Ông ta tiến lên một bước kéo gần khoảng cách với Lâm Đạp Phong, hai người nhìn nhau vô hình trung hai luồng sức mạnh đang giao vào nhau.
“Nói như thế hôm nay ông là đối thủ của tôi?”
Mộ Dung Vô Địch trầm giọng hỏi.
“Như cậu thấy đấy…”, Lâm Đạp Phong không cảm xúc nói, lòng bàn tay khô khốc rút ra từ trong túi: “Thắng thua của tôi và cậu là thắng thua của Thiên Cơ Minh và nhà họ Mộ Dung”.
“Ra tay đi!”
Vừa dứt lời mặt đất nơi Lâm Đạp Phong đứng bỗng chìm xuống, luồng điện mạnh mẽ tụ lại từ bốn phương tám hướng bị ông ta nắm chặt trong tay.
Mộ Dung Vô Địch cũng là vung tay áo, ánh mắt toát ra ánh sáng, bàn tay siết chặt, chân nguyên dần ngưng tụ trong bàn tay ông ta, cuối cùng trở thành một thanh kiếm màu đỏ.
Cuối cùng cuộc chiến của hai người cũng sắp bắt đầu.
Đúng lúc này Diệp Thiên ngồi bên bàn ăn ngước mắt lên, cùng lúc đó một luồng sức mạnh tinh thần cường bạo dâng lên biến thành một tầng thủy triều vô hình bao phủ toàn bộ dinh thự Thủy Tinh.
Ngay tức khắc Lâm Đạp Phong đang chuẩn bị ra đòn bỗng ngừng lại, cảm giác nguy hiểm đáng sợ lan tràn khắp cơ thể.
“Hửm? Là ai?”
“Vù!”
Sức mạnh tinh thần mênh mông ngang ngược trên người Diệp Thiên che phủ toàn bộ dinh thự Thủy Tinh, chỉ trong khoảnh khắc, mỗi nhành cây ngọn cỏ, mỗi con người sinh vật đều nằm trong lòng bàn tay cậu, cho dù nhỏ bé đến thế nào cũng không cách nào thoát khỏi cảm nhận của cậu.
Thủ đoạn nhà họ Long xảo quyệt gian trá, lại là gia tộc lớn mạnh từng có ý đồ xưng vương trong tiểu thế giới, cũng từng xưng bá thế giới, cậu phóng thích sức mạnh tinh thần ra chính là đề phòng ngộ nhỡ, không thể để cho bất kỳ người nào của nhà họ Mộ Dung xảy ra chút sai lầm gì.
“Hả?”
Trong khoảnh khắc sức mạnh tinh thần của cậu phóng ra, trong lòng Lâm Đạp Phong mặc áo bào màu xám nảy sinh cảnh báo, khiến sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi.
“Là ai?”
Ánh mắt ông ta lạnh thấu xương, tỉ mỉ cảm nhận, nhưng không tìm được bất kỳ dấu vết gì, cảm giác nguy hiểm này chỉ thoáng qua rồi biến mất.
“Chẳng lẽ cảm giác của mình sai rồi?”
Công pháp ông ta tu luyện là chân truyền của gia chủ nhà họ Long, cảm giác đối với sức mạnh cực kỳ nhạy bén, rõ ràng vừa rồi ông ta cảm nhận được một luồng sức mạnh mênh mông to lớn truyền đến, nhưng bây giờ lại không tìm thấy chút dấu vết nào.
“Chắc là cảm giác của mình sai rồi!”
Ánh mắt ông ta sắc bén, cuối cùng dời lực chú ý sang người Mộ Dung Vô Địch, ông ta vững tin rằng, mặc dù Trung Hải lớn, nhưng cao thủ tuyệt đỉnh ở trong dinh thự Thủy Tinh lúc này cũng chỉ có ông ta và Mộ Dung Vô Địch thôi.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2196Mộ Dung Vô Địch nhìn tia kiên định trong mắt Lâm Đạp Phong thì không khỏi sửng sốt, nhưng ông ta phản ứng lại rất nhanh, giữa hai hàng mày đã không còn sự mong đợi được gặp lại Lâm Đạp Phong còn chỉ còn sự lạnh nhạt vô tận và ý chiến đấu mờ mịt.Ông ta tiến lên một bước kéo gần khoảng cách với Lâm Đạp Phong, hai người nhìn nhau vô hình trung hai luồng sức mạnh đang giao vào nhau.“Nói như thế hôm nay ông là đối thủ của tôi?”Mộ Dung Vô Địch trầm giọng hỏi.“Như cậu thấy đấy…”, Lâm Đạp Phong không cảm xúc nói, lòng bàn tay khô khốc rút ra từ trong túi: “Thắng thua của tôi và cậu là thắng thua của Thiên Cơ Minh và nhà họ Mộ Dung”.“Ra tay đi!”Vừa dứt lời mặt đất nơi Lâm Đạp Phong đứng bỗng chìm xuống, luồng điện mạnh mẽ tụ lại từ bốn phương tám hướng bị ông ta nắm chặt trong tay.Mộ Dung Vô Địch cũng là vung tay áo, ánh mắt toát ra ánh sáng, bàn tay siết chặt, chân nguyên dần ngưng tụ trong bàn tay ông ta, cuối cùng trở thành một thanh kiếm màu đỏ.Cuối cùng cuộc chiến của hai người cũng sắp bắt đầu.Đúng lúc này Diệp Thiên ngồi bên bàn ăn ngước mắt lên, cùng lúc đó một luồng sức mạnh tinh thần cường bạo dâng lên biến thành một tầng thủy triều vô hình bao phủ toàn bộ dinh thự Thủy Tinh.Ngay tức khắc Lâm Đạp Phong đang chuẩn bị ra đòn bỗng ngừng lại, cảm giác nguy hiểm đáng sợ lan tràn khắp cơ thể.“Hửm? Là ai?”“Vù!”Sức mạnh tinh thần mênh mông ngang ngược trên người Diệp Thiên che phủ toàn bộ dinh thự Thủy Tinh, chỉ trong khoảnh khắc, mỗi nhành cây ngọn cỏ, mỗi con người sinh vật đều nằm trong lòng bàn tay cậu, cho dù nhỏ bé đến thế nào cũng không cách nào thoát khỏi cảm nhận của cậu.Thủ đoạn nhà họ Long xảo quyệt gian trá, lại là gia tộc lớn mạnh từng có ý đồ xưng vương trong tiểu thế giới, cũng từng xưng bá thế giới, cậu phóng thích sức mạnh tinh thần ra chính là đề phòng ngộ nhỡ, không thể để cho bất kỳ người nào của nhà họ Mộ Dung xảy ra chút sai lầm gì.“Hả?”Trong khoảnh khắc sức mạnh tinh thần của cậu phóng ra, trong lòng Lâm Đạp Phong mặc áo bào màu xám nảy sinh cảnh báo, khiến sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi.“Là ai?”Ánh mắt ông ta lạnh thấu xương, tỉ mỉ cảm nhận, nhưng không tìm được bất kỳ dấu vết gì, cảm giác nguy hiểm này chỉ thoáng qua rồi biến mất.“Chẳng lẽ cảm giác của mình sai rồi?”Công pháp ông ta tu luyện là chân truyền của gia chủ nhà họ Long, cảm giác đối với sức mạnh cực kỳ nhạy bén, rõ ràng vừa rồi ông ta cảm nhận được một luồng sức mạnh mênh mông to lớn truyền đến, nhưng bây giờ lại không tìm thấy chút dấu vết nào.“Chắc là cảm giác của mình sai rồi!”Ánh mắt ông ta sắc bén, cuối cùng dời lực chú ý sang người Mộ Dung Vô Địch, ông ta vững tin rằng, mặc dù Trung Hải lớn, nhưng cao thủ tuyệt đỉnh ở trong dinh thự Thủy Tinh lúc này cũng chỉ có ông ta và Mộ Dung Vô Địch thôi.