Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1059: Trong mắt chỉ có tiền

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thượng Hảo Hảo ngồi trên giường trong phòng mìnhNhạc Phong đem chai nước khoáng lạnh mới mua được đổ vào túi zip đựng thực phẩm rồi kéo khóa lại nhẹ nhàng đắp nó lên mặt của Thượng Hảo HảoThượng Hảo Hảo lúng túng dùng tay giữ lấy tủi nước lạnhBàn tay không cẩn thận đụng tới ngón tay thon dài, lạnh lẽo của Nhạc Phong, tim cô đột nhiên thót lên một cáiNhạc Phong không hề để ý mà rút tay vềAnh ta thản nhiên nhìn một lượt căn nhà của Thượng Hảo HảoCăn nhà không lớn, đồ đạc cũng không quá hoa lệ nhưng vô cùng ấm ápMột cái giường công chúa đơn kiểu châu u đơn giản, có hơi cũ, giống như là phiên bản của nhi đồng lớn tuổi2vậyMột chiếc bàn đọc sách, trên đó có bày một tấm ảnh gia đình, trên bức ảnh đó Thượng Hảo Hảo vẫn còn là một cô bé.Có thể thấy, Thượng Hảo Hảo đã từng là cô công chúa nhỏ trong lòng cha mẹ.Giá sách ở phía trên bàn sách bày các loại tài liệu liên quan tới việc điều trị tâm lý, một ô giá sách còn bày một chiếc cúp màu vàng.Trên vách tường được dán giấy màu nhạt trông rất đẹp mắt, nó đã che bớt đi sự cũ kỹ của ngôi nhà.Một cái tủ treo quần áo, một chiếc tủ đầu giường, một cái ghế sofa đơn, một cái ghế dựaNgoài ra trong nhà không còn gì khácĐi vào bên trong còn có một cái nhà vệ sinhCuộc sống9của người bình thường là như vậy sao? Tầm mắt của Nhạc Phong trở lại trên người Thượng Hảo Hảo, anh thản nhiên nhìn cô gái nàyMột thân một mình, nhưng dù khổ thế nào thì với khuôn mặt đáng yêu thế này làm sao có thể khó gả đi được chứ? Tới tận bây giờ vẫn chưa kết hôn, cũng chưa từng có bạn trai, chỉ sợ bởi vì trong nhà cô vẫn còn phải nuôi bà nội.Ngay lúc Nhạc Phong đang nghĩ nhập thầnThượng Hảo Hảo đột nhiên đưa một tay tới trước mặt anh ta: “Trả tiền đi! 2000 tệ, không thiếu một hào.” “...” Nhạc Phong lạnh mặtCô gái này có cần phải thực tế như vậy không? Anh vừa thấy cô là một cô gái không tồi,6nhưng lập tức đã nhận ra trong mắt cô chỉ có tiền là tiềnNhạc Phong lấy ví ra, rút 3000 tiền mặt đưa cho Thượng Hảo Hảo“Còn 1000 tổn thất của cô nữa.”Thượng Hảo Hảo đặt túi nước trong tay xuống, khinh bỉ nhìn Nhạc Phong một cái rồi tức giận giật tiền trong tay của anh ta, nhanh chóng đếm lại 1000, nhét lại vào tay anh ta“Chị đây kiếm bao nhiêu tiền thì cầm bấy nhiêu, không bao giờ lấy thừa!”Nhạc Phong cầm tiền mà đờ ra, liếc vòng tay trên cổ tay cô một cáiLúc mới đến đây Nhạc Phong đã nhìn thấy rồiCô thật sự đã mang đi sửa, chỗ bị vỡ của chiếc vòng được bọc một mô hình rồng bằng vàng để nối lại với nhau,0Nhạc Phong bất đắc dĩ nhét lại tiền vào ví“Lần điều trị sau là lúc nào?” “Tuần sau! Tuần này anh nhất định vẫn phải nói chuyện với cô ấy, tuyệt đối không để cho cô ấy ở một mìnhNgười bị bệnh trầm cảm nếu rảnh rỗi thì sẽ suy nghĩ lung tungĐưa cô ấy đi chơi, hoặc để cho cô ấy bận rộn việc gì đóCòn có, tốt nhất đừng để cô ấy tiếp tục uống loại thuốc kia nữaTuy loại thuốc đó có hiệu quả nhanh nhưng tác dụng phụ cũng lớnTốt nhất nên dùng loại nào đó nhẹ hơn một chút.” Nghe vậy, Nhạc Phong hỏi theo bản năng: “Chỗ này của cô có sao?” Thượng Hảo Hảo đột nhiên duỗi tay ra: “800 đồng! Thuốc nhập khẩu!” “...”7Thế vừa rồi cô còn trả lại tiền cho anh ta làm cái gì chứ? Nhạc Phong lại móc 1000 đồng vừa rồi ra, đập lên bàn tay nhỏ của cô.Thượng Hảo Hảo rút ra hai trăm..Nhạc Phong lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ, ngắn động tác của cô lại: “Không cần tìm mất công.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thượng Hảo Hảo ngồi trên giường trong phòng mìnhNhạc Phong đem chai nước khoáng lạnh mới mua được đổ vào túi zip đựng thực phẩm rồi kéo khóa lại nhẹ nhàng đắp nó lên mặt của Thượng Hảo HảoThượng Hảo Hảo lúng túng dùng tay giữ lấy tủi nước lạnhBàn tay không cẩn thận đụng tới ngón tay thon dài, lạnh lẽo của Nhạc Phong, tim cô đột nhiên thót lên một cáiNhạc Phong không hề để ý mà rút tay vềAnh ta thản nhiên nhìn một lượt căn nhà của Thượng Hảo HảoCăn nhà không lớn, đồ đạc cũng không quá hoa lệ nhưng vô cùng ấm ápMột cái giường công chúa đơn kiểu châu u đơn giản, có hơi cũ, giống như là phiên bản của nhi đồng lớn tuổi2vậyMột chiếc bàn đọc sách, trên đó có bày một tấm ảnh gia đình, trên bức ảnh đó Thượng Hảo Hảo vẫn còn là một cô bé.Có thể thấy, Thượng Hảo Hảo đã từng là cô công chúa nhỏ trong lòng cha mẹ.Giá sách ở phía trên bàn sách bày các loại tài liệu liên quan tới việc điều trị tâm lý, một ô giá sách còn bày một chiếc cúp màu vàng.Trên vách tường được dán giấy màu nhạt trông rất đẹp mắt, nó đã che bớt đi sự cũ kỹ của ngôi nhà.Một cái tủ treo quần áo, một chiếc tủ đầu giường, một cái ghế sofa đơn, một cái ghế dựaNgoài ra trong nhà không còn gì khácĐi vào bên trong còn có một cái nhà vệ sinhCuộc sống9của người bình thường là như vậy sao? Tầm mắt của Nhạc Phong trở lại trên người Thượng Hảo Hảo, anh thản nhiên nhìn cô gái nàyMột thân một mình, nhưng dù khổ thế nào thì với khuôn mặt đáng yêu thế này làm sao có thể khó gả đi được chứ? Tới tận bây giờ vẫn chưa kết hôn, cũng chưa từng có bạn trai, chỉ sợ bởi vì trong nhà cô vẫn còn phải nuôi bà nội.Ngay lúc Nhạc Phong đang nghĩ nhập thầnThượng Hảo Hảo đột nhiên đưa một tay tới trước mặt anh ta: “Trả tiền đi! 2000 tệ, không thiếu một hào.” “...” Nhạc Phong lạnh mặtCô gái này có cần phải thực tế như vậy không? Anh vừa thấy cô là một cô gái không tồi,6nhưng lập tức đã nhận ra trong mắt cô chỉ có tiền là tiềnNhạc Phong lấy ví ra, rút 3000 tiền mặt đưa cho Thượng Hảo Hảo“Còn 1000 tổn thất của cô nữa.”Thượng Hảo Hảo đặt túi nước trong tay xuống, khinh bỉ nhìn Nhạc Phong một cái rồi tức giận giật tiền trong tay của anh ta, nhanh chóng đếm lại 1000, nhét lại vào tay anh ta“Chị đây kiếm bao nhiêu tiền thì cầm bấy nhiêu, không bao giờ lấy thừa!”Nhạc Phong cầm tiền mà đờ ra, liếc vòng tay trên cổ tay cô một cáiLúc mới đến đây Nhạc Phong đã nhìn thấy rồiCô thật sự đã mang đi sửa, chỗ bị vỡ của chiếc vòng được bọc một mô hình rồng bằng vàng để nối lại với nhau,0Nhạc Phong bất đắc dĩ nhét lại tiền vào ví“Lần điều trị sau là lúc nào?” “Tuần sau! Tuần này anh nhất định vẫn phải nói chuyện với cô ấy, tuyệt đối không để cho cô ấy ở một mìnhNgười bị bệnh trầm cảm nếu rảnh rỗi thì sẽ suy nghĩ lung tungĐưa cô ấy đi chơi, hoặc để cho cô ấy bận rộn việc gì đóCòn có, tốt nhất đừng để cô ấy tiếp tục uống loại thuốc kia nữaTuy loại thuốc đó có hiệu quả nhanh nhưng tác dụng phụ cũng lớnTốt nhất nên dùng loại nào đó nhẹ hơn một chút.” Nghe vậy, Nhạc Phong hỏi theo bản năng: “Chỗ này của cô có sao?” Thượng Hảo Hảo đột nhiên duỗi tay ra: “800 đồng! Thuốc nhập khẩu!” “...”7Thế vừa rồi cô còn trả lại tiền cho anh ta làm cái gì chứ? Nhạc Phong lại móc 1000 đồng vừa rồi ra, đập lên bàn tay nhỏ của cô.Thượng Hảo Hảo rút ra hai trăm..Nhạc Phong lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ, ngắn động tác của cô lại: “Không cần tìm mất công.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thượng Hảo Hảo ngồi trên giường trong phòng mìnhNhạc Phong đem chai nước khoáng lạnh mới mua được đổ vào túi zip đựng thực phẩm rồi kéo khóa lại nhẹ nhàng đắp nó lên mặt của Thượng Hảo HảoThượng Hảo Hảo lúng túng dùng tay giữ lấy tủi nước lạnhBàn tay không cẩn thận đụng tới ngón tay thon dài, lạnh lẽo của Nhạc Phong, tim cô đột nhiên thót lên một cáiNhạc Phong không hề để ý mà rút tay vềAnh ta thản nhiên nhìn một lượt căn nhà của Thượng Hảo HảoCăn nhà không lớn, đồ đạc cũng không quá hoa lệ nhưng vô cùng ấm ápMột cái giường công chúa đơn kiểu châu u đơn giản, có hơi cũ, giống như là phiên bản của nhi đồng lớn tuổi2vậyMột chiếc bàn đọc sách, trên đó có bày một tấm ảnh gia đình, trên bức ảnh đó Thượng Hảo Hảo vẫn còn là một cô bé.Có thể thấy, Thượng Hảo Hảo đã từng là cô công chúa nhỏ trong lòng cha mẹ.Giá sách ở phía trên bàn sách bày các loại tài liệu liên quan tới việc điều trị tâm lý, một ô giá sách còn bày một chiếc cúp màu vàng.Trên vách tường được dán giấy màu nhạt trông rất đẹp mắt, nó đã che bớt đi sự cũ kỹ của ngôi nhà.Một cái tủ treo quần áo, một chiếc tủ đầu giường, một cái ghế sofa đơn, một cái ghế dựaNgoài ra trong nhà không còn gì khácĐi vào bên trong còn có một cái nhà vệ sinhCuộc sống9của người bình thường là như vậy sao? Tầm mắt của Nhạc Phong trở lại trên người Thượng Hảo Hảo, anh thản nhiên nhìn cô gái nàyMột thân một mình, nhưng dù khổ thế nào thì với khuôn mặt đáng yêu thế này làm sao có thể khó gả đi được chứ? Tới tận bây giờ vẫn chưa kết hôn, cũng chưa từng có bạn trai, chỉ sợ bởi vì trong nhà cô vẫn còn phải nuôi bà nội.Ngay lúc Nhạc Phong đang nghĩ nhập thầnThượng Hảo Hảo đột nhiên đưa một tay tới trước mặt anh ta: “Trả tiền đi! 2000 tệ, không thiếu một hào.” “...” Nhạc Phong lạnh mặtCô gái này có cần phải thực tế như vậy không? Anh vừa thấy cô là một cô gái không tồi,6nhưng lập tức đã nhận ra trong mắt cô chỉ có tiền là tiềnNhạc Phong lấy ví ra, rút 3000 tiền mặt đưa cho Thượng Hảo Hảo“Còn 1000 tổn thất của cô nữa.”Thượng Hảo Hảo đặt túi nước trong tay xuống, khinh bỉ nhìn Nhạc Phong một cái rồi tức giận giật tiền trong tay của anh ta, nhanh chóng đếm lại 1000, nhét lại vào tay anh ta“Chị đây kiếm bao nhiêu tiền thì cầm bấy nhiêu, không bao giờ lấy thừa!”Nhạc Phong cầm tiền mà đờ ra, liếc vòng tay trên cổ tay cô một cáiLúc mới đến đây Nhạc Phong đã nhìn thấy rồiCô thật sự đã mang đi sửa, chỗ bị vỡ của chiếc vòng được bọc một mô hình rồng bằng vàng để nối lại với nhau,0Nhạc Phong bất đắc dĩ nhét lại tiền vào ví“Lần điều trị sau là lúc nào?” “Tuần sau! Tuần này anh nhất định vẫn phải nói chuyện với cô ấy, tuyệt đối không để cho cô ấy ở một mìnhNgười bị bệnh trầm cảm nếu rảnh rỗi thì sẽ suy nghĩ lung tungĐưa cô ấy đi chơi, hoặc để cho cô ấy bận rộn việc gì đóCòn có, tốt nhất đừng để cô ấy tiếp tục uống loại thuốc kia nữaTuy loại thuốc đó có hiệu quả nhanh nhưng tác dụng phụ cũng lớnTốt nhất nên dùng loại nào đó nhẹ hơn một chút.” Nghe vậy, Nhạc Phong hỏi theo bản năng: “Chỗ này của cô có sao?” Thượng Hảo Hảo đột nhiên duỗi tay ra: “800 đồng! Thuốc nhập khẩu!” “...”7Thế vừa rồi cô còn trả lại tiền cho anh ta làm cái gì chứ? Nhạc Phong lại móc 1000 đồng vừa rồi ra, đập lên bàn tay nhỏ của cô.Thượng Hảo Hảo rút ra hai trăm..Nhạc Phong lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ, ngắn động tác của cô lại: “Không cần tìm mất công.”

Chương 1059: Trong mắt chỉ có tiền