Tô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên…
Chương 127: Sự giúp đỡ của anh (7)
Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Cô sợ nhất chính là dáng vẻ này của anh, nhưng ngay lúc này, trong dáng vẻ cô sợ nhất này lại khiến cô tìm được an tâm.Một sự an tâm vô duyên vô cớ, giống như chỉ cần có anh, cô an tâm sẽ không có chuyện gì.Qua một lúc thật lâu, mới có người khôi phục lại lý trí, giống như sực tỉnh hiểu ra chuyện gì, mở miệng hỏi: Ngài Tô, lời ngài vừa nói, là lời của Đường Noãn nói với Tống Thanh Xuân sao?Nói vậy, ngài thật sự là người chứng kiến? Vừa rồi ngài nói trong tay ngài có một đoạn video, vậy đoạn video này có phải là video Đường Noãn rơi xuống hồ không?Không thể không thừa nhận, Tô Chi Niệm nói về đoạn video, mặc dù chỉ nói phân nửa những để lại hiệu quả rất tốt.Mặc dù anh không nói trong điện thoại của anh rốt cuộc là đoạn video gì, nhưng với tình huống trước mắt này mà nói, trực giác của mọi người chính là đoạn video Đường Noãn rơi xuống hồ.Vì vậy lại có người nói: Ngài Tô, ngài có thể mở video trong điện thoại ngài cho mọi người xem được không?Tô Chi Niệm không trả lời thẳng yêu cầu của người kia, mà là trực tiếp hỏi ngược một câu: Mấy người là cảnh sát phải không?Sau đó anh lại bày ra bộ dạng không muốn lãng phí thời gian, vươn tay nhấn nút gọi trên màn hình.Đường Noãn nhìn đầu ngón tay Tô Chi Niệm dần dần tới gần màn hình điện thoại, trái tim đột nhiên bắt đầu co rút kịch liệt.Mặc dù anh có thể thuật lại lời nói của cô ta hoàn chỉnh, nhưng cái này cũng không thể chứng minh trong điện thoại của anh nhất định có đoạn video đó.Nhưng động tác anh hướng về điện thoại lại không hề có dáng vẻ do dự, chần chừ cùng không nắm chắc.Vào năm năm trước, cô ta đã biết anh thích Tống Thanh Xuân, anh có thể vì Tống Thanh Xuân mà mất trí nổi điên đánh người, vậy sao có thể để Tống Thanh Xuân rơi vào trong nguy hiểm đây?Nếu trong điện thoại của anh thật sự quay video, dẫn đến có người phải lên tòa, vậy chắc hẳn người đó không phải Tống Thanh Xuân, mà là cô ta...Đường Noãn càng nghĩ, trong lòng càng thêm trống rỗng, cô nhìn thấy ngón tay Tô Chi Niệm sắp chạm vào màn hình liền lên tiếng: Chờ một chút!Tô Chi Niệm giống nhau không nghe thấy lời của Đường Noãn, đầu ngón tay ấn mạnh lên màn hình điện thoại.Điện thoại truyền ra âm thanh tu tu.Tô Chi Niệm dám gọi điện cho 110, điều này nói rõ anh thật sự có quay video lại... Đường Noãn hoàn toàn rối loạn suy nghĩ, toàn thân cô bắt đầu run rẩy, trong khoảng khắc điện thoại Tô Chi Niệm kết nối đường dây, rốt cục cô không khống chế được nữa mà lên tiếng: Tắt điện thoại trước đi!Tô Chi Niệm lờ đi nâng điện thoại lên bên tai, hờ hững nói một tiếng Alo với micro.
Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Cô sợ nhất chính là dáng vẻ này của anh, nhưng ngay lúc này, trong dáng vẻ cô sợ nhất này lại khiến cô tìm được an tâm.Một sự an tâm vô duyên vô cớ, giống như chỉ cần có anh, cô an tâm sẽ không có chuyện gì.Qua một lúc thật lâu, mới có người khôi phục lại lý trí, giống như sực tỉnh hiểu ra chuyện gì, mở miệng hỏi: Ngài Tô, lời ngài vừa nói, là lời của Đường Noãn nói với Tống Thanh Xuân sao?Nói vậy, ngài thật sự là người chứng kiến? Vừa rồi ngài nói trong tay ngài có một đoạn video, vậy đoạn video này có phải là video Đường Noãn rơi xuống hồ không?Không thể không thừa nhận, Tô Chi Niệm nói về đoạn video, mặc dù chỉ nói phân nửa những để lại hiệu quả rất tốt.Mặc dù anh không nói trong điện thoại của anh rốt cuộc là đoạn video gì, nhưng với tình huống trước mắt này mà nói, trực giác của mọi người chính là đoạn video Đường Noãn rơi xuống hồ.Vì vậy lại có người nói: Ngài Tô, ngài có thể mở video trong điện thoại ngài cho mọi người xem được không?Tô Chi Niệm không trả lời thẳng yêu cầu của người kia, mà là trực tiếp hỏi ngược một câu: Mấy người là cảnh sát phải không?Sau đó anh lại bày ra bộ dạng không muốn lãng phí thời gian, vươn tay nhấn nút gọi trên màn hình.Đường Noãn nhìn đầu ngón tay Tô Chi Niệm dần dần tới gần màn hình điện thoại, trái tim đột nhiên bắt đầu co rút kịch liệt.Mặc dù anh có thể thuật lại lời nói của cô ta hoàn chỉnh, nhưng cái này cũng không thể chứng minh trong điện thoại của anh nhất định có đoạn video đó.Nhưng động tác anh hướng về điện thoại lại không hề có dáng vẻ do dự, chần chừ cùng không nắm chắc.Vào năm năm trước, cô ta đã biết anh thích Tống Thanh Xuân, anh có thể vì Tống Thanh Xuân mà mất trí nổi điên đánh người, vậy sao có thể để Tống Thanh Xuân rơi vào trong nguy hiểm đây?Nếu trong điện thoại của anh thật sự quay video, dẫn đến có người phải lên tòa, vậy chắc hẳn người đó không phải Tống Thanh Xuân, mà là cô ta...Đường Noãn càng nghĩ, trong lòng càng thêm trống rỗng, cô nhìn thấy ngón tay Tô Chi Niệm sắp chạm vào màn hình liền lên tiếng: Chờ một chút!Tô Chi Niệm giống nhau không nghe thấy lời của Đường Noãn, đầu ngón tay ấn mạnh lên màn hình điện thoại.Điện thoại truyền ra âm thanh tu tu.Tô Chi Niệm dám gọi điện cho 110, điều này nói rõ anh thật sự có quay video lại... Đường Noãn hoàn toàn rối loạn suy nghĩ, toàn thân cô bắt đầu run rẩy, trong khoảng khắc điện thoại Tô Chi Niệm kết nối đường dây, rốt cục cô không khống chế được nữa mà lên tiếng: Tắt điện thoại trước đi!Tô Chi Niệm lờ đi nâng điện thoại lên bên tai, hờ hững nói một tiếng Alo với micro.
Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Cô sợ nhất chính là dáng vẻ này của anh, nhưng ngay lúc này, trong dáng vẻ cô sợ nhất này lại khiến cô tìm được an tâm.Một sự an tâm vô duyên vô cớ, giống như chỉ cần có anh, cô an tâm sẽ không có chuyện gì.Qua một lúc thật lâu, mới có người khôi phục lại lý trí, giống như sực tỉnh hiểu ra chuyện gì, mở miệng hỏi: Ngài Tô, lời ngài vừa nói, là lời của Đường Noãn nói với Tống Thanh Xuân sao?Nói vậy, ngài thật sự là người chứng kiến? Vừa rồi ngài nói trong tay ngài có một đoạn video, vậy đoạn video này có phải là video Đường Noãn rơi xuống hồ không?Không thể không thừa nhận, Tô Chi Niệm nói về đoạn video, mặc dù chỉ nói phân nửa những để lại hiệu quả rất tốt.Mặc dù anh không nói trong điện thoại của anh rốt cuộc là đoạn video gì, nhưng với tình huống trước mắt này mà nói, trực giác của mọi người chính là đoạn video Đường Noãn rơi xuống hồ.Vì vậy lại có người nói: Ngài Tô, ngài có thể mở video trong điện thoại ngài cho mọi người xem được không?Tô Chi Niệm không trả lời thẳng yêu cầu của người kia, mà là trực tiếp hỏi ngược một câu: Mấy người là cảnh sát phải không?Sau đó anh lại bày ra bộ dạng không muốn lãng phí thời gian, vươn tay nhấn nút gọi trên màn hình.Đường Noãn nhìn đầu ngón tay Tô Chi Niệm dần dần tới gần màn hình điện thoại, trái tim đột nhiên bắt đầu co rút kịch liệt.Mặc dù anh có thể thuật lại lời nói của cô ta hoàn chỉnh, nhưng cái này cũng không thể chứng minh trong điện thoại của anh nhất định có đoạn video đó.Nhưng động tác anh hướng về điện thoại lại không hề có dáng vẻ do dự, chần chừ cùng không nắm chắc.Vào năm năm trước, cô ta đã biết anh thích Tống Thanh Xuân, anh có thể vì Tống Thanh Xuân mà mất trí nổi điên đánh người, vậy sao có thể để Tống Thanh Xuân rơi vào trong nguy hiểm đây?Nếu trong điện thoại của anh thật sự quay video, dẫn đến có người phải lên tòa, vậy chắc hẳn người đó không phải Tống Thanh Xuân, mà là cô ta...Đường Noãn càng nghĩ, trong lòng càng thêm trống rỗng, cô nhìn thấy ngón tay Tô Chi Niệm sắp chạm vào màn hình liền lên tiếng: Chờ một chút!Tô Chi Niệm giống nhau không nghe thấy lời của Đường Noãn, đầu ngón tay ấn mạnh lên màn hình điện thoại.Điện thoại truyền ra âm thanh tu tu.Tô Chi Niệm dám gọi điện cho 110, điều này nói rõ anh thật sự có quay video lại... Đường Noãn hoàn toàn rối loạn suy nghĩ, toàn thân cô bắt đầu run rẩy, trong khoảng khắc điện thoại Tô Chi Niệm kết nối đường dây, rốt cục cô không khống chế được nữa mà lên tiếng: Tắt điện thoại trước đi!Tô Chi Niệm lờ đi nâng điện thoại lên bên tai, hờ hững nói một tiếng Alo với micro.