Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2197
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2197Ánh mắt Mộ Dung Vô Địch cũng chợt lóe, nhìn thấy Lâm Đạp Phong quét mắt đến, ông ta không do dự nữa, Phương Thiên Họa Kích trong tay vung ra, quanh người mơ hồ tiếng sóng biển vang vọng, giống như có cơn sóng khổng lồ lướt qua.Kích pháp Bích Hải Triều Sinh, đây chính là tuyệt kỹ thành danh của Mộ Dung Vô Địch!Lâm Đạp Phong không tránh không né, nắm ngón tay ẩn chứa sấm sét, hóa thành một bàn tay sấm sét, hung hãn đánh ra.Kinh Lôi Thủ!“Ầm ầm!”Chấn động to lớn gần như muốn lật tung toàn bộ dinh thự Thủy Tinh, vô số người bị dọa tái xanh mặt mày, chạy bán sống bán chết, chỉ có những cao thủ thật sự mới miễn cưỡng ổn định được tinh thần, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.Giây phút này, dường như bọn họ tiến vào thời đại thần thoại.“Rầm rầm!”Hai người hung hăng giao đấu, chiêu thức mạnh mẽ, khiến cho ánh mắt Đàm Băng Băng vừa mới đến dinh thự Thủy Tinh đột nhiên ngưng lại.“Vương cấp đỉnh?”Cảm nhận thấy mạnh mẽ khi khí kình của hai người va chạm vào nhau, cô ta cũng không nhịn được khiếp sợ hô lên.Lâm Đạp Phong chiến đấu kịch liệt với Mộ Dung Vô Địch, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng khác thường.“Mộ Dung Vô Địch, quả nhiên tôi không nhìn lầm cậu, thực lực của cậu thật sự không đơn giản như người khác nghĩ!”“Hôm nay có cậu làm đối thủ, tôi cũng có thể đánh thoải mái!”“Hừ!”, Mộ Dung Vô Địch lạnh lùng nói: “Năm đó tôi cực kỳ sùng kính ‘Lôi Kinh Tử Điện’, nhưng hôm nay ông đã không còn là Lâm tiền bối mà tôi kính trọng, tôi muốn hoàn toàn đánh bại ông ở nơi này!”Vừa dứt lời, tiếng nổ to lớn truyền đến.“Uỳnh uỳnh!”Sóng khí dưới chân Mộ Dung Vô Địch và Lâm Đạp Phong nổ tung, chấn động khiến cho thảm đỏ lộng lẫy và sàn nhà đá cẩm thạch cứng rắn của dinh thự Thủy Tinh vỡ nát, sau đó, hai người hóa thành hai vệt sáng trắng chọc thủng trần nhà của dinh thự Thủy Tinh, rơi lên trên một hồ nước xanh biếc khác của dinh thự.Mạnh mẽ như sóng lớn như sấm chớp, vẫn luôn không ngừng giao đấu, âm thanh chấn động liên tục truyền đến, rất nhiều nhân vật quyền cao chức trọng bên trong phòng khách đều rối rít đứng dậy rời tiệc, muốn tận mắt chứng kiến toàn bộ trận chiến này.Chỉ có Long Đạo Huyền vẫn ở lại chỗ cũ, uống rượu mua vui, hưởng thụ mấy cô gái quyến rũ xung quanh phục vụ, dường như vô cùng tin tưởng Lâm Đạp Phong, không hề lo lắng ông ta sẽ thua cuộc.Diệp Thiên vừa ăn xong một miếng bánh kem phô mai, đúng lúc này Đàm Băng Băng ngồi xuống bên cạnh cậu, dùng chân nguyên truyền âm: “Chủ nhân, tôi vốn cho rằng, dù Mộ Dung Vô Địch đã từng đứng trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, nhưng thực lực cũng chỉ bước vào cảnh giới siêu phàm mà thôi, không ngờ ông ta lại mạnh đến vậy, thật sự khiến người ta giật mình!”Diệp Thiên uống một ngụm Lafite, ánh mắt sâu thẳm: “Quả thật là vậy, gần như tất cả mọi người trên đời này đều đánh giá thấp Mộ Dung Vô Địch!”“Cho dù là tôi hay nhà họ Long đều coi thường ông ta rồi!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2197Ánh mắt Mộ Dung Vô Địch cũng chợt lóe, nhìn thấy Lâm Đạp Phong quét mắt đến, ông ta không do dự nữa, Phương Thiên Họa Kích trong tay vung ra, quanh người mơ hồ tiếng sóng biển vang vọng, giống như có cơn sóng khổng lồ lướt qua.Kích pháp Bích Hải Triều Sinh, đây chính là tuyệt kỹ thành danh của Mộ Dung Vô Địch!Lâm Đạp Phong không tránh không né, nắm ngón tay ẩn chứa sấm sét, hóa thành một bàn tay sấm sét, hung hãn đánh ra.Kinh Lôi Thủ!“Ầm ầm!”Chấn động to lớn gần như muốn lật tung toàn bộ dinh thự Thủy Tinh, vô số người bị dọa tái xanh mặt mày, chạy bán sống bán chết, chỉ có những cao thủ thật sự mới miễn cưỡng ổn định được tinh thần, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.Giây phút này, dường như bọn họ tiến vào thời đại thần thoại.“Rầm rầm!”Hai người hung hăng giao đấu, chiêu thức mạnh mẽ, khiến cho ánh mắt Đàm Băng Băng vừa mới đến dinh thự Thủy Tinh đột nhiên ngưng lại.“Vương cấp đỉnh?”Cảm nhận thấy mạnh mẽ khi khí kình của hai người va chạm vào nhau, cô ta cũng không nhịn được khiếp sợ hô lên.Lâm Đạp Phong chiến đấu kịch liệt với Mộ Dung Vô Địch, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng khác thường.“Mộ Dung Vô Địch, quả nhiên tôi không nhìn lầm cậu, thực lực của cậu thật sự không đơn giản như người khác nghĩ!”“Hôm nay có cậu làm đối thủ, tôi cũng có thể đánh thoải mái!”“Hừ!”, Mộ Dung Vô Địch lạnh lùng nói: “Năm đó tôi cực kỳ sùng kính ‘Lôi Kinh Tử Điện’, nhưng hôm nay ông đã không còn là Lâm tiền bối mà tôi kính trọng, tôi muốn hoàn toàn đánh bại ông ở nơi này!”Vừa dứt lời, tiếng nổ to lớn truyền đến.“Uỳnh uỳnh!”Sóng khí dưới chân Mộ Dung Vô Địch và Lâm Đạp Phong nổ tung, chấn động khiến cho thảm đỏ lộng lẫy và sàn nhà đá cẩm thạch cứng rắn của dinh thự Thủy Tinh vỡ nát, sau đó, hai người hóa thành hai vệt sáng trắng chọc thủng trần nhà của dinh thự Thủy Tinh, rơi lên trên một hồ nước xanh biếc khác của dinh thự.Mạnh mẽ như sóng lớn như sấm chớp, vẫn luôn không ngừng giao đấu, âm thanh chấn động liên tục truyền đến, rất nhiều nhân vật quyền cao chức trọng bên trong phòng khách đều rối rít đứng dậy rời tiệc, muốn tận mắt chứng kiến toàn bộ trận chiến này.Chỉ có Long Đạo Huyền vẫn ở lại chỗ cũ, uống rượu mua vui, hưởng thụ mấy cô gái quyến rũ xung quanh phục vụ, dường như vô cùng tin tưởng Lâm Đạp Phong, không hề lo lắng ông ta sẽ thua cuộc.Diệp Thiên vừa ăn xong một miếng bánh kem phô mai, đúng lúc này Đàm Băng Băng ngồi xuống bên cạnh cậu, dùng chân nguyên truyền âm: “Chủ nhân, tôi vốn cho rằng, dù Mộ Dung Vô Địch đã từng đứng trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, nhưng thực lực cũng chỉ bước vào cảnh giới siêu phàm mà thôi, không ngờ ông ta lại mạnh đến vậy, thật sự khiến người ta giật mình!”Diệp Thiên uống một ngụm Lafite, ánh mắt sâu thẳm: “Quả thật là vậy, gần như tất cả mọi người trên đời này đều đánh giá thấp Mộ Dung Vô Địch!”“Cho dù là tôi hay nhà họ Long đều coi thường ông ta rồi!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2197Ánh mắt Mộ Dung Vô Địch cũng chợt lóe, nhìn thấy Lâm Đạp Phong quét mắt đến, ông ta không do dự nữa, Phương Thiên Họa Kích trong tay vung ra, quanh người mơ hồ tiếng sóng biển vang vọng, giống như có cơn sóng khổng lồ lướt qua.Kích pháp Bích Hải Triều Sinh, đây chính là tuyệt kỹ thành danh của Mộ Dung Vô Địch!Lâm Đạp Phong không tránh không né, nắm ngón tay ẩn chứa sấm sét, hóa thành một bàn tay sấm sét, hung hãn đánh ra.Kinh Lôi Thủ!“Ầm ầm!”Chấn động to lớn gần như muốn lật tung toàn bộ dinh thự Thủy Tinh, vô số người bị dọa tái xanh mặt mày, chạy bán sống bán chết, chỉ có những cao thủ thật sự mới miễn cưỡng ổn định được tinh thần, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.Giây phút này, dường như bọn họ tiến vào thời đại thần thoại.“Rầm rầm!”Hai người hung hăng giao đấu, chiêu thức mạnh mẽ, khiến cho ánh mắt Đàm Băng Băng vừa mới đến dinh thự Thủy Tinh đột nhiên ngưng lại.“Vương cấp đỉnh?”Cảm nhận thấy mạnh mẽ khi khí kình của hai người va chạm vào nhau, cô ta cũng không nhịn được khiếp sợ hô lên.Lâm Đạp Phong chiến đấu kịch liệt với Mộ Dung Vô Địch, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng khác thường.“Mộ Dung Vô Địch, quả nhiên tôi không nhìn lầm cậu, thực lực của cậu thật sự không đơn giản như người khác nghĩ!”“Hôm nay có cậu làm đối thủ, tôi cũng có thể đánh thoải mái!”“Hừ!”, Mộ Dung Vô Địch lạnh lùng nói: “Năm đó tôi cực kỳ sùng kính ‘Lôi Kinh Tử Điện’, nhưng hôm nay ông đã không còn là Lâm tiền bối mà tôi kính trọng, tôi muốn hoàn toàn đánh bại ông ở nơi này!”Vừa dứt lời, tiếng nổ to lớn truyền đến.“Uỳnh uỳnh!”Sóng khí dưới chân Mộ Dung Vô Địch và Lâm Đạp Phong nổ tung, chấn động khiến cho thảm đỏ lộng lẫy và sàn nhà đá cẩm thạch cứng rắn của dinh thự Thủy Tinh vỡ nát, sau đó, hai người hóa thành hai vệt sáng trắng chọc thủng trần nhà của dinh thự Thủy Tinh, rơi lên trên một hồ nước xanh biếc khác của dinh thự.Mạnh mẽ như sóng lớn như sấm chớp, vẫn luôn không ngừng giao đấu, âm thanh chấn động liên tục truyền đến, rất nhiều nhân vật quyền cao chức trọng bên trong phòng khách đều rối rít đứng dậy rời tiệc, muốn tận mắt chứng kiến toàn bộ trận chiến này.Chỉ có Long Đạo Huyền vẫn ở lại chỗ cũ, uống rượu mua vui, hưởng thụ mấy cô gái quyến rũ xung quanh phục vụ, dường như vô cùng tin tưởng Lâm Đạp Phong, không hề lo lắng ông ta sẽ thua cuộc.Diệp Thiên vừa ăn xong một miếng bánh kem phô mai, đúng lúc này Đàm Băng Băng ngồi xuống bên cạnh cậu, dùng chân nguyên truyền âm: “Chủ nhân, tôi vốn cho rằng, dù Mộ Dung Vô Địch đã từng đứng trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, nhưng thực lực cũng chỉ bước vào cảnh giới siêu phàm mà thôi, không ngờ ông ta lại mạnh đến vậy, thật sự khiến người ta giật mình!”Diệp Thiên uống một ngụm Lafite, ánh mắt sâu thẳm: “Quả thật là vậy, gần như tất cả mọi người trên đời này đều đánh giá thấp Mộ Dung Vô Địch!”“Cho dù là tôi hay nhà họ Long đều coi thường ông ta rồi!”