Tác giả:

Đó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là…

Chương 551: Bất ngờ mang thai (1)

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Người đàn ông không nhịn được, động tác rất thô bạo, nắm cánh tay trắng nõn của Tần Chỉ Ái đến nỗi bầm tím.Sức của cô sao có thể mạnh bằng sức đàn ông, chỉ có thể thua trận.Taycủa người đàn ông giật áo cô, lúc có tiếng vải rách vang lên, cô vốn đã mệt bở hơi tai lúc này lại không cam lòng đột nhiên quẫy mạnh chân, không cố ý mà đạp lên đũng quần của người đàn ông đang cố gắng xé lễ phục của cô.“Thật là đồ vô dụng.”“Đúng là đ*o xài được mà!”Mấy người đàn ông xung quanh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hắn thì dừng lại việc đang làm trong tay nghiêng đầu liếc mắt nhìn, sau đó đồng loạt giễu cợt hắn.Người đàn ông đó bị chế nhạo, lại bị Tần Chỉ Ái làm mặt bị thương, còn bị đạp trúng sinh mạng, đáy lòng tức điên đỏ mắt lên.Hắn ngồi chồm hỗm trên mặt đất đợi đến khi bớt đau, đột nhiên đứng lên, đi đến trước ghế sofa liền kéo tóc của Tần Chỉ Ái, khiến cô ngẩng mặt lên, tàn nhẫn đánh cô một bạt tai: “Cho mày đạp ông! Mẹ nó, lát nữa mày đạp thử xem.”Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi mắng, làm như chỉ mắng cũng chưa hả giận, lại tán Tần Chỉ Ái thêm một cái nữa.Hắn ra tay rất nặng, Tần Chỉ Ái bị đánh đến nỗi tê dại không còn tri giác.Cô cảm thấy tai ong ong, sau đó liền có chất lỏng tanh tanh chảy ra từ môi.Cô biết mình không thể chống lại được sức mạnh của một người đàn ông, có thể cô còn giùng giằng nữa, sẽ thua hoàn toàn.“Nằm im cho tao!”Người đàn ông bắt lại chân đang đạp lung tung của cô, thô bạo xé quần áo của cô.Taycô đang chống cự bắt được cánh tay của hắn.Hắn nắm tóc của cô kéo đầu cô đến, sau đó tàn nhẫn mà hất cô đến thanh vịn của ghế sofa, phát ra một tiếng “Ầm.” Tần Chỉ Ái cảm thấy đau bụng, lập tức liền nghe thấy người đàn ông kia nói: “Còn dám giãy dụa, xem tao có dám giết mày không!”Hắn nói xong, lại cầm tóc của cô lên, mắt cô nhìn thấy hắn lần thứ hai thúc cô vào tay vịn, lúc sắp rơi xuống, một nhóm cách đó không xa sợ hỏng chính sự liền mở miệng muốn tốc chiến tốc thắng: “Được rồi, đánh hai lần là được rồi đừng để làm chậm trễ việc chính sự!”“Mau mau, mau cởi quần áo, mày ở bên kia chụp hình đi!” một người khác chen vào.Người đàn ông đó thật sự dừng tay, buông tóc của cô ra, liền kéo quần áo của cô.Lúc này Tần Chỉ Ái đã bị hai cái bạt tai của hắn làm cho choáng váng hoa mắt, làm gì còn sức lực để giãy dụa.Cô chỉ có thể mặc cho người đàn ông kia kéo quần áo một cách thô lỗ, bên tai từng tiếng cười “Hí hí hí” vang lên, như tiếng hô hoán của âm thanh từ địa ngục......Người đầu tiên phát hiện hiện ra sự mất tích của Tần Chỉ Ái là Tiểu Vương.Cố Dư Sinh không thấy Lương Đậu Khấu ở lầu hai, lúc còn đang nghĩ không ra, đã bị Cố lão gia gọi xuống chiêu đãi mấy vị cổ đông lớn tuổi ở Cố thị.Lại đến trước bàn của các vị cổ đông, Cố Dư Sinh nghĩ tới mấy ngày nay cô đang đến kỳ kinh nguyệt nên chắc là cảm thấy không khỏe, sợ lại bị đau bụng, trước tiên đến chỗ Tiểu Vương cúi đầu giao việc cho hắn: “Dặn dò nhà bếp là một tách hồng trà gừng nóng đưa cho thư ký Tần.”

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Người đàn ông không nhịn được, động tác rất thô bạo, nắm cánh tay trắng nõn của Tần Chỉ Ái đến nỗi bầm tím.Sức của cô sao có thể mạnh bằng sức đàn ông, chỉ có thể thua trận.Taycủa người đàn ông giật áo cô, lúc có tiếng vải rách vang lên, cô vốn đã mệt bở hơi tai lúc này lại không cam lòng đột nhiên quẫy mạnh chân, không cố ý mà đạp lên đũng quần của người đàn ông đang cố gắng xé lễ phục của cô.“Thật là đồ vô dụng.”“Đúng là đ*o xài được mà!”Mấy người đàn ông xung quanh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hắn thì dừng lại việc đang làm trong tay nghiêng đầu liếc mắt nhìn, sau đó đồng loạt giễu cợt hắn.Người đàn ông đó bị chế nhạo, lại bị Tần Chỉ Ái làm mặt bị thương, còn bị đạp trúng sinh mạng, đáy lòng tức điên đỏ mắt lên.Hắn ngồi chồm hỗm trên mặt đất đợi đến khi bớt đau, đột nhiên đứng lên, đi đến trước ghế sofa liền kéo tóc của Tần Chỉ Ái, khiến cô ngẩng mặt lên, tàn nhẫn đánh cô một bạt tai: “Cho mày đạp ông! Mẹ nó, lát nữa mày đạp thử xem.”Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi mắng, làm như chỉ mắng cũng chưa hả giận, lại tán Tần Chỉ Ái thêm một cái nữa.Hắn ra tay rất nặng, Tần Chỉ Ái bị đánh đến nỗi tê dại không còn tri giác.Cô cảm thấy tai ong ong, sau đó liền có chất lỏng tanh tanh chảy ra từ môi.Cô biết mình không thể chống lại được sức mạnh của một người đàn ông, có thể cô còn giùng giằng nữa, sẽ thua hoàn toàn.“Nằm im cho tao!”Người đàn ông bắt lại chân đang đạp lung tung của cô, thô bạo xé quần áo của cô.Taycô đang chống cự bắt được cánh tay của hắn.Hắn nắm tóc của cô kéo đầu cô đến, sau đó tàn nhẫn mà hất cô đến thanh vịn của ghế sofa, phát ra một tiếng “Ầm.” Tần Chỉ Ái cảm thấy đau bụng, lập tức liền nghe thấy người đàn ông kia nói: “Còn dám giãy dụa, xem tao có dám giết mày không!”Hắn nói xong, lại cầm tóc của cô lên, mắt cô nhìn thấy hắn lần thứ hai thúc cô vào tay vịn, lúc sắp rơi xuống, một nhóm cách đó không xa sợ hỏng chính sự liền mở miệng muốn tốc chiến tốc thắng: “Được rồi, đánh hai lần là được rồi đừng để làm chậm trễ việc chính sự!”“Mau mau, mau cởi quần áo, mày ở bên kia chụp hình đi!” một người khác chen vào.Người đàn ông đó thật sự dừng tay, buông tóc của cô ra, liền kéo quần áo của cô.Lúc này Tần Chỉ Ái đã bị hai cái bạt tai của hắn làm cho choáng váng hoa mắt, làm gì còn sức lực để giãy dụa.Cô chỉ có thể mặc cho người đàn ông kia kéo quần áo một cách thô lỗ, bên tai từng tiếng cười “Hí hí hí” vang lên, như tiếng hô hoán của âm thanh từ địa ngục......Người đầu tiên phát hiện hiện ra sự mất tích của Tần Chỉ Ái là Tiểu Vương.Cố Dư Sinh không thấy Lương Đậu Khấu ở lầu hai, lúc còn đang nghĩ không ra, đã bị Cố lão gia gọi xuống chiêu đãi mấy vị cổ đông lớn tuổi ở Cố thị.Lại đến trước bàn của các vị cổ đông, Cố Dư Sinh nghĩ tới mấy ngày nay cô đang đến kỳ kinh nguyệt nên chắc là cảm thấy không khỏe, sợ lại bị đau bụng, trước tiên đến chỗ Tiểu Vương cúi đầu giao việc cho hắn: “Dặn dò nhà bếp là một tách hồng trà gừng nóng đưa cho thư ký Tần.”

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Người đàn ông không nhịn được, động tác rất thô bạo, nắm cánh tay trắng nõn của Tần Chỉ Ái đến nỗi bầm tím.Sức của cô sao có thể mạnh bằng sức đàn ông, chỉ có thể thua trận.Taycủa người đàn ông giật áo cô, lúc có tiếng vải rách vang lên, cô vốn đã mệt bở hơi tai lúc này lại không cam lòng đột nhiên quẫy mạnh chân, không cố ý mà đạp lên đũng quần của người đàn ông đang cố gắng xé lễ phục của cô.“Thật là đồ vô dụng.”“Đúng là đ*o xài được mà!”Mấy người đàn ông xung quanh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hắn thì dừng lại việc đang làm trong tay nghiêng đầu liếc mắt nhìn, sau đó đồng loạt giễu cợt hắn.Người đàn ông đó bị chế nhạo, lại bị Tần Chỉ Ái làm mặt bị thương, còn bị đạp trúng sinh mạng, đáy lòng tức điên đỏ mắt lên.Hắn ngồi chồm hỗm trên mặt đất đợi đến khi bớt đau, đột nhiên đứng lên, đi đến trước ghế sofa liền kéo tóc của Tần Chỉ Ái, khiến cô ngẩng mặt lên, tàn nhẫn đánh cô một bạt tai: “Cho mày đạp ông! Mẹ nó, lát nữa mày đạp thử xem.”Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi mắng, làm như chỉ mắng cũng chưa hả giận, lại tán Tần Chỉ Ái thêm một cái nữa.Hắn ra tay rất nặng, Tần Chỉ Ái bị đánh đến nỗi tê dại không còn tri giác.Cô cảm thấy tai ong ong, sau đó liền có chất lỏng tanh tanh chảy ra từ môi.Cô biết mình không thể chống lại được sức mạnh của một người đàn ông, có thể cô còn giùng giằng nữa, sẽ thua hoàn toàn.“Nằm im cho tao!”Người đàn ông bắt lại chân đang đạp lung tung của cô, thô bạo xé quần áo của cô.Taycô đang chống cự bắt được cánh tay của hắn.Hắn nắm tóc của cô kéo đầu cô đến, sau đó tàn nhẫn mà hất cô đến thanh vịn của ghế sofa, phát ra một tiếng “Ầm.” Tần Chỉ Ái cảm thấy đau bụng, lập tức liền nghe thấy người đàn ông kia nói: “Còn dám giãy dụa, xem tao có dám giết mày không!”Hắn nói xong, lại cầm tóc của cô lên, mắt cô nhìn thấy hắn lần thứ hai thúc cô vào tay vịn, lúc sắp rơi xuống, một nhóm cách đó không xa sợ hỏng chính sự liền mở miệng muốn tốc chiến tốc thắng: “Được rồi, đánh hai lần là được rồi đừng để làm chậm trễ việc chính sự!”“Mau mau, mau cởi quần áo, mày ở bên kia chụp hình đi!” một người khác chen vào.Người đàn ông đó thật sự dừng tay, buông tóc của cô ra, liền kéo quần áo của cô.Lúc này Tần Chỉ Ái đã bị hai cái bạt tai của hắn làm cho choáng váng hoa mắt, làm gì còn sức lực để giãy dụa.Cô chỉ có thể mặc cho người đàn ông kia kéo quần áo một cách thô lỗ, bên tai từng tiếng cười “Hí hí hí” vang lên, như tiếng hô hoán của âm thanh từ địa ngục......Người đầu tiên phát hiện hiện ra sự mất tích của Tần Chỉ Ái là Tiểu Vương.Cố Dư Sinh không thấy Lương Đậu Khấu ở lầu hai, lúc còn đang nghĩ không ra, đã bị Cố lão gia gọi xuống chiêu đãi mấy vị cổ đông lớn tuổi ở Cố thị.Lại đến trước bàn của các vị cổ đông, Cố Dư Sinh nghĩ tới mấy ngày nay cô đang đến kỳ kinh nguyệt nên chắc là cảm thấy không khỏe, sợ lại bị đau bụng, trước tiên đến chỗ Tiểu Vương cúi đầu giao việc cho hắn: “Dặn dò nhà bếp là một tách hồng trà gừng nóng đưa cho thư ký Tần.”

Chương 551: Bất ngờ mang thai (1)