Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1100: Có người tặng hoa

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Xi! Keo kiệt quá!” Thể là mọi người vui vẻ tới Tiên Vị Lâu ăn hải sảnCửa hàng Tiên Vị Lâu này đúng là xứng với cái tên của nó, không chỉ có khung cảnh đẹp mà nguyên liệu nấu ăn, mùi vị cũng vô cùng tuyệt vời, điều quan trọng nhất chính là giá cả không hề đắtMột dãy bàn vừa to vừa dài chuyên dùng để cho nhiều người liên hoanSau khi ngồi xuống, Cảnh Y Nhân liền lấy điện thoại di động trong túi xách ra, chụp mấy món ăn nhỏ trước mặt mình và gửi cho Lục Minh“Em chuẩn bị ăn cơm rồi, buffet hải sản đó!” Cảnh Y Nhân nhắn thêm một khuôn mặt đáng yêu vàoMột lúc lâu sau, Lục Minh mới trả lời một2câu không liên quan“Em ở phòng khách sạn nào?” Câu nói lạc đề của Lục Minh làm Cảnh Y Nhân hơi ngẩn raCô lấy thẻ phòng vừa được đạo diễn phát cho, nhìn qua rồi trả lời: “Phòng số 316”“Ăn xong thì em nhớ về nghỉ ngơi sớm nhé!” “Vâng!” Cảnh Y Nhân trả lời tin nhắn rồi thả điện thoại vào trong túi xách, sau đó thoải mái ăn uống no căng bụngCảnh Y Nhân thích ăn hải sản nhất, đặc biệt là cua, cố lấy mấy con một lúcKết quả, vừa ăn được một con thì số cua còn lại đã bị Tiểu Tường đoạt lấy và chia cho người khácCảnh Y Nhân bất mãn nhìn Tiểu Tường: “Em muốn ăn thì tự đi lấy, sao lại ăn của9chị, lại còn chia cho người khác ăn nữaChị cũng muốn ăn ngon mà?”“...” Tiểu Tường đổ mồ hôi lạnhVừa rồi cô ấy đã nhận được tin nhắn của ông chủ Lục Minh, bảo phải trông chừng Cảnh Y Nhân, đừng để cô ăn những đồ ăn mang tính lạnhNgày kia có khả năng Cảnh Y Nhân sẽ đến kinh nguyệt, nên ông chủ lo cô sẽ đau bụngTiểu Tường nhắc nhở: “Chị Y Nhân à, không phải em không cho chị ănMà em nghe nói mấy con cua này không sạch sẽ, nhỡ đâu ngày mai chị bị đau bụng thì quay phim thế nào được, chị ăn ít đi một chútĐây, chị ăn cá hồi đi, nhiều protein lắm!” Dứt lời, Tiểu Tường gắp một miếng cá hồi tới6trước mặt Cảnh Y Nhân“...” Lúc ăn cua, cô thấy nó rất sạch sẽ và tươi ngon mà? Ăn uống no say xong, mọi người gọi xe về khách sạnKhi Cảnh Y Nhân trở lại phòng 316 của khách sạn thì đã là tám rưỡiPhòng cô ở là phòng tiêu chuẩn với hai chiếc giường.Căn phòng không rộng lớn, nhưng sạch sẽ, khung cảnh cũng không tệ, có cửa sổ sát đất, đèn trùm, nhà vệ sinh riêng với bồn tắm có chức năng massageTuy nhỏ mà xa hoa, ba người bọn họ ở chung một phòng nàyVừa vào phòng, Tiểu Tường đã nói: “Chị Y Nhân, em với chị Cầu ngủ chung một giường, chị ngủ một mình một giường nhé.” “...” Cảnh Y Nhân nhìn chị CầuChị Cầu mập0bằng cả cô và Tiểu Tường gộp lại đó, như vậy thật sự ổn không? Chị Cẩu biết Cảnh Y Nhân muốn nói gì.“Không sao! Chị ngủ cùng với Tiểu Tường, em nhỏ nhắn như vậy, buổi tối chị nghiêng người một cái là sẽ đè em gãy xương đấy, lúc đó là chị không đền nổi đầu.” “..” Chị Cầu đúng là giỏi làm người ta buồn cười nhưng lạnh gáy màLúc này, cửa phòng bị gõ hai tiếng, Tiểu Tường đứng ở phía sau, gần cửa nên đi tới mở ra, thấy một nhân viên phục vụ đang đứng đó, trong tay ôm một bó hoa hồng màu tím rất toBó hoa đẹp đẽ, lấp lánh đến mức như muốn làm người ta phải lóa mắt vậyTiểu Tường mong7chờ nhìn bó hồng đẹp đẽ.Người phục vụ mở miệng hỏi: “Xin hỏi có phải cô Cảnh Y Nhân ở phòng này không ạ? Có người tặng hoa cho cô, mời cô ký nhận.”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Xi! Keo kiệt quá!” Thể là mọi người vui vẻ tới Tiên Vị Lâu ăn hải sản

Cửa hàng Tiên Vị Lâu này đúng là xứng với cái tên của nó, không chỉ có khung cảnh đẹp mà nguyên liệu nấu ăn, mùi vị cũng vô cùng tuyệt vời, điều quan trọng nhất chính là giá cả không hề đắt

Một dãy bàn vừa to vừa dài chuyên dùng để cho nhiều người liên hoan

Sau khi ngồi xuống, Cảnh Y Nhân liền lấy điện thoại di động trong túi xách ra, chụp mấy món ăn nhỏ trước mặt mình và gửi cho Lục Minh

“Em chuẩn bị ăn cơm rồi, buffet hải sản đó!” Cảnh Y Nhân nhắn thêm một khuôn mặt đáng yêu vào

Một lúc lâu sau, Lục Minh mới trả lời một2câu không liên quan

“Em ở phòng khách sạn nào?” Câu nói lạc đề của Lục Minh làm Cảnh Y Nhân hơi ngẩn ra

Cô lấy thẻ phòng vừa được đạo diễn phát cho, nhìn qua rồi trả lời: “Phòng số 316”

“Ăn xong thì em nhớ về nghỉ ngơi sớm nhé!” “Vâng!” Cảnh Y Nhân trả lời tin nhắn rồi thả điện thoại vào trong túi xách, sau đó thoải mái ăn uống no căng bụng

Cảnh Y Nhân thích ăn hải sản nhất, đặc biệt là cua, cố lấy mấy con một lúc

Kết quả, vừa ăn được một con thì số cua còn lại đã bị Tiểu Tường đoạt lấy và chia cho người khác

Cảnh Y Nhân bất mãn nhìn Tiểu Tường: “Em muốn ăn thì tự đi lấy, sao lại ăn của9chị, lại còn chia cho người khác ăn nữa

Chị cũng muốn ăn ngon mà?”

“...” Tiểu Tường đổ mồ hôi lạnh

Vừa rồi cô ấy đã nhận được tin nhắn của ông chủ Lục Minh, bảo phải trông chừng Cảnh Y Nhân, đừng để cô ăn những đồ ăn mang tính lạnh

Ngày kia có khả năng Cảnh Y Nhân sẽ đến kinh nguyệt, nên ông chủ lo cô sẽ đau bụng

Tiểu Tường nhắc nhở: “Chị Y Nhân à, không phải em không cho chị ăn

Mà em nghe nói mấy con cua này không sạch sẽ, nhỡ đâu ngày mai chị bị đau bụng thì quay phim thế nào được, chị ăn ít đi một chút

Đây, chị ăn cá hồi đi, nhiều protein lắm!” Dứt lời, Tiểu Tường gắp một miếng cá hồi tới6trước mặt Cảnh Y Nhân

“...” Lúc ăn cua, cô thấy nó rất sạch sẽ và tươi ngon mà? Ăn uống no say xong, mọi người gọi xe về khách sạn

Khi Cảnh Y Nhân trở lại phòng 316 của khách sạn thì đã là tám rưỡi

Phòng cô ở là phòng tiêu chuẩn với hai chiếc giường.

Căn phòng không rộng lớn, nhưng sạch sẽ, khung cảnh cũng không tệ, có cửa sổ sát đất, đèn trùm, nhà vệ sinh riêng với bồn tắm có chức năng massage

Tuy nhỏ mà xa hoa, ba người bọn họ ở chung một phòng này

Vừa vào phòng, Tiểu Tường đã nói: “Chị Y Nhân, em với chị Cầu ngủ chung một giường, chị ngủ một mình một giường nhé.” “...” Cảnh Y Nhân nhìn chị Cầu

Chị Cầu mập0bằng cả cô và Tiểu Tường gộp lại đó, như vậy thật sự ổn không? Chị Cẩu biết Cảnh Y Nhân muốn nói gì.

“Không sao! Chị ngủ cùng với Tiểu Tường, em nhỏ nhắn như vậy, buổi tối chị nghiêng người một cái là sẽ đè em gãy xương đấy, lúc đó là chị không đền nổi đầu.” “..” Chị Cầu đúng là giỏi làm người ta buồn cười nhưng lạnh gáy mà

Lúc này, cửa phòng bị gõ hai tiếng, Tiểu Tường đứng ở phía sau, gần cửa nên đi tới mở ra, thấy một nhân viên phục vụ đang đứng đó, trong tay ôm một bó hoa hồng màu tím rất to

Bó hoa đẹp đẽ, lấp lánh đến mức như muốn làm người ta phải lóa mắt vậy

Tiểu Tường mong7chờ nhìn bó hồng đẹp đẽ.

Người phục vụ mở miệng hỏi: “Xin hỏi có phải cô Cảnh Y Nhân ở phòng này không ạ? Có người tặng hoa cho cô, mời cô ký nhận.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Xi! Keo kiệt quá!” Thể là mọi người vui vẻ tới Tiên Vị Lâu ăn hải sảnCửa hàng Tiên Vị Lâu này đúng là xứng với cái tên của nó, không chỉ có khung cảnh đẹp mà nguyên liệu nấu ăn, mùi vị cũng vô cùng tuyệt vời, điều quan trọng nhất chính là giá cả không hề đắtMột dãy bàn vừa to vừa dài chuyên dùng để cho nhiều người liên hoanSau khi ngồi xuống, Cảnh Y Nhân liền lấy điện thoại di động trong túi xách ra, chụp mấy món ăn nhỏ trước mặt mình và gửi cho Lục Minh“Em chuẩn bị ăn cơm rồi, buffet hải sản đó!” Cảnh Y Nhân nhắn thêm một khuôn mặt đáng yêu vàoMột lúc lâu sau, Lục Minh mới trả lời một2câu không liên quan“Em ở phòng khách sạn nào?” Câu nói lạc đề của Lục Minh làm Cảnh Y Nhân hơi ngẩn raCô lấy thẻ phòng vừa được đạo diễn phát cho, nhìn qua rồi trả lời: “Phòng số 316”“Ăn xong thì em nhớ về nghỉ ngơi sớm nhé!” “Vâng!” Cảnh Y Nhân trả lời tin nhắn rồi thả điện thoại vào trong túi xách, sau đó thoải mái ăn uống no căng bụngCảnh Y Nhân thích ăn hải sản nhất, đặc biệt là cua, cố lấy mấy con một lúcKết quả, vừa ăn được một con thì số cua còn lại đã bị Tiểu Tường đoạt lấy và chia cho người khácCảnh Y Nhân bất mãn nhìn Tiểu Tường: “Em muốn ăn thì tự đi lấy, sao lại ăn của9chị, lại còn chia cho người khác ăn nữaChị cũng muốn ăn ngon mà?”“...” Tiểu Tường đổ mồ hôi lạnhVừa rồi cô ấy đã nhận được tin nhắn của ông chủ Lục Minh, bảo phải trông chừng Cảnh Y Nhân, đừng để cô ăn những đồ ăn mang tính lạnhNgày kia có khả năng Cảnh Y Nhân sẽ đến kinh nguyệt, nên ông chủ lo cô sẽ đau bụngTiểu Tường nhắc nhở: “Chị Y Nhân à, không phải em không cho chị ănMà em nghe nói mấy con cua này không sạch sẽ, nhỡ đâu ngày mai chị bị đau bụng thì quay phim thế nào được, chị ăn ít đi một chútĐây, chị ăn cá hồi đi, nhiều protein lắm!” Dứt lời, Tiểu Tường gắp một miếng cá hồi tới6trước mặt Cảnh Y Nhân“...” Lúc ăn cua, cô thấy nó rất sạch sẽ và tươi ngon mà? Ăn uống no say xong, mọi người gọi xe về khách sạnKhi Cảnh Y Nhân trở lại phòng 316 của khách sạn thì đã là tám rưỡiPhòng cô ở là phòng tiêu chuẩn với hai chiếc giường.Căn phòng không rộng lớn, nhưng sạch sẽ, khung cảnh cũng không tệ, có cửa sổ sát đất, đèn trùm, nhà vệ sinh riêng với bồn tắm có chức năng massageTuy nhỏ mà xa hoa, ba người bọn họ ở chung một phòng nàyVừa vào phòng, Tiểu Tường đã nói: “Chị Y Nhân, em với chị Cầu ngủ chung một giường, chị ngủ một mình một giường nhé.” “...” Cảnh Y Nhân nhìn chị CầuChị Cầu mập0bằng cả cô và Tiểu Tường gộp lại đó, như vậy thật sự ổn không? Chị Cẩu biết Cảnh Y Nhân muốn nói gì.“Không sao! Chị ngủ cùng với Tiểu Tường, em nhỏ nhắn như vậy, buổi tối chị nghiêng người một cái là sẽ đè em gãy xương đấy, lúc đó là chị không đền nổi đầu.” “..” Chị Cầu đúng là giỏi làm người ta buồn cười nhưng lạnh gáy màLúc này, cửa phòng bị gõ hai tiếng, Tiểu Tường đứng ở phía sau, gần cửa nên đi tới mở ra, thấy một nhân viên phục vụ đang đứng đó, trong tay ôm một bó hoa hồng màu tím rất toBó hoa đẹp đẽ, lấp lánh đến mức như muốn làm người ta phải lóa mắt vậyTiểu Tường mong7chờ nhìn bó hồng đẹp đẽ.Người phục vụ mở miệng hỏi: “Xin hỏi có phải cô Cảnh Y Nhân ở phòng này không ạ? Có người tặng hoa cho cô, mời cô ký nhận.”

Chương 1100: Có người tặng hoa