Tô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên…
Chương 980: Thanh xuân chấp niệm, chấp niệm thanh xuân 26
Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayKhông trải qua sự đồng ý của cô, một mình nhận lãnh giấy chứng nhận kết hôn cũng thôi đi, sau khi ly hôn, còn ngày ngày đêm đêm chui vào phòng của cô, quấn lên người cô... Hiện tại cô nhắc với về chuyện ly hôn của bọn họ, anh lại có thể ném cho cô một câu, sau đó thì sao?Thái độ gì đây, không chút đếm xỉa như vậy.“Anh nói xem?” Tống Thanh Xuân tức giận trừng mắt nhìn Tô Chi Niệm một cái, hừ mạnh một tiếng, liền lật người, ném cho anh một tấm lưng.Cô nhắc tới chuyện này, vốn là muốn để cho anh ngẫm nghĩ biện pháp, ở dưới tình huống không làm ly hôn, lại đi làm thủ tục nhận lãnh giấy chứng nhận kết hôn lần nữa, ai biết anh lại có thái độ qua loa lấy lệ như vậy!Tống Thanh Xuân càng nghĩ lồng ngực càng có chút ngột ngạt, quay đầu, hung hăng trừng mắt với Tô Chi Niệm: “Nói cho em biết, hiện tại chúng ta chung sống hợp pháp, em đuổi anh ra khỏi phòng làm phạm pháp!”Cách nói lộn xộn lung tung gì đây, quả thực là vô lại không nói đạo lý! Cô đuổi anh ra, sao lại gọi là phạm pháp?Tống Thanh Xuân nhịn không được cười ha ha một tiếng.Tô Chi Niệm bị cười nhạo, đặc biệt bình tĩnh duỗi thẳng tay ôm eo Tống Thanh Xuân, kéo tủ đầu giường phía bên Tống Thanh Xuân ra, rút từ bên trong ra một phần văn kiện, đưa tới trước mặt Tống Thanh Xuân, sau đó thuận thế giơ tay lên, bật đèn lớn: “Không tin em tự mình xem.”Tô Chi Niệm nói xong liền tháo dỡ văn kiện, trên tờ giấy rút ra rõ ràng viết mấy chữ “Giấy thỏa thuận ly hôn” này.Tống Thanh Xuân nhận ra, đó là lúc cô sinh tiểu hạt vừng, trong quá trình đau chết đi sống lại, đã ký phần giấy thỏa thuận ly hôn kia.Chẳng qua cô còn chưa xem cụ thể phần nội dung.Tống Thanh Xuân mượn tay Tô Chi Niệm cầm lấy văn kiện, nâng đầu ngón tay lên, lơ đãng lật hai cái, lúc xem đến nội dung hiệp nghị phía trên trong, mắt bỗng dưng trợn to.Xe thuộc về cô, nhà thuộc về cô, công ty thuộc cô, con thuộc về cô...Những điều kiện ly hôn này rất phong phú, cũng rất bình thường, nhưng mà một hạng cuối cùng... anh... cũng thuộc về cô?Đây là cái quỷ gì?Tô Chi Niệm ôm Tống Thanh Xuân, có thể biết rõ ý nghĩ trong đáy lòng cô, anh cho cô khoảng mấy giây tiêu hóa phần giấy thỏa thuận ly hôn này, sau đó ném lung tung thư hiệp nghị ở cạnh giường, nằm thẳng ở trên giường, kéo cô thành tư thế ghé vào trên người mình lần nữa, vuốt ve phía sau lưng cô, thấp giọng nhẹ nhàng chậm chạp nói: “Đình Đình, giấy trắng mực đen, em đã ký rành mạch rõ ràng, anh thuộc về em, em muốn đuổi anh ra ngoài, liền tương đương không cần anh, anh chính là được luật pháp bảo vệ, có thể đi tòa án khởi tố em...”Khởi tố em gái anh ấy... Khởi tố, dứt khoát đổi tên Tô khởi tố đi!Không đúng, trên thế giới này, sao lại có người vô sỉ như vậy chứ! Ký giấy thỏa thuận ly hôn, lại ghi chính mình vào để làm điều kiện! Tô vô sỉ!Nhưng vô sỉ thật có chút đáng yêu, có hay không? Quả thực là quá phúc hắc... Tô phúc hắc...Tô khởi tố? Tô vô sỉ? Tô phúc hắc?Tô Chi Niệm đã lâu không được Tống Thanh Xuân đặt biệt danh, vào lúc ba cái tên này chạm vào trong lòng anh, toàn thân anh hung hăng cứng đờ, một loại cảm động lâu lắm không gặp tràn ngập lên, anh nhịn không được liền ôm cô đến trước ngực, vừa cúi đầu hôn cô, vừa để cho chân cô quấn lên eo anh.Trong phòng lại trở nên xuân quang kiều diễm một lần nữa, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc, nhiều tiếng nổi lên bốn phía.-Trên lưng chừng rừng núi hoang vắng, sau mưa gió ngừng nghỉ, Tần Dĩ Nam nằm ở trên chỗ xe để nằm ngang, Trình Thanh Thông cuộn tròn ở trên người anh.Từng đợt gió đêm thổi tới, dần dần thổi tan hơi thở ái muội vây quanh ở giữa hai người.
Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayKhông trải qua sự đồng ý của cô, một mình nhận lãnh giấy chứng nhận kết hôn cũng thôi đi, sau khi ly hôn, còn ngày ngày đêm đêm chui vào phòng của cô, quấn lên người cô... Hiện tại cô nhắc với về chuyện ly hôn của bọn họ, anh lại có thể ném cho cô một câu, sau đó thì sao?Thái độ gì đây, không chút đếm xỉa như vậy.“Anh nói xem?” Tống Thanh Xuân tức giận trừng mắt nhìn Tô Chi Niệm một cái, hừ mạnh một tiếng, liền lật người, ném cho anh một tấm lưng.Cô nhắc tới chuyện này, vốn là muốn để cho anh ngẫm nghĩ biện pháp, ở dưới tình huống không làm ly hôn, lại đi làm thủ tục nhận lãnh giấy chứng nhận kết hôn lần nữa, ai biết anh lại có thái độ qua loa lấy lệ như vậy!Tống Thanh Xuân càng nghĩ lồng ngực càng có chút ngột ngạt, quay đầu, hung hăng trừng mắt với Tô Chi Niệm: “Nói cho em biết, hiện tại chúng ta chung sống hợp pháp, em đuổi anh ra khỏi phòng làm phạm pháp!”Cách nói lộn xộn lung tung gì đây, quả thực là vô lại không nói đạo lý! Cô đuổi anh ra, sao lại gọi là phạm pháp?Tống Thanh Xuân nhịn không được cười ha ha một tiếng.Tô Chi Niệm bị cười nhạo, đặc biệt bình tĩnh duỗi thẳng tay ôm eo Tống Thanh Xuân, kéo tủ đầu giường phía bên Tống Thanh Xuân ra, rút từ bên trong ra một phần văn kiện, đưa tới trước mặt Tống Thanh Xuân, sau đó thuận thế giơ tay lên, bật đèn lớn: “Không tin em tự mình xem.”Tô Chi Niệm nói xong liền tháo dỡ văn kiện, trên tờ giấy rút ra rõ ràng viết mấy chữ “Giấy thỏa thuận ly hôn” này.Tống Thanh Xuân nhận ra, đó là lúc cô sinh tiểu hạt vừng, trong quá trình đau chết đi sống lại, đã ký phần giấy thỏa thuận ly hôn kia.Chẳng qua cô còn chưa xem cụ thể phần nội dung.Tống Thanh Xuân mượn tay Tô Chi Niệm cầm lấy văn kiện, nâng đầu ngón tay lên, lơ đãng lật hai cái, lúc xem đến nội dung hiệp nghị phía trên trong, mắt bỗng dưng trợn to.Xe thuộc về cô, nhà thuộc về cô, công ty thuộc cô, con thuộc về cô...Những điều kiện ly hôn này rất phong phú, cũng rất bình thường, nhưng mà một hạng cuối cùng... anh... cũng thuộc về cô?Đây là cái quỷ gì?Tô Chi Niệm ôm Tống Thanh Xuân, có thể biết rõ ý nghĩ trong đáy lòng cô, anh cho cô khoảng mấy giây tiêu hóa phần giấy thỏa thuận ly hôn này, sau đó ném lung tung thư hiệp nghị ở cạnh giường, nằm thẳng ở trên giường, kéo cô thành tư thế ghé vào trên người mình lần nữa, vuốt ve phía sau lưng cô, thấp giọng nhẹ nhàng chậm chạp nói: “Đình Đình, giấy trắng mực đen, em đã ký rành mạch rõ ràng, anh thuộc về em, em muốn đuổi anh ra ngoài, liền tương đương không cần anh, anh chính là được luật pháp bảo vệ, có thể đi tòa án khởi tố em...”Khởi tố em gái anh ấy... Khởi tố, dứt khoát đổi tên Tô khởi tố đi!Không đúng, trên thế giới này, sao lại có người vô sỉ như vậy chứ! Ký giấy thỏa thuận ly hôn, lại ghi chính mình vào để làm điều kiện! Tô vô sỉ!Nhưng vô sỉ thật có chút đáng yêu, có hay không? Quả thực là quá phúc hắc... Tô phúc hắc...Tô khởi tố? Tô vô sỉ? Tô phúc hắc?Tô Chi Niệm đã lâu không được Tống Thanh Xuân đặt biệt danh, vào lúc ba cái tên này chạm vào trong lòng anh, toàn thân anh hung hăng cứng đờ, một loại cảm động lâu lắm không gặp tràn ngập lên, anh nhịn không được liền ôm cô đến trước ngực, vừa cúi đầu hôn cô, vừa để cho chân cô quấn lên eo anh.Trong phòng lại trở nên xuân quang kiều diễm một lần nữa, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc, nhiều tiếng nổi lên bốn phía.-Trên lưng chừng rừng núi hoang vắng, sau mưa gió ngừng nghỉ, Tần Dĩ Nam nằm ở trên chỗ xe để nằm ngang, Trình Thanh Thông cuộn tròn ở trên người anh.Từng đợt gió đêm thổi tới, dần dần thổi tan hơi thở ái muội vây quanh ở giữa hai người.
Nói Yêu Em 99 LầnTác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTô Chi Niệm vừa bước lên lầu, vừa tháo cà-vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm mở đèn, tiện tay ném áo khoác tây trang và cà- vạt lên trên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi, đi về phía phòng tắm. Mới vừa đi tới cửa phòng tắm thì bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay đang cởi cúc áo của anh dừng một chút, dường như là đã nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy trên giường của mình có một người phụ nữ đang nằm. Đầu tiên Ngô Chi Niệm kinh ngạc sau đó lại nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường mấy lần, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ kia thì trong nháy mắt sắc mặt của anh lạnh đến cực điểm, không chút do dự tiêu sái đi đến bên giường, kéo người đang ngủ say trên giường đi ra ngoài. Từ trong giấc mơ Tống Thanh Xuân giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ không phản ứng kịp, lúc cô cảm nhận được đau đớn từ trên cổ tay truyền tới cả người thì đã bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ. "Tô Chi Niệm, anh đã trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên… Editor: MayKhông trải qua sự đồng ý của cô, một mình nhận lãnh giấy chứng nhận kết hôn cũng thôi đi, sau khi ly hôn, còn ngày ngày đêm đêm chui vào phòng của cô, quấn lên người cô... Hiện tại cô nhắc với về chuyện ly hôn của bọn họ, anh lại có thể ném cho cô một câu, sau đó thì sao?Thái độ gì đây, không chút đếm xỉa như vậy.“Anh nói xem?” Tống Thanh Xuân tức giận trừng mắt nhìn Tô Chi Niệm một cái, hừ mạnh một tiếng, liền lật người, ném cho anh một tấm lưng.Cô nhắc tới chuyện này, vốn là muốn để cho anh ngẫm nghĩ biện pháp, ở dưới tình huống không làm ly hôn, lại đi làm thủ tục nhận lãnh giấy chứng nhận kết hôn lần nữa, ai biết anh lại có thái độ qua loa lấy lệ như vậy!Tống Thanh Xuân càng nghĩ lồng ngực càng có chút ngột ngạt, quay đầu, hung hăng trừng mắt với Tô Chi Niệm: “Nói cho em biết, hiện tại chúng ta chung sống hợp pháp, em đuổi anh ra khỏi phòng làm phạm pháp!”Cách nói lộn xộn lung tung gì đây, quả thực là vô lại không nói đạo lý! Cô đuổi anh ra, sao lại gọi là phạm pháp?Tống Thanh Xuân nhịn không được cười ha ha một tiếng.Tô Chi Niệm bị cười nhạo, đặc biệt bình tĩnh duỗi thẳng tay ôm eo Tống Thanh Xuân, kéo tủ đầu giường phía bên Tống Thanh Xuân ra, rút từ bên trong ra một phần văn kiện, đưa tới trước mặt Tống Thanh Xuân, sau đó thuận thế giơ tay lên, bật đèn lớn: “Không tin em tự mình xem.”Tô Chi Niệm nói xong liền tháo dỡ văn kiện, trên tờ giấy rút ra rõ ràng viết mấy chữ “Giấy thỏa thuận ly hôn” này.Tống Thanh Xuân nhận ra, đó là lúc cô sinh tiểu hạt vừng, trong quá trình đau chết đi sống lại, đã ký phần giấy thỏa thuận ly hôn kia.Chẳng qua cô còn chưa xem cụ thể phần nội dung.Tống Thanh Xuân mượn tay Tô Chi Niệm cầm lấy văn kiện, nâng đầu ngón tay lên, lơ đãng lật hai cái, lúc xem đến nội dung hiệp nghị phía trên trong, mắt bỗng dưng trợn to.Xe thuộc về cô, nhà thuộc về cô, công ty thuộc cô, con thuộc về cô...Những điều kiện ly hôn này rất phong phú, cũng rất bình thường, nhưng mà một hạng cuối cùng... anh... cũng thuộc về cô?Đây là cái quỷ gì?Tô Chi Niệm ôm Tống Thanh Xuân, có thể biết rõ ý nghĩ trong đáy lòng cô, anh cho cô khoảng mấy giây tiêu hóa phần giấy thỏa thuận ly hôn này, sau đó ném lung tung thư hiệp nghị ở cạnh giường, nằm thẳng ở trên giường, kéo cô thành tư thế ghé vào trên người mình lần nữa, vuốt ve phía sau lưng cô, thấp giọng nhẹ nhàng chậm chạp nói: “Đình Đình, giấy trắng mực đen, em đã ký rành mạch rõ ràng, anh thuộc về em, em muốn đuổi anh ra ngoài, liền tương đương không cần anh, anh chính là được luật pháp bảo vệ, có thể đi tòa án khởi tố em...”Khởi tố em gái anh ấy... Khởi tố, dứt khoát đổi tên Tô khởi tố đi!Không đúng, trên thế giới này, sao lại có người vô sỉ như vậy chứ! Ký giấy thỏa thuận ly hôn, lại ghi chính mình vào để làm điều kiện! Tô vô sỉ!Nhưng vô sỉ thật có chút đáng yêu, có hay không? Quả thực là quá phúc hắc... Tô phúc hắc...Tô khởi tố? Tô vô sỉ? Tô phúc hắc?Tô Chi Niệm đã lâu không được Tống Thanh Xuân đặt biệt danh, vào lúc ba cái tên này chạm vào trong lòng anh, toàn thân anh hung hăng cứng đờ, một loại cảm động lâu lắm không gặp tràn ngập lên, anh nhịn không được liền ôm cô đến trước ngực, vừa cúi đầu hôn cô, vừa để cho chân cô quấn lên eo anh.Trong phòng lại trở nên xuân quang kiều diễm một lần nữa, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc, nhiều tiếng nổi lên bốn phía.-Trên lưng chừng rừng núi hoang vắng, sau mưa gió ngừng nghỉ, Tần Dĩ Nam nằm ở trên chỗ xe để nằm ngang, Trình Thanh Thông cuộn tròn ở trên người anh.Từng đợt gió đêm thổi tới, dần dần thổi tan hơi thở ái muội vây quanh ở giữa hai người.