Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1060: Tìm cảnh y nhân tư vấn
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7��Biết..biết rồi!” Nói xong, Thượng Hảo Hảo đứng phắt dậy, đi ra ngoài lấy thuốc..Thượng Hảo Hảo tiễn Nhạc Phong ra cửa, đưa thuốc cho anh ta, rồi dặn dò: “Mỗi lần một viên, ngày hai lầnNếu tình hình không tốt có thể tăng thêm một lầnNhưng nhiều nhất không thể vượt quá ba lần.” “Biết rồi!” Nhạc Phong nhận lấy lọ thuốc, khóe miệng hơi cong lên“Cảm ơn!”Nhạc Phong lên xe rồi mà Thượng Hảo Hảo vẫn sững sờ nhìn theo anh taLoại người này mà cũng biết nói “cảm ơn” sao? Mãi tới khi xe của Nhạc Phong biến mất ở cuối đường, bà Vương nhà bên cạnh đi ra, huých Thượng Hảo Hảo một cái: “Cháu tìm được người yêu rồi hả?” Thượng Hảo Hảo lấy lại tinh thần: “Bà Vương, bà2nói lung tung gì vậy? Người ta là bệnh nhân, tới khám bệnhBản tiểu thư có y thuật tốt, danh tiếng tốt truyền đi xa đó.” Mặt Thượng Hảo Hảo đỏ bừng“Chậc chậc chậc! Lại còn danh tiếng tốt truyền đi xa nữa! Danh tiếng tốt của cháu cũng chỉ có những người ở trong ngõ này chúng ta biết thôiMặt đỏ như thế rồi còn không chịu thừa nhận kìa.”Vì bệnh tình của Nhạc Nhu mà Nhạc Phong lo lắng không thôiSau khi rời khỏi phòng khám của Thượng Hảo Hảo, Nhạc Phong lái xe tới nhà Lục Minh một chuyến để nhờ Cảnh Y Nhân tư vấn xem bệnh trầm cảm của cô trước kia như thế nào thì khỏiKhi Nhạc Phong tới nhà Lục Minh đã là buổi trưaVừa vào cửa, quản9gia Trần nói Cảnh Y Nhân ngủ vẫn chưa dậy, để ông lên gọi“..” Nhạc Phong đỡ lấy Nhạc Nhu, tùy ý ngồi lên ghế sofa..Từ khi sức khỏe của Cảnh Y Nhân hoàn toàn bình phục, tuy bác sĩ nói phải tiết chế việc sinh hoạt vợ chồng, nhưng tối qua Lục Minh vẫn giày vò Cảnh Y Nhân cả đêm, làm cho cô ngủ thẳng tới tận trưa, mãi cho tới khi quản gia Trần tới gõ cửa, nói có khách đến thì cô mới vội vàng rửa mặt rồi xuống tầngCảnh Y Nhân mặc quần áo ngủ đi từ trên tầng xuống.Tuy bộ quần áo ngủ cô mặc là loại vô cùng kín đáo nhưng cũng không che nổi những dấu vết đo đỏ như những quả dâu tây trên ngựcChỉ cần6nhìn cũng có thể tưởng tượng được mỗi đêm Lục Minh có bao nhiêu điên cuồng, lăn lộn triền miên trên người cốNhạc Phong ngồi trên ghế sofa nhìn thấy cảnh Y Nhân đi từ trên tầng xuống, mái tóc xõa tung tuy trông có vẻ lười biếng nhưng lại càng thêm có vẻ trưởng thành, gợi cảmKhi tầm mắt rơi xuống cổ của cô, con ngươi Nhạc Phong như sâu hơnTrong mắt lộ ra vẻ đau buồn thoáng qua, anh thu ánh mắt lại, nhìn xuốngĐã biết rõ bọn họ là vợ chồng, chuyện đó là chuyện không thể bình thường hơn đượcNhưng khi tận mắt nhìn thấy những dấu vết này, trong lòng Nhạc Phong lại thấy nhói lênTheo bản năng Cảnh Y Nhân đi tới ngồi xuống ghế sofaNgười giúp việc mang0nước trà tớiCảnh Y Nhân thản nhiên bang lên, uống một hớp.“Hôm nay không bận sao? Khó có được dịp hai anh chị đều đến đây.”Nhạc Phong im lặng vài giây, bỏ qua dấu vết trên cổ Cảnh Y Nhân, anh ta bưng chén nước trước mặt lên, cầm trong tay, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chén nước, không nhìn cảnh Y Nhân.“Anh tới là muốn em tư vấn về chút việcBệnh trầm cảm của Nhạc Nhu càng ngày càng nghiêm trọngAnh muốn hỏi em, trước kia bệnh trầm cảm của em sao lại khỏi được?” “..”Nhắc tới bệnh trầm cảm, Cảnh Y Nhân liền cảm thấy, đó là những tháng ngày đau khổ, đen tối nhất trong cuộc đời của cô.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7��Biết..biết rồi!” Nói xong, Thượng Hảo Hảo đứng phắt dậy, đi ra ngoài lấy thuốc..Thượng Hảo Hảo tiễn Nhạc Phong ra cửa, đưa thuốc cho anh ta, rồi dặn dò: “Mỗi lần một viên, ngày hai lầnNếu tình hình không tốt có thể tăng thêm một lầnNhưng nhiều nhất không thể vượt quá ba lần.” “Biết rồi!” Nhạc Phong nhận lấy lọ thuốc, khóe miệng hơi cong lên“Cảm ơn!”Nhạc Phong lên xe rồi mà Thượng Hảo Hảo vẫn sững sờ nhìn theo anh taLoại người này mà cũng biết nói “cảm ơn” sao? Mãi tới khi xe của Nhạc Phong biến mất ở cuối đường, bà Vương nhà bên cạnh đi ra, huých Thượng Hảo Hảo một cái: “Cháu tìm được người yêu rồi hả?” Thượng Hảo Hảo lấy lại tinh thần: “Bà Vương, bà2nói lung tung gì vậy? Người ta là bệnh nhân, tới khám bệnhBản tiểu thư có y thuật tốt, danh tiếng tốt truyền đi xa đó.” Mặt Thượng Hảo Hảo đỏ bừng“Chậc chậc chậc! Lại còn danh tiếng tốt truyền đi xa nữa! Danh tiếng tốt của cháu cũng chỉ có những người ở trong ngõ này chúng ta biết thôiMặt đỏ như thế rồi còn không chịu thừa nhận kìa.”Vì bệnh tình của Nhạc Nhu mà Nhạc Phong lo lắng không thôiSau khi rời khỏi phòng khám của Thượng Hảo Hảo, Nhạc Phong lái xe tới nhà Lục Minh một chuyến để nhờ Cảnh Y Nhân tư vấn xem bệnh trầm cảm của cô trước kia như thế nào thì khỏiKhi Nhạc Phong tới nhà Lục Minh đã là buổi trưaVừa vào cửa, quản9gia Trần nói Cảnh Y Nhân ngủ vẫn chưa dậy, để ông lên gọi“..” Nhạc Phong đỡ lấy Nhạc Nhu, tùy ý ngồi lên ghế sofa..Từ khi sức khỏe của Cảnh Y Nhân hoàn toàn bình phục, tuy bác sĩ nói phải tiết chế việc sinh hoạt vợ chồng, nhưng tối qua Lục Minh vẫn giày vò Cảnh Y Nhân cả đêm, làm cho cô ngủ thẳng tới tận trưa, mãi cho tới khi quản gia Trần tới gõ cửa, nói có khách đến thì cô mới vội vàng rửa mặt rồi xuống tầngCảnh Y Nhân mặc quần áo ngủ đi từ trên tầng xuống.Tuy bộ quần áo ngủ cô mặc là loại vô cùng kín đáo nhưng cũng không che nổi những dấu vết đo đỏ như những quả dâu tây trên ngựcChỉ cần6nhìn cũng có thể tưởng tượng được mỗi đêm Lục Minh có bao nhiêu điên cuồng, lăn lộn triền miên trên người cốNhạc Phong ngồi trên ghế sofa nhìn thấy cảnh Y Nhân đi từ trên tầng xuống, mái tóc xõa tung tuy trông có vẻ lười biếng nhưng lại càng thêm có vẻ trưởng thành, gợi cảmKhi tầm mắt rơi xuống cổ của cô, con ngươi Nhạc Phong như sâu hơnTrong mắt lộ ra vẻ đau buồn thoáng qua, anh thu ánh mắt lại, nhìn xuốngĐã biết rõ bọn họ là vợ chồng, chuyện đó là chuyện không thể bình thường hơn đượcNhưng khi tận mắt nhìn thấy những dấu vết này, trong lòng Nhạc Phong lại thấy nhói lênTheo bản năng Cảnh Y Nhân đi tới ngồi xuống ghế sofaNgười giúp việc mang0nước trà tớiCảnh Y Nhân thản nhiên bang lên, uống một hớp.“Hôm nay không bận sao? Khó có được dịp hai anh chị đều đến đây.”Nhạc Phong im lặng vài giây, bỏ qua dấu vết trên cổ Cảnh Y Nhân, anh ta bưng chén nước trước mặt lên, cầm trong tay, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chén nước, không nhìn cảnh Y Nhân.“Anh tới là muốn em tư vấn về chút việcBệnh trầm cảm của Nhạc Nhu càng ngày càng nghiêm trọngAnh muốn hỏi em, trước kia bệnh trầm cảm của em sao lại khỏi được?” “..”Nhắc tới bệnh trầm cảm, Cảnh Y Nhân liền cảm thấy, đó là những tháng ngày đau khổ, đen tối nhất trong cuộc đời của cô.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7��Biết..biết rồi!” Nói xong, Thượng Hảo Hảo đứng phắt dậy, đi ra ngoài lấy thuốc..Thượng Hảo Hảo tiễn Nhạc Phong ra cửa, đưa thuốc cho anh ta, rồi dặn dò: “Mỗi lần một viên, ngày hai lầnNếu tình hình không tốt có thể tăng thêm một lầnNhưng nhiều nhất không thể vượt quá ba lần.” “Biết rồi!” Nhạc Phong nhận lấy lọ thuốc, khóe miệng hơi cong lên“Cảm ơn!”Nhạc Phong lên xe rồi mà Thượng Hảo Hảo vẫn sững sờ nhìn theo anh taLoại người này mà cũng biết nói “cảm ơn” sao? Mãi tới khi xe của Nhạc Phong biến mất ở cuối đường, bà Vương nhà bên cạnh đi ra, huých Thượng Hảo Hảo một cái: “Cháu tìm được người yêu rồi hả?” Thượng Hảo Hảo lấy lại tinh thần: “Bà Vương, bà2nói lung tung gì vậy? Người ta là bệnh nhân, tới khám bệnhBản tiểu thư có y thuật tốt, danh tiếng tốt truyền đi xa đó.” Mặt Thượng Hảo Hảo đỏ bừng“Chậc chậc chậc! Lại còn danh tiếng tốt truyền đi xa nữa! Danh tiếng tốt của cháu cũng chỉ có những người ở trong ngõ này chúng ta biết thôiMặt đỏ như thế rồi còn không chịu thừa nhận kìa.”Vì bệnh tình của Nhạc Nhu mà Nhạc Phong lo lắng không thôiSau khi rời khỏi phòng khám của Thượng Hảo Hảo, Nhạc Phong lái xe tới nhà Lục Minh một chuyến để nhờ Cảnh Y Nhân tư vấn xem bệnh trầm cảm của cô trước kia như thế nào thì khỏiKhi Nhạc Phong tới nhà Lục Minh đã là buổi trưaVừa vào cửa, quản9gia Trần nói Cảnh Y Nhân ngủ vẫn chưa dậy, để ông lên gọi“..” Nhạc Phong đỡ lấy Nhạc Nhu, tùy ý ngồi lên ghế sofa..Từ khi sức khỏe của Cảnh Y Nhân hoàn toàn bình phục, tuy bác sĩ nói phải tiết chế việc sinh hoạt vợ chồng, nhưng tối qua Lục Minh vẫn giày vò Cảnh Y Nhân cả đêm, làm cho cô ngủ thẳng tới tận trưa, mãi cho tới khi quản gia Trần tới gõ cửa, nói có khách đến thì cô mới vội vàng rửa mặt rồi xuống tầngCảnh Y Nhân mặc quần áo ngủ đi từ trên tầng xuống.Tuy bộ quần áo ngủ cô mặc là loại vô cùng kín đáo nhưng cũng không che nổi những dấu vết đo đỏ như những quả dâu tây trên ngựcChỉ cần6nhìn cũng có thể tưởng tượng được mỗi đêm Lục Minh có bao nhiêu điên cuồng, lăn lộn triền miên trên người cốNhạc Phong ngồi trên ghế sofa nhìn thấy cảnh Y Nhân đi từ trên tầng xuống, mái tóc xõa tung tuy trông có vẻ lười biếng nhưng lại càng thêm có vẻ trưởng thành, gợi cảmKhi tầm mắt rơi xuống cổ của cô, con ngươi Nhạc Phong như sâu hơnTrong mắt lộ ra vẻ đau buồn thoáng qua, anh thu ánh mắt lại, nhìn xuốngĐã biết rõ bọn họ là vợ chồng, chuyện đó là chuyện không thể bình thường hơn đượcNhưng khi tận mắt nhìn thấy những dấu vết này, trong lòng Nhạc Phong lại thấy nhói lênTheo bản năng Cảnh Y Nhân đi tới ngồi xuống ghế sofaNgười giúp việc mang0nước trà tớiCảnh Y Nhân thản nhiên bang lên, uống một hớp.“Hôm nay không bận sao? Khó có được dịp hai anh chị đều đến đây.”Nhạc Phong im lặng vài giây, bỏ qua dấu vết trên cổ Cảnh Y Nhân, anh ta bưng chén nước trước mặt lên, cầm trong tay, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chén nước, không nhìn cảnh Y Nhân.“Anh tới là muốn em tư vấn về chút việcBệnh trầm cảm của Nhạc Nhu càng ngày càng nghiêm trọngAnh muốn hỏi em, trước kia bệnh trầm cảm của em sao lại khỏi được?” “..”Nhắc tới bệnh trầm cảm, Cảnh Y Nhân liền cảm thấy, đó là những tháng ngày đau khổ, đen tối nhất trong cuộc đời của cô.