Tác giả:

Tô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên…

Chương 532: Một đêm kích tình bốc cháy (12)

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayCô chỉ vừa nói bốn chữ, tay khớp xương thon dài đầy đặn của anh liền giữ gò má cô, ép buộc mắt cô đối diện mắt anh, trong lòng cô thất kinh, còn chưa thấy rõ ràng dung nhan của anh, môi anh đột nhiên liền rơi xuống, ngang ngược và hung hãn chiếm lấy môi cô. Mắt cô mở rất to, ngẩn ngơ nhìn mi tâm xinh đẹp gần ngay trước mắt của anh, đầu óc trống rỗng. Nụ hôn của anh càng giống như là mãnh liệt đoạt lấy, bá đạo cắn nuốt hô hấp của cô, sức lực của cô, khiến cho bên tai của cô cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, khiến cho đầu óc của cô hoàn toàn quên lúc này cô ở nơi nào, lại đang làm cái gì với anh. Thẳng đến khi cô cảm giác mình sắp ngạt thở mà vong, cô nhìn chằm chằm lông mi khêu gợi dài cong của anh, đầu óc mới chậm rãi có ý thức... Anh lại có thể hôn cô... toàn thân Tống Thanh Xuân nhẹ nhàng run rẩy một chút, một giây sau liền cảm giác được lực đạo người đàn ông dây dưa môi cô càng lớn càng mạnh, mang theo đòi lấy và khao khát kinh người. Nụ hôn càng ngày càng sâu, càng ngày càng nồng đậm. Một loại khó chịu và nhớ nhung khó mà ức chế điên cuồng tùy ý sinh ra từ chỗ sâu nhất trong thân thể Tống Thanh Xuân. Loại khát vọng này, là khát vọng chưa từng có trong cuộc đời của Tống Thanh Xuân. Xa lạ mà lại nhiệt liệt. Khiến cho cô kích động nghĩ muốn trốn khỏi, cô không biết khí lực tới từ nơi nào, đột nhiên liền né tránh môi của anh, cô hô hấp từng ngụm không khí tươi mới, sau đó liền dùng giọng nói run rẩy mở miệng, muốn ngăn cản anh, nhưng cô chỉ là mở miệng gọi chữ "Tô" đầu tiên trong tên anh, đầu ngón tay của anh lại dùng sức xoay đầu cô lại, hung hăng giữ vững cô. Anh giống như sợ cô lại né tránh lần nữa, cường thế và bá đạo ôm cô chặt hơn, càng dùng tâm hơn... Cô không đường để chạy, tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể bị ép thừa nhận kích tình của anh. Cô bị anh hôn đến ý thức càng lúc càng mơ hồ, tâm càng lúc càng trầm luân, hôn đến cuối cùng, lý trí trốn tránh anh của cô dần dần tan rã biến mất sạch sẽ, dưới tình huống chính cô cũng không có phát hiện ra, cô lại có thể nhắm hai mắt lại, phối hợp, chủ động mở miệng ra. Lưỡi của anh, rất nhanh xâm nhập vào trong miệng cô, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại của cô thật sâu. Cô hoàn toàn chìm đắm ở trong nóng bỏng dụ hoặc của anh Thân thể cứng ngắc của cô dần dần bắt đầu mềm nhũn, bắt đầu nóng lên, hô hấp căng thẳng của cô bắt đầu dồn dập, bắt đầu dao động. Anh hôn đến môi răng cô run lên, đầu óc cô hôn mê, hô hấp cô không thoải mái, lúc cô cho rằng chính mình sắp chết, cuối cùng anh cũng lưu luyến không rời buông tha cô. Nhưng mà, cô còn chưa sống lại từ trong run sợ đó, nụ hôn nóng bỏng của anh liền rơi đầy thân cô, lưu lại vết tích hoặc sâu hoặc nhạt, hoặc nặng hoặc nhẹ. Thân thể cô run rẩy càng lợi hại, cô rõ ràng cảm giác được khát vọng của mình, cũng rõ ràng cảm giác được đáy lòng không biết phải làm sao. Cô có chút sợ, nhưng cô lại không biết rốt cuộc mình đang sợ cái gì. Cô muốn cự tuyệt, nhưng rồi cô lại không muốn cự tuyệt. Trong lúc giãy giụa và quấn quýt, cô phát hiện được ngón tay anh xoa phía sau lưng cô, từng đợt kích thích không ngừng va chạm trong đáy lòng cô. Khóa kéo quần áo cô bị anh dùng hàm răng cắn chặt, theo cử động một đường kéo xuống dưới của anh, từng tấc da thịt của cô bại lộ ở trong không khí. Cô nhắm mắt, lông mi run rẩy đặc biệt lợi hại, tay cô bất giác nắm chắc khăn trải giường dưới thân, hàm răng cô theo bản năng cắn chặt môi dưới.

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayCô chỉ vừa nói bốn chữ, tay khớp xương thon dài đầy đặn của anh liền giữ gò má cô, ép buộc mắt cô đối diện mắt anh, trong lòng cô thất kinh, còn chưa thấy rõ ràng dung nhan của anh, môi anh đột nhiên liền rơi xuống, ngang ngược và hung hãn chiếm lấy môi cô. Mắt cô mở rất to, ngẩn ngơ nhìn mi tâm xinh đẹp gần ngay trước mắt của anh, đầu óc trống rỗng. Nụ hôn của anh càng giống như là mãnh liệt đoạt lấy, bá đạo cắn nuốt hô hấp của cô, sức lực của cô, khiến cho bên tai của cô cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, khiến cho đầu óc của cô hoàn toàn quên lúc này cô ở nơi nào, lại đang làm cái gì với anh. Thẳng đến khi cô cảm giác mình sắp ngạt thở mà vong, cô nhìn chằm chằm lông mi khêu gợi dài cong của anh, đầu óc mới chậm rãi có ý thức... Anh lại có thể hôn cô... toàn thân Tống Thanh Xuân nhẹ nhàng run rẩy một chút, một giây sau liền cảm giác được lực đạo người đàn ông dây dưa môi cô càng lớn càng mạnh, mang theo đòi lấy và khao khát kinh người. Nụ hôn càng ngày càng sâu, càng ngày càng nồng đậm. Một loại khó chịu và nhớ nhung khó mà ức chế điên cuồng tùy ý sinh ra từ chỗ sâu nhất trong thân thể Tống Thanh Xuân. Loại khát vọng này, là khát vọng chưa từng có trong cuộc đời của Tống Thanh Xuân. Xa lạ mà lại nhiệt liệt. Khiến cho cô kích động nghĩ muốn trốn khỏi, cô không biết khí lực tới từ nơi nào, đột nhiên liền né tránh môi của anh, cô hô hấp từng ngụm không khí tươi mới, sau đó liền dùng giọng nói run rẩy mở miệng, muốn ngăn cản anh, nhưng cô chỉ là mở miệng gọi chữ "Tô" đầu tiên trong tên anh, đầu ngón tay của anh lại dùng sức xoay đầu cô lại, hung hăng giữ vững cô. Anh giống như sợ cô lại né tránh lần nữa, cường thế và bá đạo ôm cô chặt hơn, càng dùng tâm hơn... Cô không đường để chạy, tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể bị ép thừa nhận kích tình của anh. Cô bị anh hôn đến ý thức càng lúc càng mơ hồ, tâm càng lúc càng trầm luân, hôn đến cuối cùng, lý trí trốn tránh anh của cô dần dần tan rã biến mất sạch sẽ, dưới tình huống chính cô cũng không có phát hiện ra, cô lại có thể nhắm hai mắt lại, phối hợp, chủ động mở miệng ra. Lưỡi của anh, rất nhanh xâm nhập vào trong miệng cô, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại của cô thật sâu. Cô hoàn toàn chìm đắm ở trong nóng bỏng dụ hoặc của anh Thân thể cứng ngắc của cô dần dần bắt đầu mềm nhũn, bắt đầu nóng lên, hô hấp căng thẳng của cô bắt đầu dồn dập, bắt đầu dao động. Anh hôn đến môi răng cô run lên, đầu óc cô hôn mê, hô hấp cô không thoải mái, lúc cô cho rằng chính mình sắp chết, cuối cùng anh cũng lưu luyến không rời buông tha cô. Nhưng mà, cô còn chưa sống lại từ trong run sợ đó, nụ hôn nóng bỏng của anh liền rơi đầy thân cô, lưu lại vết tích hoặc sâu hoặc nhạt, hoặc nặng hoặc nhẹ. Thân thể cô run rẩy càng lợi hại, cô rõ ràng cảm giác được khát vọng của mình, cũng rõ ràng cảm giác được đáy lòng không biết phải làm sao. Cô có chút sợ, nhưng cô lại không biết rốt cuộc mình đang sợ cái gì. Cô muốn cự tuyệt, nhưng rồi cô lại không muốn cự tuyệt. Trong lúc giãy giụa và quấn quýt, cô phát hiện được ngón tay anh xoa phía sau lưng cô, từng đợt kích thích không ngừng va chạm trong đáy lòng cô. Khóa kéo quần áo cô bị anh dùng hàm răng cắn chặt, theo cử động một đường kéo xuống dưới của anh, từng tấc da thịt của cô bại lộ ở trong không khí. Cô nhắm mắt, lông mi run rẩy đặc biệt lợi hại, tay cô bất giác nắm chắc khăn trải giường dưới thân, hàm răng cô theo bản năng cắn chặt môi dưới.

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayCô chỉ vừa nói bốn chữ, tay khớp xương thon dài đầy đặn của anh liền giữ gò má cô, ép buộc mắt cô đối diện mắt anh, trong lòng cô thất kinh, còn chưa thấy rõ ràng dung nhan của anh, môi anh đột nhiên liền rơi xuống, ngang ngược và hung hãn chiếm lấy môi cô. Mắt cô mở rất to, ngẩn ngơ nhìn mi tâm xinh đẹp gần ngay trước mắt của anh, đầu óc trống rỗng. Nụ hôn của anh càng giống như là mãnh liệt đoạt lấy, bá đạo cắn nuốt hô hấp của cô, sức lực của cô, khiến cho bên tai của cô cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, khiến cho đầu óc của cô hoàn toàn quên lúc này cô ở nơi nào, lại đang làm cái gì với anh. Thẳng đến khi cô cảm giác mình sắp ngạt thở mà vong, cô nhìn chằm chằm lông mi khêu gợi dài cong của anh, đầu óc mới chậm rãi có ý thức... Anh lại có thể hôn cô... toàn thân Tống Thanh Xuân nhẹ nhàng run rẩy một chút, một giây sau liền cảm giác được lực đạo người đàn ông dây dưa môi cô càng lớn càng mạnh, mang theo đòi lấy và khao khát kinh người. Nụ hôn càng ngày càng sâu, càng ngày càng nồng đậm. Một loại khó chịu và nhớ nhung khó mà ức chế điên cuồng tùy ý sinh ra từ chỗ sâu nhất trong thân thể Tống Thanh Xuân. Loại khát vọng này, là khát vọng chưa từng có trong cuộc đời của Tống Thanh Xuân. Xa lạ mà lại nhiệt liệt. Khiến cho cô kích động nghĩ muốn trốn khỏi, cô không biết khí lực tới từ nơi nào, đột nhiên liền né tránh môi của anh, cô hô hấp từng ngụm không khí tươi mới, sau đó liền dùng giọng nói run rẩy mở miệng, muốn ngăn cản anh, nhưng cô chỉ là mở miệng gọi chữ "Tô" đầu tiên trong tên anh, đầu ngón tay của anh lại dùng sức xoay đầu cô lại, hung hăng giữ vững cô. Anh giống như sợ cô lại né tránh lần nữa, cường thế và bá đạo ôm cô chặt hơn, càng dùng tâm hơn... Cô không đường để chạy, tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể bị ép thừa nhận kích tình của anh. Cô bị anh hôn đến ý thức càng lúc càng mơ hồ, tâm càng lúc càng trầm luân, hôn đến cuối cùng, lý trí trốn tránh anh của cô dần dần tan rã biến mất sạch sẽ, dưới tình huống chính cô cũng không có phát hiện ra, cô lại có thể nhắm hai mắt lại, phối hợp, chủ động mở miệng ra. Lưỡi của anh, rất nhanh xâm nhập vào trong miệng cô, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại của cô thật sâu. Cô hoàn toàn chìm đắm ở trong nóng bỏng dụ hoặc của anh Thân thể cứng ngắc của cô dần dần bắt đầu mềm nhũn, bắt đầu nóng lên, hô hấp căng thẳng của cô bắt đầu dồn dập, bắt đầu dao động. Anh hôn đến môi răng cô run lên, đầu óc cô hôn mê, hô hấp cô không thoải mái, lúc cô cho rằng chính mình sắp chết, cuối cùng anh cũng lưu luyến không rời buông tha cô. Nhưng mà, cô còn chưa sống lại từ trong run sợ đó, nụ hôn nóng bỏng của anh liền rơi đầy thân cô, lưu lại vết tích hoặc sâu hoặc nhạt, hoặc nặng hoặc nhẹ. Thân thể cô run rẩy càng lợi hại, cô rõ ràng cảm giác được khát vọng của mình, cũng rõ ràng cảm giác được đáy lòng không biết phải làm sao. Cô có chút sợ, nhưng cô lại không biết rốt cuộc mình đang sợ cái gì. Cô muốn cự tuyệt, nhưng rồi cô lại không muốn cự tuyệt. Trong lúc giãy giụa và quấn quýt, cô phát hiện được ngón tay anh xoa phía sau lưng cô, từng đợt kích thích không ngừng va chạm trong đáy lòng cô. Khóa kéo quần áo cô bị anh dùng hàm răng cắn chặt, theo cử động một đường kéo xuống dưới của anh, từng tấc da thịt của cô bại lộ ở trong không khí. Cô nhắm mắt, lông mi run rẩy đặc biệt lợi hại, tay cô bất giác nắm chắc khăn trải giường dưới thân, hàm răng cô theo bản năng cắn chặt môi dưới.

Chương 532: Một đêm kích tình bốc cháy (12)