Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2401

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2401Với cấp bậc hiện tại của Lưu Kiến Bang, người có thể khiến ông ta gọi là ‘tướng’ hơn nữa còn có thế trò chuyện ngang hàng như vậy thì đương nhiên phải cùng đẳng cấp với ông ta, thậm chí còn phải là nhân vật có địa vị cao hơn cả ông ta nữa.Diệp Thiên là một thanh niên mới hai mươi tuổi mà lại sở hữu địa vị cao như Lưu Kiến Bang sao?Ông ta là một trong số ít những tướng tinh hiếm có của Hoa Hạ đấy.Không thể nào?Hai người nhìn nhau và đều thấy sự không dám tin trong mắt đối phương.“Tướng Diệp, lần trước ở kinh thành tôi cứ muốn mời cậu uống vài chén nhưng không có cơ hội. Lần này tôi có rồi nhé.Lưu Kiến Bang cười ha ha, không hề còn dáng vẻ uy nghiêm của một vị thống soái quân đội nữa mà trông khá gần gũi.“Trước đó không lâu, trận chiến của tướng Diệp ở bờ biển Thái Bình Dương với hạm đội ba và cả việc dùng liên minh võ thuật chèn ép các thế lực xung quanh đúng là có thể nói là vinh quang của Hoa Hạ, là anh hùng điển hình của thời đại!”“Lưu Kiến Bang tôi chẳng có nổi ba phần bản lĩnh như cậu, nếu không thì đã cùng tướng Diệp đánh tan kẻ địch rồi!’Diệp Thiên cười thản nhiên: “Tướng Lưu một tay quản lý tới năm tỉnh một thành phố, là công thần của đất nước,tôi chỉ là một người học võ, đóng góp được một chút sức mọn cho đất nước mà thôi, không xứng đáng để được khen ngợi!”“Tướng Diệp khiêm tốn quá rồi!”Tướng Lưu trò chuyện với Diệp Thiên vài câu rồi đột nhiên hỏi: “Tướng Diệp tới học viện Nghệ thuật Kim Lăng đế giải tỏa căng thẳng à?”“Coi như vậy đi!”Diệp Thiên gật đầu: “Chỉ là vừa hay gặp chút chuyện nên định giải quyết!”“Chút chuyện sao?”Lưu Kiến Bang nghe thấy vậy thì lập tức chau mày. Đương nhiên ông ta biết chuyện nhỏ mà Diệp Thiên nói tới là gì, chắc là người của địa giới Kim Lăng không biết Diệp Thiên là một con rồngthực sự nên mới gây sự với cậu.Nghĩ tới đây, đôi mắt ông ta trở nên lạnh lùng, ông ta quay qua nhìn Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông.“Ông Hứa, ông Lâm, mọi người có phải đã đắc tội với tướng Diệp không?”Nhìn thấy biếu cảm của Lưu Kiến Bang, Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông đều run rẩy.Nếu trước đó Hoàng Nhâm Lương ra mặt chỉ khiến bọn họ kiêng dè thì lúc này khi Lưu Kiến Bang đíchthân có mặt và lên tiếng vì Diệp Thiên đã khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi rồi.Lưu Kiến Bang là ai chứ, là thống soái tối cao của quân đội Kim Lăng, quản lý quân đội của năm tỉnh và mộtthành phố. Có thế nói là ông ta không còn phù hợp với từ ‘tướng’ nữa mà là từ ‘soái’, cả tỉnh Giang Nam có lẽ chỉ có mỗi người cao nhất tỉnh là có thể miễn cưỡng hơn ông ta. Mặc dù nhà họ Lâm, họ Hứa khá mạnh ở Lâm Tĩnh nhưng so với những nhân vật nắm giữ binh mã trong tay như thế này thì hoàn toàn là ở một đẳng cấp khác.

Chương 2401

Với cấp bậc hiện tại của Lưu Kiến Bang, người có thể khiến ông ta gọi là ‘tướng’ hơn nữa còn có thế trò chuyện ngang hàng như vậy thì đương nhiên phải cùng đẳng cấp với ông ta, thậm chí còn phải là nhân vật có địa vị cao hơn cả ông ta nữa.

Diệp Thiên là một thanh niên mới hai mươi tuổi mà lại sở hữu địa vị cao như Lưu Kiến Bang sao?

Ông ta là một trong số ít những tướng tinh hiếm có của Hoa Hạ đấy.

Không thể nào?

Hai người nhìn nhau và đều thấy sự không dám tin trong mắt đối phương.

“Tướng Diệp, lần trước ở kinh thành tôi cứ muốn mời cậu uống vài chén nhưng không có cơ hội. Lần này tôi có rồi nhé.

Lưu Kiến Bang cười ha ha, không hề còn dáng vẻ uy nghiêm của một vị thống soái quân đội nữa mà trông khá gần gũi.

“Trước đó không lâu, trận chiến của tướng Diệp ở bờ biển Thái Bình Dương với hạm đội ba và cả việc dùng liên minh võ thuật chèn ép các thế lực xung quanh đúng là có thể nói là vinh quang của Hoa Hạ, là anh hùng điển hình của thời đại!”

“Lưu Kiến Bang tôi chẳng có nổi ba phần bản lĩnh như cậu, nếu không thì đã cùng tướng Diệp đánh tan kẻ địch rồi!’

Diệp Thiên cười thản nhiên: “Tướng Lưu một tay quản lý tới năm tỉnh một thành phố, là công thần của đất nước,

tôi chỉ là một người học võ, đóng góp được một chút sức mọn cho đất nước mà thôi, không xứng đáng để được khen ngợi!”

“Tướng Diệp khiêm tốn quá rồi!”

Tướng Lưu trò chuyện với Diệp Thiên vài câu rồi đột nhiên hỏi: “Tướng Diệp tới học viện Nghệ thuật Kim Lăng đế giải tỏa căng thẳng à?”

“Coi như vậy đi!”

Diệp Thiên gật đầu: “Chỉ là vừa hay gặp chút chuyện nên định giải quyết!”

“Chút chuyện sao?”

Lưu Kiến Bang nghe thấy vậy thì lập tức chau mày. Đương nhiên ông ta biết chuyện nhỏ mà Diệp Thiên nói tới là gì, chắc là người của địa giới Kim Lăng không biết Diệp Thiên là một con rồng

thực sự nên mới gây sự với cậu.

Nghĩ tới đây, đôi mắt ông ta trở nên lạnh lùng, ông ta quay qua nhìn Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông.

“Ông Hứa, ông Lâm, mọi người có phải đã đắc tội với tướng Diệp không?”

Nhìn thấy biếu cảm của Lưu Kiến Bang, Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông đều run rẩy.

Nếu trước đó Hoàng Nhâm Lương ra mặt chỉ khiến bọn họ kiêng dè thì lúc này khi Lưu Kiến Bang đích

thân có mặt và lên tiếng vì Diệp Thiên đã khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi rồi.

Lưu Kiến Bang là ai chứ, là thống soái tối cao của quân đội Kim Lăng, quản lý quân đội của năm tỉnh và một

thành phố. Có thế nói là ông ta không còn phù hợp với từ ‘tướng’ nữa mà là từ ‘soái’, cả tỉnh Giang Nam có lẽ chỉ có mỗi người cao nhất tỉnh là có thể miễn cưỡng hơn ông ta. Mặc dù nhà họ Lâm, họ Hứa khá mạnh ở Lâm Tĩnh nhưng so với những nhân vật nắm giữ binh mã trong tay như thế này thì hoàn toàn là ở một đẳng cấp khác.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2401Với cấp bậc hiện tại của Lưu Kiến Bang, người có thể khiến ông ta gọi là ‘tướng’ hơn nữa còn có thế trò chuyện ngang hàng như vậy thì đương nhiên phải cùng đẳng cấp với ông ta, thậm chí còn phải là nhân vật có địa vị cao hơn cả ông ta nữa.Diệp Thiên là một thanh niên mới hai mươi tuổi mà lại sở hữu địa vị cao như Lưu Kiến Bang sao?Ông ta là một trong số ít những tướng tinh hiếm có của Hoa Hạ đấy.Không thể nào?Hai người nhìn nhau và đều thấy sự không dám tin trong mắt đối phương.“Tướng Diệp, lần trước ở kinh thành tôi cứ muốn mời cậu uống vài chén nhưng không có cơ hội. Lần này tôi có rồi nhé.Lưu Kiến Bang cười ha ha, không hề còn dáng vẻ uy nghiêm của một vị thống soái quân đội nữa mà trông khá gần gũi.“Trước đó không lâu, trận chiến của tướng Diệp ở bờ biển Thái Bình Dương với hạm đội ba và cả việc dùng liên minh võ thuật chèn ép các thế lực xung quanh đúng là có thể nói là vinh quang của Hoa Hạ, là anh hùng điển hình của thời đại!”“Lưu Kiến Bang tôi chẳng có nổi ba phần bản lĩnh như cậu, nếu không thì đã cùng tướng Diệp đánh tan kẻ địch rồi!’Diệp Thiên cười thản nhiên: “Tướng Lưu một tay quản lý tới năm tỉnh một thành phố, là công thần của đất nước,tôi chỉ là một người học võ, đóng góp được một chút sức mọn cho đất nước mà thôi, không xứng đáng để được khen ngợi!”“Tướng Diệp khiêm tốn quá rồi!”Tướng Lưu trò chuyện với Diệp Thiên vài câu rồi đột nhiên hỏi: “Tướng Diệp tới học viện Nghệ thuật Kim Lăng đế giải tỏa căng thẳng à?”“Coi như vậy đi!”Diệp Thiên gật đầu: “Chỉ là vừa hay gặp chút chuyện nên định giải quyết!”“Chút chuyện sao?”Lưu Kiến Bang nghe thấy vậy thì lập tức chau mày. Đương nhiên ông ta biết chuyện nhỏ mà Diệp Thiên nói tới là gì, chắc là người của địa giới Kim Lăng không biết Diệp Thiên là một con rồngthực sự nên mới gây sự với cậu.Nghĩ tới đây, đôi mắt ông ta trở nên lạnh lùng, ông ta quay qua nhìn Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông.“Ông Hứa, ông Lâm, mọi người có phải đã đắc tội với tướng Diệp không?”Nhìn thấy biếu cảm của Lưu Kiến Bang, Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông đều run rẩy.Nếu trước đó Hoàng Nhâm Lương ra mặt chỉ khiến bọn họ kiêng dè thì lúc này khi Lưu Kiến Bang đíchthân có mặt và lên tiếng vì Diệp Thiên đã khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi rồi.Lưu Kiến Bang là ai chứ, là thống soái tối cao của quân đội Kim Lăng, quản lý quân đội của năm tỉnh và mộtthành phố. Có thế nói là ông ta không còn phù hợp với từ ‘tướng’ nữa mà là từ ‘soái’, cả tỉnh Giang Nam có lẽ chỉ có mỗi người cao nhất tỉnh là có thể miễn cưỡng hơn ông ta. Mặc dù nhà họ Lâm, họ Hứa khá mạnh ở Lâm Tĩnh nhưng so với những nhân vật nắm giữ binh mã trong tay như thế này thì hoàn toàn là ở một đẳng cấp khác.

Chương 2401