Tác giả:

Đó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là…

Chương 85: Chết là tốt nhất, khỏi phải vướng bận (5)

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Tần Chỉ Ái không phải không cảm nhận được cảm xúc của Tưởng Tiêm Tiêm khi nói hai chữ "Cảm ơn" kia, ánh mắt nhìn vể phía cô như hận không thể xé cô ra làm đôi.Nhưng cô lại giả vờ như không biết gì, tỏ vẻ như không nhận ra được điều đó, cười với Tưởng Tiêm Tiêm, hào phóng nói: "Không có gì."Lúc này, cô càng bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, càng bình tĩnh thong dong thì đáy lòng của người kia càng bùng cháy.Quả nhiên đúng như dự đoán của Tần Chỉ Ái, sau khi cô nói ba chữ "Không có gì" một cách nhẹ nhàng thì Tưởng Tiêm Tiêm đều tức giận đến run cả vai.Từ lúc cấp ba, Tần Chỉ Ái liền biết Tưởng Tiêm Tiêm không phải loại người bị thiệt thòi thì sẽ từ bỏ ý định.Hiện tại vẫn còn sớm, cô còn tiếp tục ở lại đây, lát nữa không biết Tưởng Tiêm Tiêm sẽ lại giở trò gì.Nếu cô rời đi vào lúc này, Tưởng Tiêm Tiêm sẽ chịu thiệt thòi, muốn phát tiết lại không có chỗ trút giận, sẽ càng khó chịu.Nghĩ tới đây, Tần Chỉ Ái để ly trà trong tay xuống: "Mọi người tự nhiên đi, tôi chuẩn bị đi tắm nước nóng một chút."Nói xong, Tần Chỉ Ái liền đứng dậy, nói với người hầu chuẩn bị khăn tắm và áo tắm cho mình.......Tần Chỉ Ái thanh thản tìm chỗ khuất nhất của suối nước nóng.Trong suối nước chỉ có một mình cô, xung quanh mọc đầy những thực vật nhiệt đới xanh biếc, không có tạp âm, chỉ có tiếng nước chảy sùng sục vào trong suối.Sau khi Tần Chỉ Ái thích ứng với nước nóng, liền tìm tư thế thoải mái nằm nhoài bên cạnh suối, nhắm mắt lại.Tối hôm qua cô phải ở trong nhà kính ngồi trên ghế mây ngủ, thật không thoải mái, vẫn không ngủ dược, tuy rằng buổi sáng có ngủ bù nhưng Tần Chỉ Ái vẫn cảm thấy mệt mỏi.Trước khi Tần Chỉ Ái xuống suối nước nóng đã đưa điện thoại di động cho người hầu giữ.Ngay lúc cô đang thoải mái ngủ, người hầu lại cầm điện thoại của cô chạy tới: "Tiểu thư, cô có điện thoại."Tần Chỉ Ái mở mắt ra, liếc nhìn người hầu đưa điện thoại cho mình, là tài xế Chu Tịnh sắp xếp cho cô gọi điện thoại tới.Tần Chỉ Ái ra khỏi suối nước nóng, cầm khăn lau khô tay, nói với người hầu một tiếng cảm ơn, mới cầm điện thoại di động, trượt màn hình nhận điện thoại.Trong suối tín hiệu điện thoại yếu, cô không nghe rõ tài xế nói gì, cô nói vào điện thoại: "Chờ chút" sau đó liền đi ra ngoài......Không cam lòng, Tưởng Tiêm Tiêm vẫn luôn rầu rĩ không vui.Có thể là do phập phồng thấp thỏm, suối nước nóng chảy một lúc, cô liền cảm thấy toàn thân không thoải mái, khoác khăn tắm từ suối đi ra.Cô vốn muốn tìm người hầu đưa cho mình một chén nước, ai ngờ đi đi, lại thấy được Lương Đậu Khấu đang nhận điện thoại bên ngoài.Tưởng Tiêm Tiêm chần chừ trong chốc lát, sau đó chạy đến một cây hoa hồng sau lưng Lương Đậu Khấu, gióng tai nghe lén điện thoại.

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Tần Chỉ Ái không phải không cảm nhận được cảm xúc của Tưởng Tiêm Tiêm khi nói hai chữ "Cảm ơn" kia, ánh mắt nhìn vể phía cô như hận không thể xé cô ra làm đôi.Nhưng cô lại giả vờ như không biết gì, tỏ vẻ như không nhận ra được điều đó, cười với Tưởng Tiêm Tiêm, hào phóng nói: "Không có gì."Lúc này, cô càng bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, càng bình tĩnh thong dong thì đáy lòng của người kia càng bùng cháy.Quả nhiên đúng như dự đoán của Tần Chỉ Ái, sau khi cô nói ba chữ "Không có gì" một cách nhẹ nhàng thì Tưởng Tiêm Tiêm đều tức giận đến run cả vai.Từ lúc cấp ba, Tần Chỉ Ái liền biết Tưởng Tiêm Tiêm không phải loại người bị thiệt thòi thì sẽ từ bỏ ý định.Hiện tại vẫn còn sớm, cô còn tiếp tục ở lại đây, lát nữa không biết Tưởng Tiêm Tiêm sẽ lại giở trò gì.Nếu cô rời đi vào lúc này, Tưởng Tiêm Tiêm sẽ chịu thiệt thòi, muốn phát tiết lại không có chỗ trút giận, sẽ càng khó chịu.Nghĩ tới đây, Tần Chỉ Ái để ly trà trong tay xuống: "Mọi người tự nhiên đi, tôi chuẩn bị đi tắm nước nóng một chút."Nói xong, Tần Chỉ Ái liền đứng dậy, nói với người hầu chuẩn bị khăn tắm và áo tắm cho mình.......Tần Chỉ Ái thanh thản tìm chỗ khuất nhất của suối nước nóng.Trong suối nước chỉ có một mình cô, xung quanh mọc đầy những thực vật nhiệt đới xanh biếc, không có tạp âm, chỉ có tiếng nước chảy sùng sục vào trong suối.Sau khi Tần Chỉ Ái thích ứng với nước nóng, liền tìm tư thế thoải mái nằm nhoài bên cạnh suối, nhắm mắt lại.Tối hôm qua cô phải ở trong nhà kính ngồi trên ghế mây ngủ, thật không thoải mái, vẫn không ngủ dược, tuy rằng buổi sáng có ngủ bù nhưng Tần Chỉ Ái vẫn cảm thấy mệt mỏi.Trước khi Tần Chỉ Ái xuống suối nước nóng đã đưa điện thoại di động cho người hầu giữ.Ngay lúc cô đang thoải mái ngủ, người hầu lại cầm điện thoại của cô chạy tới: "Tiểu thư, cô có điện thoại."Tần Chỉ Ái mở mắt ra, liếc nhìn người hầu đưa điện thoại cho mình, là tài xế Chu Tịnh sắp xếp cho cô gọi điện thoại tới.Tần Chỉ Ái ra khỏi suối nước nóng, cầm khăn lau khô tay, nói với người hầu một tiếng cảm ơn, mới cầm điện thoại di động, trượt màn hình nhận điện thoại.Trong suối tín hiệu điện thoại yếu, cô không nghe rõ tài xế nói gì, cô nói vào điện thoại: "Chờ chút" sau đó liền đi ra ngoài......Không cam lòng, Tưởng Tiêm Tiêm vẫn luôn rầu rĩ không vui.Có thể là do phập phồng thấp thỏm, suối nước nóng chảy một lúc, cô liền cảm thấy toàn thân không thoải mái, khoác khăn tắm từ suối đi ra.Cô vốn muốn tìm người hầu đưa cho mình một chén nước, ai ngờ đi đi, lại thấy được Lương Đậu Khấu đang nhận điện thoại bên ngoài.Tưởng Tiêm Tiêm chần chừ trong chốc lát, sau đó chạy đến một cây hoa hồng sau lưng Lương Đậu Khấu, gióng tai nghe lén điện thoại.

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Tần Chỉ Ái không phải không cảm nhận được cảm xúc của Tưởng Tiêm Tiêm khi nói hai chữ "Cảm ơn" kia, ánh mắt nhìn vể phía cô như hận không thể xé cô ra làm đôi.Nhưng cô lại giả vờ như không biết gì, tỏ vẻ như không nhận ra được điều đó, cười với Tưởng Tiêm Tiêm, hào phóng nói: "Không có gì."Lúc này, cô càng bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, càng bình tĩnh thong dong thì đáy lòng của người kia càng bùng cháy.Quả nhiên đúng như dự đoán của Tần Chỉ Ái, sau khi cô nói ba chữ "Không có gì" một cách nhẹ nhàng thì Tưởng Tiêm Tiêm đều tức giận đến run cả vai.Từ lúc cấp ba, Tần Chỉ Ái liền biết Tưởng Tiêm Tiêm không phải loại người bị thiệt thòi thì sẽ từ bỏ ý định.Hiện tại vẫn còn sớm, cô còn tiếp tục ở lại đây, lát nữa không biết Tưởng Tiêm Tiêm sẽ lại giở trò gì.Nếu cô rời đi vào lúc này, Tưởng Tiêm Tiêm sẽ chịu thiệt thòi, muốn phát tiết lại không có chỗ trút giận, sẽ càng khó chịu.Nghĩ tới đây, Tần Chỉ Ái để ly trà trong tay xuống: "Mọi người tự nhiên đi, tôi chuẩn bị đi tắm nước nóng một chút."Nói xong, Tần Chỉ Ái liền đứng dậy, nói với người hầu chuẩn bị khăn tắm và áo tắm cho mình.......Tần Chỉ Ái thanh thản tìm chỗ khuất nhất của suối nước nóng.Trong suối nước chỉ có một mình cô, xung quanh mọc đầy những thực vật nhiệt đới xanh biếc, không có tạp âm, chỉ có tiếng nước chảy sùng sục vào trong suối.Sau khi Tần Chỉ Ái thích ứng với nước nóng, liền tìm tư thế thoải mái nằm nhoài bên cạnh suối, nhắm mắt lại.Tối hôm qua cô phải ở trong nhà kính ngồi trên ghế mây ngủ, thật không thoải mái, vẫn không ngủ dược, tuy rằng buổi sáng có ngủ bù nhưng Tần Chỉ Ái vẫn cảm thấy mệt mỏi.Trước khi Tần Chỉ Ái xuống suối nước nóng đã đưa điện thoại di động cho người hầu giữ.Ngay lúc cô đang thoải mái ngủ, người hầu lại cầm điện thoại của cô chạy tới: "Tiểu thư, cô có điện thoại."Tần Chỉ Ái mở mắt ra, liếc nhìn người hầu đưa điện thoại cho mình, là tài xế Chu Tịnh sắp xếp cho cô gọi điện thoại tới.Tần Chỉ Ái ra khỏi suối nước nóng, cầm khăn lau khô tay, nói với người hầu một tiếng cảm ơn, mới cầm điện thoại di động, trượt màn hình nhận điện thoại.Trong suối tín hiệu điện thoại yếu, cô không nghe rõ tài xế nói gì, cô nói vào điện thoại: "Chờ chút" sau đó liền đi ra ngoài......Không cam lòng, Tưởng Tiêm Tiêm vẫn luôn rầu rĩ không vui.Có thể là do phập phồng thấp thỏm, suối nước nóng chảy một lúc, cô liền cảm thấy toàn thân không thoải mái, khoác khăn tắm từ suối đi ra.Cô vốn muốn tìm người hầu đưa cho mình một chén nước, ai ngờ đi đi, lại thấy được Lương Đậu Khấu đang nhận điện thoại bên ngoài.Tưởng Tiêm Tiêm chần chừ trong chốc lát, sau đó chạy đến một cây hoa hồng sau lưng Lương Đậu Khấu, gióng tai nghe lén điện thoại.

Chương 85: Chết là tốt nhất, khỏi phải vướng bận (5)