Tác giả:

Tô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên…

Chương 285: Tận cuối cuộc đời, yêu sai một người (6)

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayChỉ là không nghĩ tới, cô lại biết được chủ nhân tin nhắn này và người cứu cô là cùng một người...Tô Chi Niệm luôn nhìn đến khi Tống Thanh Xuân gửi tin nhắn cuối cùng đến, khóe môi mới nhịn không được liền cong lên.Không phải người nông cạn?Trong đầu quả dưa kỳ quái đó của cô lại nghĩ gì rồi? Chẳng lẽ cảm thấy anh là một người quái dị? Hoặc là rất nghèo?Tô Chi Niệm ngẩng đầu lên, đánh giá biệt thự trang hoàng xanh vàng rực rỡ một vòng, sau đó tầm mắt liền rơi xuống trên một món đồ sứ.Đó là món anh đấu giá chín con số mới có được ở Hồng Kông.Còn có tướng mạo của anh... Tô Chi Niệm quay đầu nhìn gương chăm chú... Không phát biểu bất kỳ ý kiến nào.Tô Chi Niệm uống trà nóng xong, hít hít mũi có chút nghẹt, lên lầu, vừa tắt đèn trong phòng ngủ, điện thoại di động trong lòng bàn tay lại vang lên một lần nữa.Vẫn là tin nhắn cô gửi tới, nội dung giống anh gửi y như đúc, năm mới vui vẻ.Năm mới vui vẻ, Đình Đình.Tâm anh, ở tin nhắn này, trở nên vô cùng mềm mại ôn hòa.-Liên tiếp suýt chết, khiến cho Tống Thanh Xuân trì độn phát hiện, tất cả không phải là ngoài ý muốn, mà là có người làm.Điều này cũng khiến cho cô không quá dám ra khỏi cửa trong tất cả thời gian tết âm lịch, trên cơ bản sẽ có bạn bè gọi điện thoại tới mời mọc, đều bị cô dùng lời nói dịu dàng cự tuyệt, hiền lành thật thà chuyên tâm ở nhà, chơi cờ, nói chuyện phiếm với Tống Mạnh Hoa, không có chuyện làm thì ngủ nướng, xem phim truyền hình Hàn Quốc.Chẳng qua trong lúc đó, cô sẽ thỉnh thoảng cầm điện thoại lên, nhấn mười một chữ số của cô điện thoại kia, xem tin nhắn anh gửi cho cô, có lẽ là hành động này quá mức thường xuyên, khiến cho Tống Mạnh Hoa có một lần nhịn không được hỏi cô có phải là đang yêu đương hay không?Cô lập tức lắc đầu bác bỏ, nhưng không biết vì sao mặt lại trở nên hơi nóng, tốc độ tim đập cũng trở nên hơi nhanh.Chiều ngày mùng hai, Tần Dĩ Nam tới nhà họ Tống một chuyến, một là chúc tết Tống Mạnh Hoa, hai là nhìn xem Tống Thanh Xuân sau khi rơi xuống nước có khỏe hay không.Thời gian đều là ở nhà, bởi vì quá nhàm chán, có vẻ hơi lâu, thật vất vả đến buổi chiều mùng bốn, Tống Thanh Xuân nên đi biệt thự Tô Chi Niệm, có thể hít thở không khí bên ngoài, nhưng cô lại trở nên hơi khó xử.Cô sẽ không lần nữa xuất hiện nguy hiểm ở trên đường đến nhà Tô Chi Niệm chứ?Tuy rằng cô biết, có người ở sau lưng bí mật bảo vệ mình, nhưng là... chẳng may bảo vệ không kịp, cô chết thì sao? Hiện tại cô đã biết có nguy hiểm, dù thế nào cũng phải nghĩ cách phòng bị một chút nguy hiểm chứ...Tống Thanh Xuân nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy biện pháp tốt nhất chính là có ai đó đưa mình an toàn không việc gì đến cửa nhà Tô Chi Niệm.Tết âm lịch, tài xế trong nhà không ở đây; xe taxi thì cần phải đi một đoạn đường, đủ để người hành hung hành động; thân thể Tống Mạnh Hoa không tốt, không thể lái xe; chị dâu là một người phụ nữ, gặp phải nguy hiểm hoàn toàn không có tác dụng; Tần Dĩ Nam... Anh là lựa chọn tốt nhất, chỉ là cô không biết bắt đầu từ lúc nào, có chút không muốn làm phiền anh ...Về phần một vài bạn bè khác, cô không đặc biệt muốn để cho bọn họ biết, cô ở biệt thự của Tô Chi Niệm, làm không cẩn thận sẽ truyền ra một ít đồn nhảm bịa đặt, đến lúc đó truyền vào trong tai Tống Mạnh Hoa, không chừng sẽ chọc ông tức giận!

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayChỉ là không nghĩ tới, cô lại biết được chủ nhân tin nhắn này và người cứu cô là cùng một người...Tô Chi Niệm luôn nhìn đến khi Tống Thanh Xuân gửi tin nhắn cuối cùng đến, khóe môi mới nhịn không được liền cong lên.Không phải người nông cạn?Trong đầu quả dưa kỳ quái đó của cô lại nghĩ gì rồi? Chẳng lẽ cảm thấy anh là một người quái dị? Hoặc là rất nghèo?Tô Chi Niệm ngẩng đầu lên, đánh giá biệt thự trang hoàng xanh vàng rực rỡ một vòng, sau đó tầm mắt liền rơi xuống trên một món đồ sứ.Đó là món anh đấu giá chín con số mới có được ở Hồng Kông.Còn có tướng mạo của anh... Tô Chi Niệm quay đầu nhìn gương chăm chú... Không phát biểu bất kỳ ý kiến nào.Tô Chi Niệm uống trà nóng xong, hít hít mũi có chút nghẹt, lên lầu, vừa tắt đèn trong phòng ngủ, điện thoại di động trong lòng bàn tay lại vang lên một lần nữa.Vẫn là tin nhắn cô gửi tới, nội dung giống anh gửi y như đúc, năm mới vui vẻ.Năm mới vui vẻ, Đình Đình.Tâm anh, ở tin nhắn này, trở nên vô cùng mềm mại ôn hòa.-Liên tiếp suýt chết, khiến cho Tống Thanh Xuân trì độn phát hiện, tất cả không phải là ngoài ý muốn, mà là có người làm.Điều này cũng khiến cho cô không quá dám ra khỏi cửa trong tất cả thời gian tết âm lịch, trên cơ bản sẽ có bạn bè gọi điện thoại tới mời mọc, đều bị cô dùng lời nói dịu dàng cự tuyệt, hiền lành thật thà chuyên tâm ở nhà, chơi cờ, nói chuyện phiếm với Tống Mạnh Hoa, không có chuyện làm thì ngủ nướng, xem phim truyền hình Hàn Quốc.Chẳng qua trong lúc đó, cô sẽ thỉnh thoảng cầm điện thoại lên, nhấn mười một chữ số của cô điện thoại kia, xem tin nhắn anh gửi cho cô, có lẽ là hành động này quá mức thường xuyên, khiến cho Tống Mạnh Hoa có một lần nhịn không được hỏi cô có phải là đang yêu đương hay không?Cô lập tức lắc đầu bác bỏ, nhưng không biết vì sao mặt lại trở nên hơi nóng, tốc độ tim đập cũng trở nên hơi nhanh.Chiều ngày mùng hai, Tần Dĩ Nam tới nhà họ Tống một chuyến, một là chúc tết Tống Mạnh Hoa, hai là nhìn xem Tống Thanh Xuân sau khi rơi xuống nước có khỏe hay không.Thời gian đều là ở nhà, bởi vì quá nhàm chán, có vẻ hơi lâu, thật vất vả đến buổi chiều mùng bốn, Tống Thanh Xuân nên đi biệt thự Tô Chi Niệm, có thể hít thở không khí bên ngoài, nhưng cô lại trở nên hơi khó xử.Cô sẽ không lần nữa xuất hiện nguy hiểm ở trên đường đến nhà Tô Chi Niệm chứ?Tuy rằng cô biết, có người ở sau lưng bí mật bảo vệ mình, nhưng là... chẳng may bảo vệ không kịp, cô chết thì sao? Hiện tại cô đã biết có nguy hiểm, dù thế nào cũng phải nghĩ cách phòng bị một chút nguy hiểm chứ...Tống Thanh Xuân nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy biện pháp tốt nhất chính là có ai đó đưa mình an toàn không việc gì đến cửa nhà Tô Chi Niệm.Tết âm lịch, tài xế trong nhà không ở đây; xe taxi thì cần phải đi một đoạn đường, đủ để người hành hung hành động; thân thể Tống Mạnh Hoa không tốt, không thể lái xe; chị dâu là một người phụ nữ, gặp phải nguy hiểm hoàn toàn không có tác dụng; Tần Dĩ Nam... Anh là lựa chọn tốt nhất, chỉ là cô không biết bắt đầu từ lúc nào, có chút không muốn làm phiền anh ...Về phần một vài bạn bè khác, cô không đặc biệt muốn để cho bọn họ biết, cô ở biệt thự của Tô Chi Niệm, làm không cẩn thận sẽ truyền ra một ít đồn nhảm bịa đặt, đến lúc đó truyền vào trong tai Tống Mạnh Hoa, không chừng sẽ chọc ông tức giận!

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayChỉ là không nghĩ tới, cô lại biết được chủ nhân tin nhắn này và người cứu cô là cùng một người...Tô Chi Niệm luôn nhìn đến khi Tống Thanh Xuân gửi tin nhắn cuối cùng đến, khóe môi mới nhịn không được liền cong lên.Không phải người nông cạn?Trong đầu quả dưa kỳ quái đó của cô lại nghĩ gì rồi? Chẳng lẽ cảm thấy anh là một người quái dị? Hoặc là rất nghèo?Tô Chi Niệm ngẩng đầu lên, đánh giá biệt thự trang hoàng xanh vàng rực rỡ một vòng, sau đó tầm mắt liền rơi xuống trên một món đồ sứ.Đó là món anh đấu giá chín con số mới có được ở Hồng Kông.Còn có tướng mạo của anh... Tô Chi Niệm quay đầu nhìn gương chăm chú... Không phát biểu bất kỳ ý kiến nào.Tô Chi Niệm uống trà nóng xong, hít hít mũi có chút nghẹt, lên lầu, vừa tắt đèn trong phòng ngủ, điện thoại di động trong lòng bàn tay lại vang lên một lần nữa.Vẫn là tin nhắn cô gửi tới, nội dung giống anh gửi y như đúc, năm mới vui vẻ.Năm mới vui vẻ, Đình Đình.Tâm anh, ở tin nhắn này, trở nên vô cùng mềm mại ôn hòa.-Liên tiếp suýt chết, khiến cho Tống Thanh Xuân trì độn phát hiện, tất cả không phải là ngoài ý muốn, mà là có người làm.Điều này cũng khiến cho cô không quá dám ra khỏi cửa trong tất cả thời gian tết âm lịch, trên cơ bản sẽ có bạn bè gọi điện thoại tới mời mọc, đều bị cô dùng lời nói dịu dàng cự tuyệt, hiền lành thật thà chuyên tâm ở nhà, chơi cờ, nói chuyện phiếm với Tống Mạnh Hoa, không có chuyện làm thì ngủ nướng, xem phim truyền hình Hàn Quốc.Chẳng qua trong lúc đó, cô sẽ thỉnh thoảng cầm điện thoại lên, nhấn mười một chữ số của cô điện thoại kia, xem tin nhắn anh gửi cho cô, có lẽ là hành động này quá mức thường xuyên, khiến cho Tống Mạnh Hoa có một lần nhịn không được hỏi cô có phải là đang yêu đương hay không?Cô lập tức lắc đầu bác bỏ, nhưng không biết vì sao mặt lại trở nên hơi nóng, tốc độ tim đập cũng trở nên hơi nhanh.Chiều ngày mùng hai, Tần Dĩ Nam tới nhà họ Tống một chuyến, một là chúc tết Tống Mạnh Hoa, hai là nhìn xem Tống Thanh Xuân sau khi rơi xuống nước có khỏe hay không.Thời gian đều là ở nhà, bởi vì quá nhàm chán, có vẻ hơi lâu, thật vất vả đến buổi chiều mùng bốn, Tống Thanh Xuân nên đi biệt thự Tô Chi Niệm, có thể hít thở không khí bên ngoài, nhưng cô lại trở nên hơi khó xử.Cô sẽ không lần nữa xuất hiện nguy hiểm ở trên đường đến nhà Tô Chi Niệm chứ?Tuy rằng cô biết, có người ở sau lưng bí mật bảo vệ mình, nhưng là... chẳng may bảo vệ không kịp, cô chết thì sao? Hiện tại cô đã biết có nguy hiểm, dù thế nào cũng phải nghĩ cách phòng bị một chút nguy hiểm chứ...Tống Thanh Xuân nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy biện pháp tốt nhất chính là có ai đó đưa mình an toàn không việc gì đến cửa nhà Tô Chi Niệm.Tết âm lịch, tài xế trong nhà không ở đây; xe taxi thì cần phải đi một đoạn đường, đủ để người hành hung hành động; thân thể Tống Mạnh Hoa không tốt, không thể lái xe; chị dâu là một người phụ nữ, gặp phải nguy hiểm hoàn toàn không có tác dụng; Tần Dĩ Nam... Anh là lựa chọn tốt nhất, chỉ là cô không biết bắt đầu từ lúc nào, có chút không muốn làm phiền anh ...Về phần một vài bạn bè khác, cô không đặc biệt muốn để cho bọn họ biết, cô ở biệt thự của Tô Chi Niệm, làm không cẩn thận sẽ truyền ra một ít đồn nhảm bịa đặt, đến lúc đó truyền vào trong tai Tống Mạnh Hoa, không chừng sẽ chọc ông tức giận!

Chương 285: Tận cuối cuộc đời, yêu sai một người (6)