Tác giả:

Đó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là…

Chương 729: Hứa với em sống đến răng long đầu bạc (9)

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Túi nện lên khay trà phát ra tiếng “ầm” một cái, Tần Chỉ Ái sợ đến nỗi tim run rẩy, qua một lát mới ngẩng đầu lên, không hiểu nhìn Cố lão gia.Đối mặt với nghi hoặc của Tần Chỉ Ái, Cố lão gia ngồi ngay ngắn trên ghế salon lại chẳng có chút ý định muốn giải thích nào.Má Trương ngồi một bên ôn hòa nói: “Tần tiểu thư, cô nhìn những thứ bên trong túi trước đi.”Tần Chỉ Ái khẽ gật đầu một cái, trước tiên lễ phép nói với Cố lão gia: “Ông, mời dùng trà”, sau đó mới ra hiệu mời má Trương dùng trà, rồi mới đứng dậy lui về phía sau một bước.Cô không nhanh chóng nhìn xem trong túi có gì mà chỉ vào nhà vệ sinh, hỏi khẽ: “Con đến nhà vệ sinh rửa tay một chút rồi quay lại xem có được không?”Cố lão gia vẫn không trả lời, vẫn giữ dáng vẻ ngoảnh mặt làm ngơ.Tần Chỉ Ái đợi một lát, trong lòng lại lúng túng, nhìn về phía Cố lão gia, khẽ cười. cất bước vào nhà vệ sinh.Đóng cửa lại, cô không đi rửa tay mà lại quay người tựa vào cửa, sau đó lại sờ điện thoại trong túi, tìm số điện thoại của Cố Dư Sinh rồi nhắn cho hắn một tin: “Dư Sinh, ông đến rồi.”Mặc dù cô không biết trong túi có những thứ gì nhưng cô không ngốc, có thể thấy rõ ràng rằng ông đang tìm cách ly gián mình và Cố Dư Sinh.Từ trước đến nay cô không hiểu tâm tư của Cố Dư Sinh, lúc trước hai người mỗi người một đường, nhưng bây giờ cô với hắn là một, tất cả mọi chuyện tất nhiên phải cùng nhau đối mặt.Màn hình hiển thị tin nhắn gửi thành công, Tần Chỉ Ái mới cất điện thoại vào túi, quay đầu mở cửa nhà vệ sinh bước ra.Cô cắt một đĩa trái cây, pha trà, Cố lão gia cũng không nhúc nhích.Tần Chỉ Ái nhìn đến chỗ Cố lão gia ngồi, sau đó cầm túi hồ sơ lênBên trong có một bức ảnh.Tần Chỉ Ái nhìn thấy những tấm hình kia, trong lòng nghĩ câu nói một lúc lâu mới quay đầu nhìn về phía Cố lão gia: “Ông nội…”“Cô đừng giải thích với tôi.” Cố lão gia cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện với cô, Tần Chỉ Ái nghi ngờ móc hết tất cả những hình ảnh ra, mặt liền cắt không còn một giọt máu.Những hình ảnh kia là cô ôm ấp những người đàn ông khác, cùng người khác hôn môi, còn cùng nằm trên một chiếc giường...Những người đàn ông trong hình lại không giống nhau.Chỉ trong chốc lát, Tần Chỉ Ái liền nhận ra đó là những hình ảnh cô đóng thế Lương Đậu Khấu phải quay, nhưng trong những cảnh giường chiếu đó đều mặc quần áo mà, chỉ là do góc quay và góc chụp đã bị chỉnh sửa, nên nhìn rất 18+…Lúc đóng phim, không tránh khỏi phải quay đi quay lại nhiều lần, cho nên có một vài cảnh không được tuyên truyền ra bên ngoài.Lúc đóng phim, những người đàn ông kia cũng đa số là những diễn viên đóng thế, một chút danh tiếng cũng không có.Từ phim ảnh không thấy quần áo cũng không tính nhưng bây giờ những diễn viên đóng thế cũng không giống nhau, bây giờ có giải thích cách nào cũng không trong sạch nổi.Chẳng trách từ lúc Cố lão gia vào biệt thự đến nay vẫn luôn khó chịu như vậy.Tần Chỉ Ái nhìn những tấm hình kia, trong lòng cô đặt câu một lúc lâu mới quay đầu nhìn về phái Cố lão gia: “Ông…”“Người trong hình chính là cô phải không?” người từ đầu đến cuối không phản ứng cuối cùng cũng lên tiếng.

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Túi nện lên khay trà phát ra tiếng “ầm” một cái, Tần Chỉ Ái sợ đến nỗi tim run rẩy, qua một lát mới ngẩng đầu lên, không hiểu nhìn Cố lão gia.Đối mặt với nghi hoặc của Tần Chỉ Ái, Cố lão gia ngồi ngay ngắn trên ghế salon lại chẳng có chút ý định muốn giải thích nào.Má Trương ngồi một bên ôn hòa nói: “Tần tiểu thư, cô nhìn những thứ bên trong túi trước đi.”Tần Chỉ Ái khẽ gật đầu một cái, trước tiên lễ phép nói với Cố lão gia: “Ông, mời dùng trà”, sau đó mới ra hiệu mời má Trương dùng trà, rồi mới đứng dậy lui về phía sau một bước.Cô không nhanh chóng nhìn xem trong túi có gì mà chỉ vào nhà vệ sinh, hỏi khẽ: “Con đến nhà vệ sinh rửa tay một chút rồi quay lại xem có được không?”Cố lão gia vẫn không trả lời, vẫn giữ dáng vẻ ngoảnh mặt làm ngơ.Tần Chỉ Ái đợi một lát, trong lòng lại lúng túng, nhìn về phía Cố lão gia, khẽ cười. cất bước vào nhà vệ sinh.Đóng cửa lại, cô không đi rửa tay mà lại quay người tựa vào cửa, sau đó lại sờ điện thoại trong túi, tìm số điện thoại của Cố Dư Sinh rồi nhắn cho hắn một tin: “Dư Sinh, ông đến rồi.”Mặc dù cô không biết trong túi có những thứ gì nhưng cô không ngốc, có thể thấy rõ ràng rằng ông đang tìm cách ly gián mình và Cố Dư Sinh.Từ trước đến nay cô không hiểu tâm tư của Cố Dư Sinh, lúc trước hai người mỗi người một đường, nhưng bây giờ cô với hắn là một, tất cả mọi chuyện tất nhiên phải cùng nhau đối mặt.Màn hình hiển thị tin nhắn gửi thành công, Tần Chỉ Ái mới cất điện thoại vào túi, quay đầu mở cửa nhà vệ sinh bước ra.Cô cắt một đĩa trái cây, pha trà, Cố lão gia cũng không nhúc nhích.Tần Chỉ Ái nhìn đến chỗ Cố lão gia ngồi, sau đó cầm túi hồ sơ lênBên trong có một bức ảnh.Tần Chỉ Ái nhìn thấy những tấm hình kia, trong lòng nghĩ câu nói một lúc lâu mới quay đầu nhìn về phía Cố lão gia: “Ông nội…”“Cô đừng giải thích với tôi.” Cố lão gia cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện với cô, Tần Chỉ Ái nghi ngờ móc hết tất cả những hình ảnh ra, mặt liền cắt không còn một giọt máu.Những hình ảnh kia là cô ôm ấp những người đàn ông khác, cùng người khác hôn môi, còn cùng nằm trên một chiếc giường...Những người đàn ông trong hình lại không giống nhau.Chỉ trong chốc lát, Tần Chỉ Ái liền nhận ra đó là những hình ảnh cô đóng thế Lương Đậu Khấu phải quay, nhưng trong những cảnh giường chiếu đó đều mặc quần áo mà, chỉ là do góc quay và góc chụp đã bị chỉnh sửa, nên nhìn rất 18+…Lúc đóng phim, không tránh khỏi phải quay đi quay lại nhiều lần, cho nên có một vài cảnh không được tuyên truyền ra bên ngoài.Lúc đóng phim, những người đàn ông kia cũng đa số là những diễn viên đóng thế, một chút danh tiếng cũng không có.Từ phim ảnh không thấy quần áo cũng không tính nhưng bây giờ những diễn viên đóng thế cũng không giống nhau, bây giờ có giải thích cách nào cũng không trong sạch nổi.Chẳng trách từ lúc Cố lão gia vào biệt thự đến nay vẫn luôn khó chịu như vậy.Tần Chỉ Ái nhìn những tấm hình kia, trong lòng cô đặt câu một lúc lâu mới quay đầu nhìn về phái Cố lão gia: “Ông…”“Người trong hình chính là cô phải không?” người từ đầu đến cuối không phản ứng cuối cùng cũng lên tiếng.

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Túi nện lên khay trà phát ra tiếng “ầm” một cái, Tần Chỉ Ái sợ đến nỗi tim run rẩy, qua một lát mới ngẩng đầu lên, không hiểu nhìn Cố lão gia.Đối mặt với nghi hoặc của Tần Chỉ Ái, Cố lão gia ngồi ngay ngắn trên ghế salon lại chẳng có chút ý định muốn giải thích nào.Má Trương ngồi một bên ôn hòa nói: “Tần tiểu thư, cô nhìn những thứ bên trong túi trước đi.”Tần Chỉ Ái khẽ gật đầu một cái, trước tiên lễ phép nói với Cố lão gia: “Ông, mời dùng trà”, sau đó mới ra hiệu mời má Trương dùng trà, rồi mới đứng dậy lui về phía sau một bước.Cô không nhanh chóng nhìn xem trong túi có gì mà chỉ vào nhà vệ sinh, hỏi khẽ: “Con đến nhà vệ sinh rửa tay một chút rồi quay lại xem có được không?”Cố lão gia vẫn không trả lời, vẫn giữ dáng vẻ ngoảnh mặt làm ngơ.Tần Chỉ Ái đợi một lát, trong lòng lại lúng túng, nhìn về phía Cố lão gia, khẽ cười. cất bước vào nhà vệ sinh.Đóng cửa lại, cô không đi rửa tay mà lại quay người tựa vào cửa, sau đó lại sờ điện thoại trong túi, tìm số điện thoại của Cố Dư Sinh rồi nhắn cho hắn một tin: “Dư Sinh, ông đến rồi.”Mặc dù cô không biết trong túi có những thứ gì nhưng cô không ngốc, có thể thấy rõ ràng rằng ông đang tìm cách ly gián mình và Cố Dư Sinh.Từ trước đến nay cô không hiểu tâm tư của Cố Dư Sinh, lúc trước hai người mỗi người một đường, nhưng bây giờ cô với hắn là một, tất cả mọi chuyện tất nhiên phải cùng nhau đối mặt.Màn hình hiển thị tin nhắn gửi thành công, Tần Chỉ Ái mới cất điện thoại vào túi, quay đầu mở cửa nhà vệ sinh bước ra.Cô cắt một đĩa trái cây, pha trà, Cố lão gia cũng không nhúc nhích.Tần Chỉ Ái nhìn đến chỗ Cố lão gia ngồi, sau đó cầm túi hồ sơ lênBên trong có một bức ảnh.Tần Chỉ Ái nhìn thấy những tấm hình kia, trong lòng nghĩ câu nói một lúc lâu mới quay đầu nhìn về phía Cố lão gia: “Ông nội…”“Cô đừng giải thích với tôi.” Cố lão gia cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện với cô, Tần Chỉ Ái nghi ngờ móc hết tất cả những hình ảnh ra, mặt liền cắt không còn một giọt máu.Những hình ảnh kia là cô ôm ấp những người đàn ông khác, cùng người khác hôn môi, còn cùng nằm trên một chiếc giường...Những người đàn ông trong hình lại không giống nhau.Chỉ trong chốc lát, Tần Chỉ Ái liền nhận ra đó là những hình ảnh cô đóng thế Lương Đậu Khấu phải quay, nhưng trong những cảnh giường chiếu đó đều mặc quần áo mà, chỉ là do góc quay và góc chụp đã bị chỉnh sửa, nên nhìn rất 18+…Lúc đóng phim, không tránh khỏi phải quay đi quay lại nhiều lần, cho nên có một vài cảnh không được tuyên truyền ra bên ngoài.Lúc đóng phim, những người đàn ông kia cũng đa số là những diễn viên đóng thế, một chút danh tiếng cũng không có.Từ phim ảnh không thấy quần áo cũng không tính nhưng bây giờ những diễn viên đóng thế cũng không giống nhau, bây giờ có giải thích cách nào cũng không trong sạch nổi.Chẳng trách từ lúc Cố lão gia vào biệt thự đến nay vẫn luôn khó chịu như vậy.Tần Chỉ Ái nhìn những tấm hình kia, trong lòng cô đặt câu một lúc lâu mới quay đầu nhìn về phái Cố lão gia: “Ông…”“Người trong hình chính là cô phải không?” người từ đầu đến cuối không phản ứng cuối cùng cũng lên tiếng.

Chương 729: Hứa với em sống đến răng long đầu bạc (9)