Tác giả:

Một ngày kia gặp được Hàn Kinh Niên, Hạ Vãn An chỉ ghi tạc trong lòng hai chữ: Cả đời! Anh là người mà cô liếc mắt một cái nhận định muốn cả đời. Trong văn phòng vừa rộng rãi vừa thoáng đãng, Hạ Vãn An nhìn chằm chằm người đàn ông đang ngồi trước bàn làm việc, thấy anh nhìn cô tới nhưng vẫn không hề có ý định dừng công việc trong tay nên chủ động lên tiếng: "Tôi... tôi tới tìm anh là có việc muốn nói với anh."Ngón tay đang thoăn thoắt gõ bàn phím của Hàn Kinh Niên hơi dừng lại nhưng anh không hề nhìn cô mà lạnh giọng nói: "Cô nói đi." Anh vừa xa cách vừa lạnh nhạt như vậy khiến Hạ Vãn An không dám mở miệng cất lời, cô im lặng một lúc lâu, thấy Hàn Kinh Niên nghi hoặc ngẩng đầu nhìn mình, lúc này mới lấy hết dũng khí nói: "Tôi... tôi muốn nói tôi có thể gả cho anh." 

Chương 79: Vậy cứ để tôi khó xử đi! (1)

Chỉ Muốn Sống Bên Cạnh AnhTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhMột ngày kia gặp được Hàn Kinh Niên, Hạ Vãn An chỉ ghi tạc trong lòng hai chữ: Cả đời! Anh là người mà cô liếc mắt một cái nhận định muốn cả đời. Trong văn phòng vừa rộng rãi vừa thoáng đãng, Hạ Vãn An nhìn chằm chằm người đàn ông đang ngồi trước bàn làm việc, thấy anh nhìn cô tới nhưng vẫn không hề có ý định dừng công việc trong tay nên chủ động lên tiếng: "Tôi... tôi tới tìm anh là có việc muốn nói với anh."Ngón tay đang thoăn thoắt gõ bàn phím của Hàn Kinh Niên hơi dừng lại nhưng anh không hề nhìn cô mà lạnh giọng nói: "Cô nói đi." Anh vừa xa cách vừa lạnh nhạt như vậy khiến Hạ Vãn An không dám mở miệng cất lời, cô im lặng một lúc lâu, thấy Hàn Kinh Niên nghi hoặc ngẩng đầu nhìn mình, lúc này mới lấy hết dũng khí nói: "Tôi... tôi muốn nói tôi có thể gả cho anh."  Hàn Kinh Niên thu tay lại, nhàn nhạt lên tiếng: "Mời vào."Trợ lý Trương đẩy cửa tiến vào, đưa điện thoại đến trước mặt Hàn Kinh Niên: "Hàn tổng, điện thoại."Hàn Kinh Niên liếc qua chỗ trống trêи mặt bàn, ra hiệu cho anh ta đem điện thoại đặt xuống.Trợ lý Trương dứt ruột để điện thoại xuống, nhìn Hàn Kinh Niên nói: "Hàn tổng, tối nay khách sạn Bắc Kinh có tiệc, anh muốn chuẩn bị luôn bây giờ hay tối nay xuất phát?"Hàn Kinh Niên nhìn thời gian, vừa định nói đợi thêm một lát, kết quả, lời đến khóe miệng, anh đột nhiên như nghĩ đến cái gì, lại thay đổi ý định: "Cậu đi đi, tôi không đi."Trực giác nói cho trợ lý Trương biết chuẩn bị có dưa ăn, nhưng ăn vừa ăn một trái dưa độc lúc này, lúc này thật không dám ăn một mình: "Vâng, Hàn tổng."Hàn Kinh Niên không lên tiếng, nhưng trêи mặt viết rõ ràng dòng chữ "Có việc thì báo cáo, không có thì biến".Trợ lý Trương mỗi bước đi đều cẩn thận quay lại nhìn điện thoại của mình trêи mặt bàn.Chờ khi cửa phòng đóng lại, Hàn Kinh Niên dường như đã mất kiên nhẫn, nhanh chóng cầm điện thoại trợ lý Trương lên, ấn mở Wechat.Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm icon bé thỏ trắng nhảy nhót mà Hạ Vãn An gửi cho trợ lý Trương một lát, sau đó không chút tình nguyện lại có chút ghét bỏ biến mình thành trợ lý Trương: "Phu nhân tốt a!"Ba phút sau, chuông điện thoại kêu lên.Hàn Kinh Niên đang xử lý tài liệu trêи máy tính, nghe vậy liền lập tức cầm điện thoại lên.【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Trợ lý Trương tốt a!"【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Trợ lý Trương, cậu đột nhiên thêm Wechat của tôi, có chuyện gì sao?"Hàn Kinh Niên theo thói quen gõ hai chữ "Không có", ngay tại lúc sắp gửi đi, anh kịp thời đem phong cách nói chuyện của Hàn Kinh Niên biến thành trợ lý Trương: "Không có việc gì, phu nhân."【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm màn hình, đầu ngón tay di chuyển rồi lại khựng lại một hồi lâu, cuối cùng nhẫn gửi tin nhắn: "Phu nhân, buổi sáng Hàn tổng thêm Wechat của cô, cô sao chứ đồng ý kết bạn vậy?"【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Ừm? Đây là ý gì vậy? Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm chữ này, nghiên cứu một hồi, sau đó lại gửi một tin nhắn: "Phu nhân, không chừng Hàn tổng có việc tìm cô."【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Hàn Kinh Niên nhíu nhíu mày, chưa từ bỏ ý định, tiếp tục gõ chữ.Anh sử dụng  rất khó khăn, nhưng anh nghĩ đến trợ lý Trương quen dùng thật tốt, tôi rất đồng tình, theo tôi là không được, thế là liền sửa lại: "Phu nhân, cô add Wechat của tôi, lại không add Wechat của Hàn tổng, thế này tôi thật sự rất khó xử."【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Hàn Kinh Niên lần này nhíu này nhiều hơn, anh nhìn chằm chằm màn hình, khóe môi nhấp thành một đường, ngay khi anh đang suy nghĩ không biết nhắn như thế nào, trêи màn hình xuất hiện tin nhắn mới.【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Nếu không, tôi xóa anh đi. Làm thế anh sẽ không khó xử nữa."Hàn Kinh Niên: "..."Hàn Kinh Niên gõ chữ: "Vậy cứ để tôi khó xử  đi!"

Hàn Kinh Niên thu tay lại, nhàn nhạt lên tiếng: "Mời vào."

Trợ lý Trương đẩy cửa tiến vào, đưa điện thoại đến trước mặt Hàn Kinh Niên: "Hàn tổng, điện thoại."

Hàn Kinh Niên liếc qua chỗ trống trêи mặt bàn, ra hiệu cho anh ta đem điện thoại đặt xuống.

Trợ lý Trương dứt ruột để điện thoại xuống, nhìn Hàn Kinh Niên nói: "Hàn tổng, tối nay khách sạn Bắc Kinh có tiệc, anh muốn chuẩn bị luôn bây giờ hay tối nay xuất phát?"

Hàn Kinh Niên nhìn thời gian, vừa định nói đợi thêm một lát, kết quả, lời đến khóe miệng, anh đột nhiên như nghĩ đến cái gì, lại thay đổi ý định: "Cậu đi đi, tôi không đi."

Trực giác nói cho trợ lý Trương biết chuẩn bị có dưa ăn, nhưng ăn vừa ăn một trái dưa độc lúc này, lúc này thật không dám ăn một mình: "Vâng, Hàn tổng."

Hàn Kinh Niên không lên tiếng, nhưng trêи mặt viết rõ ràng dòng chữ "Có việc thì báo cáo, không có thì biến".

Trợ lý Trương mỗi bước đi đều cẩn thận quay lại nhìn điện thoại của mình trêи mặt bàn.

Chờ khi cửa phòng đóng lại, Hàn Kinh Niên dường như đã mất kiên nhẫn, nhanh chóng cầm điện thoại trợ lý Trương lên, ấn mở Wechat.

Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm icon bé thỏ trắng nhảy nhót mà Hạ Vãn An gửi cho trợ lý Trương một lát, sau đó không chút tình nguyện lại có chút ghét bỏ biến mình thành trợ lý Trương:

 "Phu nhân tốt a!"

Ba phút sau, chuông điện thoại kêu lên.

Hàn Kinh Niên đang xử lý tài liệu trêи máy tính, nghe vậy liền lập tức cầm điện thoại lên.

【 Đẹp Nhất Vãn An 】: 

"Trợ lý Trương tốt a!"

【 Đẹp Nhất Vãn An 】: 

"Trợ lý Trương, cậu đột nhiên thêm Wechat của tôi, có chuyện gì sao?"

Hàn Kinh Niên theo thói quen gõ hai chữ "Không có", ngay tại lúc sắp gửi đi, anh kịp thời đem phong cách nói chuyện của Hàn Kinh Niên biến thành trợ lý Trương: 

"Không có việc gì, phu nhân."

【 Đẹp Nhất Vãn An 】: 

"Ừm."

Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm màn hình, đầu ngón tay di chuyển rồi lại khựng lại một hồi lâu, cuối cùng nhẫn gửi tin nhắn: 

"Phu nhân, buổi sáng Hàn tổng thêm Wechat của cô, cô sao chứ đồng ý kết bạn vậy?"

【 Đẹp Nhất Vãn An 】: 

"Ừm."

Ừm? Đây là ý gì vậy? Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm chữ này, nghiên cứu một hồi, sau đó lại gửi một tin nhắn: "Phu nhân, không chừng Hàn tổng có việc tìm cô."

【 Đẹp Nhất Vãn An 】: 

"Ừm."

Hàn Kinh Niên nhíu nhíu mày, chưa từ bỏ ý định, tiếp tục gõ chữ.

Anh sử dụng  rất khó khăn, nhưng anh nghĩ đến trợ lý Trương quen dùng thật tốt, tôi rất đồng tình, theo tôi là không được, thế là liền sửa lại: "Phu nhân, cô add Wechat của tôi, lại không add Wechat của Hàn tổng, thế này tôi thật sự rất khó xử."

【 Đẹp Nhất Vãn An 】: 

"Ừm."

Hàn Kinh Niên lần này nhíu này nhiều hơn, anh nhìn chằm chằm màn hình, khóe môi nhấp thành một đường, ngay khi anh đang suy nghĩ không biết nhắn như thế nào, trêи màn hình xuất hiện tin nhắn mới.

【 Đẹp Nhất Vãn An 】: 

"Nếu không, tôi xóa anh đi. Làm thế anh sẽ không khó xử nữa."

Hàn Kinh Niên: "..."

Hàn Kinh Niên gõ chữ: 

"Vậy cứ để tôi khó xử  đi!"

Chỉ Muốn Sống Bên Cạnh AnhTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhMột ngày kia gặp được Hàn Kinh Niên, Hạ Vãn An chỉ ghi tạc trong lòng hai chữ: Cả đời! Anh là người mà cô liếc mắt một cái nhận định muốn cả đời. Trong văn phòng vừa rộng rãi vừa thoáng đãng, Hạ Vãn An nhìn chằm chằm người đàn ông đang ngồi trước bàn làm việc, thấy anh nhìn cô tới nhưng vẫn không hề có ý định dừng công việc trong tay nên chủ động lên tiếng: "Tôi... tôi tới tìm anh là có việc muốn nói với anh."Ngón tay đang thoăn thoắt gõ bàn phím của Hàn Kinh Niên hơi dừng lại nhưng anh không hề nhìn cô mà lạnh giọng nói: "Cô nói đi." Anh vừa xa cách vừa lạnh nhạt như vậy khiến Hạ Vãn An không dám mở miệng cất lời, cô im lặng một lúc lâu, thấy Hàn Kinh Niên nghi hoặc ngẩng đầu nhìn mình, lúc này mới lấy hết dũng khí nói: "Tôi... tôi muốn nói tôi có thể gả cho anh."  Hàn Kinh Niên thu tay lại, nhàn nhạt lên tiếng: "Mời vào."Trợ lý Trương đẩy cửa tiến vào, đưa điện thoại đến trước mặt Hàn Kinh Niên: "Hàn tổng, điện thoại."Hàn Kinh Niên liếc qua chỗ trống trêи mặt bàn, ra hiệu cho anh ta đem điện thoại đặt xuống.Trợ lý Trương dứt ruột để điện thoại xuống, nhìn Hàn Kinh Niên nói: "Hàn tổng, tối nay khách sạn Bắc Kinh có tiệc, anh muốn chuẩn bị luôn bây giờ hay tối nay xuất phát?"Hàn Kinh Niên nhìn thời gian, vừa định nói đợi thêm một lát, kết quả, lời đến khóe miệng, anh đột nhiên như nghĩ đến cái gì, lại thay đổi ý định: "Cậu đi đi, tôi không đi."Trực giác nói cho trợ lý Trương biết chuẩn bị có dưa ăn, nhưng ăn vừa ăn một trái dưa độc lúc này, lúc này thật không dám ăn một mình: "Vâng, Hàn tổng."Hàn Kinh Niên không lên tiếng, nhưng trêи mặt viết rõ ràng dòng chữ "Có việc thì báo cáo, không có thì biến".Trợ lý Trương mỗi bước đi đều cẩn thận quay lại nhìn điện thoại của mình trêи mặt bàn.Chờ khi cửa phòng đóng lại, Hàn Kinh Niên dường như đã mất kiên nhẫn, nhanh chóng cầm điện thoại trợ lý Trương lên, ấn mở Wechat.Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm icon bé thỏ trắng nhảy nhót mà Hạ Vãn An gửi cho trợ lý Trương một lát, sau đó không chút tình nguyện lại có chút ghét bỏ biến mình thành trợ lý Trương: "Phu nhân tốt a!"Ba phút sau, chuông điện thoại kêu lên.Hàn Kinh Niên đang xử lý tài liệu trêи máy tính, nghe vậy liền lập tức cầm điện thoại lên.【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Trợ lý Trương tốt a!"【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Trợ lý Trương, cậu đột nhiên thêm Wechat của tôi, có chuyện gì sao?"Hàn Kinh Niên theo thói quen gõ hai chữ "Không có", ngay tại lúc sắp gửi đi, anh kịp thời đem phong cách nói chuyện của Hàn Kinh Niên biến thành trợ lý Trương: "Không có việc gì, phu nhân."【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm màn hình, đầu ngón tay di chuyển rồi lại khựng lại một hồi lâu, cuối cùng nhẫn gửi tin nhắn: "Phu nhân, buổi sáng Hàn tổng thêm Wechat của cô, cô sao chứ đồng ý kết bạn vậy?"【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Ừm? Đây là ý gì vậy? Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm chữ này, nghiên cứu một hồi, sau đó lại gửi một tin nhắn: "Phu nhân, không chừng Hàn tổng có việc tìm cô."【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Hàn Kinh Niên nhíu nhíu mày, chưa từ bỏ ý định, tiếp tục gõ chữ.Anh sử dụng  rất khó khăn, nhưng anh nghĩ đến trợ lý Trương quen dùng thật tốt, tôi rất đồng tình, theo tôi là không được, thế là liền sửa lại: "Phu nhân, cô add Wechat của tôi, lại không add Wechat của Hàn tổng, thế này tôi thật sự rất khó xử."【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Ừm."Hàn Kinh Niên lần này nhíu này nhiều hơn, anh nhìn chằm chằm màn hình, khóe môi nhấp thành một đường, ngay khi anh đang suy nghĩ không biết nhắn như thế nào, trêи màn hình xuất hiện tin nhắn mới.【 Đẹp Nhất Vãn An 】: "Nếu không, tôi xóa anh đi. Làm thế anh sẽ không khó xử nữa."Hàn Kinh Niên: "..."Hàn Kinh Niên gõ chữ: "Vậy cứ để tôi khó xử  đi!"

Chương 79: Vậy cứ để tôi khó xử đi! (1)