Tác giả:

Tô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên…

Chương 622: Anh thích em, đúng không? (2)

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayKhó trách cảm giác anh cho cô, khiến cho cô có phút chốc cảm thấy, có chút tương tự cảm giác người gửi tin nhắn đó cho cô,... Thậm chí cô còn hỏi thăm anh có phải là người đó không, kết quả lại bị anh vô tình bác bỏ , còn nói cái gì mà mắc nợ cô.Nhưng bây giờ nhìn lại, hoàn toàn không phải như anh nói...Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, cô đi Nhật Bản chữa thương, anh cũng để xuống công việc bề bộn của công ty, đi theo cô đến Nhật Bản sao?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, nói cắt đứt quan hệ không liên quan với cô nữa, nhưng lại vẫn tiêu phí tinh lực tài lực lớn như vậy, bí mật giúp cô điều tra nguyên nhân Tống Thừa chết à?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, lúc trước cô bị vây ở rừng núi hoang vắng phía nam thành phố không về được, anh rõ ràng đang ở trong thành phố, lại giả bộ ra đang ở gần đó, vượt tốc độ đến đón cô ư?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức... Từng một màn trôi qua, giống như cảnh quay trở về, nhanh chóng xẹt qua trong đầu Tống Thanh Xuân.Có lúc, một người đối tốt với bạn một chút, lúc đó khiến cho bạn rất cảm động, nhưng mà sau khi cảm động, người ta sẽ luôn muốn đi về phía trước, những cảm động kia cũng sẽ bị tất cả thời gian che đậy.Nhưng vào một thời khắc nào đó, đi nhớ lại từng ly từng tí những cảm động kia, bạn sẽ chợt phát hiện, thật ra có một người đối với bạn, rất tốt rất tốt, tốt đến mức... còn muốn nhiều hơn trong tưởng tượng của bạn.Tống Thanh Xuân đếm tới cuối cùng, đều đã nhớ không rõ rốt cuộc mình đã đếm Tô Chi Niệm đối tốt với mình bao nhiêu chuyện, cô càng đếm, ký ức càng rõ ràng, ký ức càng rõ ràng, cô liền càng phẫn nộ.Tô Chi Niệm rõ ràng là để ý cô, để ý rất nhiều rất nhiều còn hơn cả trong tưởng tượng của cô, nhưng nếu anh để ý cô như vậy, vì sao lúc cô tỏ tình, anh lại cự tuyệt cô? Anh để ý cô như vậy, vì sao sau một đêm vui vẻ với cô, lại cho cô uống thuốc tránh thai? Anh để ý cô như vậy, vì sao còn muốn khiến cho cô khổ sở như thế?Tống Thanh Xuân bỗng nhiên nghĩ đến, lúc trước, khi cô phát hiện phiếu vượt tốc độ ở trong xe của anh, đã cho anh một biệt danh: Tô lừa đảo!Thiệt thòi lúc trước, khi mà cô không muốn dùng “Tô biến thái” hình dung anh, viết xuống những biệt danh cô đặt cho anh, chọn tới lựa đi, lúc do dự phân vân, loại bỏ trước tiên là “Tô lừa đảo“.Bây giờ nhìn lại, Tô chung tình, Tô kỹ thuật, Tô mỹ nhân gì đó... đều là giả, chỉ có Tô lừa đảo này là thật!Nếu như không phải hôm nay cô vô ý phát hiện vé máy bay Nhật Bản bay trở về Bắc Kinh cùng một ngày với cô, có áo sơ mi dính thuốc màu, hộp quà ngâm nước, có phải cô liền giống như là một người đần độn, bị anh tiếp tục lừa gạt không?Tống Thanh Xuân nghĩ đến quãng thời gian từ trước đến nay, mình bởi vì Tô Chi Niệm từng rơi nước mắt rất nhiều lần , lồng ngực từng đau đớn khổ sở rất nhiều lần, còn có cảm xúc không hiểu ra sao cả liền trở nên suy sụp rất nhiều lần, lửa giận nơi đáy lòng liền càng cháy càng vượng, cuối cùng khiến cho ngực của cô cũng nhấp nhô liên miên không ngừng, thật là giận không thể kiềm được... Hôm nay cô nhất định phải hung hăng vạch trần bộ mặt thật của anh - kẻ lừa đảo đó, nếu không thật là nuốt không trôi cơn giận này mà!Xe dừng vững vàng ở cửa lớn xí nghiệp Tô thị, Tống Thanh Xuân phẫn nộ đến cực điểm, mở miệng ngữ khí với tài xế taxi cũng lộ ra vẻ hung dữ: “Tài xế, bao nhiêu tiền?”Lúc lên xe cô gái nhỏ còn ôn ôn nhu nhu, sao lúc xuống xe liền trở nên hùng hổ như vậy rồi?

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayKhó trách cảm giác anh cho cô, khiến cho cô có phút chốc cảm thấy, có chút tương tự cảm giác người gửi tin nhắn đó cho cô,... Thậm chí cô còn hỏi thăm anh có phải là người đó không, kết quả lại bị anh vô tình bác bỏ , còn nói cái gì mà mắc nợ cô.Nhưng bây giờ nhìn lại, hoàn toàn không phải như anh nói...Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, cô đi Nhật Bản chữa thương, anh cũng để xuống công việc bề bộn của công ty, đi theo cô đến Nhật Bản sao?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, nói cắt đứt quan hệ không liên quan với cô nữa, nhưng lại vẫn tiêu phí tinh lực tài lực lớn như vậy, bí mật giúp cô điều tra nguyên nhân Tống Thừa chết à?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, lúc trước cô bị vây ở rừng núi hoang vắng phía nam thành phố không về được, anh rõ ràng đang ở trong thành phố, lại giả bộ ra đang ở gần đó, vượt tốc độ đến đón cô ư?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức... Từng một màn trôi qua, giống như cảnh quay trở về, nhanh chóng xẹt qua trong đầu Tống Thanh Xuân.Có lúc, một người đối tốt với bạn một chút, lúc đó khiến cho bạn rất cảm động, nhưng mà sau khi cảm động, người ta sẽ luôn muốn đi về phía trước, những cảm động kia cũng sẽ bị tất cả thời gian che đậy.Nhưng vào một thời khắc nào đó, đi nhớ lại từng ly từng tí những cảm động kia, bạn sẽ chợt phát hiện, thật ra có một người đối với bạn, rất tốt rất tốt, tốt đến mức... còn muốn nhiều hơn trong tưởng tượng của bạn.Tống Thanh Xuân đếm tới cuối cùng, đều đã nhớ không rõ rốt cuộc mình đã đếm Tô Chi Niệm đối tốt với mình bao nhiêu chuyện, cô càng đếm, ký ức càng rõ ràng, ký ức càng rõ ràng, cô liền càng phẫn nộ.Tô Chi Niệm rõ ràng là để ý cô, để ý rất nhiều rất nhiều còn hơn cả trong tưởng tượng của cô, nhưng nếu anh để ý cô như vậy, vì sao lúc cô tỏ tình, anh lại cự tuyệt cô? Anh để ý cô như vậy, vì sao sau một đêm vui vẻ với cô, lại cho cô uống thuốc tránh thai? Anh để ý cô như vậy, vì sao còn muốn khiến cho cô khổ sở như thế?Tống Thanh Xuân bỗng nhiên nghĩ đến, lúc trước, khi cô phát hiện phiếu vượt tốc độ ở trong xe của anh, đã cho anh một biệt danh: Tô lừa đảo!Thiệt thòi lúc trước, khi mà cô không muốn dùng “Tô biến thái” hình dung anh, viết xuống những biệt danh cô đặt cho anh, chọn tới lựa đi, lúc do dự phân vân, loại bỏ trước tiên là “Tô lừa đảo“.Bây giờ nhìn lại, Tô chung tình, Tô kỹ thuật, Tô mỹ nhân gì đó... đều là giả, chỉ có Tô lừa đảo này là thật!Nếu như không phải hôm nay cô vô ý phát hiện vé máy bay Nhật Bản bay trở về Bắc Kinh cùng một ngày với cô, có áo sơ mi dính thuốc màu, hộp quà ngâm nước, có phải cô liền giống như là một người đần độn, bị anh tiếp tục lừa gạt không?Tống Thanh Xuân nghĩ đến quãng thời gian từ trước đến nay, mình bởi vì Tô Chi Niệm từng rơi nước mắt rất nhiều lần , lồng ngực từng đau đớn khổ sở rất nhiều lần, còn có cảm xúc không hiểu ra sao cả liền trở nên suy sụp rất nhiều lần, lửa giận nơi đáy lòng liền càng cháy càng vượng, cuối cùng khiến cho ngực của cô cũng nhấp nhô liên miên không ngừng, thật là giận không thể kiềm được... Hôm nay cô nhất định phải hung hăng vạch trần bộ mặt thật của anh - kẻ lừa đảo đó, nếu không thật là nuốt không trôi cơn giận này mà!Xe dừng vững vàng ở cửa lớn xí nghiệp Tô thị, Tống Thanh Xuân phẫn nộ đến cực điểm, mở miệng ngữ khí với tài xế taxi cũng lộ ra vẻ hung dữ: “Tài xế, bao nhiêu tiền?”Lúc lên xe cô gái nhỏ còn ôn ôn nhu nhu, sao lúc xuống xe liền trở nên hùng hổ như vậy rồi?

Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayKhó trách cảm giác anh cho cô, khiến cho cô có phút chốc cảm thấy, có chút tương tự cảm giác người gửi tin nhắn đó cho cô,... Thậm chí cô còn hỏi thăm anh có phải là người đó không, kết quả lại bị anh vô tình bác bỏ , còn nói cái gì mà mắc nợ cô.Nhưng bây giờ nhìn lại, hoàn toàn không phải như anh nói...Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, cô đi Nhật Bản chữa thương, anh cũng để xuống công việc bề bộn của công ty, đi theo cô đến Nhật Bản sao?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, nói cắt đứt quan hệ không liên quan với cô nữa, nhưng lại vẫn tiêu phí tinh lực tài lực lớn như vậy, bí mật giúp cô điều tra nguyên nhân Tống Thừa chết à?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức, lúc trước cô bị vây ở rừng núi hoang vắng phía nam thành phố không về được, anh rõ ràng đang ở trong thành phố, lại giả bộ ra đang ở gần đó, vượt tốc độ đến đón cô ư?Nếu như anh chỉ là cảm thấy mắc nợ cô, có thể mắc nợ đến mức... Từng một màn trôi qua, giống như cảnh quay trở về, nhanh chóng xẹt qua trong đầu Tống Thanh Xuân.Có lúc, một người đối tốt với bạn một chút, lúc đó khiến cho bạn rất cảm động, nhưng mà sau khi cảm động, người ta sẽ luôn muốn đi về phía trước, những cảm động kia cũng sẽ bị tất cả thời gian che đậy.Nhưng vào một thời khắc nào đó, đi nhớ lại từng ly từng tí những cảm động kia, bạn sẽ chợt phát hiện, thật ra có một người đối với bạn, rất tốt rất tốt, tốt đến mức... còn muốn nhiều hơn trong tưởng tượng của bạn.Tống Thanh Xuân đếm tới cuối cùng, đều đã nhớ không rõ rốt cuộc mình đã đếm Tô Chi Niệm đối tốt với mình bao nhiêu chuyện, cô càng đếm, ký ức càng rõ ràng, ký ức càng rõ ràng, cô liền càng phẫn nộ.Tô Chi Niệm rõ ràng là để ý cô, để ý rất nhiều rất nhiều còn hơn cả trong tưởng tượng của cô, nhưng nếu anh để ý cô như vậy, vì sao lúc cô tỏ tình, anh lại cự tuyệt cô? Anh để ý cô như vậy, vì sao sau một đêm vui vẻ với cô, lại cho cô uống thuốc tránh thai? Anh để ý cô như vậy, vì sao còn muốn khiến cho cô khổ sở như thế?Tống Thanh Xuân bỗng nhiên nghĩ đến, lúc trước, khi cô phát hiện phiếu vượt tốc độ ở trong xe của anh, đã cho anh một biệt danh: Tô lừa đảo!Thiệt thòi lúc trước, khi mà cô không muốn dùng “Tô biến thái” hình dung anh, viết xuống những biệt danh cô đặt cho anh, chọn tới lựa đi, lúc do dự phân vân, loại bỏ trước tiên là “Tô lừa đảo“.Bây giờ nhìn lại, Tô chung tình, Tô kỹ thuật, Tô mỹ nhân gì đó... đều là giả, chỉ có Tô lừa đảo này là thật!Nếu như không phải hôm nay cô vô ý phát hiện vé máy bay Nhật Bản bay trở về Bắc Kinh cùng một ngày với cô, có áo sơ mi dính thuốc màu, hộp quà ngâm nước, có phải cô liền giống như là một người đần độn, bị anh tiếp tục lừa gạt không?Tống Thanh Xuân nghĩ đến quãng thời gian từ trước đến nay, mình bởi vì Tô Chi Niệm từng rơi nước mắt rất nhiều lần , lồng ngực từng đau đớn khổ sở rất nhiều lần, còn có cảm xúc không hiểu ra sao cả liền trở nên suy sụp rất nhiều lần, lửa giận nơi đáy lòng liền càng cháy càng vượng, cuối cùng khiến cho ngực của cô cũng nhấp nhô liên miên không ngừng, thật là giận không thể kiềm được... Hôm nay cô nhất định phải hung hăng vạch trần bộ mặt thật của anh - kẻ lừa đảo đó, nếu không thật là nuốt không trôi cơn giận này mà!Xe dừng vững vàng ở cửa lớn xí nghiệp Tô thị, Tống Thanh Xuân phẫn nộ đến cực điểm, mở miệng ngữ khí với tài xế taxi cũng lộ ra vẻ hung dữ: “Tài xế, bao nhiêu tiền?”Lúc lên xe cô gái nhỏ còn ôn ôn nhu nhu, sao lúc xuống xe liền trở nên hùng hổ như vậy rồi?

Chương 622: Anh thích em, đúng không? (2)