Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2400

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2400“Ồ, ông Hứa à!”Lưu Kiến Bang tuy ý gật đầu với Hứa Xương Bình.“Chúng tôi đến đây là vì có một số việc quan trọng phải làm, tôi không có thời gian để nói chuyện với ông bây giờ, xin loi!”Ngay khi chào hỏi Hứa Xương Bình xong, liền đi thẳng qua ông ta, như thể Hứa Xương Bình chỉ là một nhân vật ngoài lề không liên quan.Hứa Xương Bình lại không hề cảm thấy bất mãn, nhưng ông ta rất kinh ngạc, một Học viện nghệ thuật nhỏ như vậy làm sao có thế thu hút được nhân vật số một của quân khu phía đông đến đây cơ chứ?Mọi người xung quanh lúc này đều trở nên hưng phấn, bọn họ lớn như vậy rồi mà chưa từng được thấy cảnh tượng này bao giờ? Ngay cả đại tướng của quân khu phía đông cũng có mặt ở đây, chẳng lẽ sẽ có chuyện gì lớn xảy ra ở Học viện nghệ thuật ư?Ngay lúc mọi người đang thầm mong đợi, Lưu Kiến Bang lập tức đi về phía chỗ đám người Diệp Thiên, ngay cả một thiếu gia giàu có như Hoàng Nhậm Lương cũng tự ý thức tìm đường thoát thân.Nhân Nhân đang đứng cách đó không xa lại nhìn ra được những chi tiết dù là nhỏ nhất, hướng mà Lưu Kiến Bang đang đi chính là về phía Diệp Thiên.“Lại đến tìm cậu ta sao? Không thế nào?”Sắc mặt Nhân Nhân trở nên vô cùng kỳ lạ, ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, Lưu Kiến Bang đã đứng trước mặt Diệp Thiên.Vị đại tướng luôn nghiêm túc này đột nhiên nở nụ cười, vươn lòng bàn tay với Diệp Thiên, tỏ thái độ nhiệt tình chưa từng có.“Tướng Diệp, lần gặp lúc trước ở thủ đô đến giờ đã được nửa năm rồi!”“Dạo này cậu vẫn khỏe chứ!”Ngay lập tức, Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông như thể thở không thông, lòng bàn tay run rẩy kịch liệt!Tướng Diệp, phía bên đồng nghiệp ở thủ đô nói với tôi là cậu tới Kim Lăng. Tôi thật sự rất vui mừng.Thống soái tối cao của quân khu Kim Lăng tươi cười, nhiệt tình bắt tay Diệp Thiên giống như những người bạn cũ lâu ngày gặp mặt.“Tướng Lưu có lòng rồi!”Diệp Thiên khẽ mỉm cười, bắt tay với Lưu Kiến Bang.Lần trước gặp Lưu Kiến Bang là ở thủ đô. Khi đó nhà họ Giang ở khu vực phía Tây giao chiến ác liệt với cậu, phát động cả mấy bí thư tỉnh, còn điều động cả vị tướng này có mặt.Lương Long Đình sau khi nhận được tin thì đã mời những thống soái cao nhất của các quân khu khắp Hoa Hạ tới ủng hộ Diệp Thiên. Lưu Kiến Bang cũng là một trong số những người đó. Mối quan hệ giữa Diệp Thiên và Lưu Kiến Bang đúng là bạn cũ lâu ngày gặp lại.Những người đứng phía sau ai cũng thất sắc.Một tên lông chưa rụng sạch, ăn mặc tuềnh toàng, còn một người là chịu trách nhiệm về quân sự đối với năm tỉnh và một thành phố – một vị đại tướng mà lại nói chuyện như chẳng có sự chênh lệch nào giữa họ như vậy hay sao?“Tướng Diệp?Hứa Xương Bình và Lâm triệu Đông là những người nhạy cảm nhất. Bọn họ phân tích cách gọi của Lưu Kiến Bang đối với Diệp Thiên và tái mặt với vẻ không dám tin.

Chương 2400

“Ồ, ông Hứa à!”

Lưu Kiến Bang tuy ý gật đầu với Hứa Xương Bình.

“Chúng tôi đến đây là vì có một số việc quan trọng phải làm, tôi không có thời gian để nói chuyện với ông bây giờ, xin loi!”

Ngay khi chào hỏi Hứa Xương Bình xong, liền đi thẳng qua ông ta, như thể Hứa Xương Bình chỉ là một nhân vật ngoài lề không liên quan.

Hứa Xương Bình lại không hề cảm thấy bất mãn, nhưng ông ta rất kinh ngạc, một Học viện nghệ thuật nhỏ như vậy làm sao có thế thu hút được nhân vật số một của quân khu phía đông đến đây cơ chứ?

Mọi người xung quanh lúc này đều trở nên hưng phấn, bọn họ lớn như vậy rồi mà chưa từng được thấy cảnh tượng này bao giờ? Ngay cả đại tướng của quân khu phía đông cũng có mặt ở đây, chẳng lẽ sẽ có chuyện gì lớn xảy ra ở Học viện nghệ thuật ư?

Ngay lúc mọi người đang thầm mong đợi, Lưu Kiến Bang lập tức đi về phía chỗ đám người Diệp Thiên, ngay cả một thiếu gia giàu có như Hoàng Nhậm Lương cũng tự ý thức tìm đường thoát thân.

Nhân Nhân đang đứng cách đó không xa lại nhìn ra được những chi tiết dù là nhỏ nhất, hướng mà Lưu Kiến Bang đang đi chính là về phía Diệp Thiên.

“Lại đến tìm cậu ta sao? Không thế nào?”

Sắc mặt Nhân Nhân trở nên vô cùng kỳ lạ, ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, Lưu Kiến Bang đã đứng trước mặt Diệp Thiên.

Vị đại tướng luôn nghiêm túc này đột nhiên nở nụ cười, vươn lòng bàn tay với Diệp Thiên, tỏ thái độ nhiệt tình chưa từng có.

“Tướng Diệp, lần gặp lúc trước ở thủ đô đến giờ đã được nửa năm rồi!”

“Dạo này cậu vẫn khỏe chứ!”

Ngay lập tức, Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông như thể thở không thông, lòng bàn tay run rẩy kịch liệt!

Tướng Diệp, phía bên đồng nghiệp ở thủ đô nói với tôi là cậu tới Kim Lăng. Tôi thật sự rất vui mừng.

Thống soái tối cao của quân khu Kim Lăng tươi cười, nhiệt tình bắt tay Diệp Thiên giống như những người bạn cũ lâu ngày gặp mặt.

“Tướng Lưu có lòng rồi!”

Diệp Thiên khẽ mỉm cười, bắt tay với Lưu Kiến Bang.

Lần trước gặp Lưu Kiến Bang là ở thủ đô. Khi đó nhà họ Giang ở khu vực phía Tây giao chiến ác liệt với cậu, phát động cả mấy bí thư tỉnh, còn điều động cả vị tướng này có mặt.

Lương Long Đình sau khi nhận được tin thì đã mời những thống soái cao nhất của các quân khu khắp Hoa Hạ tới ủng hộ Diệp Thiên. Lưu Kiến Bang cũng là một trong số những người đó. Mối quan hệ giữa Diệp Thiên và Lưu Kiến Bang đúng là bạn cũ lâu ngày gặp lại.

Những người đứng phía sau ai cũng thất sắc.

Một tên lông chưa rụng sạch, ăn mặc tuềnh toàng, còn một người là chịu trách nhiệm về quân sự đối với năm tỉnh và một thành phố – một vị đại tướng mà lại nói chuyện như chẳng có sự chênh lệch nào giữa họ như vậy hay sao?

“Tướng Diệp?

Hứa Xương Bình và Lâm triệu Đông là những người nhạy cảm nhất. Bọn họ phân tích cách gọi của Lưu Kiến Bang đối với Diệp Thiên và tái mặt với vẻ không dám tin.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2400“Ồ, ông Hứa à!”Lưu Kiến Bang tuy ý gật đầu với Hứa Xương Bình.“Chúng tôi đến đây là vì có một số việc quan trọng phải làm, tôi không có thời gian để nói chuyện với ông bây giờ, xin loi!”Ngay khi chào hỏi Hứa Xương Bình xong, liền đi thẳng qua ông ta, như thể Hứa Xương Bình chỉ là một nhân vật ngoài lề không liên quan.Hứa Xương Bình lại không hề cảm thấy bất mãn, nhưng ông ta rất kinh ngạc, một Học viện nghệ thuật nhỏ như vậy làm sao có thế thu hút được nhân vật số một của quân khu phía đông đến đây cơ chứ?Mọi người xung quanh lúc này đều trở nên hưng phấn, bọn họ lớn như vậy rồi mà chưa từng được thấy cảnh tượng này bao giờ? Ngay cả đại tướng của quân khu phía đông cũng có mặt ở đây, chẳng lẽ sẽ có chuyện gì lớn xảy ra ở Học viện nghệ thuật ư?Ngay lúc mọi người đang thầm mong đợi, Lưu Kiến Bang lập tức đi về phía chỗ đám người Diệp Thiên, ngay cả một thiếu gia giàu có như Hoàng Nhậm Lương cũng tự ý thức tìm đường thoát thân.Nhân Nhân đang đứng cách đó không xa lại nhìn ra được những chi tiết dù là nhỏ nhất, hướng mà Lưu Kiến Bang đang đi chính là về phía Diệp Thiên.“Lại đến tìm cậu ta sao? Không thế nào?”Sắc mặt Nhân Nhân trở nên vô cùng kỳ lạ, ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, Lưu Kiến Bang đã đứng trước mặt Diệp Thiên.Vị đại tướng luôn nghiêm túc này đột nhiên nở nụ cười, vươn lòng bàn tay với Diệp Thiên, tỏ thái độ nhiệt tình chưa từng có.“Tướng Diệp, lần gặp lúc trước ở thủ đô đến giờ đã được nửa năm rồi!”“Dạo này cậu vẫn khỏe chứ!”Ngay lập tức, Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông như thể thở không thông, lòng bàn tay run rẩy kịch liệt!Tướng Diệp, phía bên đồng nghiệp ở thủ đô nói với tôi là cậu tới Kim Lăng. Tôi thật sự rất vui mừng.Thống soái tối cao của quân khu Kim Lăng tươi cười, nhiệt tình bắt tay Diệp Thiên giống như những người bạn cũ lâu ngày gặp mặt.“Tướng Lưu có lòng rồi!”Diệp Thiên khẽ mỉm cười, bắt tay với Lưu Kiến Bang.Lần trước gặp Lưu Kiến Bang là ở thủ đô. Khi đó nhà họ Giang ở khu vực phía Tây giao chiến ác liệt với cậu, phát động cả mấy bí thư tỉnh, còn điều động cả vị tướng này có mặt.Lương Long Đình sau khi nhận được tin thì đã mời những thống soái cao nhất của các quân khu khắp Hoa Hạ tới ủng hộ Diệp Thiên. Lưu Kiến Bang cũng là một trong số những người đó. Mối quan hệ giữa Diệp Thiên và Lưu Kiến Bang đúng là bạn cũ lâu ngày gặp lại.Những người đứng phía sau ai cũng thất sắc.Một tên lông chưa rụng sạch, ăn mặc tuềnh toàng, còn một người là chịu trách nhiệm về quân sự đối với năm tỉnh và một thành phố – một vị đại tướng mà lại nói chuyện như chẳng có sự chênh lệch nào giữa họ như vậy hay sao?“Tướng Diệp?Hứa Xương Bình và Lâm triệu Đông là những người nhạy cảm nhất. Bọn họ phân tích cách gọi của Lưu Kiến Bang đối với Diệp Thiên và tái mặt với vẻ không dám tin.

Chương 2400