Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1002: Nguyền rủa một trăm lần

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đêm hôm đó khi Cảnh Y Nhân còn đang say ngủ, Lục Minh đến phim trường tìm kiếm cả đêm mới tìm thấyTheo lý thuyết thì bị xối mưa một trận, vân tay trên chiếc chai hẳn đã bị rửa lâu rồi.Nhưng bình thuốc này lại nằm bên dưới chiếc xe, được che chắn khỏi cơn mưa nên mới có thể thu được vân tay trên đó.Chứng cứ đã bị Lục Minh lấy đi, tất nhiên cảnh sát không thể tìm được chút chứng cứ nào.Lục Minh cảm thấy, không chỉ có mình anh đến đây tìm chứng cứ, còn có người đã đến trước cả Lục Minh.Sợ rằng những người này đến là để hủy chứng cứ.Cho nên sau khi Lục Minh tìm thấy chứng cớ2mới không nói với cảnh sát, sợ tin tức sẽ bị lộLuật sư béo tức giận phản bác: “Chuyện này cũng không thể chứng minh là thuốc bên trong bình không phải là thuốc độc hạiRất có khả năng là bị cáo muốn che mắt mọi người nên mới dùng Isoflavin xen lẫn với thuốc độc để trong chaiBác sĩ đã chứng minh rồi, trong cơ thể người bị hại, ngoại trừ Isoflavin ra còn có một lượng lớn thuốc cao huyết áp, đương sự của tôi không bị cao huyết áp, tất nhiên sẽ không uống loại thuốc này, rõ ràng là cô ấy bị ép phải uống.”Dứt lời, luật sư béo lấy ra một bản báo cáo xét nghiệm của bác sĩ.“Tôi bác bỏ phán8đoán của luật sư bên kia, ở đây tôi cũng có một bản chứng minh xét nghiệm, trong chai này trừ Isoflavin ra không có bột thuốc của bất kì thứ thuốc nào khác.”Luật sư Ngôn ăn nói rõ ràng, lập tức bác bỏ lời nói của đối phương.Cảnh Y Nhân thở một hơi thật dàiNhưng dù sao thì, quả thật Cảnh Y Nhân đã ra tay đánh người, cho Trịnh Bội Bội uống thuốcPhần tranh luận vừa rồi chỉ thoát khỏi mối nghi hạ độc cô ta mà thôi.“Đương sự Trịnh Bội Bội của tôi vì bị bị cáo đánh mà vẫn đang nằm viện, chưa rõ sống chết, đây đã là sự thật không thể phủ định được rồi, xin các vị trong Hội đồng9xét xử hãy dựa vào góc độ của pháp luật, phán bị cáo tội cố ý giết người.” “Thưa Hội đồng xét xử, hiện nay nguyên cáo Trịnh Bội Bội bị thuốc cao huyết áp làm cho não tụ huyết vẫn đang hôn mê chưa tỉnh, cũng không có điều gì chứng minh bị cáo cổ Cảnh phía chúng tôi là người cho nguyên cáo uống thuốc cao huyết áp, xin hãy điều tra rõ nguyên nhân rồi hãy xét lại.” Một buổi hầu tòa diễn ra trong hơn hai tiếng, cuối cùng, Hội đồng xét xử và Thẩm phán sau khi bàn bạc hồi lâu đã quyết định đưa ra đáp án: “Hiện tại, tội danh cố ý gây thương tích của bị cáo Cảnh Y2Nhân đã được xác lập, hành vi này rất nghiêm trọng, không biết hối cải, chúng tôi quyết định phạt tù một năm hai thángTội danh hạ độc không đủ chứng cứ, nhưng Cảnh Y Nhân vẫn không thoát khỏi sự nghi ngờ, cuối tháng sẽ mở phiên tòa xét xử lại lần nữa.“...” Nghe vậy, đáy lòng cô lập tức trở nên luống cuống, cả người nhũn ra, vô lực lùi ra sau mấy bước, kinh ngạc tựa vào ghế bị cáo.Kết quả tuyên án như vậy, cũng tức là cho dù Cảnh Y Nhân có hạ độc hay không thì tội danh cố ý gây thương tích của cô vẫn được thành lập, vẫn phải ngồi tùNếu như cuối tháng không thoát được nghi ngờ2đầu độc, tội của cô sẽ thành tù chung thân.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đêm hôm đó khi Cảnh Y Nhân còn đang say ngủ, Lục Minh đến phim trường tìm kiếm cả đêm mới tìm thấyTheo lý thuyết thì bị xối mưa một trận, vân tay trên chiếc chai hẳn đã bị rửa lâu rồi.Nhưng bình thuốc này lại nằm bên dưới chiếc xe, được che chắn khỏi cơn mưa nên mới có thể thu được vân tay trên đó.Chứng cứ đã bị Lục Minh lấy đi, tất nhiên cảnh sát không thể tìm được chút chứng cứ nào.Lục Minh cảm thấy, không chỉ có mình anh đến đây tìm chứng cứ, còn có người đã đến trước cả Lục Minh.Sợ rằng những người này đến là để hủy chứng cứ.Cho nên sau khi Lục Minh tìm thấy chứng cớ2mới không nói với cảnh sát, sợ tin tức sẽ bị lộLuật sư béo tức giận phản bác: “Chuyện này cũng không thể chứng minh là thuốc bên trong bình không phải là thuốc độc hạiRất có khả năng là bị cáo muốn che mắt mọi người nên mới dùng Isoflavin xen lẫn với thuốc độc để trong chaiBác sĩ đã chứng minh rồi, trong cơ thể người bị hại, ngoại trừ Isoflavin ra còn có một lượng lớn thuốc cao huyết áp, đương sự của tôi không bị cao huyết áp, tất nhiên sẽ không uống loại thuốc này, rõ ràng là cô ấy bị ép phải uống.”Dứt lời, luật sư béo lấy ra một bản báo cáo xét nghiệm của bác sĩ.“Tôi bác bỏ phán8đoán của luật sư bên kia, ở đây tôi cũng có một bản chứng minh xét nghiệm, trong chai này trừ Isoflavin ra không có bột thuốc của bất kì thứ thuốc nào khác.”Luật sư Ngôn ăn nói rõ ràng, lập tức bác bỏ lời nói của đối phương.Cảnh Y Nhân thở một hơi thật dàiNhưng dù sao thì, quả thật Cảnh Y Nhân đã ra tay đánh người, cho Trịnh Bội Bội uống thuốcPhần tranh luận vừa rồi chỉ thoát khỏi mối nghi hạ độc cô ta mà thôi.“Đương sự Trịnh Bội Bội của tôi vì bị bị cáo đánh mà vẫn đang nằm viện, chưa rõ sống chết, đây đã là sự thật không thể phủ định được rồi, xin các vị trong Hội đồng9xét xử hãy dựa vào góc độ của pháp luật, phán bị cáo tội cố ý giết người.” “Thưa Hội đồng xét xử, hiện nay nguyên cáo Trịnh Bội Bội bị thuốc cao huyết áp làm cho não tụ huyết vẫn đang hôn mê chưa tỉnh, cũng không có điều gì chứng minh bị cáo cổ Cảnh phía chúng tôi là người cho nguyên cáo uống thuốc cao huyết áp, xin hãy điều tra rõ nguyên nhân rồi hãy xét lại.” Một buổi hầu tòa diễn ra trong hơn hai tiếng, cuối cùng, Hội đồng xét xử và Thẩm phán sau khi bàn bạc hồi lâu đã quyết định đưa ra đáp án: “Hiện tại, tội danh cố ý gây thương tích của bị cáo Cảnh Y2Nhân đã được xác lập, hành vi này rất nghiêm trọng, không biết hối cải, chúng tôi quyết định phạt tù một năm hai thángTội danh hạ độc không đủ chứng cứ, nhưng Cảnh Y Nhân vẫn không thoát khỏi sự nghi ngờ, cuối tháng sẽ mở phiên tòa xét xử lại lần nữa.“...” Nghe vậy, đáy lòng cô lập tức trở nên luống cuống, cả người nhũn ra, vô lực lùi ra sau mấy bước, kinh ngạc tựa vào ghế bị cáo.Kết quả tuyên án như vậy, cũng tức là cho dù Cảnh Y Nhân có hạ độc hay không thì tội danh cố ý gây thương tích của cô vẫn được thành lập, vẫn phải ngồi tùNếu như cuối tháng không thoát được nghi ngờ2đầu độc, tội của cô sẽ thành tù chung thân.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đêm hôm đó khi Cảnh Y Nhân còn đang say ngủ, Lục Minh đến phim trường tìm kiếm cả đêm mới tìm thấyTheo lý thuyết thì bị xối mưa một trận, vân tay trên chiếc chai hẳn đã bị rửa lâu rồi.Nhưng bình thuốc này lại nằm bên dưới chiếc xe, được che chắn khỏi cơn mưa nên mới có thể thu được vân tay trên đó.Chứng cứ đã bị Lục Minh lấy đi, tất nhiên cảnh sát không thể tìm được chút chứng cứ nào.Lục Minh cảm thấy, không chỉ có mình anh đến đây tìm chứng cứ, còn có người đã đến trước cả Lục Minh.Sợ rằng những người này đến là để hủy chứng cứ.Cho nên sau khi Lục Minh tìm thấy chứng cớ2mới không nói với cảnh sát, sợ tin tức sẽ bị lộLuật sư béo tức giận phản bác: “Chuyện này cũng không thể chứng minh là thuốc bên trong bình không phải là thuốc độc hạiRất có khả năng là bị cáo muốn che mắt mọi người nên mới dùng Isoflavin xen lẫn với thuốc độc để trong chaiBác sĩ đã chứng minh rồi, trong cơ thể người bị hại, ngoại trừ Isoflavin ra còn có một lượng lớn thuốc cao huyết áp, đương sự của tôi không bị cao huyết áp, tất nhiên sẽ không uống loại thuốc này, rõ ràng là cô ấy bị ép phải uống.”Dứt lời, luật sư béo lấy ra một bản báo cáo xét nghiệm của bác sĩ.“Tôi bác bỏ phán8đoán của luật sư bên kia, ở đây tôi cũng có một bản chứng minh xét nghiệm, trong chai này trừ Isoflavin ra không có bột thuốc của bất kì thứ thuốc nào khác.”Luật sư Ngôn ăn nói rõ ràng, lập tức bác bỏ lời nói của đối phương.Cảnh Y Nhân thở một hơi thật dàiNhưng dù sao thì, quả thật Cảnh Y Nhân đã ra tay đánh người, cho Trịnh Bội Bội uống thuốcPhần tranh luận vừa rồi chỉ thoát khỏi mối nghi hạ độc cô ta mà thôi.“Đương sự Trịnh Bội Bội của tôi vì bị bị cáo đánh mà vẫn đang nằm viện, chưa rõ sống chết, đây đã là sự thật không thể phủ định được rồi, xin các vị trong Hội đồng9xét xử hãy dựa vào góc độ của pháp luật, phán bị cáo tội cố ý giết người.” “Thưa Hội đồng xét xử, hiện nay nguyên cáo Trịnh Bội Bội bị thuốc cao huyết áp làm cho não tụ huyết vẫn đang hôn mê chưa tỉnh, cũng không có điều gì chứng minh bị cáo cổ Cảnh phía chúng tôi là người cho nguyên cáo uống thuốc cao huyết áp, xin hãy điều tra rõ nguyên nhân rồi hãy xét lại.” Một buổi hầu tòa diễn ra trong hơn hai tiếng, cuối cùng, Hội đồng xét xử và Thẩm phán sau khi bàn bạc hồi lâu đã quyết định đưa ra đáp án: “Hiện tại, tội danh cố ý gây thương tích của bị cáo Cảnh Y2Nhân đã được xác lập, hành vi này rất nghiêm trọng, không biết hối cải, chúng tôi quyết định phạt tù một năm hai thángTội danh hạ độc không đủ chứng cứ, nhưng Cảnh Y Nhân vẫn không thoát khỏi sự nghi ngờ, cuối tháng sẽ mở phiên tòa xét xử lại lần nữa.“...” Nghe vậy, đáy lòng cô lập tức trở nên luống cuống, cả người nhũn ra, vô lực lùi ra sau mấy bước, kinh ngạc tựa vào ghế bị cáo.Kết quả tuyên án như vậy, cũng tức là cho dù Cảnh Y Nhân có hạ độc hay không thì tội danh cố ý gây thương tích của cô vẫn được thành lập, vẫn phải ngồi tùNếu như cuối tháng không thoát được nghi ngờ2đầu độc, tội của cô sẽ thành tù chung thân.

Chương 1002: Nguyền rủa một trăm lần