Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1099: Cứ như sinh li tử biệt vậy

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7hân viên kiểm tra an ninh cầm máy quét quanh người có một vòng.Xong xuôi, Cảnh Y Nhân đi tới đầu ra của máy kiểm tra vật phẩm, đeo túi xách của mình lên, mắt lướt qua hàng người đang xếp hàng phía sau để nhìn Lục Minh đang đứng ở cửa kiểm tra an ninh.Trong lòng không hiểu sao lại thấy chua xót, đột nhiên, cô có chút không muốn đi“Em nhớ lát nữa lên máy bay phải uống thuốc chống say đấy!” Ở bên ngoài cửa kiểm tra an ninh, Lục Minh không yên tâm bèn nhắc nhở.“Vâng!” Cảnh Y Nhân dùng sức gật đầu.“Em vào đi, sắp đến giờ rồi.”“..” Cảnh Y Nhân lại gật đầu, dằn lòng xoay người, không quay đầu lại mà đi thẳng tới phòng chờ máy bayCô sợ mình mà quay đầu lại thì sẽ không muốn đi đâu cảLục Minh nhìn2bóng lưng của Cảnh Y Nhân biến mất khỏi tầm nhìn mới từ từ rũ mắt xuống, nhìn sàn nhà chằm chằmCó phải công tác tận một tuần mà vừa mới đi, trong lòng anh đã khó chịu như thế này rồi.Khi đó anh đi cả một năm, Cảnh Y Nhân đã phải gắng gượng vượt qua như thế nào?Nghĩ đến đây, Lục Minh coi như giờ đang trừng phạt mình vì đã bỏ cô lại suốt một năm trời.Cho dù vì có việc bất đắc dĩ không thể làm khác được, dù anh nhớ nhung điên cuồng, nhưng vốn là chồng của cô mà anh lại biến mất cả một năm, đó vẫn là hành vi vô trách nhiệm đối với vợ mình...Cảnh Y Nhân vừa ngồi xuống trong phòng chờ máy bay thì Bạch Vân và ảnh để Lạc đã đi tới ngồi xuống ghế sắt trống bên9cạnh cô“Đi công tác có vài hôm mà vợ chồng hai người làm như sinh li tử biệt ấy!”Lạc Tử Kiều cười nói rồi đưa một chiếc khăn tới trước mặt Cảnh Y NhânCảnh Y Nhân tức giận lườm Lạc Tử Kiều một cái, rút cái khăn trong tay anh ta, lau viền mắt ửng đỏ và xì mũiMột lát sau, Tiểu Tường và chị Cầu cũng đến nơiCác diễn viên và nhân viên khác cũng lần lượt kéo đến...Hai tiếng sau, máy bay đã đến thành phố WVừa xuống máy bay, mọi người đã vội vàng lao tới phim trường đã được chuẩn bị tốt của chi nhánh công tyĐến lúc chính thức quay đã là ba rưỡi chiểuCũng may phần diễn của Cảnh Y Nhân ngày đầu tiên không nhiều, nếu không, cô đã mệt chết rồiẢnh đế Lạc bình thường vẫn rèn luyện thân thể, hành trình6ngắn ngủi này, anh ta vẫn có thể chịu đượcNhưng khí hậu ở thành phố w quá khác biệt so với thành phố SLúc này, ở thành phố S đã là tiết trời mát mẻ, nhưng thành phổ W vẫn là bầu không khí oi bức vô cùngTrịnh Bội Bội khó có thể chịu nổi, cô ta là nữ chính, cảnh cần quay cũng nhiềuQuay phim tới tận bảy giờ, mọi người vẫn chưa được ăn tối, mà bữa trưa lại chỉ ăn uống nhẹ trên máy bayĐột nhiên, Trịnh Bội Bội ngất xỉu, khiến đạo diễn và trợ lý sợ hãi xông tớiẤn huyệt nhân trung ở giữa mũi và miệng, đưa nước uống, quạt mát hồi lâu, cô ta mới tỉnh lạiTrợ lý của Trịnh Bội Bội vẫn không yên tâm, đưa cô ta tới bệnh việnTrịnh Bội Bội đi rồi, cảnh quay này cũng phải dừng lại,0trước đó, đạo diễn vẫn đang tập trung quay phim, giờ mới phát hiện đã là bảy giờ, mọi người còn chưa ăn cơm.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

7hân viên kiểm tra an ninh cầm máy quét quanh người có một vòng.

Xong xuôi, Cảnh Y Nhân đi tới đầu ra của máy kiểm tra vật phẩm, đeo túi xách của mình lên, mắt lướt qua hàng người đang xếp hàng phía sau để nhìn Lục Minh đang đứng ở cửa kiểm tra an ninh.

Trong lòng không hiểu sao lại thấy chua xót, đột nhiên, cô có chút không muốn đi

“Em nhớ lát nữa lên máy bay phải uống thuốc chống say đấy!” Ở bên ngoài cửa kiểm tra an ninh, Lục Minh không yên tâm bèn nhắc nhở.

“Vâng!” Cảnh Y Nhân dùng sức gật đầu.

“Em vào đi, sắp đến giờ rồi.”

“..” Cảnh Y Nhân lại gật đầu, dằn lòng xoay người, không quay đầu lại mà đi thẳng tới phòng chờ máy bay

Cô sợ mình mà quay đầu lại thì sẽ không muốn đi đâu cả

Lục Minh nhìn2bóng lưng của Cảnh Y Nhân biến mất khỏi tầm nhìn mới từ từ rũ mắt xuống, nhìn sàn nhà chằm chằm

Có phải công tác tận một tuần mà vừa mới đi, trong lòng anh đã khó chịu như thế này rồi.

Khi đó anh đi cả một năm, Cảnh Y Nhân đã phải gắng gượng vượt qua như thế nào?

Nghĩ đến đây, Lục Minh coi như giờ đang trừng phạt mình vì đã bỏ cô lại suốt một năm trời.

Cho dù vì có việc bất đắc dĩ không thể làm khác được, dù anh nhớ nhung điên cuồng, nhưng vốn là chồng của cô mà anh lại biến mất cả một năm, đó vẫn là hành vi vô trách nhiệm đối với vợ mình...

Cảnh Y Nhân vừa ngồi xuống trong phòng chờ máy bay thì Bạch Vân và ảnh để Lạc đã đi tới ngồi xuống ghế sắt trống bên9cạnh cô

“Đi công tác có vài hôm mà vợ chồng hai người làm như sinh li tử biệt ấy!”

Lạc Tử Kiều cười nói rồi đưa một chiếc khăn tới trước mặt Cảnh Y Nhân

Cảnh Y Nhân tức giận lườm Lạc Tử Kiều một cái, rút cái khăn trong tay anh ta, lau viền mắt ửng đỏ và xì mũi

Một lát sau, Tiểu Tường và chị Cầu cũng đến nơi

Các diễn viên và nhân viên khác cũng lần lượt kéo đến...

Hai tiếng sau, máy bay đã đến thành phố W

Vừa xuống máy bay, mọi người đã vội vàng lao tới phim trường đã được chuẩn bị tốt của chi nhánh công ty

Đến lúc chính thức quay đã là ba rưỡi chiểu

Cũng may phần diễn của Cảnh Y Nhân ngày đầu tiên không nhiều, nếu không, cô đã mệt chết rồi

Ảnh đế Lạc bình thường vẫn rèn luyện thân thể, hành trình6ngắn ngủi này, anh ta vẫn có thể chịu được

Nhưng khí hậu ở thành phố w quá khác biệt so với thành phố S

Lúc này, ở thành phố S đã là tiết trời mát mẻ, nhưng thành phổ W vẫn là bầu không khí oi bức vô cùng

Trịnh Bội Bội khó có thể chịu nổi, cô ta là nữ chính, cảnh cần quay cũng nhiều

Quay phim tới tận bảy giờ, mọi người vẫn chưa được ăn tối, mà bữa trưa lại chỉ ăn uống nhẹ trên máy bay

Đột nhiên, Trịnh Bội Bội ngất xỉu, khiến đạo diễn và trợ lý sợ hãi xông tới

Ấn huyệt nhân trung ở giữa mũi và miệng, đưa nước uống, quạt mát hồi lâu, cô ta mới tỉnh lại

Trợ lý của Trịnh Bội Bội vẫn không yên tâm, đưa cô ta tới bệnh viện

Trịnh Bội Bội đi rồi, cảnh quay này cũng phải dừng lại,0trước đó, đạo diễn vẫn đang tập trung quay phim, giờ mới phát hiện đã là bảy giờ, mọi người còn chưa ăn cơm.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7hân viên kiểm tra an ninh cầm máy quét quanh người có một vòng.Xong xuôi, Cảnh Y Nhân đi tới đầu ra của máy kiểm tra vật phẩm, đeo túi xách của mình lên, mắt lướt qua hàng người đang xếp hàng phía sau để nhìn Lục Minh đang đứng ở cửa kiểm tra an ninh.Trong lòng không hiểu sao lại thấy chua xót, đột nhiên, cô có chút không muốn đi“Em nhớ lát nữa lên máy bay phải uống thuốc chống say đấy!” Ở bên ngoài cửa kiểm tra an ninh, Lục Minh không yên tâm bèn nhắc nhở.“Vâng!” Cảnh Y Nhân dùng sức gật đầu.“Em vào đi, sắp đến giờ rồi.”“..” Cảnh Y Nhân lại gật đầu, dằn lòng xoay người, không quay đầu lại mà đi thẳng tới phòng chờ máy bayCô sợ mình mà quay đầu lại thì sẽ không muốn đi đâu cảLục Minh nhìn2bóng lưng của Cảnh Y Nhân biến mất khỏi tầm nhìn mới từ từ rũ mắt xuống, nhìn sàn nhà chằm chằmCó phải công tác tận một tuần mà vừa mới đi, trong lòng anh đã khó chịu như thế này rồi.Khi đó anh đi cả một năm, Cảnh Y Nhân đã phải gắng gượng vượt qua như thế nào?Nghĩ đến đây, Lục Minh coi như giờ đang trừng phạt mình vì đã bỏ cô lại suốt một năm trời.Cho dù vì có việc bất đắc dĩ không thể làm khác được, dù anh nhớ nhung điên cuồng, nhưng vốn là chồng của cô mà anh lại biến mất cả một năm, đó vẫn là hành vi vô trách nhiệm đối với vợ mình...Cảnh Y Nhân vừa ngồi xuống trong phòng chờ máy bay thì Bạch Vân và ảnh để Lạc đã đi tới ngồi xuống ghế sắt trống bên9cạnh cô“Đi công tác có vài hôm mà vợ chồng hai người làm như sinh li tử biệt ấy!”Lạc Tử Kiều cười nói rồi đưa một chiếc khăn tới trước mặt Cảnh Y NhânCảnh Y Nhân tức giận lườm Lạc Tử Kiều một cái, rút cái khăn trong tay anh ta, lau viền mắt ửng đỏ và xì mũiMột lát sau, Tiểu Tường và chị Cầu cũng đến nơiCác diễn viên và nhân viên khác cũng lần lượt kéo đến...Hai tiếng sau, máy bay đã đến thành phố WVừa xuống máy bay, mọi người đã vội vàng lao tới phim trường đã được chuẩn bị tốt của chi nhánh công tyĐến lúc chính thức quay đã là ba rưỡi chiểuCũng may phần diễn của Cảnh Y Nhân ngày đầu tiên không nhiều, nếu không, cô đã mệt chết rồiẢnh đế Lạc bình thường vẫn rèn luyện thân thể, hành trình6ngắn ngủi này, anh ta vẫn có thể chịu đượcNhưng khí hậu ở thành phố w quá khác biệt so với thành phố SLúc này, ở thành phố S đã là tiết trời mát mẻ, nhưng thành phổ W vẫn là bầu không khí oi bức vô cùngTrịnh Bội Bội khó có thể chịu nổi, cô ta là nữ chính, cảnh cần quay cũng nhiềuQuay phim tới tận bảy giờ, mọi người vẫn chưa được ăn tối, mà bữa trưa lại chỉ ăn uống nhẹ trên máy bayĐột nhiên, Trịnh Bội Bội ngất xỉu, khiến đạo diễn và trợ lý sợ hãi xông tớiẤn huyệt nhân trung ở giữa mũi và miệng, đưa nước uống, quạt mát hồi lâu, cô ta mới tỉnh lạiTrợ lý của Trịnh Bội Bội vẫn không yên tâm, đưa cô ta tới bệnh việnTrịnh Bội Bội đi rồi, cảnh quay này cũng phải dừng lại,0trước đó, đạo diễn vẫn đang tập trung quay phim, giờ mới phát hiện đã là bảy giờ, mọi người còn chưa ăn cơm.

Chương 1099: Cứ như sinh li tử biệt vậy