Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 972: Sóng gió chưa qua, phong ba lại tới

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2ảnh Y Nhân cười khẩy một tiếng, lạnh nhạt mở miệng“Âm mưu này giỏi lắm, không chê vào đâu đượcCô cho rằng làm vậy là có thể khiến tôi suy sụp à? Lý Đồng?” “Ô! Cảnh Y Nhân đấy à? Khó khăn lắm cổ mới gọi điện thoại cho tôi đấyCó chuyện gì không?” Lý Đồng cố ý phớt lờ lời nói của Cảnh Y NhânCảnh Y Nhân khẽ nhếch miệng, đôi mắt hơi hơi nheo lại, thần sắc hiện lên sự tàn nhẫn chưa từng có trước đây“Lý Đông, cô nghe cho rõ đâyCảnh Y Nhân tôi khinh thường có, nên mới không ra tay thôiCô đã muốn chơi thì tôi sẽ chơi với cô thật thỏa thích nhé, tôi sẽ chơi cô đến mức cô phải chết rất khó coi đấy.”Dứt lời, Cảnh Y Nhân hung hăng cáp điện thoạiBên kia điện2thoại, Lý Đồng tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợiẢ đập mạnh điện thoại di động đang cầm trong tay vào vách tường khiến nó vỡ tan tànhCái gì mà khinh thường chơi với ả, chỉ không thèm ra tay? Cảnh Y Nhân không ra tay mà ả lại thân bại danh liệt mấy lần! Ý của Cảnh Y Nhân là chỉ cần cô ta ra tay là sẽ chơi chết ả sao? Càng nghĩ, Lý Đồng càng tức giận đến mức muốn hộc máu, cô ta dựa vào đâu mà lớn giọng đến thế? Hãy thử xem xem, rốt cuộc thì kẻ nào chơi chết kẻ nào? Tuy trong lòng Cảnh Y Nhân có hơi chút lo lắng, nhưng nếu chuyện đã đến rồi thì cũng không tránh khỏiCô vẫn thản nhiên ngồi xuống bàn ăn dùng bữa trưa.Quản gia Trần cung8kính nhắc nhở Cảnh Y Nhân“Cô Cảnh, trên đường cái đối diện cửa nhà có một chiếc xe cảnh sát vẫn đậu, không thấy rời đi, hình như đang giám thị cô, thật không biết tôn trọng người ta.” Cảnh Y Nhân vẫn thản nhiên ăn cơmKhông thể chỉ trích người ta được, cô sẽ không chạy trốn, nhưng người khác cũng không thể không để phòng cô sẽ chạy trốn“Không sao đâu, cứ kệ họ, hôm nay nóng bức, ông cho người mang thức ăn và nước uống cho họ đi.”Quản gia Trần lại hỏi: “Vậy còn ngại Lục...” “Chuyện lớn như vậy rồi, chẳng nhẽ anh ấy lại không biết, chờ đến khi anh ấy tan làm về nhà rồi hẵng nói.” “Vâng.”Quản gia Trần vừa mới xoay người, Cảnh Y Nhấn lại hỏi“Gần đây, ngài tổng thống đang bận việc gì9thế?” “Cô Cảnh không xem tin tức sao? Ngài Tổng thống đang tới nước C để động viên, trước đây không lâu, nước C bị lốc xoáy gây tổn thất nặng nề, phỏng chừng phải tuần sau, ngài ấy mới về được.”“À.” Núi cao hoàng để ở xa, chỉ mong tổng thống không biết chuyện nàyCảnh Y Nhân càng lo chuyện gì thì chuyện ấy càng tớiQuả đúng là ngài tổng thống không biết chuyện này, mà là biết chuyện khácThủ trưởng Lý đi theo tổng thống ở nước C phía xa xa đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, sau đó liền chúc mừng tổng thống: “Chúc mừng Tổng thống, ngài sắp lên chức ông nội rồi.” “Tôi vừa mới nhận được điện thoại của phu nhân tôi, bà ấy nói là Y Nhân có thai rồiToàn thành phố S đều vui2mừng thay Lục Minh.”“..” Nghe vậy, tổng thống nhíu màyLục Minh mới về nước chưa đầy một tháng, cộng thêm ông cũng vừa nghe nói đợt trước cảnh Y Nhân vẫn không chịu tha thứ cho Lục Minh vì đã không từ mà biệt, nên vợ chồng son náo loạn rất lâu vẫn chưa yênNếu đúng là Cảnh Y Nhân mang thai thật thì bây giờ sao có thể khám ra được?

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2ảnh Y Nhân cười khẩy một tiếng, lạnh nhạt mở miệng“Âm mưu này giỏi lắm, không chê vào đâu đượcCô cho rằng làm vậy là có thể khiến tôi suy sụp à? Lý Đồng?” “Ô! Cảnh Y Nhân đấy à? Khó khăn lắm cổ mới gọi điện thoại cho tôi đấyCó chuyện gì không?” Lý Đồng cố ý phớt lờ lời nói của Cảnh Y NhânCảnh Y Nhân khẽ nhếch miệng, đôi mắt hơi hơi nheo lại, thần sắc hiện lên sự tàn nhẫn chưa từng có trước đây“Lý Đông, cô nghe cho rõ đâyCảnh Y Nhân tôi khinh thường có, nên mới không ra tay thôiCô đã muốn chơi thì tôi sẽ chơi với cô thật thỏa thích nhé, tôi sẽ chơi cô đến mức cô phải chết rất khó coi đấy.”Dứt lời, Cảnh Y Nhân hung hăng cáp điện thoạiBên kia điện2thoại, Lý Đồng tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợiẢ đập mạnh điện thoại di động đang cầm trong tay vào vách tường khiến nó vỡ tan tànhCái gì mà khinh thường chơi với ả, chỉ không thèm ra tay? Cảnh Y Nhân không ra tay mà ả lại thân bại danh liệt mấy lần! Ý của Cảnh Y Nhân là chỉ cần cô ta ra tay là sẽ chơi chết ả sao? Càng nghĩ, Lý Đồng càng tức giận đến mức muốn hộc máu, cô ta dựa vào đâu mà lớn giọng đến thế? Hãy thử xem xem, rốt cuộc thì kẻ nào chơi chết kẻ nào? Tuy trong lòng Cảnh Y Nhân có hơi chút lo lắng, nhưng nếu chuyện đã đến rồi thì cũng không tránh khỏiCô vẫn thản nhiên ngồi xuống bàn ăn dùng bữa trưa.Quản gia Trần cung8kính nhắc nhở Cảnh Y Nhân“Cô Cảnh, trên đường cái đối diện cửa nhà có một chiếc xe cảnh sát vẫn đậu, không thấy rời đi, hình như đang giám thị cô, thật không biết tôn trọng người ta.” Cảnh Y Nhân vẫn thản nhiên ăn cơmKhông thể chỉ trích người ta được, cô sẽ không chạy trốn, nhưng người khác cũng không thể không để phòng cô sẽ chạy trốn“Không sao đâu, cứ kệ họ, hôm nay nóng bức, ông cho người mang thức ăn và nước uống cho họ đi.”Quản gia Trần lại hỏi: “Vậy còn ngại Lục...” “Chuyện lớn như vậy rồi, chẳng nhẽ anh ấy lại không biết, chờ đến khi anh ấy tan làm về nhà rồi hẵng nói.” “Vâng.”Quản gia Trần vừa mới xoay người, Cảnh Y Nhấn lại hỏi“Gần đây, ngài tổng thống đang bận việc gì9thế?” “Cô Cảnh không xem tin tức sao? Ngài Tổng thống đang tới nước C để động viên, trước đây không lâu, nước C bị lốc xoáy gây tổn thất nặng nề, phỏng chừng phải tuần sau, ngài ấy mới về được.”“À.” Núi cao hoàng để ở xa, chỉ mong tổng thống không biết chuyện nàyCảnh Y Nhân càng lo chuyện gì thì chuyện ấy càng tớiQuả đúng là ngài tổng thống không biết chuyện này, mà là biết chuyện khácThủ trưởng Lý đi theo tổng thống ở nước C phía xa xa đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, sau đó liền chúc mừng tổng thống: “Chúc mừng Tổng thống, ngài sắp lên chức ông nội rồi.” “Tôi vừa mới nhận được điện thoại của phu nhân tôi, bà ấy nói là Y Nhân có thai rồiToàn thành phố S đều vui2mừng thay Lục Minh.”“..” Nghe vậy, tổng thống nhíu màyLục Minh mới về nước chưa đầy một tháng, cộng thêm ông cũng vừa nghe nói đợt trước cảnh Y Nhân vẫn không chịu tha thứ cho Lục Minh vì đã không từ mà biệt, nên vợ chồng son náo loạn rất lâu vẫn chưa yênNếu đúng là Cảnh Y Nhân mang thai thật thì bây giờ sao có thể khám ra được?

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2ảnh Y Nhân cười khẩy một tiếng, lạnh nhạt mở miệng“Âm mưu này giỏi lắm, không chê vào đâu đượcCô cho rằng làm vậy là có thể khiến tôi suy sụp à? Lý Đồng?” “Ô! Cảnh Y Nhân đấy à? Khó khăn lắm cổ mới gọi điện thoại cho tôi đấyCó chuyện gì không?” Lý Đồng cố ý phớt lờ lời nói của Cảnh Y NhânCảnh Y Nhân khẽ nhếch miệng, đôi mắt hơi hơi nheo lại, thần sắc hiện lên sự tàn nhẫn chưa từng có trước đây“Lý Đông, cô nghe cho rõ đâyCảnh Y Nhân tôi khinh thường có, nên mới không ra tay thôiCô đã muốn chơi thì tôi sẽ chơi với cô thật thỏa thích nhé, tôi sẽ chơi cô đến mức cô phải chết rất khó coi đấy.”Dứt lời, Cảnh Y Nhân hung hăng cáp điện thoạiBên kia điện2thoại, Lý Đồng tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợiẢ đập mạnh điện thoại di động đang cầm trong tay vào vách tường khiến nó vỡ tan tànhCái gì mà khinh thường chơi với ả, chỉ không thèm ra tay? Cảnh Y Nhân không ra tay mà ả lại thân bại danh liệt mấy lần! Ý của Cảnh Y Nhân là chỉ cần cô ta ra tay là sẽ chơi chết ả sao? Càng nghĩ, Lý Đồng càng tức giận đến mức muốn hộc máu, cô ta dựa vào đâu mà lớn giọng đến thế? Hãy thử xem xem, rốt cuộc thì kẻ nào chơi chết kẻ nào? Tuy trong lòng Cảnh Y Nhân có hơi chút lo lắng, nhưng nếu chuyện đã đến rồi thì cũng không tránh khỏiCô vẫn thản nhiên ngồi xuống bàn ăn dùng bữa trưa.Quản gia Trần cung8kính nhắc nhở Cảnh Y Nhân“Cô Cảnh, trên đường cái đối diện cửa nhà có một chiếc xe cảnh sát vẫn đậu, không thấy rời đi, hình như đang giám thị cô, thật không biết tôn trọng người ta.” Cảnh Y Nhân vẫn thản nhiên ăn cơmKhông thể chỉ trích người ta được, cô sẽ không chạy trốn, nhưng người khác cũng không thể không để phòng cô sẽ chạy trốn“Không sao đâu, cứ kệ họ, hôm nay nóng bức, ông cho người mang thức ăn và nước uống cho họ đi.”Quản gia Trần lại hỏi: “Vậy còn ngại Lục...” “Chuyện lớn như vậy rồi, chẳng nhẽ anh ấy lại không biết, chờ đến khi anh ấy tan làm về nhà rồi hẵng nói.” “Vâng.”Quản gia Trần vừa mới xoay người, Cảnh Y Nhấn lại hỏi“Gần đây, ngài tổng thống đang bận việc gì9thế?” “Cô Cảnh không xem tin tức sao? Ngài Tổng thống đang tới nước C để động viên, trước đây không lâu, nước C bị lốc xoáy gây tổn thất nặng nề, phỏng chừng phải tuần sau, ngài ấy mới về được.”“À.” Núi cao hoàng để ở xa, chỉ mong tổng thống không biết chuyện nàyCảnh Y Nhân càng lo chuyện gì thì chuyện ấy càng tớiQuả đúng là ngài tổng thống không biết chuyện này, mà là biết chuyện khácThủ trưởng Lý đi theo tổng thống ở nước C phía xa xa đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, sau đó liền chúc mừng tổng thống: “Chúc mừng Tổng thống, ngài sắp lên chức ông nội rồi.” “Tôi vừa mới nhận được điện thoại của phu nhân tôi, bà ấy nói là Y Nhân có thai rồiToàn thành phố S đều vui2mừng thay Lục Minh.”“..” Nghe vậy, tổng thống nhíu màyLục Minh mới về nước chưa đầy một tháng, cộng thêm ông cũng vừa nghe nói đợt trước cảnh Y Nhân vẫn không chịu tha thứ cho Lục Minh vì đã không từ mà biệt, nên vợ chồng son náo loạn rất lâu vẫn chưa yênNếu đúng là Cảnh Y Nhân mang thai thật thì bây giờ sao có thể khám ra được?

Chương 972: Sóng gió chưa qua, phong ba lại tới