Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 973: Ngài tổng thống gọi điện tới

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2�ng lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Lục Minh, nhưng điện thoại của Lục Minh lại đang bận, tổng thống lại gọi đến nhà của Lục MinhCảnh Y Nhân ăn cơm trưa xong liền suy nghĩ xem có nên gọi điện thoại cho Trịnh Bội Bội để hẹn cha mẹ cô ta qua đây nói chuyện hay khôngNhưng cô còn chưa kịp gọi điện thoại thì quản gia Trần đã gõ cửa đi vào phòng và nói với Cảnh Y nhân.“Cô Cảnh, ngài tổng thống gọi điện tới.” Nghe vậy, trong lòng Cảnh Y Nhân hoảng hốt, tổng thống biết được chuyển nhanh đến vậy sao? Cảnh Y Nhân đứng lên khỏi trên ghế mây, do dự một hồi mới đến gần máy bàn để bên cạnh giường, căng thẳng vươn tay ra nhận điện thoại.Cảnh Y Nhân nhẹ nhàng “A lô” một2tiếng rồi gọi “Cha ạ.”Bên kia điện thoại truyền tới giọng nói hiền hòa của ngài tổng thống, ông bình tĩnh hỏi: “Y Nhân, con mang thai rồi à?”“Dạ, đâu có ạ?” “Không có? Cả thành phố S đều biết hết rồiRốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” “...” Cả thành phố S đều biết sao? Vì sao cô không biết gì về chuyện này?“Cha, con thật sự không mang thaiCụ thể thì con không giải thích rõ ràng ngay lập tức được...” “Con không cần nói rõ ràng đầu, Y NhânCha biết tính con hơi kiêu ngạo, có một số việc, con phải thông cảm nhiều cho Lục MinhLục Minh sinh ra ở nhà họ Lục, có rất nhiều chuyện, nó cũng thân bất do kỷ, con phải hiểu được lẽ vì đại cục, đừng nghe mấy lời đồn đãi là lại giống như8mấy người phụ nữ khác mà làm loạn lên với nó.”“Nhà họ Lục chúng ta không ngại dòng dõi, không ngại thân phận, chuyện tình cảm giữa vợ chồng hai con, cha không can dựNhưng con phải hiểu rõ, Y Nhân à, nhà họ Lục không cho phép có lời gièm pha nào, cũng không cho phép phạm lỗi, hiểu không? Nếu như quả thật náo loạn ra chuyện gì thì cha không thể giữ con lại được.” “..” Cảnh Y Nhân hiểu ý của ngài tổng thống.Suy cho cùng thì địa vị của nhà họ Lục ở nước Z khiến mọi cử động của gia đình đều ảnh hưởng tới cả quốc gia Không cho phép gièm pha, không cho phép phạm lỗi, nhưng hiện nay dường như cô đã phạm phải cả hai điều ấy rồiCô cũng chỉ là một người phụ nữ mà9thôi, chỉ muốn một cuộc sống đơn giản, có một người chồng yêu thương mình mà thôiCô không thể nào làm được giống như Ngô Tú Quyên thời còn trẻ được, biết rõ là chồng không yêu mình mà vẫn muốn giả làm em gái để được gả cho Lục Chính HoaBiết rõ Lục Chính Hoa không thương bà, bà vẫn có thể nhẫn nhịn mãiMặc dù bây giờ hai vợ chồng họ đã hài hòa, nhưng sau lưng Ngô Tú Quyên đã phải chịu biết bao nhiêu sự khinh bỉ và nén giậnCô không muốn như thế, Cảnh Y Nhân cô chính là người như thế đấyCô không điên cuồng, không kiêu ngạo thì không phải là Cảnh Y Nhân nữaCảnh Y Nhân bình tĩnh trả lời ngài tổng thống“Cha, con rất hiểu ý của chaCha hiểu rất rõ nhấn phẩm của Cảnh Y Nhân2con đấy, cha cũng là người sáng suốtNhưng có nhiều lúc càng muốn tránh né, phiền phức lại càng tự tìm tới cửa, bất kể là con có bị gièm pha hay không thì chỉ cần Lục Minh tin tưởng con thì con sẽ không rời khỏi anh ấy, dù cha là tổng thống thì cha cũng không quản được chuyện nhà con.”“Cha giữ gìn cho thể diện của nhà họ Lục, thể diện của toàn bộ nước Z, cho nên nếu thực sự nghe được lời bêu xấu nào đó thì cha đuổi con đi cũng không phải chuyện gì sai, con cũng sẽ không cản giận chaNhưng con là một người phụ nữ, là vợ của Lục Minh, chỉ cần chồng con vẫn yêu con thì con sẽ không rời khỏi cái nhà này đâu.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2�ng lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Lục Minh, nhưng điện thoại của Lục Minh lại đang bận, tổng thống lại gọi đến nhà của Lục MinhCảnh Y Nhân ăn cơm trưa xong liền suy nghĩ xem có nên gọi điện thoại cho Trịnh Bội Bội để hẹn cha mẹ cô ta qua đây nói chuyện hay khôngNhưng cô còn chưa kịp gọi điện thoại thì quản gia Trần đã gõ cửa đi vào phòng và nói với Cảnh Y nhân.“Cô Cảnh, ngài tổng thống gọi điện tới.” Nghe vậy, trong lòng Cảnh Y Nhân hoảng hốt, tổng thống biết được chuyển nhanh đến vậy sao? Cảnh Y Nhân đứng lên khỏi trên ghế mây, do dự một hồi mới đến gần máy bàn để bên cạnh giường, căng thẳng vươn tay ra nhận điện thoại.Cảnh Y Nhân nhẹ nhàng “A lô” một2tiếng rồi gọi “Cha ạ.”Bên kia điện thoại truyền tới giọng nói hiền hòa của ngài tổng thống, ông bình tĩnh hỏi: “Y Nhân, con mang thai rồi à?”“Dạ, đâu có ạ?” “Không có? Cả thành phố S đều biết hết rồiRốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” “...” Cả thành phố S đều biết sao? Vì sao cô không biết gì về chuyện này?“Cha, con thật sự không mang thaiCụ thể thì con không giải thích rõ ràng ngay lập tức được...” “Con không cần nói rõ ràng đầu, Y NhânCha biết tính con hơi kiêu ngạo, có một số việc, con phải thông cảm nhiều cho Lục MinhLục Minh sinh ra ở nhà họ Lục, có rất nhiều chuyện, nó cũng thân bất do kỷ, con phải hiểu được lẽ vì đại cục, đừng nghe mấy lời đồn đãi là lại giống như8mấy người phụ nữ khác mà làm loạn lên với nó.”“Nhà họ Lục chúng ta không ngại dòng dõi, không ngại thân phận, chuyện tình cảm giữa vợ chồng hai con, cha không can dựNhưng con phải hiểu rõ, Y Nhân à, nhà họ Lục không cho phép có lời gièm pha nào, cũng không cho phép phạm lỗi, hiểu không? Nếu như quả thật náo loạn ra chuyện gì thì cha không thể giữ con lại được.” “..” Cảnh Y Nhân hiểu ý của ngài tổng thống.Suy cho cùng thì địa vị của nhà họ Lục ở nước Z khiến mọi cử động của gia đình đều ảnh hưởng tới cả quốc gia Không cho phép gièm pha, không cho phép phạm lỗi, nhưng hiện nay dường như cô đã phạm phải cả hai điều ấy rồiCô cũng chỉ là một người phụ nữ mà9thôi, chỉ muốn một cuộc sống đơn giản, có một người chồng yêu thương mình mà thôiCô không thể nào làm được giống như Ngô Tú Quyên thời còn trẻ được, biết rõ là chồng không yêu mình mà vẫn muốn giả làm em gái để được gả cho Lục Chính HoaBiết rõ Lục Chính Hoa không thương bà, bà vẫn có thể nhẫn nhịn mãiMặc dù bây giờ hai vợ chồng họ đã hài hòa, nhưng sau lưng Ngô Tú Quyên đã phải chịu biết bao nhiêu sự khinh bỉ và nén giậnCô không muốn như thế, Cảnh Y Nhân cô chính là người như thế đấyCô không điên cuồng, không kiêu ngạo thì không phải là Cảnh Y Nhân nữaCảnh Y Nhân bình tĩnh trả lời ngài tổng thống“Cha, con rất hiểu ý của chaCha hiểu rất rõ nhấn phẩm của Cảnh Y Nhân2con đấy, cha cũng là người sáng suốtNhưng có nhiều lúc càng muốn tránh né, phiền phức lại càng tự tìm tới cửa, bất kể là con có bị gièm pha hay không thì chỉ cần Lục Minh tin tưởng con thì con sẽ không rời khỏi anh ấy, dù cha là tổng thống thì cha cũng không quản được chuyện nhà con.”“Cha giữ gìn cho thể diện của nhà họ Lục, thể diện của toàn bộ nước Z, cho nên nếu thực sự nghe được lời bêu xấu nào đó thì cha đuổi con đi cũng không phải chuyện gì sai, con cũng sẽ không cản giận chaNhưng con là một người phụ nữ, là vợ của Lục Minh, chỉ cần chồng con vẫn yêu con thì con sẽ không rời khỏi cái nhà này đâu.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2�ng lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Lục Minh, nhưng điện thoại của Lục Minh lại đang bận, tổng thống lại gọi đến nhà của Lục MinhCảnh Y Nhân ăn cơm trưa xong liền suy nghĩ xem có nên gọi điện thoại cho Trịnh Bội Bội để hẹn cha mẹ cô ta qua đây nói chuyện hay khôngNhưng cô còn chưa kịp gọi điện thoại thì quản gia Trần đã gõ cửa đi vào phòng và nói với Cảnh Y nhân.“Cô Cảnh, ngài tổng thống gọi điện tới.” Nghe vậy, trong lòng Cảnh Y Nhân hoảng hốt, tổng thống biết được chuyển nhanh đến vậy sao? Cảnh Y Nhân đứng lên khỏi trên ghế mây, do dự một hồi mới đến gần máy bàn để bên cạnh giường, căng thẳng vươn tay ra nhận điện thoại.Cảnh Y Nhân nhẹ nhàng “A lô” một2tiếng rồi gọi “Cha ạ.”Bên kia điện thoại truyền tới giọng nói hiền hòa của ngài tổng thống, ông bình tĩnh hỏi: “Y Nhân, con mang thai rồi à?”“Dạ, đâu có ạ?” “Không có? Cả thành phố S đều biết hết rồiRốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” “...” Cả thành phố S đều biết sao? Vì sao cô không biết gì về chuyện này?“Cha, con thật sự không mang thaiCụ thể thì con không giải thích rõ ràng ngay lập tức được...” “Con không cần nói rõ ràng đầu, Y NhânCha biết tính con hơi kiêu ngạo, có một số việc, con phải thông cảm nhiều cho Lục MinhLục Minh sinh ra ở nhà họ Lục, có rất nhiều chuyện, nó cũng thân bất do kỷ, con phải hiểu được lẽ vì đại cục, đừng nghe mấy lời đồn đãi là lại giống như8mấy người phụ nữ khác mà làm loạn lên với nó.”“Nhà họ Lục chúng ta không ngại dòng dõi, không ngại thân phận, chuyện tình cảm giữa vợ chồng hai con, cha không can dựNhưng con phải hiểu rõ, Y Nhân à, nhà họ Lục không cho phép có lời gièm pha nào, cũng không cho phép phạm lỗi, hiểu không? Nếu như quả thật náo loạn ra chuyện gì thì cha không thể giữ con lại được.” “..” Cảnh Y Nhân hiểu ý của ngài tổng thống.Suy cho cùng thì địa vị của nhà họ Lục ở nước Z khiến mọi cử động của gia đình đều ảnh hưởng tới cả quốc gia Không cho phép gièm pha, không cho phép phạm lỗi, nhưng hiện nay dường như cô đã phạm phải cả hai điều ấy rồiCô cũng chỉ là một người phụ nữ mà9thôi, chỉ muốn một cuộc sống đơn giản, có một người chồng yêu thương mình mà thôiCô không thể nào làm được giống như Ngô Tú Quyên thời còn trẻ được, biết rõ là chồng không yêu mình mà vẫn muốn giả làm em gái để được gả cho Lục Chính HoaBiết rõ Lục Chính Hoa không thương bà, bà vẫn có thể nhẫn nhịn mãiMặc dù bây giờ hai vợ chồng họ đã hài hòa, nhưng sau lưng Ngô Tú Quyên đã phải chịu biết bao nhiêu sự khinh bỉ và nén giậnCô không muốn như thế, Cảnh Y Nhân cô chính là người như thế đấyCô không điên cuồng, không kiêu ngạo thì không phải là Cảnh Y Nhân nữaCảnh Y Nhân bình tĩnh trả lời ngài tổng thống“Cha, con rất hiểu ý của chaCha hiểu rất rõ nhấn phẩm của Cảnh Y Nhân2con đấy, cha cũng là người sáng suốtNhưng có nhiều lúc càng muốn tránh né, phiền phức lại càng tự tìm tới cửa, bất kể là con có bị gièm pha hay không thì chỉ cần Lục Minh tin tưởng con thì con sẽ không rời khỏi anh ấy, dù cha là tổng thống thì cha cũng không quản được chuyện nhà con.”“Cha giữ gìn cho thể diện của nhà họ Lục, thể diện của toàn bộ nước Z, cho nên nếu thực sự nghe được lời bêu xấu nào đó thì cha đuổi con đi cũng không phải chuyện gì sai, con cũng sẽ không cản giận chaNhưng con là một người phụ nữ, là vợ của Lục Minh, chỉ cần chồng con vẫn yêu con thì con sẽ không rời khỏi cái nhà này đâu.”

Chương 973: Ngài tổng thống gọi điện tới